Chương 22: Câu hỏi
Nước mắt Hạ Di tuôn lã chã khi thấy những vết thương trên mặt của Hạo Nhiên,Chấn Hưng đang đích thân kiểm tr.a lại những vết băng và chỉnh lại sợi dây chuyền nước biển,Xuyến Chi đứng ngơ ngác,nắm chặt tay áo dính máu.Trong căn phòng bệnh đặc biệt,không khí chùn lại,não nề
-Cô ở đây trông nó,tôi phải đi có chút việc
-Ừm
Xuyến Chi gật đầu chào Chấn Hưng trước khi anh bước ra ngoài.Xuyến Chi đưa khăn giấy cho Hạ Di
-Cảm ơn cậu
-Mà này,cậu ấy là gì của cậu vậy-Xuyến Chi chỉ tay vào Hạo Nhiên
-À….mà cậu cũng biết chuyện tớ đính hôn rồi nhỉ…cậu ấy,là em trai của người vừa nãy,anh ấy là người đính hôn với tớ
-Tớ biết họ mà,họ rất nổi tiếng trên thế giới,trước khi ở đây tớ từng ở bang Arizona,mọi người đều rất hâm mộ tài năng của họ
Xuyến Chi nắm chặt tay Hạ Di
-Tớ…đã rất sợ cậu ấy sẽ xảy ra chuyện gì lúc có người ở bệnh viện liên lạc về,tớ…nợ cậu ấy nhiều lắm,cậu ấy giúp tớ rất nhiều…tớ cảm ơn cậu
Hạ Di vừa nói vừa khóc nấc lên mà ôm chầm lấy Xuyến Chi,bỗng Xuyến Chi nhớ đến câu nói lúc trước khi ngất của Hạo Nhiên
“Thì ra…hai anh em họ đều đem lòng yêu Hạ Di,thật là trường hợp đặc biệt”
Xuyến Chi ôm chặt lấy Hạ Di đang run lên từng hồi,cuối cùng cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay,Xuyến Chi đeo chiếc túi xách vào tính bước ra ngoài thì Chấn Hưng mở cửa bước vào
-A…tôi về,chào anh ạ
Xuyến Chi bước qua
-Cảm ơn cô đã cứu nó…Tôi chân thành cảm ơn
-Không có gì đâu,giúp người bằng xây mười tòa tháp mà.tôi đi đây
Xuyến Chi bước nhanh ra khỏi phòng bệnh,Chấn Hưng khẽ thở phào,anh tự hỏi không biết Hạo Nhiên đã làm gì để bị đánh tới mức này,anh lấy chiếc áo khoác của mình đắp lên người Hạ Di rồi nhìn sang Hạo Nhiên vẫn đang mê man
“Thằng bé chắc đang sốc về tinh thần lắm,anh xin lỗi,anh xin lỗi vì cái định mệnh khốn kiếp này,người con gái em yêu cũng là người con gái anh yêu,phải làm sao đây để mọi chuyện được ổn thỏa hả Viên Hạo Nhiên”
Ngoài khung cửa sổ bệnh viện những tán lá phong khẽ lung lay nhẹ theo làn gió làm cho suy nghĩ của Chấn Hưng càng miên man khó tả
Sáng hôm sau
Hạo Nhiên ôm đầu thức dậy,cậu đau đớn nhấc cả thân thể ngồi dậy,cậu nhìn xung quanh phòng thì thấy Hạ Di đang ngồi gục đầu ngủ bên tay mình,cậu nhẹ nhàng xoa tóc Hạ Di làm cô giật mình
-Ụa…cậu tỉnh rồi đó hả…lạy trời đất-Hạ Di ôm chầm lấy Hạo Nhiên
-Ừm,tớ tỉnh rồi,cậu đừng lo lắng như thế-HạoNhiên mỉm cười khi thấy sự lo lắng trên gương mặt của Hạ Di
-Mà cậu tại sao lại bị đánh te tua như vậy chứ..à mà thôi cậu ăn cháo đi,tớ vừa chạy mua ở dưới căn tin bệnh viện nè,buồn ngủ nên tớ ngủ quên đi mất..ăn đi
-Ừm…hay cậu đút cho tớ ăn đi?-Hạo Nhiên tươi cười
-Ể?-Hạ Di tròn xoe mắt
-Tớ đùa….
-Ôkay.tớ sẽ đút cho cậu ăn
Hạ Di ngắt lời một cách nhanh chóng,cô cầm tô cháo lên rồi thổi phù phù rồi đưa vào miệng Hạo Nhiên,cậu cũng mỉm cười mà ăn ngay muỗng cháo
Một tuần sau,Hạo Nhiên xuất viện,mấy cô gái ở trường cứ xuýt xoa cả lên khi thấy miếng băng dán trên đầu nhưng thực ra mấy vết sẹo đã liền lại cả rồi,cậu chỉ làm vậy để che mắt thiên hạ thôi ai ngờ mấy cô nữ sinh cứ tin rầm rầm lên.
