Chương 39: Hoang Đảo Sinh Tồn 8
Tô Mộc Tranh đang lượm nhặt củi khô thì nghe được tiếng Kong gọi, cô nàng nhanh chóng ôm theo bó củi chạy về tới.
“Rút cục được tắm rồi.”
Thiếu nữ thiên tính thích sạch sẽ, sớm đã không chịu nổi cơ thể nhớp nháp hôi chua khó chịu.
Tô Mộc Tranh đem bó củi khô đã nhặt đem đặt vào chỗ chứa củi xong cô nàng thoải mái cởi bỏ quần áo ngoài, chỉ mặc duy nhất một bộ đồ lót màu trắng rổi nhảy xuống hồ nước.
Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Tô Mộc Tranh mặc bikini, nhưng là mỗi lần nhìn thấy đều sẽ khiến cho Kong có điểm rạo rực.
Là một nữ thần tượng khá nổi tiếng trong giới showbiz, Tô Mộc Tranh không chỉ gương mặt thanh tú xinh đẹp, mà còn sở hữu một thân hình vô cùng hoàn hảo.
Nước da mịn màng trắng nõn, cùng chiều cao mét bảy khá hiếm thấy ở con gái Châu Á.
Mái tóc ngắn đen ướt sũng áp chặt trên khuôn mặt Tô Mộc Tranh, từng giọt thanh thủy long lanh rơi lên bờ vai mảnh mai, chảy lướt qua phần xương quai xanh mê người rồi lăn dài trên tâm hồn thiếu nữ.
Tâm hồn không như trái dưa hấu một dạng, mà giống như trái cam sành Hà Giang, tròn trịa và căng mọng nước, vừa vặn cân đối đến mức dường như nó phải là như vậy.
Lướt tới vòng eo nhỏ nhắn, cái bụng phẳng lì không điểm mỡ thừa nào khiến cho bất kỳ ai cũng vô cùng kinh ngạc. Rõ ràng cô nàng là một cái ăn tạp như heo, nhưng dĩ nhiên vẫn giữ được dáng dấp thon chuẩn.
Tóm lại năm chữ “Ôn hương nhuyễn ngọc” a.
Kong cảm thấy không nên tiếp tục nhìn xuống Tô Mộc Tranh tắm. Cậu sợ định lực bản thân không giữ vững được, làm ra hành động sai trái.
Thu hồi tầm mắt của mình lại, Kong hoàn thành xong một bức chắn làm chỗ thay quần áo rồi tiếp tục quay lại công việc dựng lều trại.
Cậu muốn định cư thời gian dài ở nơi này, cho nên việc xây dựng không thể qua loa. Một căn nhà gỗ kiên cố là cần phải có.
Tại khu đất trống đã thanh lý tốt cây cỏ, Kong dùng muôi múc canh bằng thép để đào đất.
Đào tổng cộng chín cái hố đường kính hai mươi cm, sâu năm mươi cm với bố trí của hình vuông diện tích mười sáu mét vuông.
Chín cái hố được chôn chín thân gỗ to cỡ bắp chân, dài thẳng hơn ba mét. Kong sử dụng viên sỏi tìm được ở bờ suối trộn lẫn với hỗn hợp nước cùng đất bùn tạo thành hồ vữa bản fa ke rồi đổ xuống các hố.
Lại dùng sợi dây leo nhỏ buộc lại chín cây cột gỗ kết nối lại với nhau bằng các thân gỗ để dưới nền đất, móng nhà cùng cột nhà đơn giản được hoàn thành.
Lúc này thì Tô Mộc Tranh cũng đã tắm rửa thay quần áo xong.
“Woa! Anh Kong thật giỏi, đây chính là muốn xây nhà gỗ sao?” Tô Mộc Tranh hai mắt tỏa sáng nhìn bộ khung nhà gỗ nói.
“Ừm... Cũng thường thôi.”
