Chương 112: thiên ma trắc

Ban đêm ba ngày sau, bách tính huyện Ngân Nguyệt đổ xô ra đường. Mấy vạn người tụ tập ở nghĩa địa của thành, tham dự tang lễ của ba vị bộ đầu, bốn vị bộ khoái đai đen hy sinh vì nhiệm vụ.


Mỗi người tay cầm bó đuốc, người sau đứng sát người trước, tầng tầng lớp lớp vây quanh khoảng đất trống ở trung tâm, ánh mắt của ai cùng đầy bi thương. Bọn họ trải qua nỗi đau của bị kích thích bụi mịn, suýt thì tự thiêu, cũng từng nghe nói đến chuyện ngày hôm đó, biết những nha dịch này hy sinh là vì cứu mình nên ai cũng đầy tôn kính, cảm kích.


Lâm Duệ cùng đám bộ khoái đứng ở trung tâm, phía trước hắn là một đài cao dựng từ gỗ thông, bên trên có bảy cỗ quan tài. Quanh đài chất đầy củi khô, còn tưới thêm dầu hỏa.


Lúc này, “huyện lệnh” Trang Minh Nguyệt cầm bó đuốc tiến đến châm lửa, ánh lửa ngút trời hừng hực chiếu sáng đêm tối.


Lâm Duệ và Vương Sâm đầy phức tạp nhìn ngọn lửa trước mặt. Lâm Duệ còn đỡ chút, lúc hắn và Trương Thiên Thường đi ra thì đám bộ đầu đã ch.ết rồi. Vương Sâm còn tận mắt chứng kiến ba người kia ra đi, nên xúc động thật lâu không thể xua đi được.


Đợi khi hỏa táng kết thúc, người nhà của mấy vị bộ đầu thu lại tro cốt thì đã là canh ba.


available on google playdownload on app store


Huyện Ngân Nguyệt trước kia là địa bàn của tộc Xích Lê, có phong tục hỏa táng nhưng sau khi triều đình đến đây dựng thành lũy thì chỉ còn những người Xích Lê ở sâu trong núi mới duy trì hỏa táng, phần lớn dân chúng đã đổi thành thổ táng lưu hành rộng rãi.


“Huyện lệnh” đại nhân sở dĩ phải hỏa táng là vì che đi dấu vết ma biến của ba vị bộ đầu. Huyện lệnh cũng muốn đóng đinh luận tội Hàn Vương, nghe nói vị này đã mời người của Hình Bộ và Đại Lý Tự của triều đình, còn có Đề Hình Án Sát Sử Ti của Sa Châu phái người đến tr.a duyệt án này.


Về để tránh cho quá trình thẩm tr.a nảy sinh vấn đề, Hàn Vương tóm lấy làm cớ, bọn họ nhất định phải hủy đi thi thể của ba vị bộ đầu này. Nhưng đương nhiên, đây cũng là vì “huyện lệnh” muốn đòi trợ cấp và phát thưởng cho người nhà của mấy vị bộ đầu. Nếu không, khi cấp trên xuống kiểm tra, phát hiện mấy vị bộ đầu đã ma biến thì còn ai muốn đưa tiền chứ?


Vì vậy Lâm Duệ cũng thay đổi cái nhìn với “huyện lệnh”, đây là một cấp trên không an phận mình, còn rất hiểu nhân tình. Đáng tiếc là đến giờ hắn vẫn chưa thấy dung nhan của huyện lệnh, nghe nói huyện lệnh là nữ nhân, hơn nữa còn rất trẻ.


Huyện lệnh Trang Minh Nguyệt cũng đang ở nhìn Lâm Thập Nhị, trong ánh mắt của nàng là vui mừng và bội phục.
Trang Minh Nguyệt đến nay còn nhớ rõ rung động sau khi truyền được tin với Lâm Thập Nhị. Đối phương không chỉ ngăn cơn sóng dữ, mà còn chém ch.ết chú cháu Chu Lệnh Thì, Chu Thiên Mậu!


Lâm Thập Nhị dựa vào trí tuệ và thiên phú siêu cao, mạnh mẽ kéo lại tính mạng của ba vạn bách tính đã đi sát quỷ môn quan rồi! Đương nhiên, để nàng bội phục là thiên phú võ đạo của đối phương.


Sau khi tr.a kỹ chi tiết, Trang Minh Nguyệt hiểu nếu Lâm Thập Nhị không chém đứt tay của Chu Lệnh Thì, nếu hắn không kiên trì được Chu Thiên Mậu đuổi giết 10 hô hấp thì bọn họ đã thua rồi! Trang Minh Nguyệt biết thành tựu võ học của đối phương ngày sau nhất định sẽ hơn xa nàng!


