Chương 10: Dao Trì Công Chủ

Linh Thứu lão yêu bị ma đưa lối quỷ dẫn đường, đầu óc phát sốt nên mới dám cả gan đùa giỡn thất công chúa, khiến nàng công chúa lá ngọc càng vàng này nổi lửa giận. Không cho lão một lối thoát nào, nàng toàn lực nâng Thanh Hồng kiếm lên chém về phía lão yêu.


Khi Linh Thứu cảm thấy không ổn thì Thanh Hồng kiếm đã chém tới gần, một đoàn kiếm quang màu xanh sắc bén, dày đặc như mưa ập đến. Chỉ riêng kiếm khí thôi cũng đã khiến da thịt Linh Thứu lão yêu cảm thấy đau nhức nên lão nào dám xông lên, chỉ là Thanh Hồng kiếm kiếm thế tới quá nhanh, nhoáng cái đã đến trước mắt, dù muốn tránh cũng không được. Vì thế khi tình thế cấp bách lão đành phải liều mạng, bỏ nhục thân của mình lại mà đem nguyên thần chạy trốn.


Bỗng một đạo thất thải tường quang mãnh liệt ở phía tây bắn đến, đập lên Thanh Hồng kiếm, đó chính là Lâm Phong vừa kịp chạy tới, còn chưa kịp lấy Linh Lung bảo tháp ra để hộ thân đã vội dùng Thất Thải nguyên thạch đánh mạnh một cái vào Thanh Hồng kiếm của công chúa. Ai ngờ lại bị đánh bay về phía sau mấy trăm dặm, mồm phun ra một ngụm tiên huyết khiến hắn không khỏi hoảng hốt.


Thất Thải nguyên thạch đã được Lâm Phong dùng nguyên thần tế luyện, sớm đã dung hợp với nguyên thần, vận dụng tự nhiên, cho dù có là tiên nhân tu vi cao hơn hắn mấy lần cũng chưa chắc đã có thể đỡ được một đòn hắn dùng Thất Thải nguyên thạch đập hết sức. Thế mà lần này lại bị đánh cho phụt cả máu, thật không biết tiên nữ này lai lịch thế nào mà lại lợi hại đến vậy.


Thanh Hồng kiếm đụng mạnh với Thất Thải nguyên thạch một cái, quang mang trên thân kiếm cũng ảm đảm đi, rung lên một tiếng như rên rỉ rồi bay trở về tay công chúa.


Thất công chúa người chỉ hơi lung lay một chút rồi lại đứng vững lại, thấy thất thải tường quang vậy mà lại có thể đỡ được một đòn toàn lực của mình thì nàng cũng không khỏi cảm thấy thầm ngạc nhiên, hừ lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Linh Thứu lão yêu đã bị dọa đến mức hồn bay khỏi xác nữa mà cầm Thanh Hồng kiếm đuổi theo Lâm Phong.


available on google playdownload on app store


" Toa Lỵ Na!" Lâm Phong vừa đứng vững lại, chỉ thấy sóng kiếm của tiên nữ đuổi theo phía sau, đang chuẩn bị dùng Linh Lung bảo tháp bảo vệ bản thân thì lại trông thấy rõ được khuôn mặt của tiên nữ, nhất thời quá sợ hãi liền thốt lên kinh ngạc.


Thất công chúa cũng nhìn rõ Lâm Phong, thấy Lâm Phong tuổi còn trẻ như vậy, trang phục lại không giống người tu đạo thì không khỏi sửng sốt. Lại thấy người này há hốc miệng nhìn mình chằm chằm, mắt chẳng thèm nháy, nàng tưởng mình lại gặp phải một tên sắc lang nữa nên nhất thời giận dữ, quát hỏi:" Ngươi thật không hiểu lý lẽ, nhìn chằm chằm ta như vậy để làm gì?"


" Không phải ta hoa mắt đấy chứ?" Lâm Phong bị thất công chúa kéo trở về với thực tại, vỗ vỗ trán mấy cái, cũng không để ý đến vẻ mặt giận dữ của thất công chúa mà lại cẩn thận đánh giá nàng, lẩm bẩm:" Không sai, là Toa Lỵ Na..."


