Chương 1-2
Âm phong thê thê, quỷ ảnh lay động, nề hà kiều biên, một cô gái vẻ mặt đầy máu, ngồi trên lan can của cây cầu, hai chân đung đưa, nhàm chán hết nhìn đông lại nhìn tây.
“ Hài !” một quỷ ảnh thổi qua, đến chào hỏi, “ tiểu cô nương ! đang làm gì đó ….Di ? tại sao lại là ngươi ? ha ha ha ! chúng ta lại gặp nhau.” Qủy ảnh hiển nhiên thật cao hứng, dáng vẻ vui sướng như người tha hương gặp bạn cố tri.
Cổ Tình bộ dáng khinh thường, nhìn quỷ anh vài lần từ trên xuống dưới, không có thân người, chỉ có một cái đầu thật to kéo theo một mái tóc dài. Bay qua bay lại, lắc lư trước mắt nàng.
Cổ Tình đưa tay lau vết máu trên mặt, tiêm cổ họng nói, “ ngươi là ai ? Chán ghét ! Lăn qua một bên đi !”
“ Sao ? Ngươi thật sự không nhớ rõ ta sao ? chúng ta rõ ràng là đã quen biết nhiều năm mà !” Đại đầu quỷ ( quỷ đầu lớn) tiếp tục bay qua bay lại trước mắt Cổ Tình, ý đồ muốn để nàng nhìn thấy hắn rõ thêm một chút.
Cổ Tình vươn bàn tay, giống như đang chụp quả bóng cao su, hung hăng chụp lấy hắn quăng đi….
Bên tai lập tức truyền đến một tiếng hét thảm thiết, mặt Cổ Tình đầy máu, khóe miệng âm âm cười cười, hai chân vẫn đưa qua đưa lại, vẫn hết nhìn đông lại nhìn tây.
“ Tiểu Thạch, ngươi thật sự không nhớ rõ ta sao ? Ta là Đại Đầu đây….” Đại đầu quỷ không biết khi nào lại nhẹ nhàng quay trở về, thanh âm nghẹn ngào tiếp tục trước ngực Cổ Tình cọ đi cọ lại.
Cố Tình nhăn mặt nhíu mày, nhìn đại đầu quỷ đang bay trước mắt muốn dùng một cước cho hắn bây đến lâm môn, bỗng dưng trong đầu chợt lóe linh quang, ánh mắt trở nên hung hăng, như là nhớ đến cái gì, nắm lấy mái tóc thật dài của đầu quỷ kia, cố định trong tay, âm âm cười, “ Hắc hắc ! ta đã nhớ ra ngươi, Đại Đầu quỷ !”
“ Thật sao ? thật sao ? ngươi thật nhớ ra ta ? Tiểu Thạch, ta rất nhớ ngươi a !” Đại đầu quỷ cảm động khóc rống lên, lau lau nước mắt, không nề hà ngũ quan của hắn đang toàn bộ chen vào một chỗ, thật sự không phân biệt đâu là nước mũi, đâu là nước mắt, đâu không phải là nước miếng.
Cổ Tình ghê tởm đẩy gương mặt hắn ra xa một chút, tiếp tục cười lạnh nhạt : “ Ngươi thật tốt nha ! Đại đầu quỷ, ngươi còn dám xuất hiện trước mặt ta nha !”
Đại đầu quỷ rút cục phát giác không khí có chút không đúng, lắp bắp nói : “ Thạch…tiểu thạch, ngươi làm sao vậy ?”
“ Làm sao ?” Thanh âm Cổ Tình đột nhiên cất cao, hung thần ác sát nhìn hắn, ánh mắt trợn tròn trên gương mặt huyết nhục mơ hồ, quả thực so với đại đầu quỷ còn có vẻ khủng bố hơn gấp mấy lần, “ ngươi còn dám hỏi ta làm sao vậy ! ngươi rõ ràng biết giấc mộng của ta là cái gì, lại cố tình vào mỗi lần ta đi đầu thai mà hãm hại ta !” Cổ Tình vung tay lên, phẫn nộ đánh xuống hướng của đại đầu quỷ….
