Chương 9-3
Không có gì trong cuộc đời là con người hay trong sự tồn tại với tư cách là một con ma cà rồng đã có thể chuẩn bị cho anh đối mặt với cuộc sống cùng một con Valkyrie.
Myst có nguồn năng lượng không giới hạn, cô rất mạnh, và cô tỏa ra sự nhục dục gần như ngoài hành tinh này, thứ làm bùng lên ngọn lửa trong máu anh. Mỗi đêm anh lại trace cô đến một địa điểm khác nhau để làʍ ȶìиɦ với cô. Anh đã có cô tại chân của một kim tự tháp, đã nhìn trong kinh ngạc khi cô đưa anh đến đỉnh điểm trên một bãi biển tràn ngập ánh trăng tại Hi Lạp, đã ɭϊếʍƈ láp lấy âm đ*o của cô dưới một cây củ tùng (?) cho đến khi cô cầu xin sự nhân từ...
Xuyên suốt qua những đêm như thế, sau khi anh và Myst đã hoạt động để làm mòn bớt sức mạnh của sự ham muốn, họ nói chuyện hàng tiếng với nhau và anh đã biết nhiều hơn về cô và loài của cô. Anh đã cho cô cây thánh giá cô đã ngưỡng mộ ở Oblak, nhưng khi những viên đá quý lóe lên trong ánh sáng ga bên trong phòng họ, cô đã như đi vào trạng thái mê muội. Cuối cùng, anh đã che ánh sáng đó đi và một khi cô tự lắc bản thân xong, cô đã thú nhận, “Chúng em đều thừa hưởng sự mê thích của đẹp của Freya. Những thứ phát sáng, như đá quý và trang sức... Chúng em không thể kéo tầm nhìn khỏi chúng nếu không có sự rèn luyện qua nhiều năm và sự chói lòa đột ngột thường không ai có thể cưỡng nổi.”
Trong lòng Wroth đã nguyền rủa rằng cô lại có điểm yếu này. Anh đã nghĩ Valkyrie gần như là một sinh vật hoàn hảo – không cần phải ăn, bất tử, mạnh lên với thời gian – nhưng anh đã biết được rằng họ là một trong số những loài hiếm hoi của the Lore mà có thể ch.ết vì sầu buồn. Và nếu một trong số họ trở nên yếu đi thì tất cả còn lại cũng yếu dần vì họ đã được kết nối bằng một sức mạnh ‘tập thể’.
Anh không thể lúc nào cũng ở đó để bảo vệ cô. Dù anh đã cố gắng để sử dụng sợi dây càng ít càng tốt, anh đã thì thầm với cô trong lúc cô ngủ rằng cô sẽ không còn có những điểm yếu đó nữa.
Wroth đã thấy hài lòng khi chỉ nghe về cô không thôi, nhưng cô, rất ngạc nhiên, lại tò mò về quá khứ của anh. Anh thấy bản thân mình lộ ra những thứ mà anh chưa bao giờ chia sẻ với ai cả, tuy nhiên lại cảm thấy trút được gánh nặng khi làm vậy.
Anh đã kể cho cô sự đau đớn anh và Murdoch đã chịu khi trở về nhà và thấy sáu người em còn lại và ba của họ đang ch.ết vì dịch bệnh. Mắt của Myst nhỏ lệ khi anh nói về cái quyết định xé gan xé ruột là bắt họ uống máu. Rồi tới sự thức đêm mong chờ khổ sở trong lúc họ tự hỏi nếu gia đình của họ sẽ sống lại, từng người trong số họ. Đến cuối cùng, họ đã đánh mất ba và em gái họ, nhưng lại lấy lại được hai người em trai.
