Chương 7: thiên tài!
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Trong chiến trường giả lập, Lâm Duệ cắm đao chống đất, khẽ nhắm mắt dưỡng thần. Hắn cũng không biết bản thân vừa có thêm một đám khán giả, giờ đang tranh thủ nghỉ ngơi thêm.
Trong chiến đấu giả lập, dù thân thể là giả lập, không biết mệt mỏi nhưng có tiêu hao tâm trí thần. Liên tục chiến đấu 53 trận cũng khó tránh khỏi mệt mỏi, đây cũng là một hạng kiểm tr.a – kiểm tr.a sức bền tâm trí!
Rất nhiều sinh viên ban đầu biểu hiện rất tốt, nhưng sau khi kéo dài chiến đấu 3, 4 tiếng liên tục thì thành tích bắt đầu xuống dần, chính là vì khả năng chịu đựng của tâm trí yếu, không thể liên tục phát huy sức chiến đấu.
Đến lúc 5s đếm ngược, Lâm Duệ mới mở mắt ra, hắn thấy họ tên đối thủ: Vi Đức.
Lâm Duệ khẽ nhíu mày, ánh mắt đầy nghiêm nghị. Hắn biết người này, khi vừa xuyên qua, Lâm Duệ đã nghe được danh tiếng “Thập Kiệt” khóa 59 từ miệng các bạn học. Ở khóa 59 bọn họ, mười người này là đỉnh cao nhất, đứng đầu kim tự tháp. Từ năm đầu tiên nhập học, mười người này đã thể hiện xuất sắc trong tất cả các kỳ kiểm tra, là thiên tài được mọi người công nhận! Vi Đức trước mặt hắn là người đứng thứ tư trong Thập Kiệt!
Vi Đức cũng đang đánh giá Lâm Duệ, đôi bên đều dùng dị thể, chiều cao hình thể như nhau, quần áo cũng cùng kiểu dáng không khác nhau là mấy nhưng hắn vẫn cẩn thận đánh giá đối phương:
- Ngươi đến từ đại học Minh Đức à? Hiện tại xếp hạng bao nhiêu, sao ta chưa từng nghe đến tên của ngươi nhỉ?
Lâm Duệ có thể gặp hắn, hẳn cũng phải trong top 50, nhưng những người như vậy đều có danh tiếng, sao hắn chưa từng nghe thấy tên này? Hơn nữa đối phương còn đến từ đại học Minh Đức rác rưởi nữa chứ…
Lâm Duệ nhìn một chút chính mình rồi nói:
- Mười lăm!
Thái độ của Vi Đức khác với Vương Lỵ Na, ngôn ngữ và thần thái không có chút khinh thường nào nên thái độ của Lâm Duệ cũng khác.
Vi Đức nghe vậy thì kinh hãi nói:
- Mười lăm!
Vi Đức không ngờ xếp hạng của Lâm Duệ lại cao như vậy. Hắn đau đầu vỗ vỗ trán, dù là ai đánh vào top 20 đều không thể khinh thường. Càng phiền toái là hắn không biết gì về Lâm Duệ, không có chút chuẩn bị nào cả. Nhưng chỉ chớp mắt sau đó, ánh mắt Vi Đức sôi trào chiến ý, chiến đấu như vậy mới thú vị chứ!
Người này không phải thí sinh hạt giống nhưng có thể tiến vào top 20 sớm vậy, chắc chắn đao pháp rất tốt, có chút thú vị! Hắn đã đánh chán với đám đối thủ cũ rồi!
Ngay khi đếm ngược kết thúc, Vi Đức bỗng rút trường kiếm, thân ảnh nháy lên đã áp sát. Động tác của hắn rất nhanh, nhanh đến cực hạn, Lâm Duệ chỉ kịp thấy tàn ảnh mà thôi, đây là Thuấn Ảnh kiếm làm nên tên tuổi của Vi Đức.
May mắn là Lâm Duệ tu hành Xích Lôi đao cũng nổi danh với tốc độ, giữa hai người liên tục bùng nổ tia lửa, phát ra tiếng leng keng liên tục.
Đao tốc của Lâm Duệ đã rất nhanh nhưng kiếm của Vi Đức còn nhanh hơn một, hai phần! Lâm Duệ không thể không toàn lực phòng thủ, thậm chí còn phải kết hợp với bộ pháp né tránh mới đón đỡ được.
Toàn thân hắn không ngừng lấp lánh tia điện, đao đao mang theo sấm chớp chém về bốn phương tám hướng, mỗi lần binh khi va chạm đều làm cổ tay Vi Đức khẽ tê dại.
- Tên nhà ngươi quả thật lợi hại!
Vi Đức ánh mắt đầy kinh ngạc, lúc trước hắn đánh giá Lâm Duệ khoảng chừng đến gần Thập Kiệt, nhưng đánh một lúc, hắn thấy bản thân vẫn là đánh giá thấp đối phương, đối phương có đủ thực lực lao vào vòng tròn Thập Kiệt bọn họ!
