Chương 10: Quá khứ
Haiz! Cuối cùng cũng tính tiền xong rồi! Mà 2 cái người kia đâu rồi ta?- Nó ngó nghiêng chỗ hồi nãy mà không thấy ai cả.
Linh Nhi! Tụi anh ở đây nè! - Duy Bảo vọng từ ngoài của siêu thị ra.
Nè! Em bảo 2 người ở yên chỗ đó mà! Sao lại ra đây làm gì?
Tại tụi con gái cứ bu vào nên bọn tôi buộc phải ra đây đứng.- Minh Khang lên tiếng giải vây.
Cho chừa! Nè! - Nó ném hai bịch chocolate to đùng vào hai người kia.- Về mau đi. Anh Bảo nhà em chơi ha!
Tuân lệnh thưa nữ vương!
Tốt! Khanh hãy bình thân! Heha.
Nè Khang! Tôi về nhà cùng anh Bảo nha!
E hèm! Có thể... nhưng em phải xưng anh - em với tôi!- Mặt cực đểu.
Nè Khang !
Hử?
Ở nhà bộ ba mẹ anh không nói là anh phải nghe lời người lớn à?
Có! Thì sao?
Phải. Ba mẹ tôi có nói là phải dùng kính ngữ với người lớn. Nên bây giờ tôi sẽ dùng kính ngữ với anh.
Đúng rồi! Em còn nhỏ, như vậy là ngoan! Cứ gọi là...
CHÚ! Từ bây giờ, "Cháu" sẽ gọi là "Chú". Được không ạ?- Ngộ đã nói là ngộ sẽ báo chù mà! Hehe.
Grừ! LINH NHI! Sao mi dám?
Anh ơi! Cứu nữ vương đi!- Chạy sang Bảo nấp là an toàn nhất!
Nè! Anh không được ăn hϊế͙p͙ nữ vương của tôi!
Đi ra!
Không!
À! Nếu thế thì cậu sẽ không được học cùng Nhi nhé!
Xin lỗi nữ vương! Tại hạ đã không bảo vệ được nữ vương rồi!- Và thế là Bảo nhà ta lượn sang một bên.
Hu hu! Đừng bỏ em mà!
Làm sao mà em có thế xưng anh- em với Bảo dễ dàng, còn tôi thì không?
Chú có bị ngốc không? Anh Bảo hơn tôi có 1 tuổi. Còn chú thì tận ..8 tuổi. Làm sao mà tôi gọi là anh được cơ chứ! Đúng là ép người quá đáng mà.
Vậy là em ép tôi đấy nhé!- Hắn nói rồi bỏ đi một mạch làm nó ngây ra.
Sướng quá! Thoát rồi. Bảo à! Chở em đi chơi ha!
Ok thưa nữ vương! Nhưng mà đi đâu?
Đi Eaon xem phim đi!
Mời nữ vương lên xe.
Haiz! Chứng nào tật nấy. Chói lóa.- Nó nhìn chiếc xe thể thao màu đỏ kia thở dài.
Đẹp mà.
----------------------------------------------------------------------------------------------------- lúc sau tại siêu thị Eaon-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Xem phim nào đây?
Xem minions đi!
Được.
Em trả tiền cho! Nè cô ơi! Lấy cho tôi 2 vé phim Minions đi. Thẻ đây.
Xin lỗi thưa quí khách, thẻ tín dụng này đã bị khóa rồi ạ!- cô nhân viên "ân cần" nói.
Cô nói sao? Vậy còn thẻ này?
Xin lỗi, 3 thẻ này cũng bị khóa rồi.
Không thể nào. Ai lại làm việc này chứ?
Hay là để anh trả cho!
Nhưng mà...
Anh trả được mà! Không sao đâu.
Thôi được rồi! Nhưng lần sau em sẽ đãi anh, tất nhiên là sau khi em tìm hiểu được có chuyện gì xảy ra với 4 cái thẻ này.
Ừ.
Đây rồi! Là chỗ này nè. 12C và 13C.
*************** lát nữa*************************
Phim vui ghê há anh.
Hay là anh chở em về nha!
Dạ. Tưởng tượng phải gặp cái mặt đáng ghét kia em thấy ớn ớn sao đó!- Rùng mình.
Nhưng hồi nãy anh ta nói gì anh không hiểu cho lắm! Cái gì mà " Vậy là em ép tôi đấy nhé".
Phải rồi! Có lẽ nào... người khóa thẻ của em là anh ta không?
Nhưng sao mà anh ta biết được mật khẩu của em? Nó là độc nhất vô nhị mà!
Nhưng ngoài anh ta ra thì còn ai có thể làm chuyện đó nữa?
Không lẽ là ba mẹ của em? Ba mẹ biết rõ mật khẩu lẫn tài khoản của em mà!
Anh cũng nghi ngờ lắm!
Để em gọi hỏi họ xem.- Nó rút con Iphone 6 thân yêu ra gọi cho ba nó.- Alo, ba hả?
Ừ, có chuyện gì không con. Bên đó ra sao rồi?
Như địa ngục vậy? Có phải ba khóa thẻ của con lại không?
Không có!
Vậy thì t...
Nhưng ba chỉ cho con rể mật khẩu và tài khoản của con thôi!
Cái gì? Sao ba lại cho hắn ta?
Vì nó gọi hỏi ba nói là có chuyện gì quan trọng nên ba mới cho! Ba vô tội mà.
Hu hu. Ba ác lắm! Ba vừa mới gián tiếp giết con đấy!