Chương 47: Nghi phạm xuất hiện
Mạc Thiên Kình tức giận không vui, sau khi xử lý xong những tên cướp bóc kia, liền bắt đầu liên lạc với lão K.
"Thượng tướng!"
Lão K ở đầu kia hành lễ với Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình gật đầu, đáp lễ!
"Lão K, hiện tại Hắc Lang đang có hành động gì?"
"Hắc Lang đã chuẩn bị tốt, hình như tối nay bay tới thành phố K, đoán chừng tối mai sẽ hành động!"
Lão K nhanh chóng phân tích, đem những động thái mới nhất của Hắc Lang báocho Mạc Thiên Kình, Mạc Thiên Kình hài lòng giương giương khóe môi.
"Lão K, làm rất tốt, anh lập tức đem người tôi đã bố trí sáng ngày mai đến biệt thự của tôi, tất cả cứ theo kế hoạch làm việc!"
Gương mặt tuấn tú của Mạc Thiên Kình đầy lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc phát ra mệnh lệnh, lão K gật đầu, lập tức cúp điện thoại!
Sau khi khôi phục lại bình tĩnh, Mạc Thiên Kình nhìn căn phòng lớn, tối nay xem ra sẽ mất ngủ!
Ngọc Sính Đình, chờ tôi giải quyết Hắc Lang xong, mục tiêu kế tiếp chính là em!
Trên mặt Mạc Thiên Kình đầy vẻ lạnh lùng, cực kỳ phúc hắc!
Ngày hôm sau, mới sáng sớm Sính Đình đã bị Cody đánh thức, nói là có tìnhhuống mới nhất, nghi phạm vụ đánh bom liên hoàn xuất hiện, ngày vụ ánxảy ra, có người nhìn thấy một người đàn ông áo đen từ một căn phòngtrong nhà máy đi ra, sau đó căn phòng kia liền nổ tung!
Ban đầuanh ta còn không dám khẳng định, nhưng mấy ngày sau ở một ở một cănphòng khác trong nhà máy lại nhìn thấy người nọ, sau khi hắn ta ra ngoài không lâu cũng nổ tung!
Sau đó liên tiếp xảy ra mấy lần nổ bom nữa, nhìn hung thủ ngông cuồng như thế, anh ta liền nói ra tung tích của nghi phạm!
Nhưng mà anh ta cũng hi vọng trước khi bắt được nghi phạm có thể bảo vệ an toàn của anh ta!
"Cảnh sát trưởng Cody, tên nghi phạm kia thật sự có thể là hung thủ sao?"
Toàn thân Sính Đình áo thun trắng và quần jean, mái tóc dài vẫn cột thành đuôi ngựa như cũ, nhìn rất nhẹ nhàng lão luyện!
"Khả năng rất lớn! Bây giờ nhân chứng đang tả lại hình dáng người đàn ông kia, đoán chừng sẽ rất nhanh có kết quả!"
Cody mặc trang phục màu đen nhã nhặn, cao lớn rắn rỏi, gương mặt đẹp trai khẽ nhăn lại, môi mỏng mím chặt.
"Vậy chúng ta nhanh đi xem một chút, đoán chừng rất nhanh sẽ có kết quả!"
Sính Đình vừa nghĩ tới tên kia có thể là thủ phạm vụ án, toàn thân kíchđộng, hận không thể nhanh chóng bắt được người nọ, một cước hung hăngđánh cho hắn ta tơi bời!
Cody gật đầu, hai người nhanh chóng đitới sở cảnh sát, liếc mắt liền nhìn thấy một người đàn ông khoảng bamươi mấy tuổi đang đứng gần một cảnh sát.
"Sao?"
Sính Đình đi tới, nhìn hình ảnh chắp vá bảy tám phần cau mày hỏi.
"Anh ta nói không phải!"
Tiểu Chương lạnh nhạt nói, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ!
Sính Đình ngồi ở bên cạnh anh ta, nhìn người đàn ông kia nhíu mày, có vẻ như đang nghiên cứu, nhàn nhạt hỏi.
"Anh cảm thấy cần thay đổi chỗ nào, ở đây có rất nhiều hình ảnh, anh thử ghép vào xem!"
Người đàn ông nhìn Sính Đình một cái, bị lời của cô làm doa động, Cody nhìn anh.
"Tự anh ghép, có thể tương đối chính xác hơn!"
Người đàn ông cầm những tấm ảnh vụn vặt kia lên, (chính là tai, mũi, tóc,...) vừa suy nghĩ vừa dán, sau đó lại hủy đi, lại đổi, khoảng hơn nửagiờ sau, vẫn chưa thành hình
"Anh rốt cuộc có nhớ hay không?"
Tiểu Chương có chút nóng nảy, đã lâu như vậy, sao một chút kết quả cũngkhông có, người đàn ông kia vừa nghe cô hỏi, sợ đến độ không dám hérăng!
"Đừng làm rộn, anh cứ tiếp tục! Không nên hốt hoảng, cứ từ từ ghép!"
Sính Đình ý bảo Tiểu Chương rời đi, cô và Cody canh giữ ở đây, người đàn ông kia nhìn Sính Đình một cái, sau đó từ từ chắp vá, một giờ qua đi, người đàn ông kia hưng phấn đứng dậy nói.
"Ghép xong rồi, chính là hắn ta!"
Sính Đình cầm lên xem xét, sao người này lại quen thuộc như vậy?