Chương 72: Tiểu nhiếp linh kiếm trận

Mà lúc này, Diệp Bạch đã rời nhanh khỏi Kỳ Dược hiên. Sau khi hắn thấy không có ai đuổi theo thì đành nhẹ nhàng thở ra một hơi.


Nói thật, hành động này của hắn cũng thật là bất đắc dĩ, hắn hiện tại không có một đồng nào ngoại trừ những đan dược hai tháng nay được phân phối. Mà Mục Linh Thảo cực phẩm cũng không phải là thứ dễ dàng gặp được cho nên hắn không thể bỏ qua cho nên phải xuất ra một bình Linh Thọ đan để chống đỡ. Lần này hắn không kìm được mà thầm nghĩ mình phải kiếm tiền hoặc điểm cống hiến để cần dùng sau này, không có tiền, thứ gì cũng khó mà mua được.


Tuy nhiên lúc này không phải là lúc muốn những thứ này, phải làm sao để có được hai tài liệu kia mới là những điều cần gấp nhất.


Bách Hoa Xà Thảo thì không cần phải vội, hắn biết có một chỗ có Bách Hoa Xà thảo rất tốt cho nên không cần phỉa đi mua. Điều khiếm khuyết duy nhất chính là "Thiên Niên hạc đản" cũng là thứ trân quý nhất trong ba tài liệu.


Diệp Bạch hơi đau đầu mà thở dài một cái, hắn sờ lên trán nghĩ nghĩ một hồi rồi đi về phía Chấp Sự đường.


Lần trước hắn đã lĩnh đan dược phân phối rồi, lần này hắn tới chính là xem xem những nhiệm vụ của gia tộc, có nhiệm vụ gì có thể kiếm "Thiên Niên Hạc đản" này không. Tuy là xa vời nhưng các chi sĩ thần thông của Diệp gia nội tông rất nhiều, dù sao cũng hơn so với một mình hắn tìm kiếm.


available on google playdownload on app store


Sau khi đi vào Nhiệm vụ đường, hai thủ vệ ở hai bên đều cung kính hành lễ với hắn, đây là những đệ tử uy tín của nội tông, bọn họ là những người trụ cột gia tộc, địa vị tôn sùng, không phải người bình thường có thể so sánh được.


Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch được hưởng sự đãi ngộ này. Hắn hơi cảm thán thở dài một chút, sau khi đi vào trong nhiệm vụ đường, vừa vào tới cửa Diệp Bạch đã nhìn thấy hơn chục đệ tử nội tông Diệp gia, tất cả đều mặc bạch y giống như hắn mà đứng ở đó. Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía một khối Thanh sắc mộc bài, khối thanh sắc một bài này rộng vài chục trượng, lấp kín vách tường, trên mặt đó ghi đầy những nhiệm vụ thí luyện của gia tộc, mỗi nhiệm vụ đều có ban thưởng, có nhiệm vụ trên trăm điểm cống hiến, những nhiệm vụ đó đều là những vật phẩm cổ quái, có công pháp, có linh thảo, có đan dược, thậm chí có cả một thanh huyền binh vũ khí Tử Hỏa Luân.


Nhìn đến đây, ánh mắt của Diệp Bạch không khỏi nhúc nhích. Hắn tiến tới gần đứng ở phía đằng sau mà lẳng lặng quan sát. Ở phía trên thanh sắc mộc bài có ghi những ký tự màu tím, đều là những nhiệm vụ do trưởng lão gia tộc tuyên bố, ban thưởng thường cao hơn bình thường, tuy nhiên tất cả chỉ có mười nhiệm vụ. Còn những nhiệm vụ phía dưới có đến hàng trăm. Những nhiệm vụ này đều dùng bút mà viết, khác biệt với những nhiệm vụ của các trưởng lão, hiển nhiên những nhiệm vụ phía dưới đều là do đệ tử nội tông tuyên bố, nội dung trong đó cũng thiên kỳ bách quái, Diệp Bạch nhìn một hồi không khỏi lắc lắc đầu.


Những nhiệm vụ do đệ tử nội tông tuyên bố đều ban thưởng thấp nhưng dễ làm hơn nhiều. Chỉ có điều, Diệp Bạch nhìn thoáng qua một chút cũng không thấy nhiệm vụ mà mình muốn tìm, sau đó hắn đi tới trước bàn, hướng về phía thiếu nữ áo tím hỏi:
- Nếu như ta muốn tuyên bố nhiệm vụ thì phải làm sao?


