Chương 31: phó bộ đầu

- Thiên Thường quản lý thuộc hạ thật tốt.
Trong 16 bộ khoái còn lại trong phòng thì có đến 7 là thuộc hạ của Trương Thiên Thường.
Trương Thiên Thường thì chỉ cười khổ chắp tay nói:
- Thuộc hạ có lỗi!


Trương Thiên Thường mang đến 9 người, vừa rồi có 2 người rời đi theo Khương Hàm Chương. Hắn thật ra rất muốn hỏi huyện lệnh đại nhân xem bây giờ nên làm như nào? Hiện tại phần lớn bộ khoái đi theo điền sử, đám yêu ma đang lẩn trốn trong thành sẽ thừa cơ làm loạn, thật là phiền toái. Nhưng hắn vẫn nhịn, xem bộ dáng của huyện lệnh đại nhân thì hẳn đã lo trước cách ứng phó. Ba bộ đầu còn ngồi lại thì gương mặt âu lo, một người nhấp nhổm muốn nói lại thôi.


- Trang bộ đầu lo lắng về trị an trong thành à?
Huyện lệnh trẻ tuổi giơ tay, cười gằn khinh thường nói:


- Các ngươi yên tâm, ta đã mượn tới 300 quận binh đảm nhiệm trị an, bọn họ hiện giờ đã đến cửa thành rồi. Hoàng Thành ty cũng sẽ sớm phái người đến đây, Khương điền sử định chơi chiêu từ chức cưỡng ép bản quan là sai rồi.


Mọi người ban đầu kinh ngạc, rồi nhanh chóng vui mừng. Có mấy người còn thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ quá may, vừa rồi nếu như rời đi theo điền sử thì vào phe thua rồi.
Nhưng lúc này, huyện lệnh đột ngột nói rất nhanh:
- Đa lễ lạc trác, thoát y lai a thế bất cật.


Lâm Duệ nghe không hiểu, huyện lệnh muốn bọn họ cởi quần áo rồi ăn hay sao? Phải chờ đến khi chip phiên dịch xong, hắn mới hiểu ra.
Huyện lệnh đại nhân dùng tiếng lóng kinh thành, ý là “trở về đi thôi, an tâm làm việc!”.


available on google playdownload on app store


Chip phiên dịch có điểm yếu như vậy, dù bình thường rất giống tủy não, có thể tránh được cao thủ Thiên Cực tinh cảm ứng, nhưng năng lực tính toán của chúng chỉ bằng một phần rất nhỏ của chíp lượng tử. Hơn nữa, để đề phòng chip sinh ra ý thức, nên có thêm rất nhiều khóa hạn chế, năng lực của chúng lại càng thấp. Chip phải nghe hết cả câu mới phiên dịch được, sau đó còn mất thời gian truyền tin đến Lâm Duệ nữa, nên làm Lâm Duệ phản ứng chậm nhịp. Càng bất đắc dĩ là tất cả ở đây đều nghe hiểu, đã xoay người rời đi, chỉ còn một mình hắn vẫn đứng yên tại chỗ!


Vương Sâm đương nhiên nghe hiểu, hắn không chỉ học tiếng phổ thông, mà còn thông thạo tiếng kinh thành, còn biết cả 17 ngôn ngữ phổ biến phương Nam nữa. Vương Sâm mơ hồ khó hiểu nhìn bạn mình, thành tích tiếng Thiên Cực tinh của Lâm Duệ bình thường rất tốt, luôn ganh đua với hắn, sao hôm nay lại phản ứng chậm nhịp vậy?


Lâm Duệ thì sắc mặt trấn định như thường, xoay người rời đi.
Nhưng hắn vừa nhấc chân, huyện lệnh đại nhân đã nói:
- Thiên Thường và Lâm Thập Nhị ở lại!
Da đầu Lâm Duệ tê rần, trên mặt không chút kinh hãi, bình thản ung dung dừng lại.


Vương Sâm đang đi xuống thì biến sắc, nhưng hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể mang theo lo lắng cùng mọi người bước xuống cầu thang. Tay hắn đã nắm chặt kiếm, chuẩn bị tiếp ứng cho Lâm Duệ thoát đi, hắn và Lâm Duệ là bạn bè, thân phận này cũng là hắn gợi ý Lâm Duệ chọn, hắn nhất định phải có trách nhiệm với đối phương, không thể nhìn đối phương bị giết ở đây được!


