Chương 91: Bom tự chế và trò đùa của cao thủ
" Zane trên người của Băng Nhi có bom!"
Câu nói làm ai cũng ngạc nhiên. Còn Vưu Trường Tĩnh vì lo lắng cho con mà chạy vào xe,lấy con dao rọc giấy mà thường ngày anh vẫn hay sử dụng ra.Không hề chần chừ cầm sợi dây màu xanh lên chuẩn bị cắt.
" Không được cắt! Nếu cắt thì con bé sẽ ch.ết. "
Nghe Zane nói vậy anh mới bình tĩnh trở lại,bỏ con dao xuống.
" Loại bom hẹn giờ này có kết cấu rất đặt biệt,nó không giống với những quả bom bình thường. Theo như tôi quan sát thì nó là một loại bom tự chế. "
Giờ này ai còn tâm trạng để quan tâm tới việc nó có phải bom thường hay không? Mỗi lần đụng tới chuyên môn thì y như rằng anh ta sẽ nói cả buổi trời.
" Vậy anh đã từng tiếp xúc với nó một lần nào chưa?"
Zane rất bình tĩnh đi tới chỗ Băng Nhi vừa nói vừa từ từ tháo quả bom khỏi người con bé.
" Những quả bom tự chế thông thường sẽ đánh vào tâm lý của con người. Nếu như vội vàng cắt bỏ dây thì nó ngay lập tức phát nổ còn nếu như không cắt thì đến lúc hết thời gian nó cũng sẽ tự động nổ.Cách duy nhất chính là tháo nó ra khỏi người nạn nhân... "
Đột nhiên anh ta ngưng nói chuyện mà tập trung tháo bom làm cho ai nấy tim cũng đập mạnh.
" Gì vậy anh nói tiếp đi chứ! "
Anh và cô bực mình đồng thanh nói. Anh ta tháo xong quả bom thì đặt nó xuống nền đất.
"...Sau đó đặt nó xuống và.... chạy...."
Anh ta bế Băng Nhi lên...
"...Nhanh lên mười giây sau nó sẽ nổ đó... "
Cả đám người nháo nhào lên đua nhau chạy ra ngoài.Ra được khỏi căn nhà hoang đó,ai cũng thở hồng hộc,mồ hôi chảy ướt cả áo.
( Đùng...)
Cả căn nhà biến thành tro bụi trong tích tắc,những mảnh vụn bay ra tứ phía.
" Zane anh ít ác lắm đó. Sao anh không kêu mọi người chạy ra trước rồi hãy tháo bom ra."
Nguyên Y tức giận đánh vào vai anh ta.Chẳng lẽ những cao thủ trên chiến trường sinh tử đều thích chơi mấy trò này sao?
Anh ta đặt Băng Nhi xuống.
"Chỉ đùa chút cho vui thôi! Bộ em không thấy như vậy rất kích thích sao?"
Nguyên Y không nói gì mà bước tới chỗ anh.Cô hơi lo vì từ nãy đến giờ anh không nói gì cả.
" Anh sao vậy? "
Anh ôm cô vào lòng như là muốn hoà cô vào cơ thể của chính mình. Người phụ nữ này lúc nào cũng làm cho anh lo lắng.
" Nguyên Y từ giờ anh sẽ học cách sử dụng súng tử tế, anh sẽ bảo vệ em và con của chúng ta. "
Người ta thường nói khi một chàng trai thật lòng yêu một cô gái thì cho dù anh ta có khô khan hay lạnh lùng cỡ nào thì cũng sẽ trở nên rất ngọt ngào, bây giờ cô tin rồi.
" Hai người sến sẩm như vậy đủ rồi đó "
Zane anh ta vốn dĩ không hợp với mấy cái này nên hơi khó chịu.
( Reng...)
" Alo, alin em tới đó đi lát nữa tôi tới sau!"
Cô gái tên alin đó chính là vợ của Zane ông trùm xã hội đen.
Zane qua sang nhìn cặp vợ chồng đang tình tứ với nhau.
