Chương 17: Ngày thứ mười bảy ngọt
Tiểu kiều thê
Editor: Cheese
Thư ký Chu xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ, liền gọi điện báo cáo cho tổng tài.
“Tôi biết rồi. Được.” Trì Thầm Yến gọi điện với thư ký Chu xong, bỏ điện thoại xuống, nhìn Lộ Lê đang ngồi trên đùi anh.
Lộ Lê như có như không: “Nếu không phải niệm tình cô ta vi phạm lần đầu, em thật sự sẽ kêu cảnh sát tới bắt cô ta.”
Trì Thầm Yến nhịn không được ý cười, không biết Lộ Lê học đâu ra ba cái trò này.
Có trời mới biết, lúc cái thẻ phòng kia đột nhiên rớt ra, còn rớt trước mặt Lộ Lê nữa, anh trong lòng có bao nhiêu kinh hoảng.
Rốt cuộc nếu mà Lộ Lê muốn nháo lên với anh, anh cũng không có đường chối cãi.
Kết quả, Lộ Lê nháo cũng không nháo, còn ngồi lắng nghe anh giải thích, rồi nghiên cứu mẩu giấy nhỏ gắn chung với thẻ phòng, sau đó đưa ra kết luận.
Là có người không biết tự lượng sức mình, muốn đi câu dẫn chồng cô.
Người đó chính là tiểu minh tinh tuyến mười tám kia.
Trì Thầm Yến cảm giác được tin tược thế này vô cùng tốt.
Lộ Lê: “Ông xã với em tình so kim kiên, làm thế nào chỉ vì một tiểu minh tinh tuyến mười tám giở chút thủ đoạn thì liền có thể chia rẽ đôi ta chứ?” Trì Thầm Yến siết chặt vòng tay đang ôm eo Lộ Lê, nói nhỏ: “Cảm ơn em.”
Lộ Lê vô cùng nghiêm túc: “Anh không cần khách sáo, đây là chuyện bà xã nên làm.”
Lúc cô còn nhỏ, ở Hong Kong cũng đã gặp qua nhiều nữ minh tinh cùng những thủ đoạn câu dẫn các đại phú hào rồi, họ thậm chị còn lộ liễu hơn thế này nữa cơ, ba cái tiểu tiết này, trong mắt cô chẳng khác nào trò trẻ con. Nói câu này có hơi quá đáng một chút, nhưng mà mẹ cô trước kia tinh phong huyết vũ, chém giết không biết bao nhiêu yêu nữ mới có thể leo lên vị trí hồ ly tinh cấp cao kia, cô làm con gái của hồ ly tinh cũng học tập được đôi chút, vẫn đủ sức để càng quét những yêu nữ hám danh này.
Lộ Lê nhìn Trì Thầm Yến, nhìn một hồi, biểu cảm trên mặt trở nên ưu sầu.
“Ông xã à.” Cô thờ dài một hơi, khẽ nhíu mày.
Trì Thầm Yến: “Sao?”
Lộ Lê một mặt như đưa đám: “Ông xã à, anh có biết anh thật sự rất quá phận không?”
Trì Thầm Yến có chút theo không kịp: “Quá phận?”
Lộ Lê: “Ông xã của em đã quá phận rồi chứ, còn soái, còn ưu tú như vậy, còn có tiền nữa, khiến cho mỗi lần ông xã ra khỏi cửa đều hấp dẫn mấy con nhỏ trà xanh không biết lượng sức mình, rình rập ông xã như hổ rình mồi, em muốn đem ông xã giấu đi không cho anh ra cửa nữa hu hu hu hu hu.”
“Nhưng mà, ông xã xuất sắc như vậy, tuy là làm bà xã A Lê lo lắng, nhưng mà cũng vô cùng tự hào.”
Trì Thầm Yến: “………………”
Lộ Lê lại kiên định nói tiếp: “May là A Lê và ông xã tình so kim tiên, trong mắt ông xã chỉ có A Lê thôi, dăm ba hồ ly tinh bên ngoài kia với ông xã còn không bằng một cái móng chân của A Lê.”
