Chương 52
Hái xuống bí đỏ đã chín, bọn họ bắt đầu vào trong nông trường để bảo quản, bên kia rất lạnh, thích hợp để bảo quản, đồng thời Lý Ích cùng Dương Phi đã thấy qua bí đỏ, Viên Hạo cũng không muốn lại đem chúng giấu đi. Chỉ có điều, bởi vì không gian không thể để cho bọn biết, vì vậy mà hầu hết bí đỏ bọn họ vẫn giấu trong phòng, hai người kia cũng không thể đi loạn trong nhà bọn họ, trong phòng bếp lưu lại hai quả, coi như bọn họ có nhìn thấy cũng không nghi ngờ gì.
Xử lí tốt bí đỏ xong, Viên Hạo bắt đầu xay khoai lang, công việc này rất đơn giản, máy móc vừa mở, chẳng mấy chốc liền xay gần hai trăm cân khoai lang, nhưng chỉ mới xay khoai lang xong, quan trọng nhất chính là hong khô mới có thể bảo quản tốt hơn, vì vậy cậu liền bắt đầu phơi trong không gian. Còn lại một ít khoai lang, ngoại trừ lưu lại làm giống, còn lại đều từ từ ăn dần.
Mấy người Viên Hạo xử lí xong chuyện này, Lý Ích cùng Dương Phi cũng bố trí kỹ càng tất cả, mọi người lại cùng ngồi cùng một chỗ, thương lượng một chút, đem mấy chuyện như hợp đồng hoàn thiện. Lần hợp tác này, có thế nói ba bên đều chiếm được lợi ích lớn nhất.
“Viên Hạo cậu nghĩ kĩ đi, nhất định phải làm vậy sao?” Khi kí hợp đồng, Lý Ích lại một lần nữa hỏi cậu. Trong lòng hắn luôn có cảm giác chiếm tiện nghi của Viên Hạo rất lớn.
“Ừm.” Viên Hạo cầm lấy bút, không chút do dự kí tên mình xuống, từ đây liền bắt đầu bỏ quyền sở hữu bí đỏ, mà cậu chỉ có thể trồng cùng bán, Lý Ích sẽ xử lí như thế nào, liền không còn ở trong phạm vi của cậu.
Viên Hạo cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, tuy rằng đại ân không lời nào nói hết được, nhưng cuối cũng cũng coi như là còn một chút. Lý Ích cảm giác mình trong lúc vô tình chiếm được một món hời lớn, bởi vì quyền sở hữu bí đỏ là thuộc về hắn, đây là hắn cùng Dương Phi sau khi thương lượng đã quyết định, Dương Phi đã sớm vừa ý một món đồ của hắn, nhân cơ hội này liền lấy đến tay. Dương Phi càng thấy chiếm tiện nghi, tuy rằng bề ngoài là quyền ở trong tay Lý Ích, nhưng quyền trồng bí đỏ, bọn họ căn bản không định bán cho ai khác, vì vậy mà Dương Phi cũng chiếm dược một phần ba. Hơn nữa vì thế mà hắn còn mạnh mẽ dọa dẫm Lý Ích khiến cho hắn không thể cao hứng được.
Bất kể nói thế nào, lần này Viên Hạo được đến lợi ích thực tế vô cùng lớn, không chỉ có trả lại ân tình, trả lại chi phí chữa bệnh, được A Vượng mới, Lý Ích cùng Dương Phi cũng bởi vậy mà cảm thấy chiếm được món hời lớn, hứa hẹn sau này sẽ cho cậu một ít trợ giúp.
“Ai, Viên Hạo, chúng ta mấy ngày nữa sẽ mở họp báo, sẽ thông báo với bên ngoài, hạt giống bí đỏ là do trong một hạng mục hợp tác của hai nhà chúng ta mà vô ý đạt được. Bởi vì hạt giống bảo quản tốt, chúng ta bỏ ra thời gian rất lâu rốt cuộc cũng trồng đuọc, phát hiện vật này dinh dưỡng lại ăn ngon, do đó sang năm sẽ trồng trên diện rộng.” Dương Phi cười nói cho Viên Hạo dự định của hắn cùng Lý Ích. Cứ như vậy, bao nhiêu hi vọng của bọn họ, có thể làm cho Viên Hạo rõ ràng, bọn họ đối với cậu không có ý định xấu, cũng sẽ không hại cậu.
