Chương 5: Thấu hiểu

*Dịch:* queenSS
Tôi rời khỏi lâu đài trong khi rất lo lắng về bữa tối.
Điều tôi lo lắng nhất là vào bữa tối, nên làm thế sao với Liesse. Nhưng lúc con bé đến thì thấy nó đã chuẩn bị rất gọn gàng, sau đó thì nó ngồi cùng bàn. Không hiểu tại sao con bé lại vừa cười vừa ngồi trước mặt Ent.


Khuôn mặt tươi cười của Liesse. Đã bao nhiêu năm rồi nhỉ. Quả nhiên khuôn mặt tươi cười của con bé làm xung quanh đều cảm thấy hạnh phúc. Tuy nhiên khuôn mặt tươi cười đó hình như chỉ hướng đến mỗi mình Ent… Đáng ghét, trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra cái quái gì vậy?


“Hôm nay tại hạ rất vinh hạnh khi được mời đến đây, Gudelberg đại nhân.”
“Cậu là như người trong nhà ý mà, ta muốn cậu bỏ qua những nghi thức chào hỏi sáo rỗng, cứng nhắc đó và hãy tận hưởng hết mình đi nhé.”
“Tại hạ đã hiểu rồi.”


Bắt đầu từ những câu chào hỏi kiểu như vậy, sau đó đối tượng nói chuyện với Ent toàn Liesse.


“Thật sự là những bông hoa tuyệt đẹp, thêm vào đó chúng còn khá nhiều giá trị thực tế như có thể làm thảo dược hay lá thuốc. Thật là tuyệt vời. Ở phương bắc thì thảm thực vật có một chút khác biệt nên không thể tham khảo hết được nhưng khi trở lại đó thì tại hạ rất muốn thảo luận với chuyên gia làm vườn về vấn đề này.”


“Nếu nói đến phương bắc thì hoa Edel thật là đẹp.”
“Tiểu thư biết à?”
“Tiểu nữ chưa từng thấy đồ thật nhưng trong thư quán tiểu nữ đã thấy qua và nghĩ nó thật là đẹp.”


available on google playdownload on app store


“Hoa Edel thì nở trước khi bắt đầu mùa xuân một chút, những bông hoa xinh đẹp như đôi mắt tím của tiểu thư, chúng đều nở cùng vào một lúc, tôi thật muốn để tiểu thư chiêm ngưỡng cảnh đó.”
“Có phải là tiên nữ gọi mùa xuân chăng?”
“Kiến thức của tiểu thư thật tuyệt vời.”


“Chỉ là tiểu nữ thích đọc sách thôi ạ”
Kiểu như vậy, và từ đầu đến cuối đều như thế nên phụ thân và tôi không thể chen mồm vào.... Nó cứ như là thế giới của chỉ hai người thôi vậy.
Sau đó thì con bé chỉ có hỏi chuyện Ent...
+++


Bữa ăn đã kết thúc trong sự vui vẻ. Lần cuối tại hạ nói chuyện lâu như vậy với nữ nhân đã là bao lâu rồi nhỉ. Liesse công chúa là một nữ nhân tuyệt vời với kiến thức sâu rộng. Sao một nữ nhân như vậy lại không có ai ngó ngàng đến nhỉ, chẳng lẽ cha con nhà đấy không có ý định gả cô con gái này đi hay sao?


“Ent, nếu không có việc gì thì đến phòng tại hạ uống một chút đi?”
Người nói là Kyle. Vừa đúng lúc, tôi cũng định hỏi như vậy.
Sau khi chuẩn bị chút rượu nho ở trong phòng, cả hai cùng ngồi xuống sofa.
“Cậu khá là gần gũi với Liesse nhỉ.”


“Cô ấy có kiến thức rất sâu rộng, tại hạ có thể nói chuyện cùng mà không biết mệt mỏi.”
“Nếu suốt ngày chỉ biết chăm chú vào sách vở thì đó là tất nhiên rồi.”


