Chương 20
Vào giờ nghỉ giải lao, Ảnh Đế xúm vào tán gẫu với đạo diễn.
Nhắc tới em họ hắn lại thở dài thườn thượt: “Hâm Hâm cái gì cũng tốt, tiếc là bây giờ nó không chịu nói chuyện.”
Đạo diễn cũng thở dài, em họ đẹp trai như vậy, nếu gia nhập giới giải trí chắc chắn rất có tương lai.
Gã xúc động nói: “Một chàng trai tốt như vậy sao lại không chịu nói chuyện chứ!”
Lúc này Minh Tinh cũng lượn đến, hốt một nắm cát định cosplay chàng trai nghệ sĩ thả cát trôi theo gió, kết quả chiều gió đột ngột thay đổi khiến nắm cát ụp cả vào mặt hắn.
Minh Tinh ho mấy tiếng, trong mắt vẫn còn dính cát, nước mắt ào ào như đê vỡ.
“Thằng du kích nào bắn lén bố đấy!” Hắn lảo đảo đi tìm Tiểu Thịt Tươi, “Tiểu Duệ Duệ, mắt anh bị người ta tung phấn độc rồi, nhanh… nhanh cíuuu anh!” Nói xong liền ngã vào lòng Tiểu Thịt Tươi.
“…” Tiểu Thịt Tươi đành phải vươn tay ra đỡ, phụ hoạ cho tên diễn viên vừa trốn trại nào đó, cố gắng nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt.
Dạo diễn lại bùi ngùi nói: “Một chàng trai tốt như vậy sao lại bị thiểu năng chứ!”
Ảnh Đế không thể nào tán thành hơn được nữa.
______________________________
Vật vã gần 4 tiếng đồng hồ, cứ nghĩ tác giả bị thiểu năng nên viết câu sau cắn mông câu trước, dè đâu tự mình cẩu thả dịch sai câu trước làm sml câu sau. Haiz~~