Lộ Lê kéo tay anh vòng qua người cô: “Ông xã nhìn xem, diện mạo, làn da, dáng người, tất cả đều tự nhiên, cái nào cũng vô cùng tốt, có bà xã thế này chờ ở nhà, ông xã còn có thể nhìn tới đám gà rừng ríu rít kia ư?”
Lộ Lê lắc lư người: “Em so với bọn họ tốt hơn nhiều.”
Trì Thầm Yến nghe xong, cũng gật đầu khẳng định lời Lộ Lê nói: “Đúng vậy.”
Thật sự là như thế.
Lộ Lê không hài lòng với câu trả lời ngắn gọn của Trì Thầm Yến, cô mỗi ngày đều khen ông xã nhiều như vậy, ông xã chỉ biết trả lời hết “ừ” rồi “đúng vậy”, cô cũng muốn nghe ông xã khen một câu.
Lộ Lê ngồi trên đùi Trì Thầm Yến, ôm cổ anh: “Ông xã nói coi em có xinh đẹp không?”
Trì Thầm Yến vén một lọn tóc ra sau tai Lộ Lê: “Rất xinh đẹp.”
Không mặt hoa mày phấn, không dao kéo chỉnh sửa, so với một đám tiểu mỹ nữ ngoài kia, người trước mặt anh chính là đại mỹ nhân rung động lòng người.
Lộ Lê: “Thế dáng người em có được không?”
Trì Thầm Yến nhéo eo nhỏ của Lộ Lê: “Vô cùng tốt.”
Cô rất gầy, nhưng không phải kiểu gầy đét, chỗ nào nên có thịt thì có thịt, chỗ nào còn thon thì thon.
“Ông xã…… Ngô.”
Trì Thầm Yến nâng cằm Lộ Lê lên, sau đó hôn môi cô.
Lộ Lê dừng lại một chút, tuy những gì muốn hỏi chưa có hỏi xong, nhưng mà cùng ông xã thân mật thì quan trọng hơn. Sau đó cô nhắm mắt, ngoan ngoãn đáp lại anh.
Trì Thầm Yến ở trên sô pha, tay không ngừng nhào nặn xoa xoa trên người cô đến nghiện, sau đó trực tiếp bế người đẹp trong lòng lên đi vào phòng ngủ, muốn dừng cũng không được.
Hộp áo mưa để ngay đầu giường chẳng mấy chốc lại thấy đáy.
“Bạch bạch bạch bạch bạch bạch.”
Trong phòng nghỉ ở hội sở, Kiều Giai Nhất ngồi nghe Lộ Lê kể lại chuyện cô cùng Trì Thầm Yến dạy dỗ trà xanh làm người, nhịn không được mà vỗ tay.
Bây giờ đã có thể ứng phó cùng với Lộ Lê, Trì Thầm Yến quả nhiên là lão soái già.
Lộ Lê cắn cắn ống hút, tuy nói là đã giải quyết Tưởng Thơ Giai rồi, nhưng về sau khó đảm bảo không có mấy người như Tưởng Thơ Giai xuất hiện.
Cô tuy rằng một lòng một dạ tin tưởng ông xã, nhưng mà chỉ cần nghĩ đến có nhiều người phụ nữ bên ngoài mơ ước chồng cô, cô vẫn cảm thấy hoảng hốt.
Mà căn nguyên đều chỉ vì cái danh “vợ chồng plastic số một giới hào môn” kia.
Người khác đều cho rằng cô cùng chồng là vợ chồng plastic, bởi vậy nên mới có nhiều oanh oanh yến yến không biết xấu hổ mà muốn dán lên người anh. Nếu mọi người biết cô với anh tình cảm vợ chồng thâm sâu như biển, gắn bó keo sơn, đám hồ ly tinh kia có khác nào tự rước lấy nhục không.
Chỉ là, Lộ Lê nghĩ đến đây lại buồn rầu.
Cô phát hiện những gì cô làm mấy ngày qua không có tác dụng.
Ở Weibo vì anh mà đăng bài chia sẻ, rồi còn công khai video nhảy bài thổ lộ cho anh, đến thế rồi mà không có hiệu quả gì.
Cô thật ra có không ít fans, nhưng mà topic “Vợ chồng ăn lê ” kia căn bản vô cùng hẻo lánh, hoạt động rút thăm trúng thưởng kết thúc, trong topic cũng vô cùng yên lặng.