Thiếu nữ áo tím kia nhìn Diệp Bạch mà cung kính đáp:


- Đại nhân muốn tuyên bố nhiệm vụ thì rất đơn giản, chỉ cần đại nhân ở chỗ này ghi chép về nhiệm vụ yêu cầu, sau đó đem những thứ ban thưởng đặt ở đây, xác nhận những yêu cầu phù hợp thì chúng ta sẽ vì đại nhân mà tuyên bố lên phía trên. Nếu như có người khác nhìn thấy, cảm thấy có hứng thú sẽ đến lĩnh nhiệm vụ, khi hoàn thành xong thì sẽ đượng thưởng. Mà vật phẩm của ngài sẽ tự động đưa tới quý phủ, đương nhiên, trong quá trình này chấp sự đường cũng phải có phí, nếu như muốn đem vật gì đó lên đây để treo thưởng, thì phải nộp 1% tiền thuế để đăng lên, có thể sử dụng kim tệ, nhưng đề nghị nên dùng điểm cống hiến.


Diệp Bạch gật nhẹ đầu rồi hỏi:
- Các nhiệm vụ của đệ tử đều treo ở phía dưới, nhưng ta muốn bắt mắt, muốn nhiều người chú ý tới thì phải làm sao?
Thị nữ kia nghe Diệp Bạch nói thì hơi giật mình, nàng lập tức cười nói:


- Đại nhân, ngài quá lo lắng rồi, chấp sự đường chúng ta đã sớm nghĩ tới vấn đề này cho nên đã đặt ra một quy định, chỉ cần phần thưởng của ngài đủ lớn, đủ trân quý thì có thể được xếp trong nhóm của trưởng lão, dùng màu tím để biểu hiện, khiến cho nhiều người chú ý hơn đến tin tức về nhiệm vụ của ngài. Đương nhiên tiền thuê cũng mắc hơn gấp đôi, dựa vào phần thưởng nhiệm vụ của ngài.


Diệp Bạch nghe đến đó thì không kìm được mà khẽ chau mày lại, hắn hiện tại thứ gì cũng không thiếu duy chỉ có kim tệ và điểm cống hiến là không có. Nếu bàn về những thứ đáng giá mà hắn có trên người thì chỉ có ba khối hàn quang kỳ thiết và một viên nội đan tam giai mãnh thú, một cửu giai huyễn thạch, một thanh tử âm huyết kiếm, năm bình đê cấp đan dược, một viên Trọng Hoa Ngọc Lộ đan, một quả Cực Phẩm Thanh Mục thảo, một thanh Chí Điểu chủy thủy, một minh tạp hồng sắc, một thanh chìa khóa, một huyền quyết trung cấp hộ thể kiếm quang, một thập hương huyền quyết, một Kiếm bộ, một tiểu linh khí pháp trận.


Hàn quang kỳ thiết thì không thể nào lấy ra vì nó làm người ta chú ý chứ đừng nói là nội đan tam giai mãnh thú, thứ đáng giá nhất trên người hắn. Một khi hắn lấy ra, chỉ sợ ngày mai hắn cũng không có khả năng nhìn thấy thái dương. Về phần cửu giai huyễn thạch thì đó chính là thứ thiết yếu của hắn, không thể nào làm nhiệm vụ ban thưởng được. Ngoại trừ những thứ đó, hắn có tử âm thiết kiếm, tuy rằng trong đó có Tử Âm thiết tinh, theo lời Kiếm lão là trân quý vô cùng, nhưng chỉ sợ nói ra cũng không có ai tin, còn chủy thủ Chí Điểu chính là vật hộ thân của hắn không nỡ bỏ đi.


Về phần năm bình đan dược nhất giai đê cấp cho thấy giá trị quá thấp, không thể nào tuyên bố nhiệm vụ được. Phải biết rằng, thứ mà Diệp Bạch muốn tìm chính là Thiên Niên Hạc đản, thứ này ngay cả Kiếm lão đều nhận định là rất khó khăn, nếu không có thứ trân quý thì không thể nào khiến người khác động tâm được. Còn bốn bản huyền quyết kia, chỉ sợ cho người khác họ cũng không tu luyên, chỉ lãng phí thời gian của họ mà thôi. Về phần kiếm bộ, tuy rằng hắn phát hiện ra diệu dụng nhưng người khác không biết nên cũng vô dụng. Ngoại trừ những thứ đó thì hắn có một quyển Hộ Thể kiếm quang và một tiểu linh khí pháp trận, tuy nhiên Hộ Thể kiếm quang là do Diệp Bạch tìm được, không thể nào cho người khác, ngắm tới ngắm lui, Diệp Bạch cũng chỉ có một tòa tiểu linh khí pháp trận.


