Quyển 5 - Chương 60: Say mê

- Hinh Nhi, em uống say rồi!
- Hả?
Kỳ Hinh hơi ngẩng mặt lên, đôi mắt lấp lánh, khuôn mặt dịu dàng như nước!
- Sao? Có lẽ thế!
Ánh mắt Kỳ Hinh lóe lên men say, tất cả đều hết sức hấp dẫn!
Sau đó, cô bật cười:
- Này? Sao anh lại có những hai cái đầu thế?


Kỳ Hinh nghiêng đầu về một bên, đưa một tay ra muốn chạm vào một trong hai “cái đầu” của anh!
Ánh mắt Lăng Thiếu Đường ngập tràn ý cười, cô bé này say thật rồi!
- Sao? Em có thích không?
Lăng Thiếu Đường cúi người xuống, nhẹ nhàng nói bên tai cô!


Kỳ Hinh cảm thấy mặt mình nóng bừng, cả người cũng nóng, cô dựa người vào anh, một chút sức lực cũng chẳng có.
- Nếu anh có thể có ba cái đầu thì em càng thích hơn!
Giọng nói uể oải của Kỳ Hinh lại càng khiến cô lúc này trở nên cực kì quyến rũ.
Lăng Thiếu Đường dịu dàng ôm chặt lấy cô.


Anh để một tay cô khoác lên vai mình, sau đó bế cô lên đi vào trong biệt thự.
Kỳ Hinh dịu dàng ngả đầu vào ngực anh, hành động cực kì dịu dàng.
Đêm lại càng trở nên lãng mạn! Trên một hòn đảo tuyệt đẹp như thế này, dường như có thể quên đi mọi chuyện...


Lăng Thiếu Đường ôm Kỳ Hinh đi vào phòng ngủ.
Căn phòng ngủ to như vậy có rất nhiều cửa sổ để có thể ngắm nhìn cảnh biển, khiến căn phòng ngủ lúc này đầy lãng mạn và tao nhã.
Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng đặt Kỳ Hinh lên giường, anh cầm điều khiến bấm nút để rèm cửa sổ đóng lại.


Mái tóc dài của Kỳ Hinh xõa tung ra.
Suối dài và mượt xõa tung trên gối!
Ga trải giường màu trắng toát lên sự nhẹ nhàng càng làm nổi bật khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm, hai má cô hơi đỏ ửng vì rượu, làn da trắng nhẵn mịn như gốm sứ gần như trong suốt mang theo chút màu phấn hồng nhàn nhạt.


available on google playdownload on app store


Cô như một món bảo vật vô giá, cực kì có sức hấp dẫn như một ma lực, dù chỉ nhìn cô cũng bị sa vào như rơi xuống vực sâu, vĩnh viễn không thể quay người lại, trừ khi... có được cô.


Đôi mắt Kỳ Hinh hơi mông lung vì say rượu. Cô nhìn Lăng Thiếu Đường, bất giác vươn tay ra, dường như đang vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của anh.
Lăng Thiếu Đường mỉm cười, khóe miệng cong lên nụ cười yêu chiều mà chính anh cũng không nhận ra. Anh cúi người xuống, đôi môi nóng bỏng dụ dỗ đôi môi cô.


Miệng cô tràn ngập mùi tươi mát pha lẫn chất men rượu khiến anh khó có thể kìm chế! Mà biểu hiện hôm nay của Kỳ Hinh cũng rất dịu dàng khiến trái tim anh lên xuống không thôi.
- Ưm...


Kỳ Hinh theo bản năng hấp thu mùi hương quen thuộc của Lăng Thiếu Đường! Lúc này cô cảm thấy có một bàn tay quen thuộc và ấm áp đang lướt khắp cơ thể cô.
Tiếng nỉ non của Kỳ Hinh lại như động viên Lăng Thiếu Đường tiến thêm bước nữa.


Nụ hôn dịu dàng của anh men dần xuống dưới, dừng lại ở chiếc cổ trắng mềm mại, bàn tay to của anh thuần thục cởi quần áo cô ra.
Khi cơ thể xinh đẹp và mềm mại hiện ra trước mặt Lăng Thiếu Đường, yết hầu anh cũng chuyển động lên xuống, từ cổ họng bật ra tiếng vừa như thở dài vừa như cảm thán:


- Hinh Nhi, em quả thực đúng là một tác phẩm nghệ thuật do chính Thượng Đế điêu khắc!
Ý thức dần quay lại nhưng Kỳ Hinh không thể cự tuyệt được trước hành động và lời nói của Lăng Thiếu Đường đang khiến cô rung động.
Cô còn yêu anh sao? Thực sự như vậy sao?
Hay chỉ do mọi chuyện hôm nay anh làm cho cô?


Dưới tác dụng của rượu, nỗi hận trong lòng Kỳ Hinh với Lăng Thiếu Đường như giảm bớt đi, dường như cô lại yêu anh như hai năm về trước...


