Chương 42
Ba tháng trôi qua.
Kể từ sau vụ ám sát, Asisu chẳng nhớ gì về nó cả. Ngay cả trước đó ra sao.
Hassan vẫn im lặng, cho đến khi cô tự mở miệng hỏi điều gì đó kí lạ trong kí ức mình còn thiếu sót, anh mới kể cho cô nghe.
Nhưng còn chuyện xảy ra giữa cô và Unas, Hassan không thể biết để kể.
"Nữ hoàng, nàng thực sự cùng Unas đã làm gì?!"
Asisu ngồi trước công văn ngước mắt nhìn anh.
Cô với Unas làm gì sao?
Cơ bản cô không nhớ.
Từ sau giấc ngủ dài khi bị bắt ở Assysia đó, Asisu một khi bị ngất là kí ức liền trống rỗng những chuyện sau đó đều không nhớ tới nữa.
Unas với cô thật sự đã làm gì?!
"Hassan, hôm nay anh không có việc làm sao?!"
"Hôm nay bệnh nhân không có, thầy thuốc phải nghỉ việc rồi. Nữ hoàng người xem làm bệnh nhân của ta đi"
Asisu trừng anh, rồi đưa mắt chăm chú vào công văn viết cái gì đó. Rồi tiếp tục lật quyển sổ khác ra nhìn thử.
"Hassan công việc đê điều củng cố lại tốt chưa?"
"Rồi! Nhưng chuyện này không phải của thần. Nên hỏi Unas. Gần đây hắn chỉ biể đi chơi"
Hassan ngồi xoay cốc trà, từ từ nhấm nháp một quyển sách y học. Công việc hôm nay của hắn chỉ cần ở đây bảo vệ cho nàng. Còn chữa bệnh hắn còn vài đồ đệ và vài tên thầy thuốc phân bố khắp các khu vực trên Hạ Ai Cập này nhờ đỡ.
Nói trắng ra hắn cầm đầu bọn chúng.
Chính vì vậy, chọc ai không nên chọc vào nữ hoàng, kẻo ngài thần y của Hạ Ai Cập này cho vào sổ đen chỉ có đường ch.ết.
Banh!
Tiếng động từ cửa truyền vào, sau khi lời nói Hassan vừa dứt.
"Ta không rảnh như ngươi nhàn rỗi cả ngày."
Unas bước vào với bộ đồng phục hằng ngày, vải mỏng cho mùa hè, ở khe ngực không biể cố tình hay vô ý để vạc áo tách ra thật rộng, lộ ra nước da mật cùng cơ bắp tám múi của hắn.
Asisu ngẩn đầu nhìn Unas đến gần bàn mình với trang phục cùng phong thái như vậy. Cô không suy nghĩ gì cuối đầu tiếp tục làm công văn.
"Chuyện tuần tr.a thế nào?"
"Tốt, Asisu nàng ăn sáng chưa?"
"Chưa!"
"Hassan!!!!"
Unas nghiến răng nghiến lợi nhìb Hassan.
Kẻ nào đó ngồi uống trà tỉnh bơ.
"Ta có một bữa trưa lãng mạn rồi"
"Ngươi cũng không được bỏ đói nàng!"
Hassan nhún vai, cơ bản Asisu đang làm khó hắn.
Asisu đã ăn gần một tiếng rồi.
Unas sau khi tuần tr.a hay vào đây phá rối việc làm của tôi. Việc làm đẹp đẽ nhất là đem tiểu thụ chuyển qua Hassan-tiểu công chăm sóc hắn. Công việc của cô sẽ yên tĩnh một chút.
Trọn cả đôi đường.
Hassan bên này đem ánh mắt ai oán nhìn cái người ác nhân ác đức đem chuyển trắng thành đen đổ hết tội về phía hắn kia. Còn Unas ch.ết bằm bên tai luôn có ý định gây chiến.
Hắn không ngại chiến, nhưng cái chính cả hai đều muốn ở đây.
Asisu nàng thật ác độc!!