Huyện lệnh nhìn khắp lượt Lâm Duệ, khẽ cười hỏi:
- Ngươi có biết vì sao ta mệnh lệnh ngươi ở lại không?
Lâm Duệ nghe vậy đầy nghi hoặc:
- Ty chức không hiểu ạ.
Trương Thiên Thường hai mắt híp lại không nói gì, hai tay giấu trong ống tay áo thì bao phủ một tầng ánh sáng đồng xanh.


Huyện lệnh đứng lên nói:
- Các ngươi còn chưa biết, mấy ngày trước, tổng đốc đại nhân Sa Châu chúng ta, cảm ứng được mấy mấy tinh hạm của vực ngoại thiên ma giáng lâm xuống xung quanh. Tổng đốc đại nhân hôm qua đích thân ra tay, phá hủy một tinh hạm.


Lâm Duệ nghe đến đây không khỏi căng thẳng, mấy ngày qua vừa kết thúc kỳ thi kiểm tr.a dị thể, những ai thu được giấy phép có thể bắt đầu cuộc sống dị thể hành giả. Dị thể của dị thể hành giả được giáng lâm Thiên Cực tinh nhờ tinh hạm đặc biệt, đi qua tầng khí quyển Thiên Cực tinh. Tổng đốc Sa Châu có thể đánh nổ một tinh hạm? Vậy không ít dị thể hành giả bye bye cuộc đời rồi! Đúng rồi, vị tổng đốc kia còn đánh nổ thiết bị trung chuyển thông tin lượng tử của bọn họ nữa!


Dị thể hành giả và dị thể có một mối liên hệ thần bí, khi dị thể tử vong, linh hồn dị thể hành giả theo đó bị thương nặng, thậm chí ch.ết não, đến nay các nhà khoa học Liên Bang vẫn chưa hiểu rõ cơ chế trong đó.
Huyện lệnh ngước nhìn lên trời nói:


- Hôm nay là 15 tháng 6! Hằng năm, cứ vào thời điểm này, vực ngoại thiên ma sẽ giáng lâm với quy mô lớn. Bọn họ ẩn núp trong bách tính, thậm chí có cả trốn trong nha môn, rắp tâm hại người, ý đồ khó lường, muốn giết bách tính bình dân. Vì thế tổng đốc đại nhân ra lệnh các quận huyện nghiêm tra, toàn lực truy bắt, đặc biệt đề phòng vực ngoại thiên ma tiến vào nha môn.


Trương Thiên Thường liếc mắt nhìn Lâm Duệ:
- Huyện lệnh, ngài nghi ngờ Lâm Thập Nhị là vực ngoại thiên ma?
Hắn cũng đang nghi ngờ như vậy, chỉ cần huyện lệnh ra lệnh là lập tức ra tay.
Lâm Duệ biến sắc, làm bộ kinh hoàng quỳ xuống:


-Huyện lệnh đại nhân, tiểu nhân tuyệt đối không phải vực ngoại thiên ma, xin đại nhân minh giám!
Hắn vội vận chuyển liễm tức thuật cấp tông sư, cố gắng che giấu khí tức.


- Đứng lên đi, không cần như vậy. Theo như bản quan biết, những năm gần đây vực ngoại thiên ma giáng lâm đều hiểu tiếng kinh thành, thậm chí phát âm còn chuẩn hơn cả người kinh thành. Huyện Ngân Nguyệt chúng ta cách xa kinh thành như vậy, Lâm Thập Nhị ngươi sinh trưởng ở đây, nghe không hiểu tiếng kinh thành là chuyện bình thường.


Lâm Duệ nghe đến đây thì ngây người, thầm thả lỏng. Chốc lát này, hắn mới hiểu nguyên nhân. Hóa ra gần đây phổ cập giáo dục, người Liên Bang đều hiểu nhiều loại ngôn ngữ ở Thiên Cực tinh, nên mình đánh bậy đánh bạ, lại được vị huyện lệnh này tín nhiệm! Ở trong mắt vị này, không hiểu tiếng kinh thành thì càng đáng tin!


Có điều Lâm Duệ lập tức chú ý thấy vị lão nhân vẫn đứng sau huyện lệnh, ông lão này chừng hơn 100 tuổi, một thân văn sĩ, tuy râu tóc bạc trắng nhưng gương mặt hồng hào, ánh mắt sáng quắc. Đấy là sư gia của huyện, họ Độ. Vị Độ sư gia này đang cầm một chiếc gương chiếu hướng Lâm Duệ.