" Láo xược!" Thất công chúa thấy người này không biết điều như vậy, ánh mắt mặc dù không ɖâʍ ô giống như Linh Thứu lão yêu nhưng cứ lướt qua lướt lại trên người nàng cũng khiến nàng cảm thấy không được tự nhiên, quát:" Ngươi nói nhảm đủ chưa, ta là Ngọc Đế thất công chúa, không phải là Toa Lỵ Na nào đó, ngươi nhận sai người rồi!"


" Nhận sai người?" Lâm Phong đầu óc tỉnh táo lại, cẩn thận đánh giá từ trên xuống dưới một lần nữa, tiên nữ này ngoại trừ có mái tóc màu đen ra thì tất cả còn lại đều giống hệt Toa Lỵ Na, ngay cả đôi mắt to sáng long lanh kia cũng như giống y như đúc.


Lâm Phong vừa rồi là do quá hoảng hốt, giờ tỉnh táo lại thì hắn cũng biết mình đã nhận nhầm người. Toa Lỵ Na đang ở Thản Tang đại lục, không thể chạy đến đây được. Hơn nữa tiên nữ này tu vi pháp lực còn cao thâm hơn cả mình, làm sao có thể là Toa Lỵ Na chứ.


Mà khoan đã, tiên nữ này nói nàng là ai.....
" Thất công chúa?" Lâm Phong nhớ lại thì cực kỳ giật mình, thiếu chút nữa là nhảy dựng cả lên. Sau khi xác nhận mình không có nghe lầm, nhịn không được liền hỏi lại lần nữa:" Nàng là Ngọc Đế thất công chúa?"


Thất công chúa thấy người này không nhìn mình chằm chằm nữa thì cũng hơi nguôi giận, nói:" Không sai, ngươi là ai, vì sao lại cứu tên yêu nghiệt kia?"


Lâm Phong giật mình, vội vàng thi lễ rồi mới nói:" Bần....ách, việc này....Ta là cung chủ Cực Lạc cung, tên yêu thứu đạo nhân kia chính là ngũ đồ đệ của ta, không biết hắn đã làm gì mà khiến công chúa tức giận như vậy?"


Thất công chúa vốn không có ác cảm gì với Lâm Phong, nhưng vừa nghe được Lâm Phong là sư phụ của lão yêu kia thì hình tượng tốt của Lâm Phong trong mắt nàng nhất thời sụp đổ, nếu như Lâm Phong biết mình lại bị tên đồ đệ ngoan này hại thê thảm như vậy, không biết là có tức đến ói máu ra không.


Thất công chúa mặt lạnh như băng, quát:" Quả nhiên là thầy hay tất có trò giỏi, đều cá mè một lứa, ta thấy ngươi cũng không phải loại tốt lành gì!"


Lâm Phong lấy làm kinh hãi, chẳng hiểu Linh Thứu lão yêu đã đắc tội gì với Ngọc Đế thất công chúa, vội vàng nói:" Không biết nghiệt đồ đã đắc tội gì với công chúa, nếu tên nghiệt đồ này bất kính với công chúa thì ta xin thay hắn tạ lỗi với nàng vậy."


Thất công chúa khuôn mặt đỏ bừng, trong lòng thầm chửi:" Kẻ này sao lại đáng ghét như vậy, định chơi khó ta sao, tên yêu nghiệt kia nói toàn lời trêu ghẹo ta, bảo ta làm sao nói lại được chứ!" Bỗng nàng cả kinh:" Phụ hoàng bảo ta đến Thúy Hà sơn ở Đông Thắng thần châu, không lẽ có liên quan tới người này?"


Nghĩ thế nàng liền vội cẩn thận đánh giá lại Lâm Phong, thấy người này tuổi còn trẻ, anh tuấn bất phàm cũng chỉ là phụ, quan trọng hơn là hắn chỉ tu luyện có hơn mười năm thôi mà đã mạnh hơn một vài thiên tiên khổ tu cả vạn năm khiến nàng không khỏi kinh hãi. Nàng càng khẳng định rằng việc phụ hoàng bảo mình đến đấy chắc chắn là có liên quan đến người này.


Lâm Phong thấy đôi mắt to mỹ lệ của thất công chúa không hề cố kỵ mà quét đi quét lại trên người mình, nhưng trong đầu hắn lại đang thầm nghĩ, Ngọc Đế thất công chúa này sao lại giống Toa Lỵ Na đến vậy, hắn đã mơ hồ đoán ra chút gì đó, nhưng lại không thể nào chứng minh được nên cũng không dám nói ra ngoài.


