Chương 64: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 11
Ở trong bữa ăn, Kong nhân lúc không khí đang cao trào liền đứng lên điểm cao hô lớn soát độ trung thành của các tộc nhân.
“Hỡi toàn thể các tộc nhân của ta. Mọi người lúc này đã cùng nhau tề tụ dưới cùng một mái nhà, ở trong cùng một bộ lạc. Mọi người được ăn no là nhờ có ta, được ngủ trong nơi ấm áp cũng là nhờ có ta. Vậy nên mệnh lệnh của ta tất cả phải nghe theo, nếu không sẽ không được cung cấp cho thức ăn!”
Đám tộc nhân bên dưới cái hiểu cái không, nhưng ý chính vẫn là nắm được “phải nghe lời thì mới có đồ ăn”.
Kong cũng không sợ bản thân chuyên quyền độc đoán gây nên đám tộc nhân nổi dậy kháng chiến, bọn họ còn chưa đủ thông minh tới trình độ đấy đâu. Với lại, tẩy não bọn họ ngay từ sớm, sau này quản lý dễ dàng cũng sẽ không sản sinh tâm lý chống đối.
Cũng ở trong bài phát biểu của mình, Kong chính thức đặt tên cho bộ lạc là “Đại Việt”.
Ngoài ra Kong còn nâng lên Elina, cậu cho gọi mấy tộc nhân mới có vết thương nhẹ như xước xác chân tay đứng trước toàn thể mọi người chứng kiến thực hiện kỹ năng chữa lành.
Một màn thần kỳ này cấp tốc gây cho toàn thể bộ lạc oanh động.
“Đây là thần linh ban phước, cho phép đại tế tự Elina chữa lành cho các tộc dân.”
Nghe xong lời tộc trưởng tuyên cáo, toàn thể tộc dân lập tức quỳ rạp xuống đất, tràn ngập thành kính hô lớn.
“Thần linh ban phước! Thần linh ban phước! Thần linh ban phước! Thần linh ban phước!...”
Elina quay đầu nhìn Kong bất khả tư nghị, cô thầm nghĩ ngoài đời chắc chắn người thanh niên này hẳn là cầm đầu một cái tổ chức đa cấp nào đấy.
Ở trong bộ lạc Đại Việt, chia giới tính nữ tộc nhân cho đại tế tự Elina quản lý, các nam tộc nhân thì do Kong tộc trưởng quản lý. Và công việc đầu tiên của chúng tộc nhân mới chính là thành lý tuyết đọng, dựng lều trại.
Sắc trời cũng đã gần tối, không đủ thời gian làm nhà gỗ nên cũng chỉ có thể dùng da lông thú dựng lều tạm ngủ qua đêm. Đến ngày mai nhìn xem thời tiết rồi mới triển khai các công việc tương quan.
Bộ lạc bây giờ nhiều người, nhiều sức lao động, khu vực gần hồ nước đã dần hình thành một một cái mô hình đại bộ lạc.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm ngày hôm sau, Kong đẩy cửa gỗ đi ra bên ngoài ngửa cổ nhìn bầu trời trong vắt, hít một hơi sâu cho không khí tươi mới tràn ngập trong phổi rồi nhẹ nhàng từ từ thở ra như để cảm nhận.
Không khí ở nguyên thủy thời đại dĩ nhiên cực độ trong lành, nồng độ oxi bên trong cũng cao gấp mấy lần.
Kong vặn vẹo cơ thể, làm vài động tác thể dục đơn giản xong thì cả bộ lạc cũng đã lục tục thức dậy.
Hôm nay công việc phải làm Kong đêm qua đã suy nghĩ kỹ. Nam tộc nhân vào rừng chặt cây, nữ tộc nhân dọn dẹp tuyết đọng, trẻ nhỏ cùng lão nhân ra hồ bắt cá. Trừ mấy việc đó ra thì việc chế tạo rìu đá, giáo đá cùng các vận dụng bằng đá khác cũng cần phải gia tăng thêm cung cấp cho các tộc nhân mới.