Ngoài mặt tỏ vẻ lãnh đạm, thế nhưng trong Kong vô cùng vui vẻ. Cậu động tác xử lý thân gỗ có điểm còn được buff tăng tốc lên gấp đôi.
Với chỉ số thể chất và lực lượng gấp bốn người trưởng thành bình thường, mọi công việc lao động chân tay đối với Kong không khác gì chơi trò chơi trẻ con.
Vào rừng chặt cây, đem trở về cạnh hồ nước, xử lý thân gỗ... công việc cứ lặp đi lặp lại tiên tục.
Tô Mộc Tranh không giúp được việc nặng nhọc, việc nhỏ nhặt như dọn dẹp cành cây mảnh gỗ rơi ra từ chỗ Kong làm việc thì không cần nhắc nhở cũng biết tự mình làm.
Điều này khiến Kong rất hài lòng thưởng thức.
“Mộc Tranh, em cầm dao đi cắt một ít dây leo cuốn ở trên thân cây về đây.”
“Vâng ạ!”
Cô nàng vui vẻ hoạt bát theo sự phân phó của cậu đi tới những thân cây gần đó cắt xuống dây leo.
Hai người mỗi người một việc, siêng năng làm tới quên cả bữa trưa. Mãi tới khi trời xế chiều thì Kong mới bừng tỉnh.
“ch.ết thật, quên mất cả thời gian.”
“Mộc Tranh. Mau nghỉ đi rửa tay nấu cơm.”
Kong vội gọi Tô Mộc Tranh đi nấu bữa tối, còn bản thân thì đi căng tạm chiếc thuyền phao ra làm lều trại nghỉ qua đêm. Còn về phần nhà gỗ thì mới chỉ dựng tốt được có chín cây cột, một đống khối gỗ vật liệu các loại thì chắc phải ngày mai rồi tiếp tục.
Bữa tối hôm nay là mỳ tôm. Hai người phân nhau cũng chỉ có nửa gói ăn lót dạ, lương thực dự trữ đã không còn nhiều. Kong tính toán làm xong khung nhà gỗ sẽ đi xung quanh tìm kiếm thức ăn.
“Anh Kong, anh ăn nốt phần của em đi này, em no rồi. Với cả anh làm việc cả ngày chắc đói lắm đúng không?”
Mới ăn được vài miếng thì Tô Mộc Tranh đã đưa lon thức ăn của mình về phía Kong. Hành động này của cô khiến cho cậu vô cùng ngạc nhiên.
“Sao tự trở nên hiểu chuyện như vậy?”
Kong thấy không tốt nhận lấy phần ăn của cô vội từ chối.
“Không phải lo lắng đâu, ngày mai lúc đi chặt cây anh sẽ chú ý tìm kiếm nguồn thức ăn. Nếu không cũng có thể đi câu cá...”
Tô Mộc Tranh nhu thuận gật gật đầu nhỏ, ăn hết mỳ xong liền mang nồi đi ra bờ hồ tẩy rửa. Bộ dáng thật giống như nàng dâu mới về ra mắt nhà chồng một dạng.
Kong nhìn theo chỉ lắc đầu cười.
“Mặc kệ cô nàng đang nghĩ cái gì, thay đổi theo chiều hướng tốt là được.
[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 9 Tháng 3 Năm 2021.]
[Mùng 8 Tháng 3, tui ra thăm vườn. Chọn được vài chương đăng lên tặng luôn nhé. Nào chương này dài, nào chương này hay. Muốn có xem thêm hãy ấn like đi nào...]
[Thôi, đạo nhạc ngang như cua. Chúc các bạn hữu 8- vui vẻ, sức khỏe và hạnh phúc.]
[Ôn hương nhuyễn ngọc: Miêu tả người con gái trẻ tuổi, thân thể trắng nõn mềm mại, toát ra hơi thở thanh xuân.]
[ /5 Định đăng ngày hôm qua, cơ mà nhớ thôi.]