Chương 81: quá ma giáo!
Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Vương Sâm nhìn đôi nam nữ đang ôm nhau kia, lại cẩn thận nhìn lại một lượt thiếu nữ áo đỏ rồi đau đầu không thôi. Yêu ma cấp 4 mà Lâm Duệ nói lại là huyết đao cơ à? Mình nên sớm nghĩ đến rồi chứ! Vấn đề là hắn không ngờ Lâm Duệ lại to gan lớn mật như vậy, dám chọc vào huyết đao cơ đã phản chủ một lần! Tên này điên rồi, quá điên rồi, hay là hắn mắc thực trang hội chứng rồi?
Vương Sâm nếu như sớm biết thì nhất định sẽ ngăn cản, nhưng giờ nhìn tình hình này thì đã ký xong huyết khế, gạo nấu thành cơm rồi!
Thiếu nữ áo đỏ bỗng nắm lấy tay Lâm Duệ, hung hăng hút máu từ vết thương của hắn. Vì sao lại gọi là huyết khế? Đơn giản là vì dùng máu để giao dịch! Sau khi ký huyết khế, yêu ma sử nhất định phải dùng máu của mình để nuôi nấng yêu ma. Theo như nghiên cứu của Liên Bang, yêu ma có thể thu được lượng lớn dĩ thái nguyên tố tinh thuần từ máu của chủ nhân, còn có thể thu được huyết dịch mà chúng không tự sản sinh được, từ đó thỏa mãn cơn nghiện máu.
Thiếu nữ áo đỏ hút xong ba ngụm máu, đôi mắt dần tan đi màu đỏ, gân xanh trên người cũng lặn mất nhưng nàng vẫn chưa thỏa mãn, nàng vẫn hút đến mười ngụm, đến khi gương mặt Lâm Duệ hơi trắng bệch mới có chút không nỡ dừng lại.
- Tha thứ cho nô tỳ thất lễ. Nô tỳ khát máu đã lâu nên muốn hút máu nhiều chút, với tu vi hiện tại của chủ nhân, một ngày một ngụm máu là đủ. Nếu chủ nhân đã hoàn thành luyện huyết thì một tháng, không, ba tháng một ngụm là đủ.
Thiếu nữ khẽ dùng tay áo lau bờ môi đỏ thắm, ánh mắt hơi hổ thẹn nói.
Nàng cảm giác máu của Lâm Duệ rất tốt, không hổ là võ tu đã luyện Lôi Cực Thần Diệu thung đến đại thành. Máu của hắn có chứa nguyên khí lôi hỏa, có sẵn tác dụng khắc ma trừ tà. Nếu như tu vi của Lâm Duệ cao hơn chút thì tốt, hiện giờ nguyên khí lôi hỏa trong máu còn chưa đủ nhiều.
Thiếu nữ áo đỏ lập tức dừng lại suy tư, ý nghĩ này thật ra không chút ý nghĩa, nàng sở dĩ ký huyết khế với Lâm Duệ là để đối kháng cơn nghiện máu, chống lại kẻ điều khiển nàng. Kiếp nạn của họ lúc nào cũng có thể ập đến, hắn không biết còn có thể sống được bao lâu nữa.
Lâm Duệ nghe vậy thì thần sắc khẽ biến, kinh ngạc nhìn nàng:
- Mười ngày nay ngươi chưa từng giết người, chưa từng uống máu?
- Chưa từng. Mấy ngày đầu nô tỳ không muốn tạo sát nghiệp, mấy ngày sau thì một mực đi theo ngài.
Thiếu nữ áo đỏ có thể cảm thấy đôi bên đến quá gần nên mặt hơi ửng đỏ lùi lại. Thật ra hai ngày gần đây, máu của Lâm Thập Nhị quá thơm, hấp dẫn nàng, so với máu của Lâm Thập Nhị thì máu của người khác như máu heo vậy nên nàng không thèm đụng đến.