Cái đêm mà anh đã “ch.ết” dường như khiến cô thích thú, và cô cứ lặp đi lặp lại yêu cầu bắt anh kể cho cô nghe câu chuyện về anh đã đòi hỏi Kristoff như thế nào. Cô chưa bao giờ ngừng nói với anh rằng cô tự hào về anh như thế nào. Câu bình luận đó khiến anh thấy không thoải mái. Những ngày ở đó không mang nhiều chuyện làm anh thấy tự hào. Anh né tránh Kristoff, nói với anh ta chút ít thôi dù họ có gặp. Anh đang dụ dỗ Cô Dâu anh để ở với anh, và anh nghi ngờ rằng nếu, đến cuối của hai tuần, cô muốn rời bỏ anh, anh sẽ phá lời thề của mình trong thời gian một nhịp tim.
Anh tìm kiếm mọi gợi ý có thể nói cho anh biết cô cảm thấy như thế nào và cô có thể sẽ quyết định như thế nào. Tại một số thời điểm, anh thấy lạc quan. Khi họ đấu giả với nhau trong một trò chơi dựa trên chiến lược quân đội, cô ấy dường như tận hưởng bản thân mình – và thích sự thật rằng anh luôn luôn thắng cô. Cô không phải là một chiến lược gia, cô giải thích cho anh. Cô là “front-line badassness” (những chiến binh lợi hại!) nhưng cô đánh giá cao tài năng của anh. Một lần cô đã đứng và nhích lại gần để đè lên anh, đặt tay của anh lên ngực cô. Trong lúc cô trườn xuống dương v*t của anh, cô đã thì thầm vào tai anh, “Vị tư lệnh thông minh của em. Anh thật giỏi, khiến cho ngón chân em muốn cong lại.” Anh đã hung hăng rùng mình và đã đấu tranh để không đạt được đỉnh điểm ngay tức khắc đó.
Thật tình cô thích thú từng dấu vết nói rằng anh đã đánh nhau và chiến đấu. Cô ngưỡng mộ thanh kiếm của anh, mắt mở rộng ra với sức nặng đáng kể của nó, chỉ để se lại trên người anh và trở nên bạc đi với ham muốn. Mắt cô chỉ cần nhấp nháy ánh bạc là anh lại trở nên cứng như thép.
Và tối hôm qua, trong khi họ đã nằm mệt nghỉ tên giường, anh đã cuối cùng hỏi cô, “Em thấy gì hấp dẫn về anh?” Mà có thể đối chọi được với một tên á thần với một “nụ hôn quay cuồng tâm trí”.
Không ngần ngại, cô trả lời, “Những vết sẹo của anh.”
Lông mày anh cong lại trong ngạc nhiên, “Hả? Tại sao?”
“Chúng là bằng chứng của những nỗi đau mà anh đã trải qua. Nỗi đau đã được trải qua xây dựng nên sức mạnh.” Cô lần xuống bụng anh. “Đây là cái đã giết anh?”
“Ừ.”
“Vậy cái này là cái em ngưỡng mộ nhất.” Cô lướt môi mình thật nhẹ nhàng qua nó. “Nó mang anh đến với em.”
Nhưng sự hài lòng của anh chưa bao giờ là hoàn toàn. Anh đã chưa bao giờ yêu, còn chưa tin rằng anh sẽ ngủ với một người phụ nữ hai lần, vậy mà bây giờ anh muốn tất cả từ một người bất tử tà đạo này, dường như muốn bệnh với mong muốn dành cho cô. Anh muốn lột trần linh hồn cô và khiến cô cho anh tất cả của bản thân cô, tất cả của những gì cô đã là trước khi thời gian uốn éo cô.
Những cơn mơ của anh gợi cho anh nhớ về quá khứ cô, ngăn cản anh khỏi việc yêu cô hoàn toàn. Dù anh rất biết ơn vì đã chưa bao giờ thấy cô làʍ ȶìиɦ với người khác – và vì một lí do nào đó, anh tin là mình sẽ không bao giờ thấy được – anh khiến bản thân điên lên chỉ với một ý nghĩ nhỏ thôi về việc những người tình cô đã đưa vào trong người mình. Anh làm bản thân mình khùng lên khi tự hỏi làm sao anh so sánh với họ. Mỗi việc làm ‘xấu xa’ cô làm trên anh đã khiến anh nhìn chăm lên trên trần nhà trong sự đau đớn của khoái cảm và sốc, chúng đã làm anh tự hỏi mình sau đó từ đâu cô đã học được chúng.
