Chương 67: Kim Thư Ngọc Điệp
Không nói đến Lâm Phong đem Kim Thư Ngọc Điệp hợp bích, lập lại Hồng Mông thế giới, trọng luyện lục thần.
Lại nói Đường vương Huyền Tông hoàng đế bị Thục Sơn môn hạ đệ tử Dương Ngọc Hoàn mê hoặc, cả ngày trầm mê trong hậu cung, không để ý đến chính sự, triều chính bị một đám Thục Sơn đệ tử nắm giữ. Vì vậy trong nước Đại Đường nhà nhà sùng đạo, hộ hộ cung phụng Tam Thanh tổ sư, đạo giáo phát triển rầm rộ.
Địa giới này linh khí sung túc, chính là cõi tiên cho người tu chân tu đạo. Là nơi căn cơ thâm hậu, không đến trăm năm có thể vượt qua cửu thiên đại kiếp đắc thành Thiên tiên đại đạo, siêu thoát Luân Hồi, thoát khỏi ngũ hành, không biết tốt hơn Nhân giới nhơ bẩn bao nhiêu lần.
Ở Nhân giới thì phàm phu tục tử chiếm đa số, nhân quả hồng trần dây dưa không dứt, nghiệt chướng nặng nề, linh khí lại thưa thớt. Cho nên người tu đạo lục căn không tịnh, khó có thể vượt qua cửu thiên đại kiếp, thành tựu tiên đạo chỉ rải rác có thể đếm được.
Lâm Phong chuyển kiếp vạn thế, vào Nhân giới tu tâm, nhưng cũng nhờ vào Thái Cực đồ do Thái Thanh tổ sư ban cho, mới có thể chống đỡ mà vượt qua nhiều số kiếp, thoát khỏi nhân quả nghiệp chướng, đắc thành thiên tiên đại đạo.
Địa giới này linh khí không chỉ sung túc, mà nhân quả nghiệp chướng lại không nhiều như Nhân giới, vô cùng thích hợp cho người tu chân tu luyện.
Nước Đại Đường gần trăm năm nay đạo giáo phát triển rầm rộ. Cả quân vương Đại Đường cũng thờ phụng Tam Thanh, nhờ Thục Sơn đệ tử cung phụng linh đan diệu dược, chỉ cần ngắn ngủi mấy chục năm liền vượt qua cửu trọng thiên kiếp, đắc thành thiên tiên đại đạo.
Thục Sơn đệ tử Khổng Lai Học chính là con của Thục Sơn chưởng giáo Thanh Huyền chân nhân, là Thục Sơn nhị đại đệ tử một trong những nhân tài kiệt xuất. Cùng với Thục Sơn đệ tử ở trong triều đình diệt sạch những kẻ chống đối, hãm hại trung lương, đúng là bụng dạ độc ác.
Những năm gần đây ở Đại Đường, đạo giáo hưng thịnh, binh tinh tướng giỏi, dân giàu nước mạnh. Khổng Lai Học không ngừng xúi giục Đường Vương khuếch trương biên giới, trăm năm qua tiêu diệt vô số quốc gia, muốn đem bản đồ Đại Đường mở rộng lên khắp cả Nam Chiêm Bộ châu, mơ hồ có khuynh hướng khuếch trương lên Đông Thắng Thần Châu.
Chẳng qua Đông Thắng Thần Châu núi non chiếm đa số, chỉ có vài tiểu quốc rải rác vài nhân khẩu, lại dễ thủ khó công. Bỏ thì tiếc mà chiếm thì không biết làm gì, có thể nói là một khối “gân gà”.
Khổng Lai Học tâm tư hay thay đổi, lại nghe môn hạ đệ tử của Cực Lạc cung Ngao Liệt được Ngọc đế phong làm Cửu Thiên Ứng Nguyên Thủy bộ đại nguyên soái, phụ trách thao luyện Tứ Hải thủy quân, liền nảy ra chủ ý đánh tới Tứ Hải Long tộc.
Thục Sơn đệ tử thường ỷ mình là Thượng Thanh môn hạ, mỗi người lỗ mũi đều hướng lên trời( tự cao tự đại ấy), làm trái với Thiên qui điều lệ, căn bản không đem Thiên Đình để vào mắt. Tuy biết Cực Lạc cung chủ tiêu diệt Côn Lôn, không phải là người “hiền lành” lắm, nhưng lại ỷ có Thượng Thanh tổ sư bảo hộ, nên không đem Cực Lạc cung để vào mắt.