Lâm Duệ lập tức đưa mắt nhìn Vương Sâm, ý chí của huyết đao cơ này thật mạnh, có thể áp chế cơn nghiện máu mười ngày liền, tâm tình của nàng rất cứng rắn.
Sau đó tâm tư của hai người khác nhau. Lâm Duệ thì thầm nghĩ lần này kiếm lớn rồi! Ý chí mạnh mẽ thường thường tương đương thiên phú tinh thần lực rất cao, huyết mạch võ tu Thiên Cực tinh có thể là tiên thiên, cũng có thể là hậu thiên. Võ tu với tinh thần lực mạnh mẽ, khi tu vi đạt đến trình độ nhất định, có thể ngưng tụ huyết mạch! Điều này ý nghĩa huyết đao cơ trong tay hắn tiền đồ vô lượng! Hơn nữa nàng còn là bậc vương, hay có thể còn vượt qua cả bậc vương.
Vương Sâm thì nhíu chặt lông mày, hắn nhớ đến luận văn của giáo sư Hàn. Ý chí của huyết đao cơ mạnh như này thì chắc chắn là đã bị người điều khiển phệ chủ.
Lâm Duệ tiếp tục cười hỏi:
- Ta đã xem hồ sơ về ngươi, ngươi trước kia tên là Cơ Tuyết Oánh, sau này ta sẽ gọi ngươi là Tuyết Oánh, ngồi xuống đi, chúng ta ngồi nói chuyện.
Hắn chỉ về hướng cái ghế gần đó, ôn nhu nói:
- Ta muốn biết chuyện xảy ra đêm hôm đó, người điều khiển ngươi có phải là đồng tộc của ngươi, có huyết thống Đại Chu không?
Cơ Tuyết Oánh nghe vậy thì ngây người rồi lắc đầu:
- Ta không rõ, hôm đó huyết mạch của ta đột nhiên bùng nổ, không thể kiểm soát. Lúc ấy huyết khế cũng có vấn đề, ta không thể tự chủ, sau khi giết Nguyên Dịch thì ta mất ý thức, không có ký ức sau khi mất khống chế.
Vương Sâm nghe vậy thì da đầu tê dại, quả nhiên đúng như luận văn của giáo sư, Cơ Tuyết Oánh bị mất khống chế là vì huyết mạch hoàng gia. Ngày xưa hoàng đế Đại Chu để khống chế huyết đao cơ, khi luyện chế đã thêm một quy tắc là truyền thừa huyết mạch hoàng thất lớn hơn huyết khế. Vì thế hoàng thất Đại Chu có thể lách qua huyết khế, khống chế huyết đao cơ.
Lâm Duệ như có điều suy tư hỏi:
- Thế ngươi tỉnh lại lúc nào? Ngươi không biết chút gì đối với người không chế ngươi à? Có biết hắn định làm gì không?
Cơ Tuyết Oánh lại lắc đầu:
- Ta chỉ biết về đêm huyết án đó. Lúc ta tỉnh lại thì ở trong một hang động u tối, lúc đó mấy người muốn đưa ta vào một quan tài thủy tinh, có một người là huyện úy, ta nhận ra hắn, đêm trước khi xảy ra chuyện, hắn có thiết tiệc đãi Nguyên Dịch, nhưng ta không biết hắn có phải chủ mưu không.
Nàng dừng một chút rồi nói tiếp:
- Trong động âm u không ánh sáng nhưng ta dùng chiêu “thiên lôi động” chiếu sáng xung quanh, lúc ấy thấy còn mấy cỗ quan tài thủy tinh xung quanh nữa, có cha mẹ ta, anh em của ta, còn thấy rất nhiều tinh thạch tím nữa. Sau đó ta nỗ lực phản kháng, giết ch.ết mấy người rồi chạy trốn. Về sau ta muốn tìm lại chỗ đó nhưng không thấy.