“Được đó.” Viên Hạo nghe thấy những lời này, quả thật là rất cao hứng, hai người bọn họ làm như vậy, chẳng khác gì đem danh tiếng do lần trước bán dưa chuột đoạt lại. Viên Hạo dù sao cũng là tiểu nhân vật, hiện tại hai người tai to mặt lớn này tuyên truyền trắng trợn như vậy, ánh mắt mọi người sẽ chuyển lên hai người bọn họ, mà bản thân bí đỏ so với dưa chuột càng khiến mọi người yêu thích, làm một loại ra dưa, bí đỏ hoàn toàn có thể được coi như là lương thực, mà dưa chuột thì lại chỉ được coi như là hoa quả, đồng thời so với bí đỏ, thời gian bảo quản bí đỏ sơ với dưa chuột lâu hơn nhiều, sản lượng lại lớn hơn, vì vậy mà bí đỏ càng thêm hấp dẫn ánh mắt mọi người, cứ như vậy, Viên Hạo có thể càng thêm mờ nhạt, cũng đạt đến tác dụng bảo vệ cậu.
“Bất quá cậu có thể trước tiên cung cấp cho chúng tôi hai quả bí đỏ. Trước tiên cần phải làm giám định, đồng thời coi như là mới đầu trồng được.” Dương Phi hì hì nở nụ cười, tiến đến bên người Viên Hạo hỏi.
“Được, An Bình, anh đến phòng bếp lấy hai quả đem cho Dương Phi.” Viên Hạo kêu một tiếng.
“Ha ha.” Dương Phi nhìn hai quả bí đỏ lớn như vậy, thập phần vui vẻ tiến lại ngửi ngửi, còn ôm vào trong ngực cảm thụ một chút trọng lượng. Lý Ích cũng nhẹ nhàng gõ gõ mấy lần, bí đỏ nguyên bản là ruột rỗng, gõ một cái liền phát ra tiếng vang thùng thùng, hắn cảm thấy thú vị, lại tiếp tục gõ theo nhịp điệu, mọi người nghe thấy liền đồng loạt quay lại nhìn hắn. Trên mặt Lý Ích nóng lên, phát giác chính mình giống như là đang đùa vui, vội vã thả bí đỏ xuống.
Viên Hạo nhìn dáng vẻ này của hai người, không khỏi thầm cười, vẫn là những đứa trẻ a, nhưng nghĩ tới thế lực khổng lồ đằng sau lưng hai người, Viên Hạo liền cảm thấy có chút mộng ảo.
Buổi họp báo khoa trương của Dương Phi cùng Lý Ích hấp dẫn lượng lớn chú ý của mọi người, bởi vì lúc trước cũng đã báo trước, lại chính thức tuyên bố, vì vậy mà có trực tiếp từ hiện trường.
Ba người Viên Hạo đã tới trước máy quay từ sớm, nhìn Lý Ích lấy ra giấy giám định bí đỏ, Dương Phi cầm một quả bí đỏ lớn, cắt bí đỏ tại chỗ, cắt thành nhiều miếng, cùng một chút gạo làm cháo bí đỏ.
Dương Phi cùng Lý Ích ở một bên trả lời vấn đề của phóng viên, vừa cùng một ít khách quý trò chuyện với nhau, đồng thời còn không quên nấu cháo. Hiện tại bầu không khí tại hiện trường vô cùng tốt, sau khi nấu cháo xong, phân phát cho mọi người ở hiện trường một báo, mặc dù chỉ là một bát cực nhỏ, một người cũng chỉ có thể uống mấy ngụm, nhưng tất cả mọi người đều nhất trí tán đồng, cháo bí đỏ này rất ngon.
Không thể không nói, một chiêu này của Lý Ích cùng Dương Phi, xác thực gây náo động rất lớn, đây vẫn là lần thứ nhất có người dùng phương này giới thiệu một loại lương thực lớn. Kỳ thực tứ gia tộc đã sớm tiến thành bí mật nghiên cứu lương thực cổ đại, nhưng vẫn không có thành tích nào. Đặc biệt là lúc nước cùng lúa mạch được coi là lương thực chính từ ngàn năm trước, càng là mục tiêu của bọn họ. Lương thực bất luận ở thời đại nào, đều là đồ quan trọng nhất của nhân loại.