Ngọn lửa hừng hực trong mắt Lăng Thiếu Đường như có thể thiêu đốt cả một đồng cỏ, con ngươi đen láy của anh nhìn chằm chằm vào cơ thể tuyệt diệu trước mắt, anh cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người mình.
Giọng nói thô cát của anh vang lên:
- Hinh Nhi, đêm nay tôi muốn hoàn toàn có được em!


Ý của anh rất đơn giản, đó là đêm nay anh không chỉ muốn cơ thể cô mà còn cả trái tim của cô nữa!
- Anh...
Quần áo bị cởi vứt xuống đất, Kỳ Hinh ngượng ngùng quay mặt đi chỗ khác:
- Anh đừng nhìn em như vậy...
Ánh mắt anh trần trụi và trực tiếp nhìn cô như vậy khiến toàn thân cô nóng lên.


- Nhớ kỹ, sự xinh đẹp của em chỉ dành cho tôi hưởng thụ mà thôi!
Anh mỉm cười, một nụ cười cực kì gợi cảm!
Sau đó anh rướn người lên, đè lên người Kỳ Hinh.
Anh cúi xuống hôn lên từng tấc da thịt của cô, linh hoạt kích thích cô, nụ hôn trượt dần xuống bắp đùi trắng như tuyết...


Đầu lưỡi của anh như trêu ghẹo cô...
- A... Đường...
Kỳ Hinh rên lên một tiếng, điều này càng kích thích ngọn lửa dục vọng của Lăng Thiếu Đường.
- Thích không? – Anh dụ dỗ bằng chất giọng khàn khàn.
- Không... không biết...
Cô muốn khống chế dục vọng của bản thân.


Say mê, nhất định là say mê rồi... cả cơ thể và trái tim cô đều muốn phóng túng…
- Sao?
Đôi môi như lửa nóng của Lăng Thiếu Đường lại hôn lên người cô, kéo dài dục vọng trong cô.
- A...
Cô lại bất lực kêu lên, từng đợt khoái cảm mãnh liệt dội thẳng vào cơ thể rồi bùng phát...


Lăng Thiếu Đường giữ chặt lấy người cô, đêm nay anh muốn phóng thích toàn bộ ngọn lửa nóng trong người mình!
- Hinh Nhi, nói yêu tôi!
Lăng Thiếu Đường vừa khiêu khích vừa ra lệnh bên tai cô!
Không biết tại sao nhưng lúc này Lăng Thiếu Đường rất muốn nghe Kỳ Hinh nói những lời này!


Trái tim Kỳ Hinh vẫn còn đang đắm chìm trong cuồng nhiệt, cô dính sát người vào người Lăng Thiếu Đường, nức nở:
- Em... Em...
Men rượu làm cơ thể Kỳ Hinh như nổ tung! Trời ơi, khó chịu quá!
Lăng Thiếu Đường muốn gì đây?
Yêu cái gì cơ? Cái gì nhỉ?


Toàn thân Lăng Thiếu Đường bị dục vọng khống chế đến mức căng cứng nhưng anh vẫn ra lệnh bên tai Kỳ Hinh, giọng nói thô cát vang lên cho thấy anh đang nhẫn nhịn rất vất vả:
- Ngoan, nói yêu tôi!
Lồng ngực Kỳ Hinh phập phồng lên xuống bất định, câu từ bật ra từ khóe môi:
- ... Đường... em yêu anh...


Câu nói ấy hoàn toàn khiến trái tim Lăng Thiếu Đường tan chảy, anh chẳng quan tâm những lời này là thật hay giả, chỉ cần giờ phút này Kỳ Hinh chân thật là được...
Cảm giác cả người cô đã thả lỏng, anh rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, cúi người xuống, tiến thẳng vào người cô.


Trong thoáng chốc, khoái cảm mạnh mẽ bao trùm khắp cơ thể Kỳ Hinh, cô bấu chặt lấy bả vai anh, nghênh đón anh...
- Ưm... Ưm...
Kỳ Hinh không còn biết gì nữa! Cô đang ở Thiên Đường sao? Nếu không tại sao cô lại có cảm giác lạ thế này? Vừa nói như lửa lại có cảm giác vui mừng muốn phát điên?


Từng đợt sóng mạnh mẽ ập tới, mười ngón tay nắm chặt vào nhau điên cuồng hết lần này đến lần khác, tình cảm mãnh liệt dâng trào...
Ngày hôm sau!
Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng chiếu vào phòng, không khí tươi mát của hòn đảo dường như bao phủ trọn phòng ngủ.


Lăng Thiếu Đường đã thức dậy từ lâu, ánh mắt anh nhìn chăm chú cô gái nằm trong ngực mình.


Lúc này Kỳ Hinh đang ngủ say sưa, vì phải đáp ứng sự tham lam của Lăng Thiếu Đường nên cô tốn khá nhiều sức lực, cộng thêm men rượu tác động nên cô nằm trong lòng Lăng Thiếu Đường, ngủ cực kì say! Khi anh tỉnh lại đã thấy cô nằm co người về phía mình, lúc này trông cô thật ôn hòa!