Lâm Duệ tuy rằng bị ánh kiếm của hắn ép cho không thể công, nhưng toàn thân đối phương vẫn linh hoạt nhẹ nhàng, tư thế vững chắc, chém đao kín kẽ không lỗ hổng, cũng vô cùng bình tĩnh đón đỡ từng đòn của hắn.
Trường kiếm của Vi Đức không thể chém xuyên màn phòng thủ này! Tên này không phải đã luyện Xích Lôi đao đến đại thành đấy chứ? Đại học Minh Đức sao lại có quái thai như này?
Vi Đức biết điểm yếu của bản thân, kiếm của hắn rất nhanh nhưng tiêu hao rất nhiều. Thể lực của dị thể là vô hạn nhưng tinh thần lực là có hạn, vì thế đừng nhìn hiện giờ hắn đang chiếm thượng phong nhưng nếu cứ đánh tiếp như này thì hắn thua chắc!
Vi Đức mấy lần thử nghiệm dùng bí chiêu, muốn dùng bí chiêu “Thuấn Ảnh Thất Liên” đánh bại đối phương, đây là bí chiêu mạnh nhất của hắn, dù là tên đứng đầu “Thập Kiệt”, nếu không cẩn thận cũng phải ôm hận dưới chiêu này. Vấn đề là mỗi lần Vi Đức định dùng chiêu Thuấn Ảnh Thất Liên đều bị Lâm Duệ phát hiện, hắn sẽ bùng nổ đao tốc cực nhanh, liên tục quấy rầy Vi Đức để đối phương không đủ khoảng không và thời gian thi triển bí chiêu.
Kinh nghiệm chiến đấu của Vi Đức vô cùng phong phú, sau mấy lần thử nghiệm thất bại thì nhanh chóng thay đổi chiến thuật. Binh khí hai người va chạm càng lúc càng nhanh, kịch liệt hơn, tiếng leng keng vang lên liên tục điếc tai.
Lâm Duệ vốn rất hưởng thụ trận chiến này, đây là đối thủ mạnh nhất hắn gặp trong lần kiểm tr.a này. Trình độ Thuấn Ảnh kiếm của đối phương rõ ràng đứng đầu khóa này, kinh nghiệm và kỹ xảo chiến đấu của đối phương cũng hơn xa Lâm Duệ, gần như mỗi lần giao thủ đều mang đến gợi ý rất lớn cho Lâm Duệ, giúp hắn nhận thức Xích Lôi đao tốt hơn.
Tình huống của Lâm Duệ bây giờ giống như trong game online, sở hữu kỹ năng đỉnh cấp nhưng độ thuần thục không đủ vậy! Lâm Duệ đang không ngừng học hỏi Vi Đức.
Nhưng theo thế kiếm Vi Đức biến đổi, ánh mắt Lâm Duệ cũng hơi ngưng lại, khẽ liếc nhìn trường đao trong tay, chẳng lẽ kẻ này định dùng cách này quyết thắng thua sao? Hắn cũng muốn tốc chiến tốc thắng à?
Cùng lúc đó, trong phòng họp tổng cục giáo dục, Phương Khổng Phương thốt lên đầy kinh ngạc:
- Không hổ là Thập Kiệt, đã luyện Thuấn Ảnh kiếm đến đại thành, thông hiểu đạo lý, lô hỏa thuần thanh, hắn mới 18 nhỉ? Tuổi nhỏ vậy mà thành tựu võ đạo cao như này, đúng là yêu nghiệt, yêu nghiệt!
Vương Đại Bác ở bên cạnh thì sắc mặt xanh đen khó chịu, hắn biết Phương Khổng Phương đang biến tướng khen sinh viên trường mình.
Lúc này mấy vị ngồi ở đây, tu vi võ lực thấp nhất đều là đại tá, như cục trưởng Lý và Phương Khổng Phương còn đã đến cấp tướng, ai có thể không thấy rõ, hiện tại nhìn như Vi Đức đang chiếm thượng phong chứ thực ra phần thắng Lâm Duệ cao hơn chứ! Tên tiểu tử này luyện Xích Lôi đao đến lô hỏa thuần thanh, kỹ thuật như thần! Chỉ cần thủ vững thêm 50, 60 giây nữa thôi, người thua chắc chắn là Vi Đức!
Vương Đại Bác thậm chí còn hoài nghi Xích Lôi đao của tên tiểu tử kia còn đã vượt qua lối cũ, tiến vào tông sư rồi! Nếu như Vi Đức là yêu nghiệt thì Lâm Duệ là gì chứ?
Vị chủ tịch hội đồng quản trị trường đại học đứng đầu bỗng lên tiếng:
- Vi Đức gặp phiền toái rồi, Xích Lôi đao của đứa nhỏ kia đã đến tông sư, đại học Minh Đức sở hữu thiên tài rồi!
Ở bên cạnh, chủ tịch hồi đồng quản trị đại học Phục Hưng khẽ gật đầu nói:
- Đúng là đã đến cấp tông sư, nếu như không phải bị dị thể hạn chế thì Vi Đức sống không quá 50 giây rồi!