-Ông nói gì ạSao lại gấp thế?-Chấn Hưng nói như muốn hét lên vào điện thoại
-Ta đã nói rồi mà,vụ này đã lộ ra rồi thì chúng ta phải làm cho tới,không nói nhiều,ta cúp máy đây
Chấn Hưng buông tay tự do xuống,anh như muốn đơ cứng lại vì quyết định này của ông anh,nếu như cô ấy biết rằng sự tồn tại của ma cà rồng là có thật nó sẽ kích hoạt lời nguyền trên cơ thể cô,những kí ức xưa cũ sẽ quay lại và bông hoa sẽ tàn phá thể xác cô thành trăm mảnh,anh lo lắng đến nỗi gương mặt tái xám lại,anh run run chống tay lên đầu để suy nghĩ,anh cười như đang khóc
“Một năm…một năm ư…tôi phải cho em được cuộc sống hạnh phúc chỉ vỏn vẹn trong vòng 1 năm thôi sao.Em thật đáng thương Lưu Hạ Di,nếu tôi không gặp em,nếu lúc ấy tôi chết đi có lẽ bây giờ thì em đã không phải chịu đau thương như bây giờ”
“Anh Chấn Hưng ơi!Em ấy nha…em rất là thích anh luôn”
“Anh cũng yêu bé Di nhất trên đời luôn,anh hứa sẽ bảo vệ em đến hết cuộc đời này”
“Wahh..anh hứa rồi nha”
Cô bé và cậu con trai ngồi đung đưa chiếc xích đu,cả hai hướng mắt lên phía bầu trời tà hoàng hôn vàng cam
Ngày hôm nay là ngày có kết quả thi cuối kì,mọi người ai nấy đều lo lắng khi đứng trước bảng tin,Hạ Di đảo mắt một vòng
“Nhất khối 10 Hạ Khôi Tâm…Nhất khối 11 Viên Hạo Nhiên….nhất khối 12 Viên Chấn Hưng đều đạt điểm số tuyệt đối….còn mình…đứng thứ 3…ôi trời ơi”
-Cậu đứng thứ 3 đó Hạ Di…chúc mừng cậu nha
Xuyến Chi ôm chầm lấy Hạ Di,cả hai mừng rỡ múa may quay cuồng.Để quyết định thưởng cho kết quả tốt này,cả hai cùng Nghi Dung quyết định sẽ đến cửa hàng kem mà Hạ Di thích nhất để ăn cho đã đời
-Nè…nè…có thật là cậu chuẩn bị làm đám cưới với Viên Chấn Hưng không vậy…wahh,tin tức phóng sự báo đài đều rầm rộ lên hết rồi đấy-Nghi Dung hào hứng
-A..ừm,anh ta có nói là đám cưới sẽ được tổ chức trước lúc nghỉ hè-Hạ Di nguấy nguấy ly kem matcha
-Uầy,anh ấy đẹp trai thật,lại là thiên tài nữa,cậu trúng số rồi-Nghi Dung lắc lắc đầu
Chỉ có Xuyến Chi là ái ngại nhìn Hạ Di,cô chợt nhớ tới gương mặt tươi cười của Hạo Nhiên khi nhắc đến Hạ Di lúc anh bị thương,cô bỗng cảm thấy có gì đó gọi là thương hại cho cậu ấy
-Này Xuyến Chi,cậu sẽ tới hôn lễ của bọn họ chứ?
-Tất nhiên rồi…tớ sẽ chúc phúc cho cậu Hạ Di hehe
Hạ Di cười gượng gạo,cô nhớ đến lúc Chấn Hưng từng phán một câu xanh rờn trước mặt cô
“Cuộc hôn nhân này chỉ là giả thôi…cô chỉ là vợ trên danh nghĩa thôi”
Hạ Di nghĩ đến mà thấy tim mình đau thắt lại
“Đúng rồi!Mình chỉ là vợ trên danh nghĩa thôi,sao phải suy nghĩ nhiều làm gì chứ…mình đúng là vớ vẩn mà”
“Pằng”-Hạo Nhiên mở chai sâm panh ra
-Chúc mừng cho thành tích của cậu nha Lưu Hạ Di
-Cảm ơn cậu…tớ sẽ cố gắng hơn nữa
Lão bà bà tươi cười nhìn Hạ Di,duy chỉ có Chấn Hưng là im lặng trước mọi thứ khiến Hạ Di cảm thấy hơi buồn rầu
Bữa tiệc kết thúc,mọi người đều trở về phòng,riêng Hạ Di cô chạy lên tầng thượng của căn biệt thự,ánh sáng từ ánh trắng rọi lên màu bạc khoảng sân tối,Chấn Hưng chống tay lên lan can nhìn ra xa xăm,Hạ Di bước tới e dè sau lưng anh,cô cố gắng hắng giọng để không phải rơi nước mắt
-Tôi…tôi chỉ là vợ giả của anh thôi đúng không,anh nói đi,một lần thôi tôi sẽ không làm phiền anh mà chỉ ở đúng thân phận mình,không đòi hỏi gì hết,anh trả lời tôi đi