Khóe miệng anh hơi cong lên! Không biết từ lúc nào anh lại có cảm giác không muốn rời khỏi cô gái xinh đẹp trong lòng?
Kỳ Hinh ngủ yên như một nữ thần nhưng lại tạo ra một cảm giác lưu luyến.
Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve gò má cô, tham lam hưởng thụ cảm giác trơn mịn truyền đến từ đầu ngón tay!


“… Đường… Em yêu anh…”
Lời nói tối hôm qua của Kỳ Hinh cứ quanh quẩn trong đầu Lăng Thiếu Đường, cô cảm động trước những việc hôm qua anh làm cho cô sao?
Nếu cô biết được chân tướng sự việc thì sẽ thế nào?


Hàng lông mày của Lăng Thiếu Đường hơi nhíu lại, sao anh lại chú ý đến tâm trạng của cô vậy?
Khi đang trầm tư suy nghĩ, hồi chuông điện thoại đột nhiên vang lên kéo Lăng Thiếu Đường quay lại hiện thực.
Anh nhận máy rồi nói ngắn gọn:
- Đến phòng họp rồi báo cáo rõ ràng cho tôi!


Nói xong, Lăng Thiếu Đường cúp điện thoại, nhìn Kỳ Hinh đang ngủ say một chút rồi xoay người xuống giường.
Anh vào phòng họp trong biệt thự, bắt đầu hội nghị bằng video.
- Nói đi!
Lăng Thiếu Đường ngồi xuống, châm một điếu xì gà rồi nói với tr.a Đức đang ở đầu kia trên màn hình!


- Anh Lăng, trước mắt thì tập đoàn Kỳ thị có vấn đề về tài chính, thậm chí có một số bộ phận nghiệp vụ cũng đang trên đà suy thoái!
tr.a Đức gửi tập tài liệu điều tr.a cho Lăng Thiếu Đường xem qua.
Lăng Thiếu Đường cầm tập tài liệu, bình tĩnh xem xét!


- Còn nữa, anh Lăng, tôi đã thu xếp, lấy danh nghĩa tập đoàn Lăng thị để mua hòn đảo Celebes!


- Chuyện này không quan trọng lắm! tr.a Đức, cậu hãy nhớ kỹ, Kỳ Chấn Đông không ngốc đến mức không biết chuyện liên quan đến hòn đảo Celebes. Nếu ông ấy muốn tìm hiểu thì sẽ biết chuyện mua lại hòn đảo Celebes đó chỉ là giả!
Lăng Thiếu Đường đứng lên, đi đến bên quầy rượu rót một ly.


- Vâng, anh Lăng! – tr.a Đức đáp.
- Tình hình trước mắt của Kỳ thị thế nào rồi?
Lăng Thiếu Đường uống một ngụm rượu rồi cất giọng hỏi.


- Hiện tại cổ phiếu của Kỳ thị đang rớt giá, xem ra Kỳ Chấn Đông đang tìm mọi cách để nắm giữ cổ phiếu, nếu không ông ấy đã chẳng vội bán hòn đảo Celebes mà không đợi được đến lúc mở rộng phát triển đảo!
- Ừ! – Lăng Thiếu Đường hơi gật đầu.


- Đảo Celebes vốn là quà sinh nhật Kỳ Hinh của ông Kỳ Chấn Đông, hơn nữa trên đảo có nguồn tài nguyên phong phú có thể khai thác và lợi dụng, ông Kỳ Chấn Đông gấp rút như vậy, xem ra tập đoàn có vấn đề!


Do tr.a Đức tìm hiểu nên Lăng Thiếu Đường mới biết được mọi chuyện, nhân đó cũng biết ngày sinh nhật của Kỳ Hinh. Sau khi biết được Kỳ Chấn Đông muốn bán đảo Celebes, anh đã mua nó mà không hề do dự.
Nhưng những chuyện này không thể để Kỳ Hinh biết được!


- Anh Lăng, Lăng thị chúng ta có thể tiếp nhận hạng mục khai phá tài nguyên, anh xem chúng ta có cần...
- Không! Mọi thứ trên hòn đảo phải giữ nguyên hiện trạng, dù có một mỏ vàng ở đây thì cũng không được động vào hòn đảo Celebes này!
Lăng Thiếu Đường cắt ngang lời đề nghị của tr.a Đức!
- Anh Lăng...


tr.a Đức nghi hoặc trong lòng, sao anh Lăng lại bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền như vậy?
Lăng Thiếu Đường lại gần cửa sổ, đưa mắt nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Không thể không thừa nhận, hòn đảo này thật sự rất đẹp, hơn nữa nó còn mang một vẻ yên tĩnh và hòa bình!


Không biết tại sao, khi nghĩ đến nụ cười tươi rạng rỡ của Kỳ Hinh, anh quyết định không muốn hòn đảo này có bất cứ dấu vết khai phá nào! Chỉ vì nguyên nhân này mà dù cơ hội kiếm tiền có nhiều đến mức nào anh cũng bỏ qua!


- Giá cổ phiếu đang rớt à? Không thể có chuyện tự dưng tập đoàn Kỳ thị lại bị như vậy, nhất định có kẻ giở trò phía sau, có điều tr.a ra được gì không?
Lăng Thiếu Đường hỏi tr.a Đức.






Truyện liên quan