Nếu nói thất công chúa không có quan hệ với Toa Lỵ Na thì có đánh ch.ết hắn cũng không tin, người giống người thì có nhiều, nhưng không thể nào giống đến vậy được, ánh mắt và thần thái của thất công chúa giống hệt với Toa Lỵ Na độc nhất vô nhị kia. Vẻ ngoài có thể thay đổi, nhưng thần thái và khí chất ở sâu trong mỗi người thì sao có thể bắt chước được.


Hai người trong lòng đều mang tâm sự, đều đang thầm đánh giá đối phương. Cuối cùng vẫn là thất công chúa da mặt mỏng hơn, bị một nam tử xa lạ nhìn chằm chằm như vậy thì nàng sao có thể chịu được lâu, khuôn mặt đỏ hồng lên, quát:" Ngươi nhìn ta chằm chằm để làm gì?"


Lâm Phong tỉnh táo lại, thấy thất công chúa không nhắc đến chuyện của Linh Thứu lão yêu thì hắn cũng chẳng dại gì mà đả động lại chuyện này nữa, vội vàng ho một tiếng:" Chẳng biết công chúa xuống trần là có chuyện gì, nếu có việc gì cần thì xin công chúa cứ sai bảo!"


Chính bản thân thất công chúa cũng không biết cụ thể mình xuống trần là để làm gì thì làm sao có thể trả lời hắn được chứ, nhất thời nghẹn cả họng, ngơ ngác nửa ngày cũng không biết trả lời thế nào, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào mà lại nói:" Không có gì, mang ta đi xem Cực Lạc cung của ngươi đi!" Nói xong mới cảm thấy không thích hợp, nàng Dao Trì công chúa mỹ lệ này nhất thời cảm thấy xấu hổ, mặt mũi đỏ bừng.


Đã từng gặp qua thục nữ xấu hổ, nhưng chưa từng được thấy tiên nữ xấu hổ, Lâm Phong nhất thời ngơ ngẩn trước vẻ đẹp của thất công chúa, vội vàng nói:" Xin mời công chúa!" Rồi lập tức đi trước dẫn đường đến Cực Lạc cung.


Thất công chúa đang lúc không biết làm sao cho phải, lại thấy Lâm Phong xoay người đi trước dẫn đường thì hơi do dự một chút rồi cũng bay theo sau Lâm Phong.
Trên đường bay đến Cực Lạc cung, thất công chúa đuổi kịp Lâm Phong rồi hỏi:" Không biết đạo huynh xưng hô thế nào?"


Lâm Phong không biết ấn tượng của Thất công chúa với mình như nào nên cũng không dám lỗ mãng, vội đáp:" Bần....Ta là Lâm Phong!"
Thất công chúa nghe hắn hai lần muốn tự xưng bần đạo nhưng cứ ngập ngừng thì không khỏi thấy kinh ngạc, hỏi:" Chẳng lẽ đạo huynh không phải người trong đạo môn sao?"


Lâm Phong thầm nghĩ:" Ta là đạo sĩ hàng thật giá thật, chẳng qua là không thích đem mấy câu khẩu hiểu đấy treo ở ngoài miệng thôi. Có điều cũng phải công nhận, bản cung chủ chưởng quản hai khí Hồng Mông, Huyền Hoàng, lại ngưng tụ được yêu hoàng Thái Huyền chân thân, có phải là người trong đạo môn hay không chính ta cũng không rõ nữa!"


" Công chúa cứ coi ta như người thường là được rồi!" Lâm Phong không biết trả lời thế nào, không còn cách nào khác đành nói một hai câu đối phó tạm vậy.


" Người thường?" Thất công chúa hơi tò mò:" Ta thấy ngươi tu luyện cũng chỉ mới hơn mười năm, vì sao lại có tu vi cao thâm như vậy. Nếu bất cứ người thường nào chỉ cần tu luyện vài chục năm mà có tu vi như ngươi thì không phải kim tiên sẽ ngập trời sao!"


