Chương 25: Dậy sóng

Dung Trình phải về thành phố M. Thích Nam chuẩn bị công tác không có thời gian bày tỏ cảm xúc u buồn chia ly. Cô vội vội vàng vàng nói chia tay với anh xong thì đón xe trở về SEC ngay bởi vì ngày hôm qua, Viên Hoa đã đặc biệt nhắc nhở cô, nhất định không thể tới trễ.
Mà bây giờ đã không còn sớm nữa.


Ngồi trên xe, Thích Nam nhạy cảm phát hiện, bác tài xế lái đang nhìn lén cô từ kính chiếu hậu. Lúc cô nhìn ngược trở lại, ông ta liền giấu đầu lòi đuôi di chuyển tầm mắt sang chỗ khác.
Cô thấp thỏm, có chút lo lắng mình lên nhầm xe lưu manh rồi.


Cũng may, ông thần may mắn không nỡ vứt bỏ cô. Mãi đến khi thanh toán tiền xong, xuống xe, cô vẫn không nhận được nửa câu uy hϊế͙p͙ nào.


Cô cảm thấy có chút kỳ lạ, lúc xuống xe còn cố ý nhìn tấm kính trước xe, xác định gương mặt của mình không bị nắng Lục Đảo biến thành âm dương, dung mạo trang điểm cũng rất bình thường. Cô ôm theo nghi vấn trong lòng đi về hướng tòa lầu SEC. Sau đó… chỉ trong thời gian ngắn ngủn, cô nhận được không ít số người, không biết vô tình hay cố ý, quay đầu lại quan sát mình.


Cô: “…..”
Sau khi vào thang máy, cô nhịn không được, soi gương tỉ mỉ, kiểm tr.a mình từng tấc một. Sau khi xem xét xong, cô vẫn không tìm ra được lý do vì sao nhiều người quay đầu lại nhìn mình như thế.
Cô không hiểu chút nào.


Điều khiến cô càng thêm hoảng sợ chính là, lúc cô đẩy cửa phòng quay bước vào, có người cười nói với cô: “Chúc mừng.”
Cô: “……”
Cho nên, rốt cuộc tin mừng là từ đâu tới?


available on google playdownload on app store


Mặt mày cô nặng nề trầm tư trong chốc lát, suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra nguyên nhân vì sao. Vì vậy cô quyết định dứt khoát không thèm suy nghĩ nữa, đi tới phòng hóa trang tìm Vân Thi Thi giải thích nghi hoặc.


Tối hôm qua, Vân Thi Thi cũng đã khởi hành rời khỏi Lục Đảo, sáng hôm nay so với cô còn tới tổ kịch sớm hơn, lúc này đang được thợ trang điểm hóa trang, thấy cô đi vào, chỉ giương mắt nhìn cô một cái.


“Hình như em vừa trải qua sự hoang mang lớn nhất trong đời mình.” Vẻ mặt Thích Nam nghiêm túc, giống như một vị trí giả đang theo đuổi chân lý, nửa đường gặp phải trở ngại.


Vân Thi Thi phỏng đoán, hoang mang của vị ‘trí giả’ này thì đại khái không khác kiểu hoang mang ‘con mèo kia đã yêu tôi rồi, ch.ết tôi mất thôi’ hay là ‘con gián ở chung nhiều năm tự nhiên bỏ nhà ra đi, là chán ghét tôi sao’ là bao nhiêu, vì vậy không chút hứng thú, hỏi cho qua loa: “Chuyện gì?”


Hiển nhiên, lần này Thích Nam đứng đắn hơn nhiều so với sự tưởng tượng của Vân Thi Thi. Những chuyện mà người thường quan tâm tới thì cô nàng chả tha thiết gì, nhưng lần này lại nghiêm túc nói chuyện đàng hoàng như vậy.


“Em phát hiện có rất nhiều người nhìn em.” Cô nhỏ giọng xuống, nói tiếp, “Chị cảm thấy hôm nay em có gì khác thường không? Có phải có thể nhìn xuyên qua em, thấy ‘dì cả’ của em bị lạc đường mà mang thai không?”
Vân Thi Thi đen mặt.


Thích Nam vội vàng giải thích: “Vừa rồi có người chúc mừng em, em đang tìm lý do vì sao cô ta lại chúc mừng.”