Trừ cô ra cũng chỉ có mười mấy người kiên trì mỗi ngày không ngừng vào điểm danh.
Hơn nữa, hôm qua cô vào xem, đến tận bây giờ phần lớn cư dân mạng vẫn nhất mực cho rằng bọn họ là vợ chồng plastic, mấy trò kia chẳng là gì cả.
Sao lại có loại người cả ngày rảnh rỗi đi đoán già đoán non chuyện sinh hoạt vợ chồng của người ta chứ.
Hơn nữa, lời đồn càng lúc càng xa, càng khoa trương, nói cứ như thể bọn họ chui vào gầm giường nhà cô, tận mắt chứng kiến hai vợ chồng cô cởi hết quần áo nằm cạnh nhau không phản ứng gì.
Lộ Lê càng nghĩ càng giận, đem ống hút quăng qua một bên: “Tớ cũng không biết phải bác bỏ tin đồn thế nào nữa? Không lẽ tự tớ phải nói ra là vợ chồng tớ sinh hoạt rất tốt, không cần bọn họ phải nhọc lòng?”
“Tớ có thể nói thế sao? Loại chuyện này tớ được phép nói sao? Nói ra rồi mặt mũi vứt đâu?”
Kiều Giai Nhất: “Thật ra cậu cũng không cần phải tự mình nói ra.”
Lộ Lê: “?”
Kiều Giai Nhất: “Cậu có thể quay một đoạn video ngắn ngắn gì đó chứng minh là được rồi, như vậy càng trực quan hơn.”
Lộ Lê: “………………”
Cô nhéo tai Kiều Giai Nhất: “Cậu muốn cảnh sát tới nhà gô cổ tớ đi sao?”
“Ôi ôi tớ sai rồi, tớ sai rồi.” Kiều Giai Nhất vừa gào vừa gạt tay Lộ Lê ra “Nói giỡn thôi mà, giỡn thôi.”
Lộ Lê: “Tớ không đùa đâu, tớ bây giờ vô cùng buồn rầu, cậu nghĩ giúp tớ biện pháp gì đi.”
Kiều Giai Nhất thở dài, liếc nhìn Lộ Lê.
“Chuyện này không phải rất đơn giản sao.” Cô đĩnh đạc nói, “Cậu với Trì Thầm Yến sinh em bé là xong rồi.”
Lộ Lê: “”
Kiều Giai Nhất: “Em bé đâu phải một người muốn sinh là sinh được. Sinh ra rồi thì khoe cho bàn dân thiên hạ, em bé trắng trẻo mập mạp, vừa vặn giữ được mặt mũi không cần ra vẻ nữa.”
“Con cũng có rồi, 7749 lời đồn còn muốn nói gì nữa? Ai dám nói hai người tình cảm không tốt? Không yêu nhau mà còn sinh con à?”
“Ý kiến hay.” Lộ Lê nhìn Kiều Giai Nhất, ánh mắt lập tức thay đổi.
Cô cảm thấy bây giờ Kiều Giai Nhất toàn thân tỏa ánh hào quang.
Sau đó, Lộ Lê lại nghĩ đến Trì Thầm Yến, lại nghĩ đến chuyện cấm trẻ nhỏ kia.
Chồng cô mỗi lần làm đều vô cùng triệt để, không có qua loa, một chút ý tứ muốn cô mang thai cũng không có.
Lộ Lê không hiểu vì sao phải như thế.
Cô chỉ nhớ từ lúc kết hôn tới giờ chính là như vậy.
Là ông xã không muốn có con sao?
Lộ Lê lập tức phủ định điều này.
Ông xã sao không thể không nghĩ đến chuyện có con được, không có con, gia sản trăm tỷ kia ai kế thừa chứ. Còn nữa, anh yêu thương cô như vậy, sao lại không thích cùng cô sinh kết tinh tình yêu vừa thơm tho mềm mại vừa mập mạp đáng yêu được chứ?
Lộ Lê trái lo phải nghĩ, tìm được nguyên nhân.