Cô đã có bao nhiêu người rồi? Cô đã hai ngàn năm tuổi. Một người bạn trên giường mỗi năm? Hai mỗi năm? Một người tình mỗi tháng...?
Và làm sao anh có thể thi đua với thần thánh cho cô? Cô là một sinh vật thật nồng nhiệt và xinh đẹp, rõ ràng cô đã được tạo nên chỉ cho một mình thần thánh yêu.
Những giấc mơ ngăn anh khỏi việc tin tưởng và rơi vào một cuộc sống họ có thể chia sẽ với nhau - cuộc sống mà anh muốn nhiều đến nỗi anh gần như có thể ném được mùi vị của nó.
Anh trở nên cẩn trọng với giấc ngủ và không nhận được năng lượng gì từ nó, trở nên mệt mỏi mỗi ngày dù cho máu của cô giúp sức cho cơ bắp của anh, làm cho anh mạnh hơn anh đã bao giờ tưởng tượng. Mỗi hoàng hôn, anh đối xử với cô lạnh nhạt, nên cô hỏi về những giấc mơ của anh. Anh nói dối.
Cô sẽ chấp nhận sự cam đoan của anh, cười cười với anh từ chỗ ngồi trên bệ cửa sổ của cô. Nụ cười của cô có thể làm khuynh nước khuynh thành. Có khi đã làm thật rồi cũng nên.
Làm sao anh đã nghĩ anh có thể là một người cân xứng so với nó?
Lời xin lỗi của em, Myst nghĩ trong lúc cô nhìn xuống Wroth, vòng hông cô trên anh, nhưng cô đang tận hưởng sự tuyệt vời từ con ma cà rồng này của cô.
Đôi mắt anh thật mãnh liệt, những cơ bắp tuyệt vời như được điêu khắc của anh cứng lại dưới vuốt của cô trong khi cô ngả người ra trước để ôm lấy ngực cô đưa vào miệng anh. Anh hôn nó và rên rỉ quanh nhụy hoa của cô trong lúc gồng mình chuẩn bị đạt đến điểm cực khoái, và khi cơ thể cô nổ tung, anh bắn từng đợt nóng hổi vào trong cô. Cô ngã người mềm oặt trên người anh, yêu ch.ết đi dược khi anh vòng tay mình quanh cô và áp sát cô vào ngực anh trong lúc anh rùng mình một thời gian lâu sau đó.
Khi anh cuối cùng cũng để cô đi với một cái hôn để anh có thể mặc đồ và rời đi đến Oblak, cô nói, “Okay, em đồng ý việc làm cái bí mật nhỏ nhoi dơ bẩn của anh ngoài này – ít nhất là bây giờ thôi. Nhưng em không thể chỉ ngồi trong căn phòng này trong hàng giờ không làm gì hết khi anh đi.”
“Em cần gì, love?” anh hỏi, búi những cọng tóc quăn của cô lên đầu. Anh dường như thích thú với mái tóc cô, luôn luôn vuốt ve nó.
Đợi đã, anh đã gọi cô là “love” à? Cool. “Anh có biết Xbox là một cái gì không? Không hả? Well, Cô Dâu của anh có một cái thói nghiện nhỏ xíu xìu xiu thôi với nó...”
Cô viết xuống mã model của thứ giải khuây đó và những trò chơi cô muốn trong lúc anh tắm rửa và thay đồ. Chỉ trước khi anh trace đi, cô nắm lấy hai tay anh và nhìn lên anh nghiêm nghị. “Mang thứ này về và anh coi như đã giết một con rồng cho em.”
(“Giết rồng” - slay dragon - trong các câu chuyện cổ tích thường có các chàng hoàng tử giết rồng để cứu công chúa. Ý chỉ ở đây là làm một việc vô cùng quý giá.)
