Chương 17
(Xin lỗi mọi người lâu như vậy mới ra chap mới. Vì năm ni cuối cấp rồi nên ta không có thời gian để viết truyện. Hôm nay đọc cmt mới thấy nhiều người hóng truyện nên ta sẽ viết truyện cho các nàng đỡ ngóng =>vô truyện)
----------
Cậu không thay đổi gì nhiều, người thay đổi lớn nhất chính là Tử Phong. Một trong số người đó lên tiếng.
Cậu nói Tử Phong thay đổi nhiều là sao? Minh Khâm nhướng mày hỏi lại.
Cậu không biết Tử Phong đã có lão bà rồi hay sao. Minh Khâm làm ra bộ mặt sửng sốt không ngờ mới mấy năm không gặp cậu ta lại dám kết hôn trước mình. Phải biết rằng trước đây cậu ta không ưa nữ nhân nhưng lại có một người bạn gái không lẽ là cô gái đó.
Vậy người kết hôn với cậu là người năm đó sao? Minh Khâm hỏi ra thắc mắc trong lòng mình với Tử Phong.
Minh Khâm cậu đoán sai rồi không phải người đó mà là người khác. Mạc Tiêu nói khẽ bên tai với Minh Khâm.
Ở đây ai cũng biết điều cấm kị nhất của Tử Phong là cô gái ấy. Nếu mỗi lần gặp Tử Phong thì tuyệt đối đừng nhắc đến người đó.
Minh Khâm cười gượng cho qua. Hôm nào cho dẫn vợ ra mắt anh em chứ. Tử Phong..!
Tử Phong từ nãy giờ vẫn không nói một lời. Được hôm nào rảnh sẽ gọi, cậu về nước khi nào?
Vừa về ngày hôm nay, không ngờ trong số chúng ta cậu kết hôn trước. Minh Khâm thở dài cảm thán-.-. Nhưng sao cậu không dẫn bà xã đi cùng. Minh Khâm nhìn từ nãy giờ cũng chỉ thấy cậu ta (vợ của ảnh bị anh dắt đi rồi còn đâu)
Hôm nay cô ấy mệt nên phải nghỉ ngơi thôi. Nhắc đến Thanh Hạ anh cảm thấy nhớ cô thật mà sao không thấy cô gọi cho anh.
Minh Khâm nhướn mày Đừng nói cậu nhịn lâu quá nên sau khi kết hôn không kìm được tính thú của mình đó chứ. Haha cả đám sau khi nghe anh nói xong thì cười ngã nghiêng.
Chuyển ống kính qua Thanh Hạ
Ắc xì...hừm ai đang nói xấu mình đây. Rung rung lúc này Minh Khâm gọi điện thoại bảo cô quay lại
Cả nhóm Minh Khâm đang đứng uống rượu xung quanh là các tiểu thư danh giá bám lấy họ.
Minh Khâm hôm nay có rất nhiều vị tiểu thư ở đây sau cậu lại lạnh lùng vậy, đừng nói cậu bị.... Một thanh niên không biết gì phát ngôn bừa bãi
TMD cậu không giữ được cái miệng của mình hả
(Còn tiếp)
Vì bữa ni bận nhiều việc quá nên viết tới đây thôi.