Chương 18: Lịch sử tái diễn? (2)
Cô nằm trong lòng ngực Thất Lục, cả người khẽ run lên nhớ lại đoạn phim kinh dị hôm cô bị bắt cóc.
Lúc đó, cô chỉ ngủ quên bên người Đình Lam Vũ thì đã bị tên Dương Hạo Phong-Dương ác ma đó "bầm" cho 1 trận. Eo, 32 lần quất, nhúng đầu cô vào bồn 6 lần, hoan ái liên tiếp 3 lần, đó chỉ là đoạn phim khi cô còn ý thức, còn lúc cô ngất anh có làm gì cơ thể cô nữa hay không, cô không biết.
-Tôi van anh, mau thả tôi ra!-giọng cô vô cùng yết ớt
-Em có thấy 1 con hổ nào lại thả miếng mồi ngon đang chờ trước miệng nó hay không?
-Tôi không phải miếng mồi ngon, tôi...tôi
Khuynh Thất Lục vuốt nhẹ từ trán đến cằm, khẽ nâng gương mặt xinh xắn của cô lên, áp thật gần mặt anh
-Em thế nào?
-Tôi...tôi đã không còn là xử nữ nữa...bởi vậy nên...
Khuynh Thất Lục cười nhạt, nhẹ giọng trả lời
-Không sao! Không phải xử nữ cũng tốt, có kinh nghiệm
Thất Lục nở trên môi nụ cười vô cùng xảo trá. Cô ở trong tay hắn, chỉ có nước chờ ch.ết! Mặc dù không muốn, ngàn lần không muốn nhưng cô vẫn phải lôi anh ra để uy hϊế͙p͙
-Tôi là người của Dương tổng, anh tốt nhất...
Nhưng Khuynh Thất Lục cũng không để cô nói hết câu
-Dương Hạo Phong? Em nghĩ, được anh ta ân ái 1 lần thì đã là người của anh ta sao? Em là hạ thấp hắn hay là đang đề cao mình đây?
-Tôi biết, tôi không xứng với anh hay Dương tổng, nhưng tôi van anh thả tôi ra, nếu không...
-Nếu không thế nào?
Không để cho cô nói, Khuynh Thất Lục bế cô lên giường, đưa tay vuốt lấy gương mặt cô, đến lúc đôi môi của Khuynh Thất Lục kề sát môi cô, cô mới hoảng hồn lên tiếng:
-Tôi chưa 18!
Thoáng ngỡ ngàng vào giây, Khuynh Thất Lục nheo mi tâm, trực tiếp nhìn thẳng vào cô:
-Em nói thật?
-Tôi..tôi nói thật, vài ngày nữa là sinh nhật 17 của tôi, tức là còn rất lâu tôi mới tròn 18, nếu anh không tin, tôi có thể cho anh xem chứng minh của tôi
Nói xong, cô đưa tay lục túi, rồi chợt nhận ra hôm nay mặc váy dạ hội, không có túi nên cô bỏ toàn bộ giấy tờ ở nhà. Nghĩ đến đây, cô đưa tay gãi gãi đầu
-Tôi để chứng minh ở nhà rồi, nhưng tôi nói thật!
-Tôi biết rõ con người Hạo Phong, hắn ta không thể nào hoan ái với 1 cô gái cả 17 cũng chưa tròn!
-Là cường bạo!
-Hả? Hắn ta cường bạo em?
Cô không nói, chỉ phùng má ra chiều hơi giận
Thất Lục cũng buông cô ra, khẽ cười thật gian tà
-Cũng không phải là không có cách!
Nói xong, Khuynh Thất Lục mở 1 cái tủ nhỏ, lấy từ đó ra 1 cái điện thoại to bự, nhìn vào thì biết ngay là nó vô cùng đắt a...Bằng 1 vào thao tác, anh bấm số gọi cho ai đó
Khuynh Thất Lục có thể gọi cho ai?
Chỉ có 1 người: DƯƠNG HẠO PHONG-nỗi sợ 1 đời của cô!
-Hey, đã lâu không gặp, Hạo Phong
Vừa nghe 2 từ:Hạo Phong, hồn vía cô bay tút trên 19 tầng mây, ủa lộn, có 9 tầng mây hà. Nói tóm lại, toàn thân cô run lên bần bật, đoạn phim kinh dị hôm trước mà lập lại, cô chỉ có ch.ết!
Không biết bên kia tên Hạo Phong ấy nói gì, chỉ biết Khuynh Thất Lục cười nhẹ, nói 1 câu vô cùng thản nhiên:
-Ở chỗ tôi có 1 cô bé xinh xắn tự xưng là người của cậu, nhưng chỉ mới 17 lại còn nói là bị cậu cường bạo. Có thật không? Hay cậu cho tôi cô ấy nhé!
Rồi cúp máy 1 cách vô duyên.
-Anh muốn giết ch.ết tôi à?-cô hét lên bên tai Khuynh Thất Lục
Hắn siết cổ tay cô, khẽ nói:
-Không phải giết, mà là ăn...thật sạch!
2 chữ thật sạch Thất Lục cố ngân dài ra.
Tai cô nghe lùng bùng.
Anh, Pháp, Mĩ chưa đi, chắc cô đi Đức (đứt) trước quá à!
Đôi mắt cô mở thật to, tiếp theo, chuyện gì sẽ xảy ra với cô đây?