Trong kiểm tr.a thực chiến, học viên sử dụng dị thể có đan điền, kinh mạch và luân mạch như nhau, nhưng chỉ bằng với tiêu chuẩn của người bình thường trên Thiên Cực tinh, tương đương với các loại thực trang cấp 2 của Liên Bang. Nếu như Lâm Duệ được dùng thực trang cấp cao hơn, uy lực sẽ tăng lên theo bội số.
- Hiện tại nói đến thắng thua còn quá sớm.
Vương Đại Bác không muốn thấy Phương Khổng Phương đắc ý, có chút không cam lòng nói:
- Đao pháp Lâm Duệ rất mạnh nhưng rõ ràng thiếu kinh nghiệm thực chiến. Các ngươi nhìn Vi Đức xem, hắn mỗi kiếm đều chém vào cùng một chỗ trên đao Lâm Duệ, đao của Lâm Duệ sắp gãy rồi.
Phương Khổng Phương nghe vậy thì cười khinh miệt, ở đây đều là lão thành tinh, ai không thấy chứ? Quả thật kiếm của Vi Đức mỗi lần đều nhắm vào một điểm trên đao Lâm Duệ, nhưng Lâm Duệ cũng đâu chịu kém cạnh, cũng nhanh chóng đáp lại y hệt, mỗi đao đều đánh lại vào cùng một vị trí, thể hiện lực khống chế trường đao rất tốt.
Chỉ là Phương Khổng Phương vẫn còn đầy nghi hoặc, Lâm Duệ đã thấy ý đồ của Vi Đức, vì sao còn đáp lại như vậy? Chẳng lẽ hắn không biết Vi Đức còn luyện thành “Thuấn Thân Lục Hợp chưởng”, cũng đã đến cảnh giới đại thành, nếu chỉ bàn về cận chiến áp sát, Vi Đức có thể lọt top 3 trong Thập Kiệt!
Chỉ là trong chớp mắt này, ánh mắt Phương Khổng Phương sáng ngời, hắn thấy quanh thân Lâm Duệ ngưng tụ lôi hỏa song xà vô cùng nhỏ bé. Lôi hỏa song xà này trước sau quấn quanh eo Lâm Duệ, rồi từ từ quấn lên đến nơi cổ tay Lâm Duệ.
Cục trưởng Lý vốn vẫn im lặng không lên tiếng cũng phải thốt lên đầy thú vị:
- Hóa ra là Xích Lôi Xà Thủ, khá lắm!
Cả đám viện trưởng còn chưa kịp hiểu ra, ánh mắt đầy ngờ vực nhìn cục trưởng Lý. Cục trưởng Lý chỉ khẽ cười đáp:
- Các ngươi chắc chưa biết. Nếu luyện Xích Lôi chưởng và Lôi Hỏa thung công cùng đến đại thành mới học được bí chiêu này, uy lực vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể giết người vượt cấp! Lâm Duệ vốn đã súc thế chuẩn bị từ 5 giây trước, giờ đã sắp hoàn thành rồi!
Tiếng nói của hắn vừa dứt, đao kiếm của Lâm Duệ và Vi Đức va vào nhau, đồng thời nứt vỡ thành mấy chục mảnh rơi xuống.
Tinh thần Vi Đức tràn đầy tập trung, hắn đã đạt được mục đích, dù cho kiếm của hắn cũng vỡ thì cũng chẳng sao, hắn còn am hiểu cận chiến nữa! Giờ là lúc hắn đè đánh đối phương!
Nhưng nháy mắt này, trên người Lâm Duệ chợt bùng lên ánh lửa vào sấm sét! Dị thể kia như một con bạo long mạnh mẽ xông đến trước người Vi Đức.
Con ngươi Vi Đức co rút lại đầy hoảng sợ khó tin, đây là võ công gì, sao lại nhanh như vậy, uy lực mạnh như vậy chứ? Vi Đức căn bản không kịp phản ứng, bàn tay của Lâm Duệ đã đập đến ngực hắn, lồng ngực hắn nhanh chóng lõm xuống, thân thể như bị đạn pháo bắn trúng, bắn lùi lại cả mấy chục mét.
Thanh âm điện tử vang lên:
- Thắng thua đã rõ! Xin lưu ý, 30 giây sau sẽ kết thúc chiến đấu!
Ý thức của Vi Đức gần như trống rỗng, mình thua sao? Lâm Duệ này quả thật là quái vật!
Lúc này, trong phòng họp, mọi người nhìn lẫn nhau, đầy mặt đều là kinh dị.
Lâm Duệ có thể sử dụng bí chiêu “Xích Lôi Xà Thủ”, như vậy rõ ràng hắn đã luyện Xích Lôi chưởng và Lôi Hỏa thung công đến đại thành! Thậm chí có thể hơn!
Đây rõ ràng là thiên tài võ đạo, thiên phú còn cao hơn Vi Đức!