Chương 52: Em Ăn Cơm Chưa
Trương Tam Phong lướt nhìn tin nhắn mỉm cười, trong lòng cảm thấy một trận ấm áp. Cậu đánh tay lái lách qua hàng xe phía trước xong liền đạp mạnh chân ga vượt qua đèn đỏ.
Chiếc xe lao vùn vùn trên đường phố thưa thớt.
Chẳng mất bao nhiêu thời gian đã tới nơi.
Trương Tam Phong lái ô tô tới gần ký túc xá trường đại học Quốc Gia rồi tấp vào khu vực để xe hẻo lánh. Cậu cẩn thận nhìn gương ô tô xác nhận xung quanh không có camera an ninh mới bước xuống khỏi xe, móc điện thoại ra gọi cho Ngọc Trinh.
“Báo cho công an là xe anh bị mất.”
Không để cho Ngọc Trinh kịp phản ứng cái gì Trương Tam Phong đã dập máy. Cậu mở lại tin nhắn Đặng Thùy Dương gửi tới, xác nhận lại vị trí cô nàng đang đứng đợi rồi đi bộ tới.
Đi tắt qua khuôn viên trường đại học Quốc Gia tới sân nhỏ trước ký túc xá nữ.
Nơi này lúc này tấp nập rất nhiều nam sinh ríu ra ríu rít đứng dưới sân ngửa cổ lên rống lớn.
“Linh ơi! Anh yêu em!”
“Anh nữa, anh cũng yêu em Linh ơi!”
“Cút! Linh là của tao!”
Có tên nam sinh không biết kêu gọi hỗ trợ từ đâu mà làm nguyên cả một cái hình trái tim bằm nến, đứng giữa trung tâm trái tim ôm một bó hoa hồng đỏ nhìn lên vị trị nào đó trên ký túc xá nữ hô lớn.
“Chị Linh. Em yêu chị! Chị làm bạn gái em nhé.”
Cũng không biết Linh là ai mà được vô số nam sinh truy cầu. Trương Tam Phong nhìn thấy đám đực rựa hô hào giải phóng hoocmon lắc đầu cảm thán.
“Cuộc sống sinh viên thật là nhiều màu sắc a.”
Cũng không có dự định tham gia cùng đám nam sinh làm náo nhiệt, Trương Tam Phong kiếm một chỗ thông thoáng móc điện thoại ra gọi cho Đặng Thùy Dương.
Trên tầng bốn ký túc xá. Căn phòng hướng ra khuôn viên, đứng tại lan ca lúc này có bốn nữ sinh trẻ tuổi. Cô gái cao nhất trong nhóm mặc một thân áo ngủ gấu trúc khuôn mặt đầy hứng thú nhìn xuống dưới sân xười xấu xa nói.
“Thùy Dương, tối nay muốn đi chơi qua đêm với cái tên đứng dưới gốc cây kia sao? Nhìn cũng cao ráo đẹp trai đó nha...”
Đặng Thùy Dương nghe thấy lập tức làm mặt hung ác: “Chị Linh! Em cấm chị được tiếp cận anh Phong của em!”
“Ha ha...”
“Anh Phong của em cơ à.”
Ba nữ sinh cùng phòng với Đặng Thùy Dương cười rộ lên vô cùng vui vẻ.
Thế nhưng lo lắng của cô nàng cũng không phải là không có nguyên do.
Phan Thùy Linh, sinh viên năm ba, cũng là chị cả trong phòng ký túc xá chính là Miss University năm nay. Linh là con lai, vì vậy mà cô có chiều cao một mét bảy sáu, nước da trắng hồng đặc trưng của người Châu Âu.
Cô không chỉ xinh đẹp, học giỏi, hát hay mà còn rất giàu. Nói chính xác hơn là bố cô rất giàu.
Từ lúc bước chân vào trường đại học tới nay thì tối nào dưới sân ký túc xá đều diễn ra một màn tỏ tình như hiên tại, điều này đối với Linh tựa như đã là một điều quá đỗi quen thuộc. Và vì đã quá quen thuộc nên cô còn chẳng thèm để tâm tới đám nam sinh phía bên dưới mà chỉ tập trung trêu đùa cô em gái nhỏ tuổi nhất phòng.
