Chương 9: Dụ dỗ
Trong khách sạn Triều Mỹ, Thân Hạo Thiên đang nhàn nhã xem tài liệu chờ gặp khách lớn. Vài phút sau, cửa phòng mở, ra, người đàn ông cao to đi cùng với một cô gái xinh đẹp bước vào. Người đó là Kiều Nam, ông trùm giới tài chính. Điều anh không ngờ tới, anh ta lớn hơn anh 5 tuổi mà nhìn trẻ hơn anh nhiều. Nhưng mà anh ta đúng là người trăng hoa, sáng người này tối người kia.
Anh đứng dậy tỏ ý lịch sự:""Mời ngài ngồi"".
Kiều Nam ông eo mĩ nữ ngồi xuống, mĩ nữ ngoan ngoãn chiều theo. Kiều Nam tuy đôi tay không ngừng di chuyển trên người cô ta nhưng ánh mắt là nhình chằm chằm Thân Tổng:""Thân Tổng, dự án Vạn Đạt đó, anh tính thế nào để hoàn toàn giành được"".
...
Nửa tiếng sau, anh tiễn hai người họ ra ngoài. Diệp Linh Yến cạ ngực vào người Kiều Nam:""Kiều tổng, người ta "đói"".
Nhưng mà nếu tinh ý sẽ thấy rằng, cô ta đã nhìn chăm chú Thân Hạo Thiên từ nãy giờ.
Tình yêu chính là như vậy, đôi khi đã gặp thì sẽ rót đầy vào tim.
Hạo Thiên cũng không quá để ý cô ta, lập tức ra khỏi khách sạn rồi lái xe về nhà.
...
Quán bar Ám Dạ, Khánh Dạ Tước đầu tóc bù xù đang ngồi uống rượu, hết ly này đến ly kia, miệng lẩm bẩm:""Nếu rượu này là em thì tôi nguyện làm kẻ say"".Nói rồi bên môi hiện lên ý cười tự giễu.
Thẩm Đan Nghi chỉ là đi đến đây giải khuây, không ngờ sẽ nhìn thấy anh. Một tuần rồi anh chưa gọi cô đến, không giống trước đây anh cứ hai ba ngày là cùng cô vui vẻ. Nghĩ vậy, cô chợt thấy đau lòng, sao hôm nay đầu tóc anh lại bù xù như vậy, có chuyện gì sao?
Trái tim xui khiến, cô đi lại gần anh, vươn hai cánh tay thon dài ôm lấy eo anh:""Anh làm sao lại thành bộ dạng này, nếu cần, em liền xuất hiện trước mặt anh, được không?""
Khánh Dạ Tước đang tức giận phập phồng, lại gặp người hắn không muốn thấy. Cơn giận làm hắn bùng phát, hắn vung tay cho cô ta một cú tát mạnh,:""Mẹ kiếp, tôi không muốn gặp cô nữa, cút ngay cho tôi"".
Thẩm Đan Nghi bị đánh như vậy nhưng vẫn còn tỉnh tảo:""Tước, anh sao vậy?"". Hai tay cô nâng má rồi chống lên bàn đứng dậy, nhưng lại nhìn thấy thứ cô ta không nên nhìn.
Trên bàn là tấm ảnh của một cô gái, mái tóc xoăn dài thuần khiết, gương mặt trái xoan nhỏ nhắn, đặc biệt là nước da trắng sứ không tì vết. Lý trí của phụ nữ mách bảo cô ta, anh hẳn là vì người phụ nữ này nên mới...
Tước, anh yêu cô ấy sao? Nhưng hiển nhiên những lời này cô không dám nói ra. Nếu nói ra, không chừng hôm nay cô phải bỏ mạng.
Cô nói nhỏ nhẹ:""Cô ấy đẹp quá!""
Anh híp mắt:""Đẹp thì sao? Tôi thậm chí còn muốn cô ấy không được xinh đẹp, như vậy sẽ không ai còn muốn cô ấy nữa, cô ấy sẽ hoàn toàn là của tôi. Nhưng mà cũng không tốt, chỉ nói đến khí chất cũng làm người ta yêu mến"".
Thẩm Đan Nghi thấy nhói lòng, thì ra anh không chỉ yêu vẻ bề ngoài của cô ấy, mà là tất cả của cô ấy. Buồn cười, Thẩm Đan Nghi cô là ai chứ? Làm sao để con bé này qua mặt
"Tước, vậy em về trước"".
Đi ra khỏi quán bar, Thẩm Đan Nghi liền nghĩ đến việc tìm cách điều tr.a cô gái đó là ai, rốt cuộc có bản lĩnh gì?