Tiểu linh khí pháp trận là thứ vô cùng trân quý, đừng nói là đệ tử nội tông bình thường mà một số trưởng lão cũng không có được, nó đủ tư cách để tuyên bốn nhiệm vụ lần này. Tuy nhiên nó có thể khiến cho tu vi của mình cao lên, là bảo vật hiếm có, Diệp Bạch nghĩ tới nghĩ lui cũng không muốn lấy ra. Cuối cùng, Diệp Bạch thấy trên người mình không có vật gì có thể thế chấp, bất giác hắn cảm thấy buồn rầu, lần tiến vào nội tông này khiến cho hắn càng cảm thấy quẫn bách.


Thiếu nữ áo tím nhìn hắn mà kỳ quái nói:
- Đại nhân, đại nhân, người rốt cuộc muốn tuyên bố nhiệm vụ gì, muốn yêu cầu gì, thế chấp vật phẩm gì?
Nghe vậy, Diệp Bạch cảm thấy xấu hổ không nói nên lời, đúng lúc hắn định xoay người rời khỏi thì thanh âm Kiếm lão đột nhiên vang lên:


- Ngu ngốc, tòa tiểu linh khí pháp trận này không phải là bảo vật không thể đổi, trước kia ngươi không có kiếm trận cho nên ta không nói cho ngươi biết. Kỳ thật, cái tiểu linh khí pháp trận này trong đám đệ tử Kiếm môn chúng ta không đáng một đồng, hiện tại ngươi có thể tu luyện kiếm trận nên nó không có một chút tác dụng, bởi vì kiếm trận chúng ta có những tiểu nhiếp linh kiếm trận, phụ trợ cho ngươi tu luyện, uy lực còn lớn hơn so với tòa tiểu linh khí pháp trận kia ba bốn lần. Đấy khi ngươi luyện tới cao giai nhiếp linh kiếm trận thì sẽ tăng lên gấp năm, lần mười lần. Cho nên ngươi còn do dự cái gì nữa, nếu có thể dùng nó để đổi lấy Thiên Niên hạc đản thì đừng nói là một cái, cho dù một trăm, một nghìn cái đều đáng giá.


Nghe nói như vậy, Diệp Bạch nhất thời sững sờ, hắn không kìm được vui mừng mà nói:
- Tiểu Nhiếp Linh kiếm trận con hiện tại có thể học sao?
Kiếm lão nói:


- Đương nhiên là được, tinh thần lực của ngươi tiến lên một bậc, kiếm thạch sẽ thưởng cho ngươi ba kiếm trận cơ sở, là thứ mà đệ tử kiếm môn chúng ta cần phải học. Chỉ cần tinh thần lực của ngươi đến cấp thứ ba thì có thể học Trung giai nhiếp linh kiếm trận, đợi khi tinh thần lực đạt tới tầng thứ năm thì có thể học được cao giai nhiếp linh kiếm trận, đợi đến khi tinh thần lực đạt tầng thứ tám thì có thể học tứ tượng khỏa linh trận, khi đó ngươi sẽ thấy uy lực của kiếm trận đáng sợ thế nào.


Vừa nghe thấy những lời này, Diệp Bạch đã yên lòng, hắn đã hạ quyết tâm kêu lên:
- Được, sư phụ đã nói vậy thì con sẽ dùng tiểu linh khí pháp trận này để tuyên bố ban thưởng cho ai hoàn thành nhiệm vụ Thiên Niên Hạc đản.
Kiếm lão nói:


- Trẻ nhỏ dễ dạy, luận về trận pháp thì có môn phái nào hơn được kiếm môn chúng ta? Thứ không đáng một đồng đó mà ngươi cũng cảm thấy thiệt thòi.


Diệp Bạch nghe vậy nhất thời không khỏi đỏ bừng cả khuôn mặt tới mang tai, đồng thời trong lòng hắn cảm thấy khó hiểu. Cái tiểu linh khí pháp trận này không đáng một đồng này ở Diệp gia lạ chính là bảo vật trân quý đó, chênh lệch như vậy khiến cho hắn thầm nghĩ mình phải tu luyện thật tốt, rồi có một ngày hắn cũng phải rời Diệp gai, đi ra ngoài Hỏa Vân thành xem bầu trời bên ngoài rộng lớn ra sao.


Nghĩ tới đây, Diệp Bạch không do dự nữa, vỗ bàn mạnh một cái khiến cho thiếu nữ cảm thấy hoảng sợ. Hắn cất tiếng nói:
- Ta muốn tuyên bố nhiệm vụ.






Truyện liên quan