Lâm Phong khiêm tốn nói:" Ta chỉ tốt số hơn người thường một chút mà thôi!"
Thất công chúa thấy thần thái hắn không kiêu không hèn, khiêm tốn hữu lễ thì không khỏi nảy sinh hảo cảm. Nàng lại hỏi lai lịch của Lâm Phong, hắn cũng chẳng hề giấu diếm, đem đời trước kiếp sau, vợ con bố mẹ mình nói hết ra với nàng.


Ngọc đế chính là tam giới chí tôn, thiên địa vạn vật đều thuộc quyền quản lý của hắn, nếu nàng công chúa này muốn điều tra, bất cứ lúc nào cũng có thể tr.a ra kiếp trước kiếp sau của hắn, cho nên về căn bản là hắn chẳng có gì phải giấu diếm cả.


Nàng công chúa mỹ lệ này luôn ở Dao Trì chuyên tâm tu luyện, mấy ngàn vạn năm chưa từng rời khỏi chỗ đấy, sao có thể có nhiều kinh nghiệm ở đời được như Lâm Phong. Hắn đem cuộc sống mấy chục năm của mình nơi hồng trần thế tục nói ra, thêm mắm thêm muối, miêu tả sinh động như thật khiến cho công chúa mỹ lệ nghe được mà vẻ mặt ước ao, trông đợi vô cùng.


" Chỉ mong được làm uyên ương chẳng cầu thành tiên!" Thất công chúa trong lòng bỗng xuất hiện câu này, không khỏi len lén liếc nhìn người thanh niên trẻ tuổi khí độ bất phàm bên cạnh. Cuộc sống của hắn thật nhiều màu sắc, mình ở Dao Trì mấy ngàn vạn năm nhưng lại không tuyệt vời bằng đời người ngắn ngủi mấy chục năm của hắn.


Thất công chúa thậm chí còn nhịn không được mà thầm nghĩ giá như mình có thể cùng người này dắt tay rong chơi bốn biển, thả mình cùng trời đất thì đúng là một chuyện tuyệt vời.


Bỗng nàng lại thấy như vậy là không thích hợp, tự tiện kết duyên với phàm nhân là đại tội xúc phạm thiên điều, hơn nữa bản thân nàng còn là Dao Trì công chúa của Ngọc Đế, sao có thể mất tự trọng như vậy. Nhất thời nàng cảm thấy xấu hổ vô cùng, trái tim như con hươu nhỏ chạy loạn đập rộn ràng không ngừng.


Lâm Phong cũng không biết nàng công chúa này đang suy nghĩ gì trong đầu, dẫn nàng đến trước tiên phủ rồi xoay người nói:" Mời công chúa!"
Thất công chúa vội dẹp bỏ mọi suy nghĩ, lúng túng đáp lời rồi theo chân Lâm Phong bước vào Cực Lạc tiên phủ.


Cấm pháp trong tòa tiên phủ đã được khởi động hết, nếu như không có ai chỉ dẫn, mạnh mẽ xông vào thì cho dù có tu vi chỉ thiếu một bước là thành kim tiên đại đạo như công chúa cũng không thể nào an toàn mà tiến vào cung.


Chỉ là....Cô nàng mà Cực Lạc cung chủ gọi là Toa Lỵ Na kia chẳng lẽ lại giống mình như vậy sao? Thất công chúa trong lòng cũng xuất hiện nghi ngờ, không khỏi cảm thấy khác thường. Nàng hoàn toàn không nghĩ Lâm Phong sẽ lừa nàng.


Càng không nghĩ đến chuyện với thân phận hiện tại của hai người thì Lâm Phong thật ra đã phạm vào tội bất kính rồi.
Cấm pháp trong Cực Lạc cung quá nhiều, cho dù là tiên nhân thông hiểu cấm pháp cũng có thể nhầm lung tung beng cả lên, ít nhất cũng phải mất hơn nửa giờ đồng hồ mới có thể đi vào trong phủ.


Đương nhiên Lâm Phong là ngoại lệ, dưới chân hắn xuất hiện một đám mây, ý bảo công chúa bay lên rồi sau đó thuấn di vào tiên phủ, trực tiếp đi tới đại điện tiên phủ. Mấy nữ đệ tử đang canh giữ ở đấy đột nhiên thấy hắn dẫn theo một tiên nữ đẹp như vậy trở về thì không khỏi lén lút bàn luận.