"Nữ hoàng, sứ giả sứ Babylon đến tìm người"
Bên ngoài có tiếng của Ari, đúng là Ari. Giọng của cô hầu gái này khi đứng trước mặt tôi luôn bộc lộ bản chất thật.
Là lo lắng.
Đúng tâm trạng của tôi, sau khi nghe Hassan nói về vụ ám sát không thành đó ở gần chân hoàng cung, thì vẫn chưa điều tr.a được gì. Sứ giả Babylon tự nhiên đến nơi này, còn bất thình lình như vậy. Có điều gì đó lạ thường.
"Ari, sứ giả bọn chúng đến mang theo gì không?!"
Hassan cùng Unas bây giờ cũng lo lắng không kém. Memphis đã trở về Thượng Ai Cập một tháng trước, quân đội ở Hạ Ai Cập mới được phục hồi lại sau cuộc chiến mới Babylon xâm lược Thượng Ai Cập.
Đội quân tinh nhuệ của quân đội Thượng và Hạ chênh lệch nhau rõ ràng, không những thế. Nếu quân địch tân công một trong hai phần của Ai Cập, quân bên kia sẽ không cứu được.
Nếu Babylon tấn công Thượng Ai Cập, Asisu cố gắng cũng đủ quan viện trợ cho bên đầu nguồn, nhưng nếu là Hạ thành mũi nhắm cơ bản Memphis không thể đến kịp hỗ trợ.
Còn có nếu Asisu là quân địch sẽ chọn đường tấn công Hạ Ai Cập trước sau đó dồn quân đánh Thượng Ai Cập. Cách tốt nhất không tốn binh lược.
Ragash là một lão cáo già nếu đúng như vậy chắc chắng sẽ không tha cho Hạ Ai Cập.
"Ari vào phòng đi"
Ari đẩy cửa vào phòng, nàng không liếc nhìn hai người nam nhân còn lại một cái đi thẳng đến bàn Asisu cúi chào. Trong mắt nàng hiện tại chỉ có nữ hoàng.
Tôi nhìn Ari trong lo lắng lên tiếng chấn an.
"Không sao. Tình hình tốt nhất là bình tĩnh giải quyết mọi việc ngay bây giờ. Ari sứ giả Babylon đó mang theo những gì?"
"Hắn nói sính lễ..."
Ari khó chịu mở miệng, nhưng chưa nói hết câu Asisu đã đứng phắc dậy đập bàn.
"Hắn đang ở đâu?"
"Ngoài cổng thành"
"Không được! Unas đem quan siết chặt xung quanh thành trì, kiểm soát tất cả những kẻ đi ra vào thành. Cấm không được lơ là! Hassan tập trung quân đội lại. Ari đưa lệnh này cho các tướng cầm quân trong thành tìm cách giải tán nhân dân ở các nơi tập trung đông. Sau đó đêm quân hỗ trợ cho cổng chính. Mọi việc làm trong nửa nén nhang. Đi ngay!"
Trong sính lễ cơ bản không báo trước, bọn chúng đến có ý đồ.
Kể mình nghe suy nghĩ của bạn đi ^^
Bí rồi -.-
Bây giờ ngồi tâm sự với độc giả xem có cái ý tưởng nào hay ho nhảy ra hay không. Viết truyện không có hồi kết là xong á ^^!!
Các nàng của ta ơi. Ta nói thật suy nghĩ của mình khi đọc sơ qua truyện Nữ Hoàng Ai Cập nhé.