Ngao Liệt thống lĩnh Tứ Hải thủy quân, lại có Tây Hải Thái tử Ma Ngang cùng các vị sư huynh đệ sư tỉ muội theo bên cạnh tương trợ, đem Tứ Hải thủy quân thao luyện kết quả so với Thiên binh Thiên tướng cũng không kém bao nhiêu, khiến cho Khổng Lai Học thèm muốn không thôi.
Ngày hôm đó, Khổng Lai Học triệu tậpThục Sơn môn hạ đệ tử lại thương nghị một phen, sau đó tới gặp Đường vương. Đường vương đang ở hậu cung thưởng thức mỹ nữ nhảy múa, nghe Khổng Lai Học cầu kiến, lập tức triệu vào.
Khổng Lai Học vào cung, thái độ ngạo mạn, căn bản không xem Huyền Tông hoàng đế ra gì, ngay cả nghi lễ cơ bản cũng không có, mở to miệng nói: “Bệ hạ đạo pháp tinh tiến, thật là chuyện đáng mừng.”
Huyền Tông vội nói: “Cái này đều là công lao quốc sư, quốc sư vì trẫm cực nhọc, giúp trẫm có thể đạt đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất của Diệu Đế, trẫm nhất định phải trọng thưởng cho quốc sư.”
Khổng Lai Học nói: “Không cần phải thế, bất quá trước mắt có một chuyện còn muốn bệ hạ định đoạt.”
Huyền Tông nói: “Quốc sư mời nói.”
Khổng Lai Học nói: “Bệ hạ chính là cửu ngũ chí tôn, thiên uy vang lừng khắp nơi, bách tính không ai không kính ngưỡng. Quân đội Đại Đường ta đi đến nơi nào đều được ca tụng, tứ phương man di đều phải mở cửa nghênh đón. Chỉ là hôm nay ở vùng Tứ Hải có nhiều yêu tà bất chấp thiên uy bệ hạ, nhiều lần khiêu khích, kính xin bệ hạ giáng chỉ để ta chỉ huy quân đội Đại Đường thảo phạt yêu tà, nhằm chứng tỏ thiên uy bệ hạ”.
“Tứ Hải Long tộc chính là nơi Ngọc đế phong thiên thần, lại có môn hạ đệ tử Cực Lạc cung được sắc phong Cửu Thiên Ứng Nguyên phủ Thủy Bộ nguyên soái, phụ trách thao luyện Tứ Hải thủy quân. Ta bất quá chỉ là một quân vương ở phàm giới, làm sao có thể chọc giận uy nghiêm của Ngọc đế, người này lại mê hoặc ta xúc phạm thiên nhan, sợ rằng sẽ có đại họa không xa.”
Huyền Tông hoàng đế cuối cùng vẫn là nhất đại minh quân. Mặc dù cả ngày trầm luân hậu cung, nhưng cũng do bị đám Thục Sơn đệ tử này bức bách, nên phải làm ra dáng vẻ một hôn quan tầm thương, kì thực tâm trí luôn minh mẫn.
Chỉ là tuy biết đám Thục Sơn đệ tử này đều có lòng muông dạ thú, không có ý tốt, Huyền Tông cũng cố nén giận, nếu không chỉ sợ đại họa sẽ đến liền, nghĩ vậy nên lập tức nói: “Chính là yêu tà à, trẫm liền hạ chỉ, thỉnh quốc sư tiêu diệt yêu tà, để khẳng định thanh uy của Đại Đường ta.”
“Bệ hạ anh minh”. Khổng Lai Học cười ha ha một tiếng, căn bản không phát hiện sắc mặt Huyền Tông có chút dị sắc. Ra khỏi hậu cung, liền tìm đám Thục Sơn đệ tử thương nghị một hồi. Một thánh sau, hơn phân nửa tinh binh của Đại Đường toàn bộ khởi hành, hướng Đông Hải xuất phát.
