Chương 61: Jay’s corner of the sky
Chẳng phải chiếc máy tính hiện đại nào sất, mà chính bộ óc con người mới là nơi lưu trữ dữ liệu hoàn hảo nhất. Không sợ đánh cắp, không sợ virus ăn sạch.
—————
” As he came into the window, it was the sound of a crescendo.
He came into her apartment. He left the bloodstains on the carpet. ”
3 giờ 30 phút sáng. Chiếc di động nằm im lìm trên góc giường bỗng dưng ngáy to. Một đôi mắt xanh lơ mở choàng. Một giây sau đó, Jay dồn lực đến hai tay, búng mình lên một quả cực ngầu, nhưng lúc xuống giường, chàng trai triệu đô lại suýt ngã dập mặt bởi con gấu bông rơi trên sàn. Anh nửa bế nửa túm Muffin đặt ngay ngắn lên giường, đắp chăn ngang đến cổ Muffin rồi cả cởi phăng áo cả bước đến tủ quần áo, lựa đồ chuẩn bị tắm táp.
Đứng cạo râu, mắt Jay lơ đãng nhìn hình ảnh phản chiếu của chính mình trong gương, còn não bộ thì bận quét lại kế hoạch ngày mới, từng gạch đầu dòng rõ nét lần lượt hiện ra như được ghi sẵn trên mẩu giấy nhớ vàng chóe. Chẳng phải chiếc máy tính hiện đại nào sất, mà chính bộ óc con người mới là nơi lưu trữ dữ liệu hoàn hảo nhất. Không sợ đánh cắp, không sợ virus ăn sạch.
3 giờ 45 phút. Sau khi lục tủ lạnh hớp liền một hơi hết veo hộp sữa bò, Jay mới chính thức ngồi vào chiếc bàn bừa-bộn-có-quy-tắc. Nghĩa là trông nhoe nhoét hệt bãi chiến trường sau cuộc nhậu nhẹt thả ga, nhưng Jay có thể vươn tay lấy thứ anh cần chỉ trong tích tắc ngắn tũn. Chàng trai lai giở hai cuốn giáo trình dày cộp, song song học hai ngôn ngữ Igbo lẫn Yoruba – hành trang cho chuyến đi Châu Phi trong hè tới.
Nguyên tắc học ngôn ngữ mới của Jay:
– Không bao giờ học ngôn ngữ mới (X) bằng ngôn ngữ thứ nhất (A). Học X qua những tài liệu được soạn bởi thứ tiếng mà bản thân kém cỏi nhất (Y) để đồng thời nâng cấp Y. Tham khảo thêm tài liệu được soạn bằng ngôn ngữ thứ hai hoặc ba. Nhất định không xài đến A.
– Không bao giờ học từ vừng liền tù tì quá mười phút. Học lắt nhắt trong lúc chờ đèn đỏ, đứng xếp hàng, đi vệ sinh…
– Soạn mấy trăm từ vựng, bắn thành một bản rap hỗn loạn, nghe và nhẩm lúc chạy bộ.
Oops, khoan đã! Bạn đang định áp dụng những điều trên đấy ư? Okay, nốt nguyên tắc cuối cùng nhé:
– IQ hiếm nằm top 2% dân số thế giới.
Chàng trai triệu đô chưa hề gặp trở ngại phát âm, ngữ pháp. Từng thuộc 465 từ mới vỏn vẹn trong một ngày. Đợt trao đổi sinh viên, ngay sau tháng đầu tiên Jay đã có thể nói tiếng Tây Ban Nha siêu mượt, thậm chí đẩy tốc độ lên x như tua nhanh một đoạn nhạc. Ngoài ra, Jay có khả năng giao tiếp sành sỏi cùng cún.
Nắm bắt ngôn ngữ mới nhanh như chớp, một phần do anh từ nhỏ đã được tiếp xúc nhiều thứ tiếng. Ông ngoại là người Mỹ, bà ngoại là người Séc, bố là người Việt. Jay là con lai Việt-Mỹ-Séc và có hẳn ba tiếng mẹ đẻ. Anh đặc biệt hơn những đứa trẻ bởi ngay đầu đã được người lớn tạo môi trường phát triển cả ba ngôn ngữ kia một cách toàn diện. Chưa kể ông bà, bố mẹ Jay đều là những người có máu du hí, ham học hỏi, nghiện khám phá. Mỗi người đều thông thạo ba thứ tiếng trở lên. Jay ké tiếng Ý từ ông, tiếng Slovakia từ bà, tiếng Trung từ bố, tiếng Đức từ mẹ.
6 giờ 45 phút. Jay tạm biệt anh cả Borys tại hồ bơi bằng cái phẩy tay qua loa hơn người dưng. Mặt trời tựa quả bóng tròn đỏ rực sau cú tâng mạnh đã văng lên tận nóc tòa cao ốc. Ánh nắng dàn đều trên những con đường dần dày tiếng rảo bước, tiếng xe cộ bám đuôi nhau lao vùn vụt.