" Lát nữa tôi phải ra biển chơi, hai người có đi cùng không? Có bà xã của tôi theo nữa. "
Nghe anh ta nói vậy anh và cô gật đầu đồng ý ngay lập tức. Anh rất tò mò ruốc cuộc con gái nhà nào lại xấu số phải làm vợ của cái tên này còn Nguyên Y mặc dù quen anh ta bảy năm chỉ nghe nói anh ta có vợ thôi chứ chưa bao giờ gặp được dù chỉ một lần.
" Chú ơi Băng Nhi cũng muốn đi nữa! "
Anh ta xoa đầu con bé
" Mai con còn đi học về nhà ôn bài đi!"
Hai tiếng sau trên du thuyền...
"Nguyên Y hôm nay em đẹp lắm. "
Hôm nay cô mặc một chiếc đầm trắng tinh kiết, trang điểm nhẹ nhưng đủ mức xinh đẹp mà không quá lòe loẹt,màu mè tóc búi cao càng tăng thêm sức quyến rũ.
" Khỏi cần phải khen em biết mình đẹp sẵn rồi!"
Lúc này một cô gái người Anh khoảng chừng hai mươi tuổi ăn mặc rất trẻ con và đáng yêu vô cùng. Cô gái đó nắm tay Zane đi về phía Vưu Trường Tĩnh và Nguyên Y.
" Zane em nhớ hình như anh ba mươi bảy tuổi rồi sao vợ anh trẻ vậy? Đừng nói anh thích chơi trò trâu già gặm cỏ non nha!"
Anh ta dường như giận rồi,mặt đỏ ngầu như quả cà,tay nắm thành quyền.
" Ăn nói bậy bạ! Cô ấy ba mươi tuổi rồi còn trẻ nữa đâu."
Trời thật sự làm cho người khác bất ngờ, alin lớn hơn Nguyên Y tới một tuổi lận mà trông cô ấy trẻ vô cùng.
" Chào chị alin! Lần đầu tiên gặp hân hạnh làm quen "
Alin hình như cũng là một người phụ nữ rất hoà đồng.
" Rất vui được làm quen!"
Rồi họ cùng nhau vui chơi thật vui vẻ trên chiếc du thuyền đó.
Vưu Trường Tĩnh đứng ngắm Mặt Trời lặn, mắt nhìn về phía đằng xa, anh nhớ lại cả quá trình anh và cô gặp nhau cho tới hiện tại.Anh cũng không biết tại sao nữa nhưng rõ ràng lúc đầu anh đem lòng yêu thương một người con gái khác rồi từ lúc nào đó anh lại bắt đầu thương và sau cùng là yêu Nguyên Y.Anh từ một người lạnh lùng, ít nói chuyện, khó gần với mọi người mà bây giờ như thành một con người hoàn toàn khác. Anh dễ gần, dễ nói chuyện và tiếp xúc.
Nguyên Y đi tới chỗ anh, cùng anh ngắm Mặt Trời lặn.
" Nguyên Y sau bảy năm gặp lại tôi, em cảm thấy mình may mắn hay xui xẻo. "
Cô quay sang nhìn anh,rồi cầm tay anh lên.
" Là xui xẻo! Đáng lẽ sau bảy năm em có thể ly hôn với anh,có thể cưới một người đàn ông khác nhưng em lại gặp lại anh, dễ dàng tha thứ cho anh lại thêm một lần nữa mang thai đứa con của anh và phải cùng anh sống bên cạnh nhau tới già. ".
Anh ôm lấy cô, nước mắt của hạnh phúc rơi xuống.
" Em đã mang thai?"
" ừ!"
Giờ anh thật sự hâm mộ chính bản thân mình rồi, cho dù ở nơi đâu hay bất kì hoàn cảnh nào thì anh chỉ làm một lần thôi liền dính. Xem ra so với việc làm tổng giám đốc của công ty thì việc tạo ra một đứa bé dễ hơn nhiều.
" Vưu Trường Tĩnh em rất hạnh phúc! "
Anh hôn nhẹ lên trán Nguyên Y, ánh mắt đó rất đổi dịu dàng lại rất cưng chiều.
" Cảm ơn em vì sau tất cả vẫn ở bên cạnh tôi!"