Chương 107: Đệ nhất bách linh thất chương

Từ ngày đó về sau, Ma vương đối với việc thành lập thế lực ở Đại vị diện càng thêm để bụng, bất quá trong khoảng thời gian này có chuyện làm cho Ma vương phi thường phi thường không thoải mái, nguyên nhân là vẻ mặt thỏa mãn tươi cười kia của Mộc Linh Hạo.


Vì cái gì? Hắn cẩn thận đối đãi Khắc Lạc Duy như vậy, không dám tiến thêm nửa bước, chịu đựng lý trí cùng dục vọng tr.a tấn, mà Mộc Linh Hạo thế nhưng đã muốn có thể cùng người trong lòng ** (?), vẻ mặt thoả mãn ngọt ngào kia, thật sự là làm cho chính mình, Quân Hành Tuyệt cùng Tôn Hoàng còn đang chịu đủ tr.a tấn tức giận không thôi, ba người tiến lên, hảo hảo giáo huấn Mộc Linh Hạo một chút, nhưng cũng không hết giận, kỳ thật bọn họ đang ghen tị, phi thường ghen tị, vì sao liền Mộc Cảnh dễ thu phục như vậy, mà bọn họ, ai...


Trở lại Ma cung, ôm Khắc Lạc Duy đi ngủ rốt cuộc không thể giống như trước ngủ qua, hắn cũng nghĩ muốn ôm Khắc Lạc Duy, trái lại, Khắc Lạc Duy ôm chính mình cũng được, nhưng Khắc Lạc Duy mấy năm nay căn bản không có dục niệm qua.
"Phất Lôi Đức." Ma vương xuất hiện trước mặt thủ hạ tâm phúc.


Phất Lôi Đức không hỏi nguyên nhân Ma vương xuất hiện đột nhiên, cung kính hành lễ. "Bệ hạ." Bệ hạ xuất hiện trước mặt chính mình, là có chuyện gì trọng yếu sao? Nhìn Ma vương vẻ mặt bộ dáng nghiêm túc, Phất Lôi Đức cẩn thận ứng đối.


"Bệ hạ." Thain cùng Doro cũng tại, hành lễ. Bệ hạ đã muốn thật lâu không có một mình xuất hiện, ở bên người bệ hạ tổng hội có thân ảnh Bái Luân bệ hạ, mà lúc này đây nhưng không có.
"Các ngươi cũng tại, vừa vặn, trả lời ta một vấn đề." Ma vương thật nghiêm túc.


Ba đầu sỏ Ma giới cũng nghiêm túc theo, chăm chú chú ý nghe vấn đề trong miệng bệ hạ.
"Ta có làm cho người ta có dục vọng muốn ôm sao?" Đây là vấn đề nghiêm túc của Ma vương.
Ba đầu sỏ Ma giới vì vấn đề đó 囧 tại chỗ, biểu tình trên mặt dại ra, giống như ma pháp trúng thạch hóa.


available on google playdownload on app store


"Bệ, bệ hạ..." Vẫn là Thain bình tĩnh lý trí kết ra ba tiếng, hắn không tiếp thu chính mình nghe lầm, "Ngài, vì sao hỏi cái này?" Dục vọng muốn ôm? Trên đời này ai dám ôm bệ hạ? Khó cho lý trí Thain còn có thể phân tích.
"Chỉ cần trả lời là được." Ma vương không kiên nhẫn nói.


"Bệ hạ, ngài cường đại như thế, ai dám đối với ngươi quật khởi ý tưởng bất kính như thế, mọi người Ma giới chỉ biết chờ ngài chọn, loại ý tưởng này tuyệt đối không có." Làm hầu quan của Ma vương, Phất Lôi Đức lập tức đưa ra đáp án, ai có lá gan đem bệ hạ áp đảo này.


Doro không biết nói cái gì.
"Nói cách khác, ta không thể làm cho người ta có dục vọng muốn ôm?" Ma vương tổng kết.
Ba đầu sỏ Ma giới, nhất nhất sống ch.ết gật đầu.
Ma vương biến mất tại chỗ, ba đầu sỏ Ma giới lập tức thả lỏng, nhìn thoáng qua lẫn nhau.
"Bệ hạ, làm sao vậy?" Đây là vấn đề của Doro.