Trở lại căn hộ, Jay liệng mấy phong thư mới tinh lên mặt bàn, lần lượt đi kéo dạt mọi rèm cửa khiến cả ngôi nhà sáng bừng hệt đôi mắt đang nhắm nghiền chợt mở to. Anh rẽ vào phòng ngủ tốc chăn dựng Muffin dậy, kê Muffin ngồi tựa bậu cửa sổ ngập nắng, ghé môi hôn chụt Muffin một cái thật mạnh làm cổ Muffin dẹo hẳn sang một bên. Anh phì cười, chợt kéo theo Muffin nằm bẹp dí, mặt úp sấp trên gối.
Muffin là món quà bự nhất Jay mua tặng nhóc em về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Muffin cao ngang ngửa Lily hồi đó mới chỉ bốn tuổi. Nhóc cưng Muffin ghê gớm lắm, một người một gấu bám rịt nhau 24/24 ăn đứt hình với bóng. Khoảnh khắc ngố tàu thường tạt qua đầu Jay là lúc cô nhóc em bé loắt choắt ghì cả hai tay cố ôm Muffin đến phòng tắm, nhưng gấu bông quá to đùng nên thành ra kéo lê em nó trên sàn.
Riêng Jay, Muffin đã dạy cho anh một bài học rất đắt. Đó là cột mốc đánh dấu ngày toàn bộ tư tưởng, quan điểm của anh thay màu chỉ trong một tích tắc.
Lội ngược đến một ngày nắng tươi của 9 năm trước. Jay phiên bản mười một tuổi dắt tay cô em gái nhỏ trên đường về nhà sau buổi tập luyện khúc côn cầu mướt mồ hôi. Sợ em mình mải ngơ ngác nhìn ngó chung quanh sẽ vấp người, cậu để nhóc con đi nép bên phía tay trái, còn tay phải cầm gậy hockey và túi đựng đồ thể thao. Đột nhiên, chân Lily phanh đứng lại trước tiệm bán thú nhồi bông, bàn tay nhỏ chậm chạp đưa lên chỉ về phía con gấu to đùng nhất đang chiễm chệ ngồi tại khung kính trưng bày.
– Jay, já to chci! (Jay, em muốn!) – Đôi mắt đen láy của Lily ghim chặt lấy ” Muffin sau này “.
Vừa bước vào cửa hàng, Lily ngay tức thì giật tay Jay nhào đến ôm chầm con gấu kia, miệng cười mãn nguyện hệt mèo con mới vớ được miếng cá rán. Bảng giá cạnh đó chẳng khác gì xô nước lạnh dội thẳng vào mặt Jay, cậu đứng nghệt ra. Mami! Tận 7 000 Kč! (Gần 7 triệu VND). Chủ tiệm ôn tồn cho biết thêm đây là con gấu cỡ lớn cuối cùng của tiệm, và họ sẽ không nhập loại này về nữa vì quá kén người mua.
Khóe miệng xìu xịu của nhóc em lúc phải buông ” Muffin sau này ” đã khiến Jay cảm thấy cậu là thằng anh vô tích sự nhất đời.
Về đến nhà, Jay lao vào phòng dũ mạnh các túi quần jeans, áo khoác. Lục tung từng xó lượm những đồng xu lẻ mà cậu thường thảy bừa, vét được tất thảy 370 Kč. Nhảy qua hàng rào chạy đi tìm Filip, cậu lừa phỉnh gán cho anh họ bức xếp hình hai nghìn mảnh đã hoàn tất với giá 200 Kč. Cầm theo gia tài tổng cộng 570 Kč (570 nghìn VND) cậu chạy như tên bắn đến cửa tiệm ban chiều, vịn tay ở quầy tính tiền hổn hển thuyết phục chủ tiệm cho cậu đặt cọc tiền, đừng bán mất, tháng sau cậu sẽ tới lấy gấu. Dường như mến nhóc anh cưng chiều em gái, chủ tiệm xua tay bảo cậu cứ cầm tiền về, ông nhất định sẽ cất gấu cho hai anh em. Trước lòng tốt quá đỗi của chủ tiệm, cậu bối rối rút từ túi ra tặng ông chiếc vé hockey quăn góc.
Rốt cuộc, Jay rinh được Muffin về sau hai bảy ngày nhưng hôm đó, tế bào chưa kịp hấp thụ niềm hoan hỉ khi nhìn cô bé em nhảy cẫng, hay đầu lưỡi chưa kịp nếm vị sướng điên khi tự tay kiếm được số tiền lớn thì cậu đột ngột đâm một phát.
