Chương 104: 104: Vinh Quang Của Chúa Tể
Trung tá Trần Thanh Dương được phụ trách đón tiếp và làm lễ tẩy trần cho The Innovators tại Đại Việt, Shaka de Virgo muốn về White Castle ngay, y chẳng muốn nữ chúa phải chờ đợi trên những đám mây nhưng khi cân nhắc đến các mối quan hệ giữa rất nhiều bên liên quan, phó chủ tịch của The Innovators quyết định bỏ thời gian, phối hợp với sự sắp đặt của Trần Thanh Dương và Đại Việt.
Nữ chúa Leonidovich Hopner, có những chuyện quan trọng đến mức, ngài cũng phải chờ đợi mà thôi.
Lãnh đạo trực tiếp của đội đánh số đến sân bay, Nhà nước Đại Việt chuẩn bị một chiếc xe buýt hai tầng, không mui cho các Innovator, những người đổi mới leo lên nóc xe, ở trên này, đã có sáu người đang ngồi chờ sẵn.
Đây là chủ tịch của hội The Innovators; lãnh đạo của thành phố Gia Định và Tứ Đại Trụ Cột, bốn vị lãnh đạo cao nhất của Nhà nước Đại Việt, những cây cột vĩ đại chống cả quốc gia, họ bay về từ Thủ Đô để chào đón người con đất Việt, nay trở thành người anh hùng chính nghĩa của toàn thế giới; cùng với những người đồng đội của anh ta.
Shaka de Virgo đặt tay ở trước ngực, cúi chào bốn người cầm trịch cao nhất nước với vẻ tôn trọng, chúa tể nói: "Xin cảm ơn các ngài đã hạ cố đến đón chúng tôi, thật làm phiền các ngài quá."
Nhất Trụ, là một ông lão, có mái tóc bạc phơ và gương mặt hiền hòa, ông ta mỉm cười: "Không phiền đâu, anh là một người con đất nước đã làm vẻ vang Đại Việt, thật may mắn khi ở trên đời này, trong bối cảnh rối ren này, có những người như anh."
Nhị Trụ, là một người đàn ông trung niên có gương mặt phúc hậu: "Cậu Dương đã nói rất nhiều về anh, ở bên bờ một thế giới khác, chúng ta có thể cưu mang những đồng bào thân thương của mình, điều này là nhờ anh."
Tam Trụ, là một người phụ nữ trung niên đẹp và có chất giọng truyền cảm: "Anh đã truyền cảm hứng cho rất nhiều đồng bào, cũng nhờ anh mà chủ nghĩa vị kỷ ở trong nước và trên thế giới bị đả kích nặng nề, điều này, thật là một điều tốt đẹp biết bao."
Tứ Trụ, trẻ hơn ba bị Đại Trụ Cột kia, là một người đàn ông nhỏ con và hơi gầy, có đôi mắt sáng với vẻ trí tuệ: "Đại Việt cũng đã gia nhập và trở thành một thành viên của Red, trên trường quốc tế hiện giờ, Red như một mặt trận mới sánh vai cùng với NATO hoặc EU, sự gia nhập của The Innovators khiến cho người Đông Nam Á nói chung và Đại Việt nói riêng có tầm vóc quốc tế, có thể nắm bắt những cơ hội trong tương lai."
Lãnh đạo của thành phố Gia Định là một người phụ nữ, có mái tóc búi gọn và gương mặt dễ nhìn: "Các anh hẳn đã rất mệt mỏi, thời gian gấp gáp, chúng tôi không thể chuẩn bị được gì nhiều nhưng nhân dân luôn có tấm lòng, mong rằng những tấm lòng này sẽ giúp các anh được dịu bớt căng thẳng của những ngày qua."
Shaka de Virgo cùng với Innovator an tọa cạnh bên các vị Đại Trụ Cột, chủ tịch hội The Innovators nói chuyện với các vị Đại Trụ một cách khiêm tốn, họ trao đổi rất nhiều vấn đề với nhau trên chuyến xe này.