"Bệ hạ hỏi vấn đề này, hẳn là gặp phiền não như vậy. Toàn bộ Ma giới có thể khiến bệ hạ như thế chỉ có Bái Luân bệ hạ, nói cách khác..." Còn lại Thain không có nói thêm gì nữa.
Phất Lôi Đức làm bộ như cái gì cũng chưa phát sinh qua, cái gì cũng chưa nói rời đi.


Thain cũng biết rõ liền chính mình rời đi, lưu lại Doro cảm thấy lẫn lộn.
"Uy. Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra a?" Thấy được hai người rời đi, Doro kêu to, "Các ngươi còn không có nói cho ta biết đâu?"


Thain cùng Phất Lôi Đức đi nhanh hơn, nói cho ngươi, ngươi tên miệng rộng này còn không nơi nơi nói lung tung, sự tình liên quan đến tư mật của hai vị kia, tốt nhất làm như không có nghe đến.


Đoạn tình cảm này trước mắt vẫn là một mình bệ hạ nóng lòng, làm tâm phúc hầu hạ bệ hạ nhiều năm, kết hợp ngôn ngữ của bệ hạ, càng có thể biết thêm Bái Luân bệ hạ căn bản chưa có từng có dục niệm đối bệ hạ, ngược lại là ánh mắt lửa nóng của bệ hạ nhà mình kia, làm cho bọn họ đều biết bệ hạ trong lòng rối rắm. Mà bệ hạ khả năng đã muốn chờ không nổi nữa, có ý tưởng làm cho Bái Luân bệ hạ ôm.


Bọn họ biết Bái Luân bệ hạ rất mạnh, so với Ma vương bệ hạ còn mạnh hơn, nhưng bọn họ nhìn quen Ma vương cường thế, không thể tưởng tượng chuyện tình Ma vương bị người áp đảo kinh sợ như vậy phát sinh. Làm như không có nghe đến, bọn họ cái gì cũng không biết. Đúng, cái gì cũng không biết.


Ma vương cau mày, chính mình hình tượng quá mức cường thế, làm cho người ta không thể sinh ra dục vọng áp đảo, nhưng không có khả năng ngay cả dục vọng cũng không sinh ra a, chẳng lẽ chính mình không có mị lực. Ma vương phất tay, một mặt thủy kính huyền phù ở không trung, thủy kính rõ ràng chiếu rọi ra bộ dáng Ma vương.


Tóc dài màu bóng đêm, huyết sắc hồng đồng, khuôn mặt tà mị, khí chất nguy hiểm. Trước thủy kính, Ma vương lui lại mấy bước, từ trên xuống dưới đánh giá, dáng người cũng thật hoàn mỹ. Khắc Lạc Duy không hài lòng chính mình nơi nào? Không được, phải nghĩ biện pháp a.


Một đêm này, Ma vương trước khi Khắc Lạc Duy rửa mặt chải đầu, thời điểm Khắc Lạc Duy từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn đến Ma vương không có đắp chăn, nghiêng người nằm ở trên giường, một bàn tay đặt bên người, một bàn tay chống đầu, huyết sắc hồng đồng chuyên chú nhìn chính mình.


Mái tóc tựa bóng đêm phân tán trên áo ngủ màu trắng Ma vương rất ít mặc, đen cùng trắng mãnh liệt tương phản, làm cho lẫn nhau thoạt nhìn chói mắt bắt mắt như vậy, áo rộng thùng thình lộ ra, da thịt màu mật ong dưới ánh sáng lóe ra sáng bóng mê người, áo ngủ màu trắng rất đơn bạc, Ma vương nghiêng người triển lộ đường cong dáng người hoàn mỹ, xương quai xanh hiển lộ, vật liệu quần áo làm cho lồng ngực như ẩn như hiện. Lúc này toàn thân Ma vương phát ra lực mị hoặc so với ngày thường không chỉ trình độ gấp đôi, khiến người ta không thể không bị hấp dẫn, tới gần, đụng chạm.