Minh Tuấn câng câng chỉ tay thẳng mặt cậu, giọng đanh chắc như nhát bủa bổ chan chát vào gốc cây:
” Chính mắt con thấy nó lấy tiền trong ví mẹ! ”
Mẹ Minh Tuấn không thèm cởi kính mát, bàn tay có chìa khóa xe ô tô Ferrari lồng ở ngón út không ngừng chỉ trỏ, đôi môi đỏ chót cong cớn:
” Mẹ nó là tây, đếch chấp rồi thì anh dạy con đi chứ! Đừng có để con theo truyền thống ăn cắp như dân Séc! Tù tội lại xấu mặt dân Việt ra. Hay chắc anh cũng mất gốc Việt rồi nhỉ? Tây thì Tây mà Việt thì Việt mẹ nó đi! Nửa tây nửa ta chả ra làm sao, như đột biến! Còn cháu mày, cô nói cháu nhé, cỡ mày sau này mà không hút chích, nghiện ngập, cướp bóc, tao đi đầu xuống đất! ”
Bố cậu im lặng đưa tiền trả.
Cậu ngẩn nhìn bố bằng ánh mắt thất kinh không thể tin nổi, hàm răng cậu nghiến chặt, tay siết mạnh đến nỗi những mu xương nổi cộm như muốn nhảy phóc khỏi da thịt. Đôi mắt xanh lơ vỡ ra từng mảnh tựa như quả cầu thủy tinh bị ném mạnh xuống đất, nát bét. Khi bình minh tươi tắn của hôm sau ló dạng, cậu chính thức lột xác.
Quay lại ngày Jay phiên bản hai mười tuổi đang tiếp chuyện một người đàn ông cỡ tuổi bố anh qua điện thoại.
” Chỉ số tiền này thì cháu không thể giúp chú đâu ạ! ”
” Cháu thông cảm! Thời buổi làm ăn khó khăn, chú lại phải đóng nhiều khoản tiền, thuế má, bảo hiểm, tiền này tiền nọ phát hoảng cháu ạ. Cháu giúp chú lần này! Chú mang ơn nhiều lắm! ”
” Cháu rất tiếc. Chú nên liên hệ những người có thể giúp chú với số tiền chú đưa ra. Cháu quen vài người làm dịch vụ, cháu sẽ đưa số của họ cho chú nếu chú cần! ”
” Chú biết nhiều người làm dịch vụ lắm chứ. Nhưng nói thật với cháu, chú chỉ yên tâm ở cháu thôi. Cháu vừa nhanh vừa gọn, mà vụ này của chú rắc rối lắm. Sợ người khác làm rồi be bét hết cả! ”
” Chú ơi, cháu có thể thẳng thắn chứ ạ? ”
” Được, cháu nói đi Vũ Bảo! ”
” Cũng từng ấy thời gian, công sức cháu bỏ ra lo vụ của chú, nhưng cháu có thể kiếm gấp đôi từng ấy. Cháu xin lỗi! Cháu không giúp chú được! ”
Tắt máy. Anh nhấn gọi một số máy quen thuộc, hơi cằn nhằn:
– Mr. Vũ, đề nghị quý ngài dừng ngay việc tùy tiện vứt số di động của tôi cho người khác! Chất xám, thì giờ của tôi không phải sắt vụn, không bán rẻ, không miễn phí! – Chất giọng nghiêm trang bất thình lình chuyển phắt sang trong trẻo lạ thường – À bố Nhân, con thèm đậu phụ nhồi thịt. Bố Nhân nhắn mami nấu nhé, tối con về ăn. Okay?
– Thịt nhồi khổ qua ngon hơn!
– Phew, cái củ còn gọi là mướp đắng, xanh sần sùi giống bị bệnh da liễu, đắng nghét huh bố?
– Ừ hử. Trúng phóc hết rồi, nhưng nó là quả, không phải củ, anh hai ạ!
– Yup, con nhớ rồi, anh tổ!
– Anh tổ là cái quái gì cơ?
– Khi từ ” anh hai ” và từ ” ông tổ ” ăn nằm!
– …
——–
Chap dài phát ốm. Bù tuần rồi bận khóa sổ điểm, hết trả bài thầy cô giờ đến trả bài các bạn XD
Chap này hé lột một phần, một phần tí xíu về con người khác của J. ~ Nhân vật này cảm xúc thật boo không bao giờ lột tả, móc ta kĩ như Thiên Ly đâu. Cũng tự các bạn đoán và cảm nhận nữa ~ Thêm nữa, J không phải là nhân vật để yêu thích tuyệt đối như các nam chính khác, nên đừng kỳ vọng quá nhé ~ Hắn có thể là phản diện đấy ~
Ngoài ra, boo đọc bình luận mỗi một các bạn nhưng không kịp rep vì bận. Thực ra boo biết các bạn cũng không cần rep đâu, nhưng đó là thói quen rep cmt từ lúc mới bắt đầu viết fic nên không bỏ được. Cũng như một số bạn góp ý boo về văn phong trau chuốt, tỉ mỉ quá và phép so sánh nhiều. >_