Chắc là bởi vì anh muốn cùng cô tận hưởng thế giới hai người, không muốn có thêm một vật nhỏ quấy rầy bọn họ.
Lộ Lê ôm má.
Bọn họ kết hôn cũng ba năm rồi, thế giới hai người tận hưởng cũng đủ rồi.
Hiện tại, vẫn nên bàn chuyện sinh em bé thôi.
Kiều Giai Nhất nhìn bộ dạng suy nghĩ cặn kẽ của Lộ Lê, liền đẩy đẩy tay cô: “Này, cậu sẽ không thật sự muốn sinh con cho Trì Thầm Yến đó chứ?”
“Tớ chỉ nói bừa thôi! Cậu đừng có tin thật!”
Lộ Lê ngẩng đầu: “Vì sao lại không thể sinh con chứ?”
Kiều Giai Nhất lập tức hít hà một hơi: “Không thể! Tuyệt đối không thể!”
Em bé sinh ra rồi không thể đem nhét trở về. Bây giờ Lộ Lê xem Trì Thầm Yến như ông xã tình cảm mặn nồng cho nên mới muốn sinh con cho anh ta, nhưng nếu tương lai sinh con xong rồi, Lộ Lê khôi phục lại nhận thức, thấy mình trong lúc đầu óc lú lẫn đã sinh con cho người chồng plastic kia, không phát điên lên mới là lạ.
Lộ Lê ánh mắt kiên định gật đầu: “Tớ cảm thấy có thể, thật sự có thể.”
Kiều Giai Nhất nhìn ánh mắt kiên định của Lộ Lê, chỉ cảm thấy tóc tai trên người đều dựng hết cả lên, vô cùng hối hận khi đã nhắc đến chuyện sinh con với Lộ Lê. Lộ Lê đã quyết rồi thì chín trâu mười hổ cũng kéo không lại.
Kiều Giai Nhất đành phải an ủi bản thân là Lộ Lê tự mình quyết định, còn Trì Thầm Yến vẫn bình thường, chưa rục rịch gì.
Tuy nói là vợ chồng plastic, nhưng dù sao cũng có hôn thú rõ ràng, Lộ Lê hiện tại dính trên người anh như vậy, Trì Thầm Yến nhân cơ hội này lừa Lộ Lê làm mấy cái chuyện kia, cô cũng không thể nào quản được. Nhưng mà lần này, nếu anh ta thừa dịp lợi dụng Lộ Lê sinh con cho anh ta, đó chính là hành động vô nhân tính, táng tận lương tâm, cô có ch.ết cũng phải đem Lộ Lê kéo về.
Nhưng theo hiểu biết của cô thì, Trì Thầm Yến tuy có hơi chó má một chút, nhưng cũng không phải loại không biết xấu hổ, sẽ không để xảy ra loại chuyện này.
Kiều Giai Nhất tự an ủi bản thân.
Lộ Lê đem chuyện sinh em bé để trong lòng.
Mảng kinh doanh quan trọng nhất của tập đoàn Thịnh Cảnh chính là mảng khoa học kỹ thuật do Trì Thầm Yến làm tổng tài.
Khoa học kỹ thuật Thịnh Cảnh mấy năm gần đây vẫn luôn gắng sức cùng với trung tâm kỹ thuật nghiên cứu phát minh, chủ yếu sản xuất ra linh kiện điện tử, cũng không trực tiếp ra mắt sản phẩm ở thị trường tiêu thụ bình dân. Nhưng các sản phẩm điện tử lớn bé trên thị trường, bên trong ít nhiều vẫn sử dụng linh kiện do Thịnh Cảnh sản xuất, cho nên tuy người thường không nhìn thấy sản phẩm trực tiếp, sản phẩm của Thịnh Cảnh vẫn tràn ngập trên thị trường.
Sau khi bố mẹ Trì Thầm Yến qua đời, họ hàng thân thích làm trong Thịnh Cảnh bắt đầu ngo ngoe rục rịch. Trì lão phu nhân đảm nhận vị trí chủ tịch mới đè xuống được, nhưng rốt cuộc tuổi bà đã cao, Thịnh Cảnh mấy năm trước kinh doanh cũng không tồi, nhưng mà khối khoa học kỹ thuật, so với thị trường mỗi ngày mỗi thay đổi, thì có vẻ không có gì đột phá, còn có chút thụt lùi.