Chiếc xe buýt rời khỏi sân bay, đi trên những cung đường lớn ở thành phố Gia Định để diễu hành, những cung đường đã được giải tỏa và chặn phương tiện nhưng không một ai có vẻ phàn nàn, những đám đông người Đại Việt đứng ở hai bên đường, cả những du khách quốc tế, cánh phóng viên và những người công nhân viên chức.
Sự hòa hợp các dân tộc như được khắng khít thêm bởi quốc tịch đa dạng của các thành viên The Innovators, những người đứng dọc bên đường cầm những lá cờ Đại Việt có màu đỏ rực với ngôi sao năm cánh ở trên tay, xen giữa là những lá cờ Nhật bản, Hoa Quốc và những lá cờ của các nước Châu Á khác, họ chẳng ồn ào hay reo hò gọi tên những người đổi mới hay vị anh hùng của họ.
Mà họ im lặng, họ im lặng giơ cao những lá cờ nhỏ, cả những cây cờ lớn, đây là cách họ đón chào những người hùng của thế giới, những người bảo vệ cho sự nhân đạo, cho công lý, cho loài người trước sự đe dọa của chủ nghĩa khủng bố mới, trước những kẻ mang hình hài con người nhưng đã không còn coi mình là con người nữa.
Shaka de Virgo và các Innovator đứng ở đầu xe, người thiếu niên, nay đã trở thành một vị chúa tể anh hùng vĩ đại chợt nhớ tới đêm đầu tiên, trước khi mình đến với thế giới MU Continel, giữa rừng người đang đổ xuống đường ăn mừng chiến thắng của đội tuyển bóng đá quốc gia, giữa tiếng reo hò và tiếng kèn đến điếc tai của người Đại Việt, giữa rừng cờ đỏ như phủ khắp đất trời.
Ngày hôm nay y lại trải nghiệm cảm giác đó, nhưng rừng người yên lặng và tĩnh mịch; những lá cờ cũng không chỉ có màu đỏ nữa và, sự tôn vinh không phải dành cho những người khác, mà dành cho chính mình và những người đồng đội bên cạnh, cho sự nhân đạo và công lý.
Chúa tể cảm thấy những ngọn lửa trong lồng ngực, những ngọn lửa đã luôn cháy sẵn ở đó nhưng nay lại được tiếp thêm chất đốt, nó bùng lên, thật dữ dội.
Con đường của Chúa tể là gì?
Vinh Quang của Chúa tể là gì?
Không phải đạp bước trên vạn ngàn xác ch.ết của quân thù, cắm lá cờ Quân Chủ trên nóc của những tòa lâu đài, ngồi trên vương tọa của những vị vua khác, chẳng phải trở nên ngập ngụa trong vàng son, lộng lẫy, trong vòng tay ôm ấp của ba ngàn mỹ nhân giai lệ, đắm mình trong những vui thú xác thịt, trong uy quyền và danh vọng.
Mà là sự tĩnh mịch trên các cung đường mà chúa tể đi qua, khi đám đông cảm thấy bất kỳ sự hò reo nào cũng chẳng xứng đáng; là sự tôn trọng của những người đồng bào bất kể giai cấp, là những cái ôm và những lời cảm ơn, những món ăn nghèo nàn được chia sẻ từ những cảnh cùng khổ; là sự tin tưởng và phó thác của những người đứng phía sau.
Đây, mới là con đường của Chúa tể.
Đây, là Vinh Quang của Chúa tể.
Shaka de Virgo ngước nhìn trời cao, trong những đám mây, ráng chiều rực đỏ phủ lên những tầng trời, có một vị nữ chúa cưỡi trên yên ngựa, nàng đứng giữa những đám mây và cũng đang nhìn xuống vị chúa tể trẻ.
Leonidovich Hopner, ngài nhìn thấy chứ.
Đây là Vinh Quang của tôi..