Chương 24: cảm ứng
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Sau khi hoàn tất các loại thủ tục, mấy ngày sau Lâm Duệ đàng hoàng ở trong nhà. Dù hắn rất tò mò muốn biết gia đình mình có bí mật gì, cũng muốn hoàn thành chấp niệm của đại tá Tiết để thu được năng lực lớn hơn nhưng hắn hiểu mạng nhỏ của mình quan trọng nhất. Lòng hiếu kỳ hại ch.ết mèo, mèo còn có chín cái mạng, hắn chỉ có một thôi, không chịu nổi dằn vặt mạo hiểm!
Lâm Duệ mỗi ngày ngoài luyện thung công ra đều vùi đầu vào học ngôn ngữ Thiên Cực tinh, ngay cả cơm nước hằng ngày cũng là em gái đưa đến tận phòng.
Lâm Hi đối với điều này vô cùng nghi hoặc, sao mỗi ngày anh trai nàng còn bô bô luyện nói ngôn ngữ Thiên Cực tinh? Trước kia anh nàng đã được điểm A+ môn này ở trường rồi mà.
Lâm Duệ thì chuẩn bị sẵn sàng lý do, nói là do dị thể của mình sắp giáng lâm quận Vọng Thành, tiếng địa phương ở nơi đó khác biệt ngôn ngữ phổ thông nên hắn phải tranh thủ học thêm. Theo như hắn biết, ở Thiên Cực tinh, ngoài ngôn ngữ phổ thông, có vài nơi có tiếng địa phương, gần như là một loại ngôn ngữ khác.
Lâm Hi ra vẻ đã hiểu rồi lại chạy ra sân sau tập võ. Chiều hôm thứ 6, nàng đã đến bệnh viện cấy đan điền nhân tạo và kinh mạch nhân tạo. Hai ngày sau đó, nàng vô cùng hưng phấn, mua luôn một hình nhân cấp thượng úy, mỗi ngày đều tập võ, đánh thùm thụp lên hình nhân!
Nói đến đây, không thể không nói về thiên phú võ đạo của Lâm Hi. Lâm Duệ đã từng tranh thủ lúc nghỉ ngơi, định chỉ điểm em gái nhưng hắn chỉ xem nàng luyện võ nửa tiếng là quay về phòng tập trung học ngôn ngữ Thiên Cực tinh luôn! Hắn cảm giác thiên phú võ đạo của Lâm Hi rất cao, thuộc hàng thiên tài đỉnh cấp!
Trong video Lâm Duệ lưu lại, gần như không có hình ảnh Lâm Hi luyện võ, nhưng trình độ Xích Lôi chưởng và Xích Lôi đao của nàng đã đến tinh thông, Lôi Hỏa thung công đã tiếp cận chân lý!
Lâm Hi hẳn là mô phỏng theo video đại tá Tiết dạy, dù chỉ là đứng xem bên ngoài, nàng đã học được rất nhiều.
Lâm Duệ thầm nghĩ anh em nhà này đã phấn đấu sai hướng, đáng nhẽ phải là Lâm Duệ ủng hộ em gái học võ mới đúng. Nếu Lâm Hi cấy đan điền kinh mạch từ ba năm trước, thì trình độ chắc chắn đứng đầu Thập Kiệt. Với thiên phú võ đạo, gương mặt xinh xắn tươi vui của nàng, chắc chắn sẽ là minh tinh, ngày thu đống tiền, anh em họ sao phải chịu khốn khó nữa chứ!
Để Lâm Duệ lưu ý còn có tài nấu nướng của em gái hắn nữa, hắn phát hiện em gái mình nấu ngon hay dở hoàn toàn phụ thuộc tâm tình. Sau khi Lâm Hi cấy đan điền và kinh mạch, món ăn bỗng rất ngon, ngon đến lạ miệng! Nhưng đến ngày thứ ba, cơm nước lại về thường ngày, cũng không phải không ngon mà là bình bình thường thường, không có gì đặc sắc. Lâm Duệ hoài nghi hẳn là do mình bô bô nói tiếng Thiên Cực tinh cả đêm làm em gái không vui.
Đến sáng thứ 2, Lâm Duệ đầy không nỡ đóng lại sách dạy ngôn ngữ Thiên Cực tinh, thầm nghĩ thời gian trôi nhanh quá! Ba ngày này hắn lâm trận mới mài giáo cũng có chút hiệu quả, hiện giờ hắn có thể nghe hiểu ngôn ngữ sinh hoạt thường ngày, nhưng vẫn chưa hiểu hết được nếu câu có từ phức tạp. Chỉ là hắn không còn thời gian học nữa, dị thể của Lâm Duệ đã trưởng thành, nếu kéo dài sẽ để lỡ thời gian giáng lâm tốt nhất.