Cho đến khi Trì Thầm Yến tiếp quản Thịnh Cảnh, đem toàn bộ tâm phúc cùng người trẻ dồn vào Thịnh Cảnh mới có thể tiếp thêm sức sống, khiến cho Thịnh Cảnh mấy năm gần đây phát triển ngày càng tốt, Trì Thầm Yến cũng không ngừng cấp vốn cho cơ sở nghiên cứu để tìm kiếm sáng tạo đột phá, ba năm trước còn ra mắt sản phẩm thông minh “Go” do chính cơ sở nghiên cứu tạo ra. Lúc “Go” được tung ra thị trường, rất nhanh đã chiếm hảo cảm của mọi người, thành công rực rỡ.
Sau đó, mỗi năm Thịnh Cảnh đều mở họp báo tuyên truyền cho những nâng cấp cũng như phiên bản mới của “Go”, bởi vì Thịnh Cảnh kỹ thuật giống như tập đoàn kỹ thuật tiên phong trong nước, cho nên cuộc họp báo hằng năm này luôn thu hút được sự chú ý từ khắp nơi.
Năm nay, Thịnh Cảnh tổ chức họp báo định kỳ lần thứ sáu, các công ty sản xuất trong lĩnh vực kỹ thuật trong và ngoài nước đã sớm rửa mắt chờ mong.
Thời gian ngày một gần, năm nào vào giai đoạn này Trì Thầm Yến cũng sẽ vô cùng bận rộn, có khi vài đêm liền ở lại công ty họp đến khuya, về nhà cũng phải họp qua video.
Lộ Lê vô cùng hiểu chuyện, không dính cũng không quấy rầy anh, vì thế lúc Trì Thầm Yến về đến nhà thì Lộ Lê đã ngủ trước rồi.
Sáng sớm, Lộ Lê đứng trước mặt Trì Thầm Yến thắt cà vạt cho anh, hai người hiếm hoi lắm mới nói chuyện được vài câu.
Trì Thầm Yến nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn lạ thường trước mặt, hỏi: “Hôm nay em có đi họp báo không?”
Lộ Lê biết Trì Thầm Yến đang nói đến cuộc họp báo hằng năm của Thịnh Cảnh.
Cô nhớ hai năm trước mình chưa có đi, bởi vì cô cũng không đam mê khoa học kỹ thuật gì, với những cải tiến, cách tân kia cũng không có hứng thú gì.
Nhưng cô vẫn cảm thấy hối hận vì hai năm trước đã không đi.
Không có hứng thú thì sao chứ? Ai nói nhất định phải đến xem sản phẩm?
Đến nhìn ông xã nè! Đến đăng bài vì ông xã nè!
Lộ Lê lập tức gật đầu: “Đương nhiên là đi rồi!”
Trì Thầm Yến biết Lộ Lê sẽ đáp ứng, giơ tay sờ đầu cô.
Lộ Lê ngẩng đầu lên nhìn Trì Thầm Yến, ánh mắt đong đầy yêu thương.
Bận rộn mấy ngày nay, cô còn chưa kịp nói với anh là muốn chuẩn bị sinh em bé.
Cô đã tính toán rồi, năm nay cô đi một mình, năm sau đã có thể mang bé con đi theo rồi.
Trong cuộc họp báo, ông xã ở trên phát biểu, giới thiệu sản phẩm khiến mọi người kinh ngạc, cảm thán, không chỉ đem sản phẩm mà đem cả mị lực cá nhân của anh phát tán đến tận cùng.
Trong lúc đó, tiểu kiều thê của anh ở dưới sân khấu, sẽ vô cùng vinh quang mà kiêu ngạo, hướng về phía anh, bên cạnh còn có kết tinh tình yêu của hai người nữa.
Lời đồn nào cũng sẽ tự sụp đổ.
Đây chính là hình tượng một nhà mỹ mãn mà giang hồ vẫn đồn thổi.
Ôi ~
Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê, không biết cô đang nghĩ cái gì mà cười ngọt ngào như vậy.
~ Hoàn chương 17 ~