Đại đầu quỷ bị nắm chặt tóc thật đáng thương, chạy cũng chạy không được, trốn cũng trốn không xong, chỉ có thể oai oái kêu la thảm thiết.
Cổ Tình tiếp tục vừa đánh vừa nói, “ Ngươi có biết làm tiểu nhân vật có bao nhiêu cực khổ không ? Ngươi có biết bị người khác sai bảo, bị người đánh chửi, bị người lợi dụng có bao nhiêu đau không ? Nhưng ta mỗi lần đầu làm tiểu nhân vật…Đầu thai lần thứ nhất, ta bán mình làm một tiểu nha hoàn, lại bị ả tiểu thư đáng giận kia hãm hại, biến thành tân nương gả đến hoang mạc xa xôi, kết quả trên đường bị bầy sói tập kích, tuổi còn trẻ đã táng thân mất xác…đáng thương cho ta dung mạo tuyệt thế, ngay cả trở thành hồng nhan họa thủy cũng chưa được; Đầu thai lần thứ hai, ta báo danh tòng quân, chịu ngàn khổ cực rốt cục cũng đến được bên cạnh Tướng quân, nghĩ đến sau này có thể rất nhanh được thăng chức, không nghĩ khi hai quân đối chọi, tên tướng quân ch.ết tiệt kia lại đem ta làm tấm bia đỡ tên, đáng thương cho một thanh niên đầy hứa hẹn, còn chưa kịp kiến công lập nghiệp đã ch.ết thảm trên chiến trường….cho nên ta không cần lại làm một tiểu nhân vật, ta muốn làm đại nhân vật, ngươi có biết hay không ! Ta không cần lại tiếp tục hi sinh vô ích ! Ta muốn làm đại nhân vật !” Cổ Tình vừa thề vừa quát.
Đại đầu quỷ đáng thương hề hề kêu oan : “ Mấy kiếp đó không liên quan đến ta đâu !” Hắn chỉ là một cái tiểu quỷ bình thường , không có pháp thuật, sao có thể tính ra được vận thế trên dương gian sẽ như thế nào ?
“ Tại sao lại không liên quan đến ngươi ?” Cổ Tình nghiến răng, nghiến lợi, “ mỗi lần đều là ngươi nói, kiếp này của ta rất tốt, mau đi đầu thai, lần này ta nhất định sẽ hạnh phúc ! Nhưng hạnh phúc đâu ! Ta mỗi lần đi đầu thai không phải là kẻ ăn không no đủ thì chính là mặc không đủ ấm, không phải bị huyện lệnh khi dễ thì chính là bị tên chủ kia bóc lột ! Ta thế nào có những ngày tháng tốt lành đây!” Cổ Tình cầm lấy tóc của đại đầu quỷ ném đi ném lại, quyết định đưa hắn thành quả tạ mà ném cho hả giận !
Được cha mẹ, được người thân yêu thương chẳng lẽ chưa hạnh phúc sao ? Đại đầu quỷ bị diêu choáng váng hoa mắt chóng mặt trong lòng nghi hoặc, “ Ta…ta, ta lặp công chuộc tội !” may mắn những lời này nói thật đúng lúc , tạm thời cứu lại được cái mạng quỷ của đại đầu quỷ.
Cổ Tình mang theo đầu của hắn đưa qua đưa lại, “Ngươi làm sao để lập công chuộc tội ?”
“ Ta lần này nhất định sẽ đưa ngươi lên làm đại nhân vật.” Đại đầu quỷ dùng lời thề để bảo chứng.
Cổ Tình nửa tin nửa ngờ, “ lần này sẽ không lại lừa gạt ta ?”
“ Sẽ không, sẽ không!” Đại đầu quỷ đem hết toàn lực lắc đầu, ý đồ muốn dựa theo ma chưởng của Cổ Tình mà thoát ra nhưng lại không thành công.
Cổ Tình cười lạnh, “ Lần này ngươi lại làm cho ta đầu thai thành người như thế nào đây ?”
“ Không phải đầu thai, lần này là hoàn hồn….tá thi hoàn hồn.”