Ngoài ra tối trọng yếu chính là xây dựng nhà gỗ và hàng rào bảo vệ. Lần trước đánh đuổi đàn sói nhưng cũng không có hoàn toàn tiêu diệt, mà sói lại là động vật mang thù, rất có thể một lúc nào đó chúng sẽ bất chợt tấn công, cộng sự phòng ngự phải sớm xây dựng.
Không chỉ là phòng chống lũ sói quay lại báo thù, hàng rào còn có thể ngăn cản những dã thú khác, hoặc như những thổ dân khác tấn công.
Việc nào được ưu tiên cao nhất thì làm trước, Kong chế tạo vài cái cuốc đá, xẻng gỗ rồi gọi lại một nhóm nữ tộc nhân giao nhiệm vụ cho họ đi đào rãnh xung quanh bộ lạc. Còn bản thân dẫn theo vài nam tộc nhân trẻ tuổi chạy vào trong rừng tìm kiếm dây leo, hoặc là thực vật tương tự như vậy để gia cố hàng rào.
Trong khi bộ lạc Đại Việt của Kong phát triển đã đi vào trạng thái tuần hoàn, thì những người chơi khác rải rác trên khắp lục địa vẫn đang chật vật về vấn đề tìm kiếm lương thực, hoặc là nhân khẩu, cũng hoặc là bệnh dịch... Nói chung là không phải ai xuất phát điểm cũng thuận lợi như cậu cả. Và vì để có thể thông qua nhiệm vụ thăng hạng, một số người bắt đầu tụ tập lại thành nhóm ba bốn người cùng nhau tổ đội.
Ở cách xa bộ lạc Đại Việt một tuần đi đường, trong một hang đá tự nhiên khổng lồ ngay dưới chân núi, bên trong có tổng cộng bốn người chơi đang tụ hội bàn bạc. Nếu Kong có mặt ở chỗ này thì sẽ rất kinh ngạc nhận ra bốn người ba nam một nữ ngồi ở đây đều là người chơi thuộc quốc gia phương bắc.
Cả bốn người khoảng chừng mười chín hai mươi tuổi, khuôn mặt đẹp láng mịn không tì vết, cằm v line, mắt to tròn... Đẹp trai xinh gái như này chì chỉ ở trên douyin mới có. Nhóm người này hẳn là có quen biết nhau ở ngoài đời thật rồi mới cùng nhau tạo tổ đội đồng hành.
Cô gái trong nhóm ghét bỏ ném khối hoa quả khô trong tay phàn nàn: “Tiêu Viêm, khi nào thì cậu mới dẫn người đi săn thú. Tớ ăn ăn mấy cái thứ này đến phát ngán rồi!”
“Nhưng rời mưa tuyết thế này thì biết đi đâu mà săn thú.” Thanh niên được gọi là Tiêu Viêm cũng một mặt chán nản đáp.
“Cậu ấy nói đúng đấy Tiểu Long Nữ, chúng ta chỉ cần trốn ở trong hang sống sót qua mùa đông khắc nghiệt này, đợi đến mùa xuân, bằng vào tài thiện xạ của Tiêu Viêm thì lo gì không có thịt ăn. Em cố gắng chịu khó một thời gian nữa thôi.” Một thanh niên trong nhóm gọi là Dương Quá cũng khuyên nhủ bạn gái của mình.
Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ là người yêu ở ngoài đời, sau đi ăn cùng với hai người bạn khác là Tiêu Viêm và Doãn Chí Bình thì cùng nhau đi tới quán nét chơi game. Và tại đây bốn người đồng thời nhận được một ô thông báo mời gia nhập Vạn Giới trò chơi, thế là cả nhóm bọn họ cùng nhau đồng hành lập tổ đội vượt qua lần lượt nam nhiệm vụ cấp E khác nhau cho tới tận nhiệm vụ thăng hạng.
Ở trong thời đại nguyên thủy đã được một thời gian, lúc này bốn người trẻ tuổi dần mất kiên nhẫn màn dẫn đến nguy cơ bất hòa.
[Đồng bằng sông Hồng. Thứ Hai, 16- -2021.]