Lâm Duệ thầm nghĩ huyện lệnh trẻ tuổi này làm việc kín kẽ không chỗ hổng. Hắn không chút cảm xúc, toàn lực vận chuyển liễm tức thuật. Liễm tức thuật cấp tông sư có chỗ tốt là nếu muốn che giấu thì có thể làm như người thường. Lâm Duệ tin chắc ở nơi nhỏ như huyện Ngân Nguyệt này, không thể có chí bảo chuyên môn đo lường vực ngoại thiên ma được, nếu không dị thể hành giả của Liên Bang không thể phát triển đến như nấm mọc sau mưa như này.


Độ sư gia cầm trong tay hẳn là kính chiếu yêu, có thể đối phó được với một ít dị thể hành giả mới giáng lâm, chứ sao làm khó được liễm tức thuật cấp tông sư. Quả nhiên, Độ sư gia thu hồi gương, gật đầu với huyện lệnh.


Trương Thiên Thường ở bên cạnh thì thả lỏng toàn thân, hắn cũng thầm xấu hổ vì đã hoài nghi thuộc hạ của mình. Phụ thân của Lâm Thập Nhị cũng là bộ khoái, một năm trước ch.ết vì việc công, Lâm Thập Nhị thay cha tiến vào nha môn.
Trương Thiên Thường chắp tay nói:


- Đại nhân, phụ thân Tiểu Thập Nhị cũng là người trong công môn, một năm trước vì truy bắt yêu ma mà bị ch.ết. Tiểu Thập Nhị thiên phú bất phàm, mới ba tháng đã tiến vào Thông Mạch, lại có thiên phú thần quyền và thiên tốc, hẳn còn có thiên phú hỏa hệ nữa, sức chiến đấu đã sánh được võ tu cấp 3, có thể đảm nhiệm bổ khoái đai đen!


- Ồ?


Huyện lệnh trẻ tuổi kinh ngạc nhìn Lâm Duệ, vốn hắn chỉ muốn tìm một, hai người đáng tin ở nha môn, đảm nhiệm chân chạy đưa tin giúp hắn, không ngờ Lâm Thập Nhị thân phận thuần khiết, thiên phú võ đạo cũng rất tốt. Vì đề phòng ma biến, người thường sau khi đủ 18 tuổi mới được tu hành, điều này nghĩa là Lâm Thập Nhị mới tu hành không lâu, đã là bộ khoái đai đen, thành phần trung kiên trong nha môn.


Hắn khẽ mỉm cười, đi tới bên cửa sổ:


- Vậy không thể tốt hơn nữa, ta hiện tại thiếu người có thể dùng, toàn bộ nha môn đều sắp trốn hết rồi. Lâm Thập Nhị, bản quan hiện tại sắc phong ngươi làm bộ khoái đại đen, tạm thay chức phó bộ đầu, đảm nhiệm việc trấn ma con đường Hàm Hoa này và bảy đường phía đông của con đường này, ngươi có dám đảm nhận không?


Hắn dùng ánh mắt đánh giá tập trung nhìn Lâm Duệ. Thiên phú võ đạo tốt còn chưa đủ, phải có can đảm nữa mới làm được việc lớn!
Lâm Duệ nghe vậy thì ánh mắt ngưng trọng, lập tức chắp tay nói:
- Thuộc hạ nguyện nghe lệnh đại nhân!


Không phải ai cũng có tư cách tự xưng thuộc hạ trước mặt huyện lệnh đại nhân, vừa hay phó bộ đầu đủ quyền này. Lâm Duệ thầm nghĩ trong lòng, đường Hàm Hoa này có gì mà mà không dám nhận chứ? Tiền ở trước mặt, nào có lý nào không cầm chứ!


- Rất tốt! Trương Thiên Thường, ngươi hiện tại dẫn hắn đến nha môn lĩnh bào phục ân tín! Đến thư phòng của ta, lĩnh một bộ thần vị giáp cấp 3 cho hắn, à cho hắn lĩnh lương 3 viên hồn thạch trước đi.


Trương Thiên Thường vội tuân mệnh, rồi ra hiệu Lâm Duệ đi theo. Khi Lâm Duệ xuống lầu cùng Trương Thiên Thường, liền thấy Vương Sâm có chút lo lắng chờ hắn. Hắn liền đánh mắt với Vương Sâm, ý bảo không sao.


Nhưng ngay khi Lâm Duệ ra khỏi cửa Túy Hoa lâu, hắn đột nhiên sững người, bởi vì tờ truy nã dán ở cửa lớn! Trên tấm hình ghi rõ tên truy nã là huyết đao cơ, dung nhan kia giống hệt thiếu nữ áo đỏ hắn vừa thấy!


Lâm Duệ đột nhiên ngẩng đầu lên, phát hiện “huyết đao cơ” đã đi đâu, không thấy bóng dáng nữa.






Truyện liên quan