- Người này thiên phú cao đến khó đo lường nổi! Ngài không biết đâu, sáu ngày trước, thuộc hạ lấy cớ nói muốn dạy hắn pháp thuật cấp 3, bậc siêu vương “thần chiếu quan” mà Hoàng Thành Ty mới nghiên cứu ra, kết quả là hắn nghe thuộc hạ giảng thôi mà nắm giữ nhập môn tại chỗ, một khắc sau nắm giữ đủ các điểm quan trọng, thậm chí còn trò giỏi hơn thầy, vượt qua cả thuộc hạ. Nhưng động tác vẫn có chút cứng nhắc, có thể thấy người này thiên phú rất cao, không giống như vực ngoại thiên ma, trước khi giáng lâm đã có nền tảng thâm hậu.


Độ sư gia ở bên cạnh thở dài, hắn vốn muốn dạy thuật pháp này cho Lâm Thập Nhị, một là vì hổ thẹn trong lòng muốn đền bù, hai là vì muốn kiểm tr.a thiên phú của đối phương. Kết quả là như hắn chứng kiến, Lâm Thập Nhị nghe một lần đã hiểu, không lâu sau đó đã nắm giữ được pháp thuật này.


Độ sư gia đương nhiên không biết là Lâm Thập Nhị dùng “điểm hồn lực” để học cấp tốc nên chỉ nghĩ thiên phú đối phương quá cao! Thảo nào Lâm Thập Nhị mới nhìn cơ sở trận pháp mấy ngày đã có thể tự học được nhiều như vậy.
Trang Minh Nguyệt nghe vậy thì hừ lạnh.


Độ sư gia thấy thế không khỏi cười khổ, hắn biết Trang Minh Nguyệt vẫn còn trách hắn về chuyện ngày hôm đó. Độ sư gia cũng rất tự trách, may là hắn vẫn đưa lệnh bài Đô Úy cho Lâm Thập Nhị, nếu không giờ hắn cũng không thể tha thứ cho bản thân.


Ngày đó hắn thật ra là muốn bảo vệ đại nhân. Phần văn thư bổ bổ nhiệm và lệnh bài Vũ Đức Đô Úy đó quá quan trọng, Trang Minh Nguyệt vốn định dùng để chiêu an một vị anh hùng hào kiệt trên giang hồ. Vì thu được phần bổ nhiệm này, chú của Trang Minh Nguyệt đã trả giá không ít. Độ sư gia vốn không muốn để Trang Minh Nguyệt lãng phí tài nguyên vào một kẻ hấp hối sắp ch.ết. Nhưng sau đó xem xét, đây là cơ hội cuối cùng cứu bách tính huyện Ngân Nguyệt, Độ sư gia suýt thì bỏ qua.


Hơn nữa với thiên phú của mình, giá trị của Lâm Thập Nhị không kém hào kiệt hắc đạo kia, mà lại là bộ khoái cha truyền con nối! Đấy là còn chưa kể đến huyết đao cơ huyết thống vượt hoàng nữa!
Độ sư gia cười nói:


- Sau khi chuyện xảy ra, ta đã thông báo cho Mi đại nhân, sáng hôm nay thư hồi âm của Mi đại nhân đã tới, ngài đoán xem đại nhân nói gì.


Trang Minh Nguyệt khóe môi hơi nhếch, âm thầm cười lạnh, nàng đã sớm hoài nghi đối phương là do chú an bài đến quan sát, phụ tá mình rồi, quả nhiên là đúng! Nhưng nàng vẫn thấy hứng thú hỏi:
- Chú ta nói gì vậy?


Bởi vì mấy ngày nàng đuổi giết Huyết Vũ Miêu Thì, đến hôm qua mới quay lại huyện thành nên còn chưa liên lạc với chú mình.
- Mi đại nhân nói ngài có dũng có mưu, biết dùng người, không kém đấng mày râu!
Độ sư gia chắp tay khâm phục nói thêm:


- Mi đại nhân cũng khen không dứt lời Lâm Thập Nhị, nói là thiếu niên hào kiệt, phần văn thư bổ nhiệm này quá xác đáng rồi, còn bảo ngài để ý thêm Lâm Thập Nhị, không được để hào kiệt tâm lạnh.


Trang Minh Nguyệt khẽ nhếch miệng, đây là quyết định sáng suốt nhất kể từ khi nàng vào Hoàng Thành Ty, thậm chí có thể đẩy nàng lên cả đời.


