Chương 38: Vĩ thanh
*Editor: Mai_kari*
*Beta: Kaori0kawa*
Sự tình so với tưởng tượng của chúng tôi còn thuận lợi hơn nhiều lắm, cho nên dù cho mọi việc đã xảy ra lâu đến thế, cũng có lúc, trải qua nhiều bi quan, lại đột nhiên cảm thấy có chút không thật.
Thẩm Thiệp Vũ, chúng ta có thể ở bên nhau, hạnh phúc như thế, có là giả không?
Hay đây chỉ là … mộng?
Lúc này, Thẩm Thiệp Vũ vẫn luôn ở bên cạnh tôi, ôm lấy tôi, nói với tôi.
“Giống như vậy … Ôm thật chặt em.” Hắn dùng sức mà buộc chặt cánh tay, như muốn đem tôi tiến vào trong cơ thể hắn. “Có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh không? Ấm áp không?”
Một chút chút bất an trong người, vì cái ôm của người trước mắt này, bắt đầu nhanh chóng tan đi.
“Ừ,” Sau đó, tôi nhất định sẽ nhẹ nhàng gật đầu, cười yếu ớt, trả lời hắn. “Ấm áp.”
“Đây không phải là mộng!” Sau đó, hắn sẽ trả lời tôi như thế, rồi là một nụ hôn sâu đậm.
Nhu hòa nhưng vẫn cuồng nhiệt, đôi môi ấm áp của Thẩm Thiệp Vũ, đã hoàn toàn xóa đi toàn bộ phỏng đoán hắc ám trong lòng tôi.
Cứ như vậy một lần lại một lần, Thẩm Thiệp Vũ luôn luôn không nề phiền hà mà thi triển ma pháp này, khiến tôi cảm thấy an tâm.
Từ lúc nào, tôi có thể triệt để tin tưởng hạnh phúc đang trong tay chúng tôi, sự chúc phúc của người nhà, đều là xác xác thật thật tồn tại trong sinh mạng tôi?
Đại khái, đợi được đến lúc đồng tính luyến ái trên địa cầu nhân số tương đối bằng với dị tính luyến ái.
Đại khái, đợi được đến lúc toàn bộ cái nhìn phiến diện, khinh bỉ với người đồng tính luyến ái hoàn toàn, tuyệt đối biến mất trên xã hội này.
Đại khái … đến lúc mà tôi chờ không được.
Thế nhưng cũng không cần thiết nữa!
Tôi chỉ thời thời khắc khắc bản thân: Tôi phải lạc quan một chút!
Cho nên, tôi nghĩ tôi có thể rất nhanh thích ứng, rất nhanh để cho bản thân thoát khỏi rất nhiều rất nhiều bất an.
Điều kiện tiên quyết là: Tôi muốn người đàn ông này, tôi muốn Thẩm Thiệp Vũ ở bên cạnh tôi, là đủ rồi.
Tôi tin tưởng.HOÀN