Trong lúc cô chờ đợi, cô sơn móng chân mình – Valkyrie yêu việc sơn móng của mình bởi vì đó là cách duy nhất họ có thể nửa thay đổi diện mạo của họ một cách mãi mãi – điều phản chiếu được sự dễ dàng cô đang tận hưởng khi ổn định tại đây.
Thật tình, chỉ có ba điều mà ngăn cô khỏi việc hoàn toàn thoải mái ở nơi này. Thứ đầu tiên? Dù cho họ có đi du lịch hầu hết mọi đêm, anh không chịu đưa cô đến gặp gia đình và bạn bè anh và cũng không chịu cho cô gặp của người thân của cô. Anh đã giải thích là anh muốn sự tập trung hoàn toàn của cô trong hai tuần.
Cô nghi ngờ rằng anh đang đợi cho đến khi mối quan hệ của họ được vững chắc – điều mà anh tin sẽ là trong ba ngày – đến cuối của cái cô gọi là hai tuần demo cho ma cà rồng. Liệu nó có mang đến lại thành công hay không? Cô biết nếu thành công, sẽ có nghĩa là kiếp sống hạ đẳng trong the Lore và buộc phải từ bỏ gia đình cô. Cô chỉ có thể tưởng tượng mang Wroth đến cho đàn của cô. Chị em cô sẽ cảm ơn cô cho sự bất ngờ rồi vồ vào anh, kiếm và vuốt bay loạn xạ với niềm hân hoan.
Với tư cách là chị em sinh đôi với Furie, Cara một mình thôi cũng sẽ chiến đấu với Wroth tới ch.ết chỉ vì anh là cái gì. Và dù Wroth rất là mạnh, Cara rất nhanh, với hàng ngàn năm hơn kinh nghiệm cùng với sự thù ghét nung nấu của một người em sinh đôi bị chia cách. Hai người họ với nhau sẽ như là Godzilla với Martha hay là một thứ nhảm nhí mang tính thiên sử nào đó.
Việc thứ hai của cô là lo lắng cho anh. Anh thường trace tới Oblak, và mỗi lần cô tự hỏi nếu anh sẽ đối mặt với một phần tử nào đó trong the Lore kiên quyết muốn giết anh chỉ vì việc anh là một con ma cà rồng. Cô tin anh khi anh nói với cô về những kế hoạch của Kristoff và cô cũng không thấy có xung đột gì với đàn của cô, cho nên hãy gọi cô là con người tồi tệ đi, nhưng cô đã biến thành người cung cấp tin tức, dạy cho anh làm sao để bảo vệ bản thân.
Lời phàn nàn thứ ba của cô là cứ mỗi hoàng hôn khi họ dậy anh lại cáu kỉnh và ăn nói cộc lốc không chịu nổi với cô. Cô sợ là anh đã thấy cảnh cô đang tán tỉnh hay ngay cả khi là làʍ ȶìиɦ – dù Nїx đã một lần nói với cô những người nhận thấy các viễn cảnh không bao giờ nhìn thấy những thứ mà họ không thể nhìn mà không hồi phục và thường chỉ nhìn thấy được những sự kiện có tính chất to lớn, đổi đời. Anh cam đoan với cô lần nữa và lần nữa là không có gì hết, nhưng Myst có những nghi hoặc của mình. Tuy nhiên cô có thể chịu đựng được tính khí của anh vì anh sẽ sử dụng cả đêm còn lại để đối xử với cô như một bà hoàng.
Chỉ khi móng chân cô đã khô, anh quay lại với con rồng đã được giết và những trò chơi đi kèm và đặt nó dưới chân cô. Anh nhìn cô với lông may cau lại như thể anh đã nhớ cô, và trái tim cô làm những hành động xoáy xoáy vui vui trong ngực cô. Sự bốc đồng bảo cô nhảy lên người anh, nên cô làm y như thế.
Chỉ sau khi anh ôm chặt cô lại trong vòng tay của mình cô mới nhận ra cô đã chạy vào trong chúng