Lúc này nàng thần sắc khẽ động, đưa tay hút nhẹ, một lá thư hình hạc bay vào tay nàng. Đấy là phi thư hệ thống nội bộ Hoàng Thành Ty, dựa vào “trấn ma ấn” bay đến cho nàng.
Trang Minh Nguyệt mở ra lá thư, lông mày khẽ nhướng:


- Thú vị! Đô Ngự Sử Sa Châu đã phái chuyên gia đến tr.a duyệt án này, còn muốn tiến hành “thiên ma trắc” với Lâm Thập Nhị, kiểm tr.a thần thức và nhục thân của hắn, người này đã tới quận Vọng Thành, ngày mai sẽ đến huyện ta.
Độ sư gia nghe vậy thì sững sờ:


- Tiến hành “thiên ma trắc” với Lâm Thập Nhị? Sao lại nhanh vậy?
Bởi vì Hoàng Thành Ty quyền lực và trách nhiệm lớn lao, nên triều đình Đại Tống kiểm tr.a Hoàng Thành Ty rất nghiêm ngặt.


Vấn đề là Lâm Thập Nhị mới là Vũ Đức Đô Úy, còn chưa có quân dưới quyền, phía trên hẳn là không để ý đến mới đúng.
Trang Minh Nguyệt cười lạnh nói:


- Người kia tên là Lâm Đạt, là giám sát ngự sử lục phẩm, hắn là sư phụ của Khương Hàm Chương, rất có thể còn có cấu kết với Nguyên Cực.
Nguyên Cực chính là chú của Nguyên Dịch – chủ nhân trước kia của huyết đao cơ, người này quản lý kinh doanh trà và dược liệu ở phương Nam của Nguyên gia.


Trang Minh Nguyệt đã tr.a được người này rất có thể cấu kết với Hàn Vương, lợi dụng con đường kinh doanh của Nguyên gia vơ vét của cải cho Hàn Vương, thậm chí còn định nuốt vào tài sản của Nguyên gia.


- Hóa ra là như thế! Xem ra là Hàn Vương thúc đẩy, bọn họ hoài nghi Lâm Thập Nhị là vực ngoại thiên ma sao? Đại nhân không định can thiệp sao?
Trang Minh Nguyệt nghe vậy bật cười, thầm nghĩ sao nàng phải can thiệp chứ? Nàng hai tay ôm ngực, thần sắc tự nhiên:


- Việc này cũng có chút quan hệ với ta, ta đang xin chức phòng ngự sử Vọng Thành Đô cho Lâm Thập Nhị.
- Phòng ngự sử Vọng Thành Đô? Đại nhân thật là quyết đoán!
Độ sư gia không khỏi giật mình nhìn Trang Minh Nguyệt.


Hoàng Thành Tư ở mỗi quận thành đều bố trí một đô “Ngự Long Trực”, do một vị giáo úy ngự long trực lục phẩm đảm nhiệm phòng ngự sứ, phụ trách giám sát quan lại địa phương, trấn áp yêu ma… Địa vị cao sánh ngang với quận trưởng.
Đại nhân nhà mình định đẩy Lâm Thập Nhị lên cao vậy sao?


- Chỉ là tạm thời thay quyền thôi. Lâm Thập Nhị chẳng mấy sẽ hoàn thành luyện huyết, tiến vào cấp 4, hắn lại có hộ pháp ma cấp 4 siêu hoàng nữa. Đến lúc đó trong cả quận Vọng Thành, không có mấy người là đối thủ của hắn. Hắn dốc hết sức cứu lại huyện Ngân Nguyệt, công lao như này cũng đủ rồi, mà tạm thời Hoàng Thành Ty không phái được người thì để Lâm Thập Nhị lên trấn áp cục diện rồi tính tiếp sau.


Trang Minh Nguyệt mỉm cười nói:
- Nên kiểm tr.a càng tốt!
Nàng làm việc tuy lớn mật quả quyết, nhưng lúc cần cẩn thận cũng phải cẩn thận, nhất là dính dáng đến vực ngoại thiên ma, nàng không thể làm việc chỉ dựa vào suy đoán được.


Chức phòng ngự sử Vọng Thành Đô này hiện với với nàng, sư phụ nàng hay gia tộc của nàng đều vô cùng quan trọng. Trang Minh Nguyệt nguyện ý dùng nhân lực để giúp đỡ đẩy Lâm Thập Nhị lên nhưng cùng lúc, nàng cũng muốn đảm bảo người này có thể tin được, không thể để chú và sư phụ của mình dính đến vực ngoại thiên ma được.


Cho nên Lâm Đạt này đến rất đúng lúc, nếu Lâm Thập Nhị có thể qua được kiểm tr.a thì có thể tin được. Trang Minh Nguyệt tin đây không phải là vấn đề, Lâm Thập Nhị sao có thể là vực ngoại thiên ma chứ?






Truyện liên quan