Khi Lâm Duệ thu gọn đồ ra khỏi phòng, hắn thấy trên bàn ngoài bữa ăn sáng ra còn có hai hộp quà nhỏ.
- Đây là gì chứ?
- Là bánh ngọt tự tay em làm đấy, một phần quà của giáo sư Tư Mã, một phần quà của giáo sư Hàn dạy anh.
Lâm Hi cột tóc đuôi ngựa, đang đeo tạp dề, rất ra dáng nói:
- Hôm nay là ngày đầu anh điều khiển dị thể giáng lâm, phải đến điểm danh với giáo sư Hàn chứ, thêm vào anh sẽ học cùng giáo sư 8 năm đấy, anh không thể đến tay không được. Còn có giáo sư Tư Mã nữa, sau này thực trang của anh sẽ nhờ giáo sư cấy ghép mà.
Đối với công việc Lâm Duệ tìm được, Lâm Hi rất hài lòng. Dù mấy năm sau, Lâm Duệ không thi đấu nổi trội, không đánh ra danh tiếng được thì cũng có học vị văn sử, dị thể và thực trang, tiền đồ rộng mở.
Về Tư Mã Lâm, Lâm Hi đã tìm hiểu qua, đây là giáo sư nổi tiếng trong lĩnh vực giải phẫu và thực trang. Lâm Hi tuy quen Lục Thanh, quan hệ giữa hai chị em cũng tốt, Lục Thanh vẫn ngỏ ý bảo để nàng cấy thực trang giúp, nhưng Lâm Hi hiểu chênh lệch giữa Lục Thanh và giáo sư Tư Mã Lâm lớn như nào.
Lâm Duệ nhớ đến ánh mắt lạnh lẽo của giáo sư Hàn mấy ngày trước, thầm nghĩ quá nửa là phần quà này vô ích thôi, nhưng hắn vẫn cầm hai phần quà mang đi.
Ngay khi Lâm Duệ đến cửa trường gặp Vương Sâm, hắn đột nhiên biến sắc nhìn hướng bệnh viện của trường. Hắn cảm giác ở đó như có thứ gì đang kêu gọi hắn vậy, như là một thân thể khác của hắn vậy! Ngoài ra hắn còn cảm giác lực lượng tinh thần của mình tăng mạnh, hắn đột nhiên cảm ứng được biến hóa xung quanh mình tầm 2 mét, dù là những sinh vật nhỏ bé, gió thổi bụi bay!
Càng ở gần hắn càng cảm ứng được rõ nét, nhưng vấn đề là năng lực dùng tinh thần nhận biết xung quanh là của cấp đại úy, lực lượng tinh thần phải đến 500 trở lên mới làm được! Quanh người Lâm Duệ bỗng sinh ra điện trường, ánh mặt trời chiếu xuống hắn cũng bị ảnh hưởng khúc xạ. Ý niệm hơi động, một tia lôi xà bé nhỏ quấn quanh người hắn, hắn vừa mở tay ra, một đoàn lửa trắng bé xíu ngưng tụ lại trong lòng bàn tay. Cũng may là hắn đã nắm giữ liễm tức thuật cấp tông sư, nếu không mạng lưới tín hiệu quanh hắn đã bị quấy rầy, thậm chí một vài thiết bị điện tử còn ngừng hoạt động. Những dị thường này bắt đầu xuất hiện khi hắn cách trường học 10km, càng đến gần dị thường càng mạnh.
Lâm Duệ nghi ngờ không ngừng, nhìn Vương Sâm bên cạnh hỏi:
- Vương Sâm, ngươi có cảm thấy dị thể của mình không?
Lâm Duệ hoài nghi thứ đang kêu gọi mình là dị thể của bản thân.
Vương Sâm nghe vậy thì mờ mịt khó hiểu hỏi lại:
- Không a! Lão Duệ, ngươi có thể cảm ứng được dị thể từ xa như này sao?
Theo tri thức bọn họ học được, đây là năng lực của dị thể hành giả cấp cao, đã làm được hồn xác hợp nhất cùng dị thể.
Lâm Duệ khẽ nhíu mày, lắc lắc đầu. Đúng lúc này, hắn thu được tin nhắn của Tư Mã Lâm.
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): Lâm Duệ, em đến trường chưa? Có cảm giác được dị thường không.
Lâm Duệ hơi ngây người, lập tức nhắn trả lời.
Cô Ảnhメ Thiên Đao (Lâm Duệ): em và Vương Sâm đang ở cổng trường, giáo sư, có chuyện gì xảy ra vậy?
Thần y Tư Mã (Tư Mã Lâm): có chút biến cố, nhưng với em mà nói là chuyện tốt, cụ thể như nào thì em mau tới phòng thí nghiệm của tôi, nhanh nhé. Tôi đã thông báo để bảo vệ cho em vào rồi.