“Thêm vào đó cái bánh (pie) tại hạ được ăn lúc trưa cũng rất là ngon. Cô ấy đã cho tại hạ thấy tài năng làm vườn của mình, không nói đến ngoại hình, tại sao cô ấy vẫn chưa tìm được đối tượng phù hợp?”
“Con bé suốt ngày tránh tiếp xúc với đàn ông.”


“Nguyên nhân là?“
“Tại hạ nào có biết, nhưng có vẻ như có liên quan đến đệ nhị hoàng tử.”
“Vô diện công chúa...”
“Cái quái gì thế? Tại hạ nhớ là đã từng nghe qua nhưng là ai vậy”


“Không biết huh, nó có vẻ như đó là cách mọi người gọi em gái cậu ở thủ đô đó. Thông tin còn đến được tận phương bắc mà tại sao cậu lại không biết nhỉ.”


“Có lẽ là hoàng tử đã điều khiển rất tốt để gia đình tại hạ không biết được, thật là. Có lẽ nào bản thân con bé cũng không biết chăng?”
“Có khả năng chính hoàng tử đã nói với con bé không?”
“Có lẽ…..là....có”
Cả hai đều chìm trong im lặng.


“Bị đàn ông nói như vậy…...quả là khó khăn nhỉ”
“ch.ết tiệt! Quả nhiên hắn ta chỉ là đồ rác rưởi. Lần sau luyện kiếm, tại hạ sẽ cho hắn biết tay!!”
“Nhưng mà, chẳng lẽ mọi người trong nhà cậu không có lỗi à?”
“Là có ý gì?”


“Liesse công chúa đã nói rồi, vì bản thân không có đôi mắt màu xanh lục bảo (emerald) và mái tóc màu vàng bạch kim (blonde) nên mọi người trong nhà cậu không thích cô ấy.”
“Làm gì có chuyện đó”


“Mà mà, cung tể đại nhân chắc cũng sẽ không làm chuyện đó đâu, nhưng có thể mọi người trong vô thức đã làm gì đó chăng?”
“Haizz, cậu tìm hiểu hộ tớ đi.”
“Vô dụng thôi, tại hạ ngày kia đã về rồi mà. Mai còn phải dùng bữa tối ở cung điện nữa.”
+++


Khi Ent đã ra về rồi thì Liesse lại trở lại như trước. Có vẻ như thật sự có vấn đề gì đó với chúng tôi thật rồi.
“Liesse, huynh đã làm gì với muội à?”
“Không hề, đại huynh, đã làm gì ạ?”
“Huynh đang là người hỏi mà.”
“Huynh đã nói cái gì không hay chăng?”


“Không hề, lời của đại huynh luôn luôn đúng ạ.”
“Nói vậy thì ta làm sao mà hiểu được!!”
Nói vậy rồi tôi ôm lấy đầu
“Tiểu muội xin lỗi.”
Tự nhiên Liesse lại xin lỗi.
“Aaa, đó là lời ta tự nói với bản thân thôi. Xin lỗi nhé, đã làm muội sợ rồi.”


Rốt cuộc thì không có gì thay đổi cả, Liesse giống như mọi ngày, xa lánh mọi người (Shut out), vẫn vui thú với làm vườn, nấu ăn, giặt giũ, đọc sách.
Sau đó, nhà tôi chẳng thay đổi gì trong khi xung quanh thì đã có sự thay đổi.


Vùng đất Condorl phía bắc được bãi chiến, và chính thức được công bố trên toàn quốc. Do đó Ent được bổ nhiệm thống lãnh vùng Condorl, đồng thời cậu ta còn được trao tước vị công tước.


Còn nữa, tên rác rưởi đệ nhị hoàng tử Tlight được đính ước với người con thứ 2 của công tước Galiedas - công chúa Elizartos, và sắp tới sẽ có một buổi dạ tiệc xa hoa để chúc mừng.






Truyện liên quan