Vương Sâm nghe đến đây thì thêm phần đau đầu, không chỉ huyết khế xảy ra vấn đề, mà Cơ Tuyết Oánh còn bị đối phương nắm lấy điểm yếu. Lâm Duệ và Cơ Tuyết Oánh ký kết huyết khế đúng là tự chui vào bẫy, huyết đao cơ này trăm phần trăm sẽ lại một lần nữa phệ chủ, lúc đấy Lâm Duệ lấy gì ra đỡ?
- Hóa ra là như vậy.
Lâm Duệ cũng cảm thấy đau đầu. Huyết đao cơ này ngoài thiên phú võ đạo ra thì không có ưu điểm gì. Mấy ngày này nàng ta chỉ nhìn chằm chằm mình mà không làm gì khác sao?
Lâm Duệ tiếp tục hỏi:
- Như vậy ai giúp ngươi chuyển hóa thành huyết đao cơ?
Sau khi triều Đại Chu diệt vong, phương pháp chuyển thành huyết đao cơ đã được hoàn thiện, nếu không ai dám sử dụng huyết đao cơ chứ! Cho nên Lâm Duệ tin chắc ngay từ khi chuyển hóa đã có người động tay động chân!
- Ngươi hoài nghi là có vấn đề trong Nguyên gia sao? Cũng rất có thể, lúc đó bọn họ nhờ một vị thuật sư cấp 6 bên ngoài giúp ta chuyển hóa thành huyết đao cơ.
Cơ Tuyết Oánh khẽ nhíu mày, nàng cảm giác không biết tại sao hơi choáng choáng, nỗ lực trả lời.
- À, Nguyên Dịch thiếu gia lần này xuôi nam đến huyện Ngân Nguyệt, theo danh nghĩa là theo chú Nguyên Cực học làm ăn nhưng thật ra là để kiểm tr.a việc buôn bán dược liệu và lá trà ở phương nam này.
Lâm Duệ vội ghi nhớ hai chữ Nguyên Dịch vào chip để tìm kiếm. Ngay khi hắn định hỏi tiếp, huyết đao cơ đột nhiên nhào về phía trước, “ầm” một tiếng đổ gục lên bàn, nàng trực tiếp mất ý thức ngất đi.
Vương Sâm thấy vậy ngẩn người:
- Nàng ta làm sao vậy?
- Bị ta chuốc mê. Ta phối hợp một loại thuốc an thần, tiêm vào máu của ta, nàng ta uống càng nhiều thì càng nhanh bị mê ngất.
Lâm Duệ chỉ vào bình thuốc hắn vừa uống. Lúc này hắn lấy ra một bình thuốc khác uống vào.
Loại thuốc mê Lâm Duệ uống lúc trước là loại đặc biệt, cần máu làm dung môi, rồi tiếp xúc với không khí mới tạo thành hiệu quả, coi như là loại độc hỗn hợp. Nhưng nếu hắn không kịp thời bài trừ dược liệu ra khỏi cơ thể thì vẫn gây tổn thương đến thân thể.
Nói đến đây đại tá Tiết quả thật lợi hại, nắm giữ nhiều loại độc dược khác nhau.
Vương Sâm nghe vậy thì ngây người, Lâm Duệ còn biết chế thuốc độc nữa sao?
Hắn thấy Lâm Duệ đang cầm tay Cơ Tuyết Oánh:
- Nhập Thất, mau lấy túi máu.
Vương Sâm vội đè xuống suy nghĩ, vô cùng bội phục giơ lên ngón cái:
- Hóa ra là như thế, Thập Nhi ca ngươi quá ma giáo rồi!
Hắn lúc trước còn lo Lâm Duệ khó giữ được mạng nhỏ, hóa ra lão Duệ đã tính sẵn, mục đích thật sự là máu huyết của yêu ma cấp 4 bậc vương này. Đây là huyết đao cơ hoàn chỉnh, rút máu có thể chế tạo được ít nhất 4 phần huyết thanh nhân tạo đỉnh cấp! Lần này bọn họ kiếm lớn rồi!