"Khắc Lạc Duy." Thanh âm làm cho người ta run rẩy trầm thấp vài phần, vuốt ve không khí ban đêm, âm sắc chấn động khiến người ta tê dại. Trên mặt mang theo mỉm cười say lòng người, lực dụ hoặc thẳng tắp bay lên.


Mà Khắc Lạc Duy không bị ảnh hưởng gì, bỏ lại khăn mặt, tóc đã muốn toàn bộ bị khăn mặt tính chất mềm mại, hấp thu nước tốt lau vài cái làm khô, vì thế Ma vương còn đối khăn mặt từng có oán niệm, tước đoạt lạc thú hắn vì Khắc Lạc Duy lau tóc.


Bình tĩnh tiêu sái đến bên giường, thong dong từ Ma vương bên người di động đến một bên khác, tự nhiên kéo chăn, nằm xuống, đắp chăn tốt, sau đó, "Ngủ ngon." Nhắm mắt.
Ma vương bảo trì tư thái cùng mỉm cười mị hoặc cương tại chỗ, một lát sau, "Khắc Lạc Duy." Ma vương không cam lòng hô.


Khắc Lạc Duy mở mắt ra, nhìn Ma vương, không tiếng động hỏi chuyện gì?
"Ngươi liền một chút phản ứng đều không có sao?" Ma vương hỏi.
"Ta cần phản ứng gì?" Khắc Lạc Duy khó hiểu hỏi.


"Nhìn đến ta bộ dáng như vậy, ngươi không có dục vọng?" Chính mình đã muốn làm đến bộ dáng như thế, lực dụ hoặc chính mình đều thật vừa lòng, Khắc Lạc Duy thế nào còn bình tĩnh như vậy? Khắc Lạc Duy không thương mình, nhưng không nên ngay cả một phản ứng bình thường của nam nhân cũng không có.


Khắc Lạc Duy nhìn bộ dáng Ma vương, nghĩ lời Ma vương nói, lại cẩn thận tự hỏi một chút, "Ngươi đang □ (?) ta." Khắc Lạc Duy vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai Ma vương là đang làm điều này, thật sự, thật sự, y nhìn không ra.


Ma vương đột nhiên cảm thấy một trận thất bại, chính mình cố gắng, nguyên lai Khắc Lạc Duy căn bản không có hiểu được.
"Phải, ta đang □ (?) ngươi," Ma vương nói thẳng, "Ta nghĩ ôm ngươi, nhưng ngươi căn bản không muốn, cho nên ta mới muốn cho ngươi chủ động ôm ta. Nhưng là..." Ngươi căn bản không có phản ứng.


"Vậy thực sự thật có lỗi, phương diện dục vọng này, ta đã muốn thực phai nhạt." Khắc Lạc Duy nhìn Ma vương nói, y không phải cố ý, mà là thật sự không có xúc động, không phải không có, mà là rất khó quật khởi, y sớm qua năm tháng xúc động, ngược lại Ma vương thường thường xúc động làm cho y có chút kỳ quái.


Ma vương càng thêm uể oải, bất quá lời nói kế tiếp...
"Còn có, ta làm cái gì để ngươi cho rằng ta không muốn cho ngươi ôm?" Khắc Lạc Duy rõ ràng ngồi dậy, hỏi Ma vương.


Ma vương từ trong uể oải tỉnh lại, Khắc Lạc Duy ý tứ là y không phản đối chính mình ôm, "Ngươi mỗi lần không phải đều rất lãnh đạm sao, ta nghĩ đến ngươi không thích như vậy." Ma vương mở miệng, chính mình sẽ không thật sự hiểu lầm cái gì đi?


"Ta không phải vừa nói sao, ta phương diện dục vọng này rất đạm, ngươi căn bản không có khơi mào dục vọng của ta, ta như thế nào sẽ có phản ứng." Khắc Lạc Duy thừa dịp cơ hội này nói rõ ràng.


Ma vương ngẩn ngơ, bởi vì trong lòng mãnh liệt phập phồng thanh âm có chút không xong, "Nói cách khác, ngươi trước kia căn bản không phải không muốn, chính là ta không có khơi mào dục vọng của ngươi, là ta chính mình lý giải sai lầm rồi?" Không thể nào, như vậy, cứ như vậy...