“……” Vân Thi Thi méo mặt, khiến thợ trang điểm làm hư đi hóa trang của cô. Cô quyết định để thợ trang điểm nghỉ tay một chút, nhìn thẳng Thích Nam, “Nhìn em thì thế nào? Kỳ lạ lắm sao? Em là nhân vật công chúng đó!”
Thích Nam nói: “Ừ há, chị không nhắc, em cũng quên mất.”


Trong suốt thời gian làm diễn viên con cấp bậc 18 này, cô ra ngoài đều không cần ngụy trang. Nói về mức độ nổi tiếng, cô còn không bằng bác gái bán cá ngoài chợ nữa đấy!


Vì vậy, Thích Nam cảm thấy lý do ‘nhân vật công chúng’ cũng không thể giải thích được vì sao cô bị nhiều người đột nhiên chú ý như vậy, huống chi cô không phải là nhân vật công chúng một hay hai ngày. Trước kia không có người chú ý tới cô như vậy!


Vân Thi Thi: “……” Cô im bặt trong chốc lát, cuối cùng thầm thở dài, lấy điện thoại di động của mình ra, lướt lướt vài cái, đưa cho cô, “Nè, tôi nghĩ đại khái là vì vậy.”


Trong lòng Thích Nam kinh ngạc đón lấy, sợ trong lúc mình không biết, đã trở thành nhân vật chính cực phẩm trong trang web Tianya*, bị một đám ‘nhân sĩ nhiệt tâm’ lột trần bí danh, tiết lộ hình ảnh.


*Trang web Tianya (tianya.cn) là một diễn đàn online nổi tiếng của Trung Quốc, có khoảng 85 triệu thành viên. Hình như diễn đàn nay có rất nhiều topics, từ chính trị tới kinh tế, giải trí v.v… Chắc là chị Nam nhà mình đã từng đăng ký làm thành viên ở đây và quậy dữ lắm.


Cũng may, trang web trên di động của Vân Thi Thi không dừng lại ở trang Tianya, cô thoáng yên lòng được một chút, định thần nhìn lại, lúc này mới phát hiện điện thoại di động mở ra trang blog của Vân Thi Thi, mà trang chủ của cô ấy lại có liên quan đến… mình.


Một tấm ảnh chụp mình nghiêm túc cúi đầu ghi chép kịch bản, một tấm chụp chung rất thân mật với Vân Thi Thi trên sân khấu, cộng thêm một câu viết dí dỏm dễ thương của Vân Thi Thi___
Cái cô trộm thỏi sô cô la của tôi kia, cô học thuộc lòng được kịch bản à?


Ý tứ trong câu nói biểu lộ không sót một chút nào sự thân mật giữa hai người.
Khó trách có nhiều người chú ý tới cô…
Chào hàng bảo kê người ta mới thật sự là nguyên nhân!
Thích Nam mở to mắt, mặt mày xúc động: “Thi Thi ~”


Vân Thi Thi chịu không nổi cô mềm như đường bám dính mình, đẩy cô ra: “Dừng lại! Là Viên Hoa bảo tôi làm chút tuyên truyền cho bộ phim này. Tôi chỉ là vừa đúng lúc có hình chụp chung với em, lại lười đi tìm những hình khác.”


Tuyên truyền có nhiều phương thức mà. Dĩ nhiên Thích Nam hiểu được nguyên do cô dùng một diễn viên con hạng 18 không ai biết đến, và cũng rất cảm động.
“Chị, cám ơn chị.” Cô chân thành nói.


Vân Thi Thi không quen với dáng vẻ nghiêm túc này của cô, nói mấy câu rồi đuổi cô ra ngoài. Thích Nam vui vẻ lục tìm điện thoại di động của mình, đăng nhập vào trang blog đã lâu chưa vào của cô, phát hiện trang blog im lặng như tờ của mình bắt đầu dậy sóng. Người ái mộ tăng vùn vụt.


Cô càng nhìn càng vui vẻ, đang lúc cảm thán sức kêu gọi của Vân Thi Thi thì đột nhiên cô phát hiện ra một vấn đề.
Cô kinh ngạc, quay đầu chạy vào phòng hóa trang.
“Chị Vân, chị câu được cả ảnh đế!”