Tin tức bát quái càng ngày càng suy đoán các hạng mục hợp tác giữa hai nhà, kỳ thực từ lâu liền thành một nhà, thậm chí rất nhiều người còn nói Dương gia cùng Lý gia sẽ thành thông gia. Có người còn tò mò đến tột cùng là Dương Phi gả cho Lý Ích hay Lý Ích gả cho Dương Phi.( =)))))) Cũng có người nói Dương Phi đang cùng người nào đó giao du, lại có người nói Lý Ích vẫn luôn có tình nhân bí mật.
Dương Lý hai nhà có thể sáp nhập gia tộc lớn nhất hay không. Những năm gần đây, những thứ hai nhà làm ra vẫn so với hai nhà nam bắc càng thêm to lớn. Cứ như vậy, hai nhà kia rất có khả năng sẽ nghĩ ra biện pháp khác, không biết sẽ kết hợp làm ra hạng mục nào. Các loại suy đoán, ở mùa đông giá lạnh này, nếu như có sự kiện gì nóng có thể khiến cho mọi người tăng thêm không ít đề tài.
Nhìn thấy tin tức này, ba người Viên Hạo suýt chút nữa ch.ết cười. Bọn họ không thể tưởng tượng nổi Dương Phi có thể áp được khối băng lạnh lẽo Lý Ích kia. Mà Lý Ích thì lại làm sao đồng ý cùng với con hoa hồ điệp này kết hôn. Hai người kia tuy rằng vẫn có lui tới, các công việc có thể hợp tác, nhưng hoàn toàn là hai cái cực đoan, làm sao có khả năng tiến đến với nhau?
Mượn cơ hội này, Viên Hạo cùng hiểu rõ bát quái của thời đại này, so với tuần san bát quái trước đây, tin tức về tiểu minh tinh, càng thêm mạnh mẽ nóng hổi. Quả nhiên ở nơi nào cùng đều có bát quái, ánh mắt mọi người đều tụ tập vào những người mà bình thường ít có cơ hội tiếp xúc đến. Đặc biệt như Dương Phi cùng Lý Ích giống như là nam nhân kim cương, mọi người càng nói chuyện càng say sưa, cái gọi là gả vào nhà giàu, một bước lên trời, bao nhiêu người nghĩ đến leo lên loại quan hệ này.
Liên tiếp nhìn tin tức mấy ngày liền đều liên quan đến bí đỏ, Dương Phi cùng Lý Ích, ba người Viên Hạo cuối cùng cũng không chịu được cả ngày đều thấy tin tức này liền quyết đoán tắt ti vi đi, thậm chí Viên Hạo còn tâm tình tốt gọi điện an ủi Lý Ích cùng Dương Phi. Bởi vì hiện tại hai người kia không dám xuất hiện trước tầm mắt của công chúng, bọn họ thường xuyên xuất hiện ở nơi công tác, có nhiều công nhân, mọi người cũng ngầm hỏi nhau chuyện tình liên quan đến bí đỏ, thậm chí còn có nhân viên cao cấp còn tổ chức tiệc, yêu cầu ông chủ cung cấp phúc lợi, để bọn họ được nếm thử mùi vị của cháo bí đỏ.
Bí đỏ xuất hiện, thủ hạ của Lý Ích cùng Dương Phi rất nhiều người cũng không rõ ràng, ông chủ lúc nào lại làm hạng mục lớn như vậy, thậm chí còn khai quật được hạt giống cổ đại, quan trọng nhất chính là có thể trồng được, mọi người dĩ nhiên cũng không biết. Đặc biệt quản gia cùng gia gia của Lý Ích, tuy rằng trước buổi họp báo hắn đã thông báo cho họ, nhưng ngay ngày đầu tiên, Lý Ích vẫn bị gọi trở về nhà một lần, hảo hảo thẩm vấn một lần.
“A Ích, chuyện bí đỏ lớn như vậy, trước đó ông lại không biết được chút nào, cháu cũng thật là làm quá mức rồi chứ? Còn có chúng ta cùng Dương gia khi nào lại có hạng muc hợp tác mới?” Lý gia gia thân thể còn rất tốt, không ngừng quở trách tôn tử.