"Đúng, ta không ngại bị ngươi ôm, cũng không để ý ôm ngươi, chỉ cần ta có dục vọng này." Khắc Lạc Duy gật đầu.


Ma vương sắc mặt thay đổi liên tục, một hồi là hối hận, một hồi là ảo não, một hồi là tức giận, một hồi là..., "Tại sao có thể như vậy?" Ma vương thì thào tự nói, cứ như thế không phải mệt lớn, vậy trước kia chính mình nhẫn vất vả như thế, bồi hồi giãy dụa trong dục vọng cùng lý trí thống khổ như vậy là vì cái gì, kết quả, kết quả, không phải Khắc Lạc Duy không muốn, mà là chính mình không có làm cho Khắc Lạc Duy động niệm, đã trước hết lui lại.


Tốt lắm, Ma vương đã biết, như vậy tiếp tục ngủ đi, Khắc Lạc Duy một lần nữa nằm trở về, nhắm mắt lại, không hề để ý tới tâm tình lúc này của Ma vương.
"Không được." Ma vương đột nhiên kêu một tiếng, làm cho Khắc Lạc Duy mở mắt ra.


Không đợi Khắc Lạc Duy thấy rõ, Ma vương liền đổ lên miệng Khắc Lạc Duy, đôi môi chạm vào, đầu lưỡi lướt qua phạm vi lĩnh vực của mình, tiến vào lĩnh vực của đối phương, công thành đoạt đất, cường thế cướp lấy hết thảy trong miệng đối phương.


Tay bắt đầu không an phận di động, xâm nhập vào trong quần áo, bàn tay cảm nhận được da thịt nhẵn nhụi làm cho người ta không nghĩ dời kia của đối phương, đụng chạm cuồng loạn mà lại không mất ôn nhu.


Đôi môi tách ra, Ma vương nhìn Khắc Lạc Duy vì nụ hôn kịch liệt mà mặt ửng đỏ, nhưng đáy mắt Khắc Lạc Duy vẫn bình tĩnh như trước, không có kích động, bất quá không quan hệ, lúc này đây chính mình sẽ không lại vì vậy mà lui lại.


"Khắc Lạc Duy, ta muốn ôm ngươi." Lại vùi đầu, đem môi hoa đến cổ đối phương, tinh tế hôn chiếc cổ tao nhã qua lại hạ xuống, nhẹ nhàng, cảm giác tê tê.


"Tùy ngươi." Khắc Lạc Duy không có cự tuyệt, "Bất quá, ngươi có thế để cho ta động dục (vọng) sao?" Khắc Lạc Duy mang theo vài phần khiêu khích hỏi. (Để nguyên chữ "động dục" thì ta đau ruột quá! =]])


Ma vương lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt nguy hiểm nói, "Khắc Lạc Duy, ta sẽ cho ngươi biết ta có thể hay không." Tại loại sự tình này, Ma vương tuyệt đối sẽ không chịu thua, cũng tuyệt đối chịu không nổi nghi ngờ, huống chi trước khiêu chiến này, nghi ngờ còn chính là người mình yêu.


Ma vương bắt đầu thi triển thủ đoạn của mình, ở trên người Khắc Lạc Duy chế tạo một cái lại một cái dấu vết, nặng nhẹ, đắn đo thỏa đáng, tay ở trên người Khắc Lạc Duy tìm kiếm điểm mẫn cảm, một đạo tìm được, liền dùng kỹ xảo gây khoái cảm.


Kỹ xảo của Ma vương cũng rốt cuộc làm cho Khắc Lạc Duy động tình, không có nửa phần xấu hổ đáp lại Ma vương.
......


Tại một đêm ánh trăng đều trốn vào mây này, trong phòng ngủ hai người thanh âm không ngừng nghỉ làm cho người ta thẹn thùng, tiếng người thở dốc, rên rỉ hỗn loạn vui thích, tiếng thân thể va chạm... Vẫn giằng co thật lâu.






Truyện liên quan