Đúng vậy, trước khi cô vào xem ảnh của mình, cô phát hiện, Tống Cảnh là một trong số đám bạn Vân Thi Thi tag hình vào, mà cái tên này đang kề sát tên của mình.
(⊙o⊙)


So với Thích Nam, Vân Thi Thi thản nhiên hơn nhiều. Cặp mắt đang nhắm lại dưỡng thần từ từ mở ra: “À, tay run tag nhầm thôi. Vốn là muốn xóa đi, nhưng suy nghĩ một chút, để lại cũng chả ch.ết chóc gì, kệ nó đi.”
Thích Nam không khỏi ghen tỵ: “Hai người theo dõi lẫn nhau à?”
“Ừ, lần trước hợp tác chung.”


“Thật tốt.” Thích Nam hâm mộ một hồi, giải tỏa được thắc mắc xong thì đi ra ngoài. Từ sáng cho tới trưa, ngoài đọc kịch bản ra, cô còn thỉnh thoảng lướt web. Tới trưa nghỉ ngơi, cô phát hiện lượt view trang blog của mình bùng nổ.
Cô kinh ngạc không thôi, nhưng rồi lập tức phát hiện ra đầu mối___


Nguyên nhân bởi vì Tống Cảnh đăng lại bài blog của Vân Thi Thi.
!!


Người hâm mộ Tống Cảnh quả thật như lửa bùng cháy, chẳng qua Thích Nam là nằm trong một phạm vi nhỏ được mọi người lướt qua, thế là người xem giống như sóng triều trào tới. Sau khi ghé qua thì phát hiện dung nhan của cô không tệ, tài nghệ biểu diễn cũng không sai, chỉ là vận khí quá kém, thiếu người nâng đỡ.


Vì vậy, không ít người trở thành fans.
Ngồi nhìn số lượng người ái mộ lên cao như mũi tên tăng tốc, Thích Nam âm thầm kinh hãi.
Đây chính là lực ảnh hưởng của ảnh đế!


Phần lớn những người lăn lộn trong giới giải trí đều chú ý đến những chuyện này, vì vậy dần dần, không ít người trong tổ kịch cũng bắt đầu chú ý tới việc này, cho nên người tới tìm Thích Nam nói chuyện cũng nhiều hơn.


Kịch bản thay đổi đã là một việc tốt cho Thích Nam. Người có suy nghĩ linh hoạt cũng sẽ nhìn thấu, trải qua sự kiện kịch bản, giá trị địa vị của Thích Nam sẽ luôn được nhắc tới, cộng thêm sự kiện trang blog lại càng giống như thêm gấm thêm hoa. Một người có sự nghiệp đang trên đà phát triển, trong một mạng lưới quan hệ đan xen chặt chẽ ở làng giải trí, thế nào cũng nhận được nhiều sự chú ý.


Cũng giống như Tô Yên lúc trước vậy, chỉ khác là cách Tô Yên lựa chọn tiến thân.


Mà trong nhómnhững người vây quanh, cũng có một ít đã từng bỏ rơi xem thường Thích Nam vì chuyện của Tô Yên, nhưng cô không hề có lòng chĩa mũi dùi về phía họ. Mặc dùưa thích những người đấu tranh vớihi vọng có thể ngoi đầu trong vòng giải trí, nhưng cũng không đến nỗi phải ghi hận.


Có nhiều người ngoài sáng trong tối tìm Thích Nam trò chuyện, nhưng cũng vài người không được vui vẻ như vậy, ví dụ như Tô Yên. Cho tới nay, cô luôn là trung tâm được mọi người vây quanh, tự nhiên bây giờ tình huống đảo ngược, Tô Yên rất khó có thể tiếp nhận sự chênh lệch này.


Trong số người ủng hộ trung thành của Tô Yên, Ân Nhân cũng cảm thấy khó tiếp nhận sự thật này. Lúc này, cô nàng đang nhìn Thích Nam đang bị mọi người bao vây một cách căm ghét, không đè nén được cơn giận: “Cái con tiện nhân đó, nhất định đã quỳ lạy ɭϊếʍƈ chân Vân Thi Thi!”