“Sao em bảo bạn trai em mắc bệnh nan y sắp ch.ết rồi, chị nhìn thấy thế nào cũng không giống nha.”
“Chị đừng nói linh tinh. Anh Phong đã điều trị khỏi rồi.” Đặng Thùy Dương không vui phản bác.
“Có đúng không?”
“ha ha ha...”
“Hừ. Không nói với các chị nữa.” Đặng Thùy Dương hừ một tiếng xong liền lấy áo khoác mở cửa rời khỏi phòng.
“Thùy Dương. Chờ một lát.”
Vừa mới đẩy cửa phòng ra một nửa thì Tuyết, chị cùng phòng hơn Thùy Dương một tuổi với tay gọi lại.
“Sao vậy chị?”
Đặng Thùy Dương không hiểu hỏi, nhưng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Tuyết nhét vào trong túi áo ba con sói. Nhìn vật trong túi áo khiến cho Thùy Dương khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lên.
“Đi đi thôi.”
“Ngày mai chị điểm danh hộ cho.”
“Hắc hắc...”
Ba cô chị cùng phòng ý vị thâm trường đẩy Đặng Thùy Dương ra khỏi phòng, cũng tiện tay chốt luôn lại cửa, hủy luôn đi đường về của cô nàng.
Mang theo một đàn hươu nhảy loạn trong lòng, Đặng Thùy Dương không biết lúc nào đã đi xuống tới sân ký túc xá. Lúc này Trương Tam Phong vẫn luôn đứng quan sát cầu thang liền rất nhanh nhận ra cô trong chiếc áo khoác màu hồng phấn.
“Thùy Dương. Ở chỗ này.” Trương Tam Phong phất phất tay hô.
Đặng Thùy Dương bị gọi tên điểm danh bừng tỉnh lại từ những suy nghĩ lung tung, cô nàng A lên một tiếng rồi vội vàng huy động đôi chân ngắn chạy tới.
Trên tầng ba cô chị cùng phòng nhìn theo bóng lưng hai người dần dần xa lắc đầu cười. Bọn họ cũng không còn chuyện gì nữa, quay người đóng lại cửa, mỗi người trở về bàn học của mình.
Ở một bên khác. Trương Tam Phong cùng Đặng Thùy Dương thong thả đi dạo trong khuôn viên trường học. Cậu cũng không có ý định sử dụng xe ô tô chở cô đi đâu chơi vì bản thân vừa mới vượt mấy cái đen đỏ, đi vào đường cấm... cuối cùng là đã báo mất xe để không có bị phạt quá nặng dẫn tới treo bằng.
Hai người cứ chậm rãi đi bộ một khoảng khá xa nhưng mãi cũng chẳng ai nói với nhau câu gì. Trương Tam Phong cảm thấy mình nên chủ động, cậu do dự một hồi sau mới mở miệng.
“Thùy Dương... Em ăn cơm chưa?”
Đặng Thùy Dương: “...”
[Đồng Bằng Sông Hồng. Thứ Chủ Nhật :D, 25- -2021]
[Mọi người cuối tuần vui vẻ. Thời điểm hiện tại dịch bệnh diễn biến phức tạp, các bạn không nên ra ngoài. Hãy ở nhà, đọc truyện và thả tim cho tui a.]
[Map mới đang được xây dựng, là phim truyền hình Ỷ Thiên Đồ Long Ký bản 2019. Dự định thời gian điểm cắt vào thế giới nhiệm vụ là lúc Trương Thúy Sơn và Ân Tố Tố ch.ết, Trương Tam Phong dẫn theo Trương Vô Kỵ lên chùa Thiếu Lâm mượn đọc Cửu Dương Thần Công. Mọi người có góp ý gì thì viết xuống phần bình luận hoặc gửi trực tiếp đến tài khoản Zalo 0 8 4 5 1 4 1 4 9 0.]
[2400]