Chương 7: Du học

" Vương Ngọc Nhu thật sự trở về rồi " 
cô mang đôi mắt lạnh bước xuống phòng trong sự bừng tỉnh + bất ngờ của mọi người 
- Nhu à! anh hai và cả ba cô đều đứng dậy trong sự bất ngờ 
- con về rồi! 
- con...
- con sẽ làm lại nhưng thứ mà con muốn - đôi mắt cô kiên định 


họ nhìn mà mừng trong lòng... cuối cùng em cũng vượt khỏi được rồi! 
- con đói!
- ừ ừ! ăn nhé 
----------------------
Sáng hôm sau, cô đến một nơi.. là phần mộ của bạn cô, là người quan trọng với cô 
- Tao về rồi này 
- mày nhớ tao không?
- tao sai rồi, thơi gian qua tao trốn tranh.. là sai đúng không?


- năm đó.. là do tao sai... 2 năm rồi...
nước mắt bỗng chốc rơi.. 
- Tao sẽ rời khỏi đây 
- Tuần sau tao sẽ đi du học 
- trước khi đi tao sẽ tính toán từ từ nợ với người kia... 
- người khiến tao tổn thương... Phạm Minh quyên! còn có cả.. Hoàng Quốc Khang nữa...


- 3 năm.. trong 3 năm tao sẽ gầy dựng lại tất cả 
- khi quay về tao sẽ đến thăm mày nhé? 
- đây là bách hợp.. loài hoa mày thích 
mày trên thiên đường sống thật tốt nhé!
--------------------
tại quán cafe 
- Vương tiểu thư gọi tôi đến đây để làm gì? 
- haha.. cô hiểu ý muốn tôi mà!


- hôm... hôm đó là anh ta gọi tôi đến mà! - cô ta nhìn ánh mắt cô chợt run sợ... 
- haha.. vậy sao.. hôm đó cô ăn mặc cũng xinh lắm đó 
- tôi... 
- haha.. cô bật cười lớn rồi bỏ đi 
lạnh giọng gọi một người..
- tôi cho anh thời gian 1h làm Phạm thị sụp đổ ngay cho tôi! 
- vâng! tiểu thư 


cô cúp máy trong nụ cười ma mãnh...
- mày đến chăm sóc người này cho tao! 
- ai ạ?
- cafe blue - Phạm Minh Quyên, tao cam đoan dù bị thế nào nó cũng không dám hé một lời!
- vâng
đúng như dự định.. Trong 1h Phạm Thị sụp đổ ngay không còn gì cả! còn Phạm Minh Quyên bị đánh đến ngất đi - nhưng không ch.ết..


available on google playdownload on app store


- ha.. coi như tha cho cô một mạng, sau khi tôi trở về.. không đơn giản như thế thôi đâu!
---------------------
Tại Hoàng gia 
- em trở về à?
- tôi về dọn đồ!
- em đi đâu?
- liên quan gì đến anh?
- em còn giận sao?
- haha.. tôi là ai mà có quyền giận anh? 
- em... 


- tôi thế nào? hôm đó là anh gọi cô ta đến mà! là anh cố ý muốn tổn thương tôi! 
- em.. nếu anh không là thế em có trở về không? em có quên đi quá khư đó không hả? 
- đừng ngụy biện!!
- em... 
- anh không cho tôi mang đồ đạc cũng được! tôi sẽ không lấy nữa! 


Cô gằn giọng mà đi khỏi biệt thự 
- nếu em đi được thì cứ đi 
- anh xem thường tôi quá rồi 
cô nhanh chóng đánh tan đám đàn em của anh hiên ngang bước ra khỏi biệt thự lên xe về nhà 
- haha.. mèo nhỏ! em giỏi lắm 
-----------------
tuần sau tại sân bay


- con đi mạnh khỏe nhé! ba sẽ nhớ con lắm - người ba nào đó đang sướt mướt :v
- anh ôm cái nào 
cô chạy lại ôm hai người 
- chờ con về! 
- con đi nhé 
cô mang hành lí vào sân bay dáng vẻ kiêu hãnh đến cực điểm 
--------------------
một nơi khác tại sân bay 


- Lần này anh cho em đi tu luyện 
- ngày này 3 năm sau em quay về nhất định chính thức là vợ anh!!! 
anh nhìn bóng lưng cô rời đi, cười nhạt...
--------------
về phần Phạm Minh Quyên 


gia đình phá sản nhưng nhờ vào gia đình bên ngoại còn số vốn nên cô ta được học lại, tất nhiên là sẽ gầy dựng lại công ti...3 năm sau - tại Anh - Univeristy College London
- What is they are not?
if no lessons finish, okay?
- no
- Okay, lesson ends
- Hye,.... you finished yet? about you?
- Ok, the only
- Well... tomorrow you about Vietnam them?
- True, what is not?
- No, to wish you luck
- Hey, baby, I do not remember mask?


- Ahihi, Vietnam tomorrow about me
- Ok ~
---------
Đại học X 
một đôi trai gái đang đứng trên sân trường and đang cãi nhau 
- Cô theo tôi hoài không chán à? 
- tôi không thể để anh ngó tới cô gái khác đâu! 
- CÔ nghĩ cô là ai?
- anh phải là của tôi! 
- haha buồn cười nhỉ? - anh ta khinh miệt nhìn cô ta 


và hai người họ chả là ai khác, họ là 
Hoàng Quốc Khang - 20 tuổi 
Phạm Minh Quyên - 20 tuổi 
đang là sinh viên trường đại học X 
----------
tại sân bay 
- con gái, bên này nè 


- ba.. - một cô gái xinh đẹp đang đi đến bên ba mình, môt cô gái xinh đẹp, mặc chiếc váy dịu dàng nhưng lại giấu một chút gì đó cao ngạo không ai bằng, đang thu hút mọi ánh nhìn của mọi người 
- con về rồi - ông ôm chầm lấy cô vui mừng 
- vâng 
- con định học tiếp đại học ở đâu?


- hm... con sẽ nộp hồ sơ tại trường đại học X a~ ba
- ừm, tùy con thôi, pa luôn ủng hộ a~ 
- ahihi 
- ba! về nhà thôi 
- ừm về thôi 
họ lên xe 
trên đường về nhà 
- ba 
- hửm?
- ba thấy Phạm gia thế nào? 


- 3 năm trước một tay con dìm họ xuống bùn, nhưng họ nhờ còn vốn nên đã vực dậy, công ti cũng đang phát triển lắm, tính cách cũng ngông cuồng hơn hẳn 
- hm.. nếu con đánh sập công ti đó lần nữa thì sao ba? 
- haha.. tùy con, con muốn gì ba cũng chiều, chỉ cần con muốn 
- ahihi thương ba nhất 






Truyện liên quan