Lâm Phong vội ho lên một cái ngăn tiếng nghị luận nho nhỏ của mấy nữ đệ tử này. Sau khi mời thất công chúa an vị ở một bên, còn mình ngồi ở một phía, đang lúc muốn tìm chút tiên phẩm gì đó để tiếp đón một công chúa có thân phận cao quý mà lại không tìm ra được thứ gì, cũng may da mặt hắn vốn dày nên cũng không đến nỗi đỏ mặt.


Ngẫm nghĩ một chút, hắn đã có cách.


Lâm Phong sai một nữ đệ tử dâng tiên trà, lúc này mới xuất ra một viên đại la cửu chuyển kim đan, dâng lên cho Thất công chúa, nói:" Cực Lạc cung không có tiên phẩm gì quý hiếm, chiêu đãi không được chu toàn, xin công chúa tha lỗi. Viên kim đan này là của một vị tiên nhân ban cho, có tác dụng giữ gìn nhan sắc, tăng thêm tuổi thọ. Xin công chúa hãy nhận lấy!"


Nếu như Thái Thượng lão quân biết Lâm Phong đem đại la cửu chuyển kim đan nói thành thứ thuốc giữ nhan sắc, tăng tuổi thọ bình thường thì không biết sẽ độc ác gõ đầu hắn như thế nào nữa.


" Đại la cửu chuyển kim đan!" Thất công chúa vốn tưởng Lâm Phong chẳng có thứ gì tốt đem ra, ai ngờ tay hắn lại rút ra một viên đại la cửu chuyển kim đan khiến nàng không khỏi hô lên kinh ngạc.


Với hiểu biết của nàng, dĩ nhiên chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra viên kim đan to cỡ hạt nhãn, hương khí tỏa ra bốn phía kia chính là đại la cửu chuyển kim đan của Thái Thượng lão quân ở Huyền Đô Thiên Đâu Suất cung. Là tam giới đệ nhất linh đan diệu dược, tác dụng há có thể chỉ đơn giản là giữ nhan sắc, tăng tuổi thọ như lời Lâm Phong nói. Người thường nếu dùng một viên Cửu chuyển kim đan thì chỉ sợ không đến một năm là thành được tiên đạo, thoát khỏi luân hồi, vĩnh hưởng muôn đời.


Có điều nàng là Ngọc Đế thất công chúa, đại la cửu chuyển kim đan mặc dù là vô thượng trân phẩm, phổ thông tiên nhân khó lòng có được, nhưng ở chỗ Ngọc Đế cũng có mấy viên.


Hơn nữa bàn đào chín nghìn năm ở Dao Trì tác dụng cũng không kém đại la cửu chuyển kim đan, bởi vậy nàng cũng chỉ hơi kinh ngạc một chút thôi chứ không giống như mấy tiểu đồ đệ của Lâm Phong, vừa thấy đại la cửu chuyển kim đan là như mấy lão nhà quê vừa lên thành phố thấy được áo tắm hai mảnh vậy. Khiến người khác vừa nhìn đã biết là mới từ quê lên.


" Ngươi sao lại có được đại la cửu chuyển kim đan của thái thanh đạo đức thánh nhân?" Thất công chúa hiếu kỳ hỏi, đưa tay ra nhận lấy viên cửu chuyển kim đan kia.


Lâm Phong cười nói:" Không dám nói dối công chúa, mấy tháng trước lão quân sai đồng tử xuống đây thu lại Thái Cực đồ và Tử Kim hồ lô, nhưng lại ban cho ta một hồ lô đại la cửu chuyển kim đan. Ta cũng không rõ nguyên do trong đó nữa!"


" Một hồ lô đại la cửu chuyển kim đan?" Thất công chúa hô to, điều này thực sự quá dọa người, Thái Thượng lão quân chính là một trong đạo môn tam thanh tổ sư, được vạn tiên triều bái, ngay cả Ngọc Đế tam giới chí tôn cũng không phải đối, thân phận vô cùng cao quý.


Chỉ sợ với mặt mũi của Ngọc Đế, nếu không có cơ duyên mà muốn xin được một viên kim đan của lão quân thì cũng khó vô cùng. Không nghĩ được Cực Lạc cung chủ này lại được lão quân ban thưởng cho cả một hồ lô kim đan, điều này khiến thất công chúa ngạc nhiên há mồm trợn mắt.






Truyện liên quan