Dương Phi lại càng thêm phiền toái, Dương gia gia hiện tại vẫn là người chống đỡ Dương gia, tôn tử dĩ nhiên ngầm cùng Lý gia làm ra bí đỏ, chính mình cuối cùng mới biết, trong lòng hắn tuy rằng cao hứng, cảm thấy Dương Phi rốt cuộc cuối cùng cũng có thể làm ra thành tích lớn, nhưng cũng rất bất mãn, tôn tử lại dám lừa gạt mình làm chuyện này.
“Gia gia, ông đừng nóng giận, cháu không dối gạt tất cả mọi người, làm sao có thể đạt được đến hiệu quả tốt như vậy a.” Dương Phi chân chó bò đến sau lưng gia gia, giống như khi còn bé đám lưng cho hắn, còn hung hăng làm nũng.
Cuối cùng hắn đáp ứng lập tức lấy bí đỏ trở về, cho gia gia ăn thử mới thành công đem mình từ sự trách móc của gia gia cứu ra.
“Lý Ích, ngày mai chúng ta sẽ đi tìm Viên Hạo, lại lấy mấy quả bí đỏ đến, nhanh chóng chặn miệng mấy người lại.” Dương Phi thoát thân liền lập tức liên hệ với Lý Ích.
“Ừm. Ông nội tôi cũng bảo tôi đến chỗ hắn lấy bí đỏ về. Tôi trước hết đến chỗ hắn lấy bí đỏ lại đây, nếu không trước đó phân cho cậu một nửa.” Lý Ích vừa nghe liền rõ ràng, Dương Phi khẳng định là cũng nhận được đãi ngộ giống mình.
“Được rồi. Tôi lập tức đến lấy.”
Mặc dù là xách về nhà, nhưng Lý Ích cùng Dương Phi đều hết sức cẩn thận, đem hạt giống bí đỏ bỏ ra toàn bộ. Nghe thấy lập tức liền được ăn bí đỏ, Lý gia gia hưng phấn ở trong phòng bếp vòng tới vòng lui, mà Dương gia gia thì không ngừng truy hỏi về mùi vị của cháo bí đỏ.
Cho tới ngày thứ hai, Lý Ích cùng Dương Phi đều mang theo một đôi mắt gấu trúc đến nhà của Viên Hạo. Bọn họ đến mang Viên Hạo đi hái bí đỏ,hiện tại các loại người dựa vào quan hệ đến lấy xin hoặc mua bí đỏ càng ngày càng nhiều khiến cho bọn họ sắp phiền sắp ch.ết rồi. Những người khác thì mặc kệ, nhưng mấy nhân viên chính phủ, đặc biệt là mấy vị quản lí nông nghiệp, bình thường cùng Lý Ích và Dương Phi quan hệ không tệ lắm, vào lúc này cũng nên mang đến chút lễ vật. Còn có mấy vị thủ hạ trung tâm, cũng không thể làm lơ được. Hơn nữa bằng hữu thân thích trong nhà, người muốn thử bí đỏ cũng thật sự không thiếu.
Viên Hạo ngồi vào trong xe Lý Ích, An Tâm cùng An Bình thì lại ngồi lên xe Dương Phi, mấy người trở lại địa điểm lần trước hái bí đỏ, theo quy tắc cũ, ba người Viên Hạo về nhà hái bí đỏ, Lý Ích cùng Dương Phi chờ ở ven đường.
Lần này, ba người Viên Hạo mang theo túi hái bí đỏ, mỗi người lấy một túi. Kỳ thực tất cả đều là trực tiếp hái ở nông trường trước.
“Đây, chín quả bí đỏ, đều cho các anh. Bất quá bí đỏ trong vườn chỉ còn lại chừng mười quả. Hơn nữa thời kì sinh trưởng của bí đỏ đã két thúc. Còn có những quả bí đỏ đã chín rồi, bên trong chúng nó đều là hạt, có thể lấy để làm hạt giống, trồng ra bí đỏ. Vì vậy mà các anh phải xử lí cẩn thận. bằng không, sang năm sẽ không có hạt giống.” Viên Hạo bây giờ đối với bí đỏ một chút cũng không để ý, vì vậy mà chuyện hạt giống cũng nói cho họ biết. Chỉ là bọn họ lấy đi nhiều bí đỏ như vậy, hạt giống ngàn vạn lần không thể lãng phí, bằng không sang năm sao có thể trồng với số lượng lớn?