Lại nói Lâm Phong đem Kim Thư Ngọc Điệp hợp bích, lập lại Hồng Mông thế giới, vận khởi vô thượng thần thông di sơn chuyển nhạc(phép dời núi ấy), điên đảo Càn Khôn đem cả tòa Đông Thắng Thần Châu chuyển vào Hồng Mông thế giới, chỉ cần một ý niệm, cái gọi là đại đạo hư không chính là đạo lý này.
Mà Đông Thắng Thần Châu cũng giữ nguyên dạng như trước kia, Hoa Quả Sơn vẫn là Hoa Quả Sơn, Thúy Hà Sơn vẫn là Thúy Hà Sơn. Chỉ thiếu mất một tòa Cực Lạc tiên phủ.
Hồng Mông thế giới chính do Kim Thư Ngọc Điệp biến thành. Kim Thư Ngọc Điệp là một trong Tiên Thiên thập đại thánh khí, bản thân không nhiễm nhân quả, có thể chống đỡ tất cả kiếp số.
Lúc đại kiếp nạn xảy ra cũng chỉ có Hồng Mông thế giới mới không ở trong sát kiếp. Giống như Tây Thiên cực lạc, cũng chỉ thánh nhân không nhiễm nhân quả mới có cực lạc Tịnh thổ.
Chỉ là từ khi hỗn độn khai mở tám mươi mốt tỉ năm, chín chín tám mốt trọn vòng luân hồi nên phần số đã đủ. Kiếp nạn lần này không thể biết trước, cho dù là Tây Thiên cực lạc thì vẫn ở trong kiếp số.
Cực Lạc tiên phủ. Lâm Phong hiện ra bản thể Nguyên Thần. Phía trên xuất hiện tử, hoàng ( tức Hồng Mông, Huyền Hoàng) nhị khí phóng xuất, uốn lượn một hồi liền hóa thành đạo nhân sặc sỡ cùng Thái Huyền chân thân ngồi xếp bằng ở trong tử hoàng vân quang(đám mây sáng màu vàng tím) như thật như ảo, im lặng không nói. Chỉ là hóa thân tà ác của Lâm Phong biến thành Yêu Hoàng Thái Huyền so với trước kia lại có chút bất đồng, đã ít đi mấy phần lệ khí.
Lâm Phong triệu tập môn hạ đệ tử đến, đem Như Ý Kim Kiếm giao cho Cửu Vĩ Hồ Lâm Mị, nói: “Thiên đạo vô thường, không thể lường trước, ngươi vốn là con gái của Thiên Hoàng Thái Huyền, thân đã ch.ết tại thượng cổ yêu ma đại chiến, trải qua nhiều kiếp, nhờ vào yêu thân Cửu Vĩ Hồ mà đắc thành tiên đạo.
Từ khi vào làm môn hạ của ta đến nay, luôn làm tròn bổn phận của mình, thay ta xử lí sự vụ lớn nhỏ trong cung, là người có công. Hôm nay ta cùng với đạo môn nhân quả đã hết, đến lúc có thể lục thần hợp nhất, luyện thần thành thánh, nên đặt biệt ban cho ngươi Như Ý Kim Kiếm, thay ta chấp chưởng môn hộ, phàm là môn hạ đệ tử của ta nếu không tuân thủ môn qui đều có thể xử trí, không cần xin chỉ thị của ta.”
Thì ra kiếp trước của Cửu Vĩ Hồ chính là Yêu Hoàng Thái Huyền Tam công chúa, thời thượng cổ yêu ma đại chiến bị hộ pháp Ma giới là Huyết Ma dùng Huyết Ngục Luyện Hồn đại pháp đem hồn phách thổi tan, rơi vào luân hồi chuyển kiếp. Trải qua nhiều kiếp, mới đầu nhập vào súc sinh dùng thân Cửu Vĩ Hồ vượt qua cửu thiên đại kiếp, đắc thành tiên đạo.
Lâm Phong ở Thái Hư ảo cảnh thu Tiên Thiên nguyên khí, thì gặp chân thân của Thái Huyền. Sau mượn Thái Huyền chân thân này trảm đứt Ác niệm, tạo thành thân ngoại hóa thân thứ nhất. Yêu Hoàng chính là Lâm Phong, Lâm Phong chính là Yêu Hoàng, tất cả đều cùng một thân thể. Vì vậy mà Cữu Vĩ Hồ có thể coi hắn vừa là sư phụ vừa là phụ thân.