Đương nhiên, cô ta đã quên mất, những thứ cô ta đang làm mới thật sự là quỳ ɭϊếʍƈ, chỉ là đối tượng lại biến thành Tô Yên.
“Nếu như không có Vân Thi Thi, cô ta làm gì được đắc ý!” Mắt cô nàng long lên, tức giận.


Tô Yên cúi đầu, im lặng nghe Ân Nhân oán trách bên cạnh, suy nghĩ dần dần tách rời.


Sau khi biết được bởi vì thích Thích Nam cho nên Tống Dịch mới nối lại tình xưa với mình, cô đã rất hận. Không chỉ có thế, thậm chí cô còn bị ức chế tới nổi thiếu chút nữa đi tìm Tống Dịch đối chất. Nhưng sau khi trải qua xung động ngắn ngủi, cô đã bình tĩnh trở lại


Mấy ngày nay Tống Dịch đối với cô rất tốt, tốt đến nổi cô gần như quên mất cô chỉ là một bình hoa anh ta nhìn trúng, hơn nữa còn là một bình hoa không tính là xuất sắc lắm trong tất cả những vật trang trí. Chỉ mới nghỉ tới đây, cô đã cảm thấy chán nản không dứt.


Cô tự cảm thấy mình không thua kém gì Thích Nam, tại sao cô lại phải làm người thay thế?!
Tại sao chứ?
Nếu như không có Thích Nam…


Đột nhiên Tô Yên nhớ tới những tấm hình trong điện thoại di động của mình. Đúng vậy, ngày hôm đó, cô cũng đã đi theo sau lưng Tống Dịch tới Vọng Giác. Trong điện thoại di động của cô có hình của Vân Thi Thi và Viên Hoa hôn nhau, nếu như biết lợi dụng thích đáng, kéo xuống đám mây Vân Thi Thi kia cũng không phải không có khả năng.


Lợi dụng thích đáng…
Cô ta trầm tư, không biết nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên đứng lên.
Ân Nhân đang mắng chửi người rất hùng hồn, bị cử động đột ngột của cô nàng kia sợ hết hồn. Cô ta cũng đứng lên.
“Sao vậy, Tô Yên?”


Hôm nay sắc mặt Tô Yên không tốt lắm, hình như chuyện gì cũng có thể ảnh hưởng đến cô ta, vẻ mặt có chút mệt mõi. Mà lúc này đây, vẻ mặt tái nhợt của cô ta lại có thêm một tia đỏ sẫm.


“Tôi đi ra ngoài gọi điện thoại!” Cô ta kìm chế kích động trả lời, chân không ngừng sải bước đi ra khỏi phòng quay. Bước đi còn có vẻ vội vàng.
Ân Nhân không khỏi nhìn theo bóng lưng của cô ta.


Sau một hồi lâu Tô Yên mới quay trở về. Sau khi trở về, trên mặt cô ta mang theo vẻ vui mừng. Ân Nhân cảm thấy kỳ lạ, không thể không hỏi:
“Vừa rồi chị đi đâu vậy?”
Tô Yên cười cười thần bí, không trả lời.
Ân Nhân lại càng cảm thấy kỳ quái hơn.


Lúc này cô ta cũng không nghĩ tới, chỉ là trong thời gian một ngày, không khí tổ kịch đã đột nhiên biến đổi.


Ngày hôm sau, vẫn giống như trước đây, Thích Nam yêu thích lượn mấy trang web tùy tiện ra vào, tìm thú vui. Chỉ là khi cô lượn tới trang web giải trí, cô bị nội dung trang đầu dọa đến giật mình, tay run lên, đánh rớt điện thoại di động trên sàn nhà, vỡ tan. Cô bất chấp những thứ khác, vội vã mở máy tính lên xem.


Trang web cô mở ra khiến cô ngây người___
# 818 Tin đồn giữa Vân Thi Thi và đạo diễn Viên Hoa #
# Hãy nói về sự chuẩn xác trong phương thức tuyển chọn nữ chính số một của 《Người Tình Chuyên Nghiệp》#
# 818 Quá khứ không muốn người biết của giáo chủ thuần khiết trong sạch #
……


Thích Nam không dám nhìn nữa, tắt máy. Cô tìm điện thoại di động dự bị, gọi điện cho Vân Thi Thi.
Đầu bên kia tắt máy.






Truyện liên quan