“Cảm ơn. Mấy quả bí đỏ này chúng tôi mua. Cậu muốn tiền, hay muốn vật tư?” Lý Ích hỏi.
“Gạo, hạt cao lương, thịt, cá, dầu, tôi đều cần.” Viên Hạo hiện tại cũng không dám tùy tiện ra ngoài liền trực tiếp để họ đem những thứ mình cần đến.
“Được, ngày kia tôi mang tới cho cậu.” Lý Ích cùng Dương Phi gật đầu đáp ứng. Hiện tại bọn họ cũng sợ Viên Hạo tự mình ra ngoài, nếu như có thể, thậm chí bọn họ còn nguyện ý Viên Hạo mãi mãi không xuất hiện trước mặt công chúng.
“Nhà cậu có bao nhiêu người muốn bí đỏ?” Dương Phi hỏi Lý Ích, khoảng thời gian này, hắn nhanh chóng bị phiền đến ch.ết rồi.
“Làm sao có khả năng người người đều có được. Mấy quả này, chúng ta phân nhỏ thành từng khối đi, đem tất cả bí đỏ đều xử lí.” Lý Ích cùng Dương Phi rất nhanh liền trở lại địa điểm bí mật của bọn họ, căn bản cũng không có cần bất kì sự giúp đỡ nào, hai người tự mình động thủ, đem mấy quả bí đỏ chia thành vô số phần nhỏ, dùng giấy giữ tươi bọc lại, phái thủ hạ đưa đi.
Người được bí đỏ, thấy chỉ có một khối nhỏ như vậy còn thật cao hứng. Bởi vì mọi người đều biết bí đỏ hình dáng như thế nào, hơn nữa đây cũng là lần đầu tiên trồng được, Lý Ích cùng Dương Phi cũng đã tuyên bố trên TV, cũng không trồng được bao nhiêu, sang năm sẽ trồng trên diện rộng, cho nên mỗi người chỉ được phân một khối nhỏ, mọi người cũng không có ý kiến gì.
“Ai, tự chúng ta đều không còn.” Dương Phi thở dài một hơi, dùng Lý Ích đem tất cả hạt giống đều cất cẩn thận theo như phương pháp Viên Hạo nói cho bọn họ, sang năm làm hạt giống. Hai người ngồi dưới đất, cẩn thận đếm hạt giống bí đỏ, tổng cộng 360 viên, mỗi người 180 viên.
“Oa, nhiều như vậy, nếu như toàn bộ trồng được, theo như Viên Hạo giải thích, một gốc cây có thể ra chừng mười quả bí đỏ cũng không thành vấn đề, này không phải là có hai ngàn quả bí đỏ sao?” Dương Phi cười hỏi.
“Nghĩ hay thật, thứ nhất, không phải mỗi hạt giống đều có thể thành công nảy mầm, kết quả. Thứ hai, kỹ thuật trồng của chúng ta không thể sánh bằng Viên Hạo, vì vậy nếu có thể trồng được bằng một nửa, tôi liền thoải mái.” Lý Ích cắt ngang lời hắn.
“Đúng a. Viên Hạo thực sự quá thần kì. Cậu nói xem, hắn có thể là từ tinh cầu khác đến hay không?” Dương Phi đột nhiên hỏi.
“Ừm, có thể. Hoặc là, hắn từ nơi nào nhặt được một ít hạt giống cùng tư liệu trồng từ ngàn năm trước, sau đó chính mình thí nghiệm trồng được.” Lý Ích đoán.
Hiện tại khoa học kĩ thuật ở phương diện khai quật vô cùng phát triển, mặt trăng, hiện tại nhân loại thường thường đi du lịch, đồng thời cũng thành công tạo không ít chủng loại. Chỉ là trên mặt trăng không có không khí cùng nước, cuối cùng cũng không có thành công tạo thành một nơi sống khác cho nhân loại. Vì vậy các nhà khoa học đã từng trồng một lượng lớn loại cây trồng để có thể cải thiện nơi này. Đáng tiếc trước mắt còn chưa thành công. Một ít cách nhà khoa học đã chuyển sang tinh cầu khác, phân thành mấy thế lực, từng người nghiên cứu tinh cầu mà mình cho là thích hợp nhất cho nhân loại sinh sống. Vì vậy mà Lý Ích cùng Dương Phi mới hoài nghi Viên Hạo.