Quyển 1 - Chương 11: Lo lắng

Hắn về tới lều của mình cứ tưởng là nó chân lên về lều trước nhưng không hắn lo lắng cho nó và tới lều của cậu và nhỏ hỏi
- cô có biết Hân đâu không
- không... Hân nó đi cùng anh mà~ nhỏ nói


- không có tôi tưởng cô ấy về lều trước chứ?~ nghe nhỏ nói trong lòng hắn bỗng có cảm giác như mình sắp mất đi thứ gì uqan trọng
- hay Hân đi lạc... ở đây có nhiều đường giống nhau mà~ cậu nói


- thôi bây giờ đi tìm nó đi không thì chắc nó sợ lắm~ nhỏ lo lắng nói rồi cả bọn bắt đầu đi tìm nó
* còn về phía nó*
Nó càng đi thì chân nó càng đau sờ thì thấy chân có cái chất lỏng chảy ra tanh ngòm
- Thiên Vương anh ở đâu?~ nó nói giọng khàn khàn nó sắp kiệt sức rồi


- có ai không cứu với~ nó hét lên nhưng chỉ có âm thanh nó vừa nói vọng lại làm nó càng sợ hơn
- Gia Hâm cô ở đâu?!~ tiêng của hắn từ xa vọng tới nó muốn nói lắm nhưng bây giờ nó chẳng còn sức để gọi nữa
- Thiên Vương... cứu tôi~ nó thều thào nói rồi ngất đi


Phía hắn, nhỏ và cậu vẫn đang đi tìm nó
- đã tìm thấy chưa?!~ hắn nói nhưng chỉ nhận được hai cái lắc đầu làm hắn càng lo lắng cho nó hơn
- bây giờ hai người đu hướng kia còn tôi đi hướng này~ hắn nói


- mày cẩn thận đấy~ cậu nói hắn không trả lời mà vẫn cầm đèn pin đi tiếp về hướng đó


available on google playdownload on app store


Đi tầm 15" thì hắn hơi mệt nhưng vẫn cố đi tìm nó vì càng để lâu thì nó càng nguy hiểm, đi qua cái gốc cây lúc chiều nó bị ngã tgif tháy chiếc giày của nó vứt ở đấy hắn tiếp tục đi về hướng của nó thì thấy nó đang nằm ở đó chân còn bị chảy máu nữa


- Gia Hân cô tỉnh lại đi~ hắn nói
-... ~ nó vẫn nghe được hắn nói nhưng nó mệt lắm không còn sức mở mắt nữa
Thấy nó bị bất tủnh hắn cõng nó chạy về phía lều đang đi thì gặp nhỏ và cậu rồi cả 3 đưa nó về lều...






Truyện liên quan