Đầu tiên mình không có hào cảm về nhân vật Carol nhưng không phải là ghét. Mọi thứ Carol có hiện tại đến cuối chuyện đều thuộc quyền sở hữu của Asisu trước đó. Có thể nói Carol là người thứ ba trong chuyện tình cảm, khi Carol xuất hiện Memphis đã có hôn ước với Asisu. Trước đó còn rất yêu thương nhau, có một trang truyện mình có để ý tới tác giả vẽ cảnh Memphis đi săn sư tử về cầu hôn Asisu nữa kia. Về chuyện họ là chị em ruột của nhau mình không bàn cãi gì về việc này vì đó là truyền thống của quý tộc Ai Cập. Carol còn mang thêm một tội phá hủy một đất nước biến mất hoàn toàn trong lịch sử khi nàng bị bắt cóc và cho đến khi được Memphis cứu ra, bên cạnh đó, Carol luôn có lợi thế hơn so với Asisu vì nàng là người thế giới hiện đại kiến thức rộng lớn, khoa học cùng luật pháp văn minh, còn có khi xuyên qua Carol được nhân dân tôn sùng là nữ thần sông Ninh, từ đấy nàng không có một lời giải thích (ừ cứ cho rằng nàng không có cơ hội để giải thích đi). Còn bản tính ngây thơ hay láu lỉnh của người nàng có thật hay không thì không ai biết, mà mình công nhận có một đứa....ngu như vậy, bị bắt cóc một lần vẫn không biết sợ là gì, tiếp tục chạy lông nhông kiểu như mình ham học hỏi lắm vậy. Tuy vậy dù sao, chẳng phải trong mỗi con người đều có một phần bóng tối và ánh sáng hay sao. Nếu như Asisu đã vào vai nhân vật ác thì Carol cần gì bộc lộ bản tính ác độc của mình mà vẫn ngồi lên được ngai vàng làm nữ hoàng, còn dùng Asisu làm vật lót chân cho nàng đúng không. Có trách thì trách bác tác giả thôi.......
--- ------ --------
E...hèm bây giờ mình nói về Asisu, nàng là nữ hoàng Ai Cập trước khi Carol tới, được yêu thương được nâng như trứng vẫn hứng như hoa, nên bản chất tiểu thư trong nàng trở nên rất mạnh, từ nhỏ thứ gì không có thì dùng đủ thủ đoạn, dùng đủ mọi cách để cướp đoạt cho có mới thôi. Nàng quên rằng mình là nữ hoàng quên rằng mình có sắc đẹp, quên rằng mình còn Hạ Ai Cập. Vì muốn cướp nam chính, Asisu không từ mọi kế hoạch tìm cách giết hại Carol cũng tìm đủ mọi cách đem Carol biến mất khỏi nơi Ai CẬp, ngay cả chuyện bán đứng đất nước mình. Nàng trở thành con ác quỷ khi Carol, bản chất nuôi dạy từ nhỏ bộc lộ thẳng thừng khi nhìn thấy mọi thứ của mình dần biết mất, từ đó nàng bắt đầu dẫn đến công việc giết người..........Mất tình yêu cuối cùng nàng lại mất luôn tính mạng cho những hành động ngu ngốc của mình. Chỉ là nếu bạn có thể nghĩ lại kết thúc kia có đáng cho một vị công chúa không, nếu khi cuộc sống nàng không bị sáo trộn Kết thúc của chuyện có thể nói là mỹ mãn, nhân vật ác phải ch.ết (ừ đó là chắc chắng), nhân vật chính thánh mẫu sẽ sống hạnh phúc cả đời (ừ đó là định luật). Vậy nếu xây dựng một nhân vật ác trong khổ, khổ trong nỗi đau, đau chuyển luôn sang hận thù và thủ đoạn, vậy nếu bạn là tác giả bạn để nhân vật đấy ch.ết (Điển hình ông tác giả đã cho Asisu ch.ết.... -.- thật ông ta cũng quá nhẫn tâm rồi-.- Nhưng mà cái kết cho Asisu xem như khá hay khi cô được giải thoát.) <
Tuy vậy cũng chỉ có thể trách ông tác giả, số phận nhân vật ra sao nở hoa hay tươi sáng đều do người viết tạo nên.
Hà hà.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi, bây giờ tới lượt các nàng bình chọn nào, nói cảm nghĩ của mình nào..... Asisuhay Carol(thật sự mình không ghét hai cô gái này mà là nhân vật Memphis, người đàn ông đèo bồng, thích cái mới lạ)
Hè hè cho chút cảm nghĩ đi nào. ^^
<