“Như Ý Kim Kiếm chính là vô thượng đỉnh cấp pháp khí thời khai thiên lập địa, không thua kém Thái Cực đồ, lão sư lại đem thánh vật này ban thưởng, quả thật đối đãi với ta quá tốt.”
Cửu Vĩ Hồ mừng rỡ, vội vàng bái lĩnh Như Ý Kim Kiếm. Môn hạ chúng đệ tử Cực Lạc cung vốn phi thường e ngại thủ đoạn mạnh mẽ của vị đại sư tỉ này, giờ lại thấy Lâm Phong đem Như Ý Kim Kiếm ban cho Cửu Vĩ Hồ, lại để cho Cửu Vĩ Hồ chấp chưởng môn hộ, tức thấy cảm thấy bồn chồn trong dạ. Những yêu vương thường bị Cửu Vĩ Hồ giáo huấn lại càng run sợ trong lòng, trên lưng mồ hôi lạnh liền túa ra.
Lâm Phong thầm nghĩ: “Ta mặc dù trọng lập Hồng Mông thế giới, nắm trong tay Như Ý Kim Kiếm, nhưng đại kiếp nạn tới thì chí tôn cũng chịu suy vong, mà sau khi đại kiếp nạn qua đi thì đạo của ta sẽ phát triển rầm rộ. Chỉ là tất cả thánh nhân đều tính kế lẫn nhau, số trời khó đoán, không biết kiếp vận khởi nguồn ở đâu, nhưng vẫn cần ta kiểm soát, nếu không số trời biến đổi thì không biết môn hạ đệ tử của ta còn được mấy người.”
Nghĩ vậy lập tức phân phó Tiểu Bạch Long Ngao Liệt: “Ngươi vốn là Tây Hải Long thần, trải qua nhiều kiếp mới tích lũy tất cả công quả, lại có duyên với Định Hải châu có thể kí thác chấp niệm. Sau này tất có hi vọng thành tựu kim tiên đại đạo.
Hôm nay vì cớ gì ngươi lại làm Thiên giới trọng thần, phụ trách quản lí Tứ Hải thủy quân, vô duyên vô cớ lại kết xuống nhân quả này, ngày sau đại kiếp tới sợ là sẽ không ổn, hãy mau đem Định Hải châu dùng Nguyên Thần tinh luyện, mới có thể chống đỡ qua kiếp số”
Tiểu Bạch Long liền tuân lệnh.
Thải Y cùng Nghê Thường ngồi ở trong ngực Lâm Phong, cười khanh khách làm nũng, Lâm Phong vỗ vỗ nữ nhi, cười nói: “Phụ thân phải bế quan tham ngộ tạo hóa, nữ nhi ngoan hãy cùng với mấy vị sư muội sư đệ đi đến Đông Hải trước, trợ giúp Ngao Liệt dẹp yên Tứ Hải thủy khấu, thao luyện Tứ Hải thủy quân, tích lũy công quả nhiều một chút, đợi ngày sau đại kiếp nạn tới mới có thêm một phần sinh cơ.”
Hai con chim nhỏ liền hầm hừ, mấp máy miệng nói: “Lại muốn bế quan, chúng ta tìm mẫu thân đi a.” Đoạn cất tiếng cười như chuông bạc, quay vào hậu điện tìm mẫu thân cùng mấy vị di nương.
Lâm Phong phân phó chút chuyện, mới hướng Tiểu Bạch Long nói tiếp: “Hôm nay loạn tương sơ hiện, chính là khởi đầu của đại kiếp sau ba trăm năm yên bình. Thục Sơn đệ tử tự cao tự đại, tội lỗi sâu nặng, vọng tưởng chiếm đoạt Tứ Hải Long tộc, ngươi trở về chỉnh đốn Tứ Hải thủy quân, tùy thời chuẩn bị đợi người đến “thăm viếng”.
Tiểu Bạch Long tuân lệnh sư phụ, đợi Lâm Phong đi vào hậu điện, Ngao Liệt liền từ biệt Cửu Vĩ Hồ, cùng Lão Chí Minh, Tiểu Thanh, Hồng Bào lão yêu, Quan Âm, Thanh Hà rồi ra khỏi Cực Lạc cung, hướng Đông Hải mà đi.