Quyển 2 - Chương 10: Người Đứng Sau Mọi Chuyện

Nhìn bộ dáng Tiêu Thần , trong lòng Tần Lạc có chút không thoải mái, nói thật ra thì hắn cũng không nguyện ý tiếp nhận Tiêu Thần khiêu chiến. Mấy ngày nay Tuyết Thiếu tìm được không ít tư liệu về Tiêu Thần cho hắn, quả thật rất mạnh, hơn nữa bởi vì là con một trong nhà , lại được cưng chiều , khác hẳn với hắn đang dựa vào sự cố gắng của chính mình để thắng được người sự nể trọng trong gia tộc thì hoàn toàn không là một khái niệm.


"Thế nào, sợ?" Thấy dáng vẻ Tần Lạc cũng không nói chuyện , Tiêu Thần có chút khinh bỉ nói qua.
"Tốt, một lời đã định, nửa năm ước hẹn!" Nhìn bộ dạng muốn đánh của Tiêu Thần , Tần Lạc vươn tay nắm tay Tiêu Thần .


Hai người trên mặt đều là nụ cười thản nhiên, nhưng trên tay cũng âm thầm dùng sức , không ai nhường ai, nổi gân xanh.


"Mặc kệ các cậu quyết định như thế nào , tôi chỉ hi vọng các cậu đừng nên làm thương tổn Hạ Toa." Tang Thuyết nhìn hai người, nhàn nhạt mở miệng, lời tuy như thế nhưng trong lòng một chút tin tưởng cũng không có. Mặc dù Tiêu gia có thể tiếp nhận Hạ Toa dễ dàng hơn so với Tần gia , nhưng người mà Hạ Toa yêu thủy chung lại là Tần Lạc, Tiêu Thần muốn chiếm được lòng của cô, cũng không phải chuyện dễ dàng


Hàn Dạ đứng ở trên ban công, nhìn bên ngoài, khổ não trong lòng cũng là không nói ra được . Hắn yêu Tô Mạc, Tô Mạc yêu Tống Tử Phong, Tống Tử Phong lại yêu Hạ Toa, Hạ Toa yêu Tần Lạc, vốn là quan hệ của mấy người trong đó cũng đã rất phức tạp, hiện tại lại xuất hiện thêm Tiêu Thần. Mọi người đều không phải là đèn đã cạn dầu.


"Anh định làm như thế nào đây?" Hàn Dạ quay đầu nhìn Tống Tử Phong hỏi thăm.
"Tôi dĩ nhiên sẽ không để Tần Lạc cùng Hạ Toa ở chung một chỗ, Hạ Toa là của tôi. Huống chi tình huống bây giờ cậu cũng thấy đấy." Tống Tử Phong cười nhạt, lời nói chỉ nói một nửa.


available on google playdownload on app store


"Chuyện hình khiêu ɖâʍ sẽ không phải là anh làm ra chứ?." Hàn Dạ mặt không tin nhìn Tống Tử Phong, trong lòng đối với Tống Tử Phong đánh giá không bằng trước kia. Tuy nói tình yêu là ích kỷ , nhưng hắn không thể chấp nhận việc giở trò quỷ sau lưng , nếu như Tống Tử Phong cùng Tần Lạc chính diện đối đầu , mà không phải ở sau lưng dùng loại thủ đoạn này tới tạo thành trở ngại giữa hai người. Như vậy hắn nhất định sẽ đứng ở bên Tống Tử Phong , nhưng là bây giờ.


"Là tôi, tôi chỉ là gọi một cú điện thoại cho Kha Nham, không nghĩ tới cô ấy đồng ý ngay ." Nói đến Kha Nham, gương mặt Tống Tử Phong tràn đây khinh bỉ cùng khinh thường.


"Anh thật quá đáng , chẳng lẽ anh không biết Hạ Toa sẽ rất đau lòng sao?" Nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng của Tống Tử Phong , Hàn Dạ tức giận xoay người đi trở về bên trong phòng.


"Tình cảm là ích kỷ , tôi yêu hạ Toa, chỉ cần cô ấy có thể trở về bên cạnh tôi là tốt rồi, về phần Tần Lạc, hắn căn bản không thể cho Hạ Toa được tất cả những thứ mà cô ấy cần , sớm muộn gì cũng chia tay, tôi chỉ tranh thủ đẩy nhanh quá trình chia tay lên một chút thôi." Tống Tử Phong khập khễnh đi trở về, ngồi ở ghế salon đối diện với Hàn Dạ , cầm lên ly trà lạnh uống một hớp.


"Nếu theo như anh nói , tôi cũng có thể quấn quít chặt lấy Tô Mạc, chặn tất cả các cơ hội hai người có thể gặp mặt rồi hả ?" Hàn Dạ cười lạnh , nhìn Tống Tử Phong chất vấn.


"Dĩ nhiên có thể, tôi không thích Tô Mạc , nếu như không phải là cô ấy thì bây giờ tôi đã cùng Hạ Toa ở chung một chỗ, chỉ là cô ấy là cô gái tốt, tôi hi vọng cô ấy có một cuộc sống hạnh phúc , chuyện phòng ở cậu giúp tôi tìm như thế nào rồi? ." Đối với Tô Mạc , Tống Tử Phong là vừa tức lại không có cách. Dù sao lúc hắn yếu ớt nhất, thời điểm bất lực nhất thì Tô Mạc vẫn ở bên người hắn , nhưng là chính là bởi vì như vậy, hắn muốn tiến tới với Hạ Toa thì càng khó khăn.


"Phòng đã tìm được , ngày mai tôi dẫn anh đi xem , sau đó tìm người bắt đầu lắp đặt thiết bị, lễ mừng năm mới có thể vào ở." Thấy Tống Tử Phong chuyển đề tài, Hàn Dạ cũng không nguyện ý nói thêm cái gì, đối với cách làm của Tống Tử Phong hắn rất khinh bỉ.


"Cũng tốt, tôi khôi phục cũng khá hơn rồi , so với tưởng tượng nhanh hơn nhiều ." Tống Tử Phong nhìn một chút chân của mình, tâm tình rất tốt.


"Hai lần này tới cũng không thấy Tô Mạc , cô ấy gần đây lại bắt đầu bận rộn sao?" Trước đây mỗi lần tới đều nhìn đến Tô Mạc bận trước bận sau, thế nhưng hai lần tới ngay cả một bóng người cũng không thấy, hơn nữa sát vách cũng không có ai ở đây.


"Uh, mấy ngày nay giống như có mấy cuộc họp báo, công việc của cô ấy cũng từ từ khôi phục , tôi nghĩ, cô ấy rất rõ ràng tôi cùng cô ấy là không thể nào, cho nên gửi gắm tình cảm với công việc thôi." Nói đến Tô Mạc, trong lòng Tống Tử Phong có chút áy náy.


"A, tôi hiểu rồi, như vậy cũng tốt." Hàn Dạ thở dài, gật đầu một cái.
"Cậu có thời gian thì gọi cho cô ấy một chút, gần đây cảm xúc của cô ấy có chút xuống thấp, thời tiết cũng chuyển lạnh, cậu hiểu chứ?." Tống Tử Phong nhìn Hàn Dạ nháy nháy mắt, khẽ cười nói.


Hàn Dạ không nói gì, gật đầu một cái, không thể phủ nhận, Tống Tử Phong nói quả thật không sai, coi như đến cuối cùng vẫn là không thể trở thành người yêu , vậy ít nhất thì quan hệ cũng sẽ thân mật hơn nhiều so với bây giờ .






Truyện liên quan