Chương 26: Em mới là kì lạ
Sau vài ngày nghỉ ngơi ngắn ngủi, hôm nay Bangtan lại phải lao vào guồng quay công việc bận rộn mới. Dù gì thì đợt comeback tiếp theo của nhóm cũng cận kề rồi.
Không chỉ Bangtan, cả cty cũng chợt sôi động hẳn lên vì những thứ thú vị khác, dù có hơi không liên quan tới chuyện chung một chút.
Tâm điểm của sự xôn xao ấy chính là Min Ansa, cô nàng thực tập viên phòng makeup vừa trở thành quán quân cuộc thi thiết kế trang phục cho "gà" nhà quyền lực BTS.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu người đoạt giải Á Quân lần này không ai khác lại chính là hoa khôi của tổ thiết kế, Park Hyejin. Quá bất ngờ đúng chứ?
Hyejin, người lúc trước luôn kiêu căng tự cho mình tài giỏi, thái độ hóng hách tự phụ không ai bằng. Đối với cuộc thi lần này trong đầu cô ta chính là kiểu bản thân rõ ràng nắm gọn mười phần thắng trong tay. Nhưng xem ra người tính không bằng trời tính, cuối cùng Ansa mới là người chạm được vào chiếc cúp đó.
Ở cty rất nhiều người cùng đến chúc mừng nó, phần đông đều bày tỏ sự đồng tình về quyết định của chủ tịch đối với ngôi vị lần này. Họ tất nhiên tin vào tài phán đoán nhạy bén của Bang PD hơn những lời ba hoa của cô nàng nào đó, rằng chiến thắng trong tầm tay, rằng khi đặt danh hiệu hoa khôi cạnh ngôi vị quán quân thì sẽ như thế nào...
Buồn cười!
Nhắc mới nhớ, Hyejin-ssi cô ta sao rồi nhỉ?
Tất nhiên là chẳng vui vẻ gì rồi.
Người ta dù sao cũng đã vào cty gần năm sáu năm nay, kinh nghiệm có thể coi là dày dặn, nay lại thua một đứa thực tập viên nhỏ bé ư?
Nhưng nói đúng hơn thì trong mắt cô ta, Ansa chỉ là một đứa oắt con không hơn không kém.
"Chờ đó đi cô bé, ngày chị và mày gặp nhau...
...sẽ tới sớm thôi!"
-Mừng em trở thành chuyên viên stylist của Big Hit Ent nha!
Rei vui vẻ đưa cho Ansa tờ quyết định vừa có được ở chỗ chủ tịch, ánh mắt chị hồ hởi đến rõ.
Ansa nhận lấy, tâm trạng có đôi chút lạ lẫm.
Chuyên viên stylist? Nghe oai nhỉ, giờ nó còn là nhân viên chính thức của Big Hit Ent nữa, là stylist riêng của Bangtan, nghe qua cũng đã đủ thấy tự hào rồi.
-Em làm tốt lắm!
Sejin, quản lí lớn của Bangtan đi đến vỗ vai nó.
-Cám ơn anh!
-Yaa, coi ai đang ở đây vậy ta?-chưa gì mà từ ngoài cửa đã nghe thấy cái giọng oang oang trời sinh của Jin rồi. Thật nhanh sau đó anh liền đi vào, theo sau là Taehyung và Jimin-Có phải là cô Ansa Min đó không, nhân viên chính thức của cty?
-Anh đoán xem?
Ansa vòng tay sau lưng cười tươi nhìn Jin, tấm thẻ nhân viên mới toanh trước cổ nó cũng vì điệu bộ nhún vai tinh nghịch ấy mà được dịp lắc lư.
-Yaaa Ansa đã có thẻ rồi này!
Jimin hào hứng cười toe đi tới.
-Xinh quá đi mất!
Là V, anh ấy đang xuýt xoa cầm tấm thẻ của nó lên mà ngắm nhìn. Trên đó là dòng chữ MIN ANSA in hoa màu xanh đậm, còn có tấm ảnh thẻ duyên dáng của nó lúc mới tốt nghiệp, hồi còn để tóc đen.
Mọi thứ sau đấy liền bị ngắt quãng bởi tiếng hò hét của Jin và cảnh tượng mọi người bá vai nhau nhảy tưng tưng mấy vòng trong phòng quản lí.
Buổi sáng hôm ấy đối với Ansa, thật là ồn ào mà.
-Nhưng sao chỉ có ba anh ở đây...những người còn lại đâu hết rồi ạ?
Vừa nói nó liền quay qua quay lại ngó nghiêng.
-Ý em là hỏi Jungkook chứ gì?
Taehyung nhướn mày trêu Ansa, không biết anh ấy có ý gì không khi nói thế, cơ mà nghe dễ hiểu lầm lắm đấy, hm...
-Đâu có, em...
Nó còn đang ấp úng thì Jin xen vào.
-Namjoon với Yoongi đang ở studio bàn bạc gì đó cho bài hát chính, Hoseok với Jungkook thì đang tập nhảy!-Jin choàng tay sang vỗ vai nó-Em muốn anh sang gọi "nó" cho em không?
Nói rồi Jin quay lại nhìn Jimin, người còn đang khúc khích cười sau lưng mình.
-Hứ! Các anh bị sao vậy chứ? Thật...kì lạ mà!
Nói rồi nó xấu hổ mà bỏ đi một nước, để lại ba ông tướng đứng đó ngớ ra.
"Em mới là kì lạ đó Ansa!", Taehyung khẽ lén lút nhếch môi.
Jin có nói sai đâu, dạo này Ansa với Jungkook, cả hai đúng là có hơi khác lạ thật...
Không phải đứa này trốn thì đứa kia cũng canh giờ mà lủi mất, ngồi ăn tối cùng cả nhà, hai anh chị còn chưa kịp nói với nhau dăm ba câu đã viện cớ bỏ lên lầu, chẳng bù cho lúc trước, hệt như chó với mèo.
Chỉ là bản thân Ansa không muốn khẳng định vấn đề này mà thôi, là chuyện nó bắt đầu nghĩ về Jungkook nhiều hơn, bắt đầu cảm thấy anh cũng không tới nổi ngốc như mình nghĩ trước đây. Còn bắt đầu cảm thấy đầu óc mình có vấn đề nữa thì phải.
"Jeon Kookie, tới giờ anh ta vẫn không chịu nói mình nghe rốt cuộc có xảy ra chuyện đó không, mình có mất nụ hôn đầu không, mười mấy năm gìn giữ của mình? Antueeeee!"
"Còn cái điệu bộ cười cợt của mấy ông anh Bangtan nữa...Hức, ông trời ơi ngó xuống mà coi, rốt cuộc con đã làm ra loại chuyện gì?"
"Chắc anh ấy cũng chẳng phải người chưa từng yêu đâu nhỉ, nụ hôn đầu càng..."
Thôi để nó ch.ết đi cho xong, giờ chỉ cần nhìn thấy mặt Jeon Jungkook là nó lại nghĩ tới chuyện đó...
Nhưng mà một nụ hôn...chắc cũng không vấn đề gì to tát đâu.
"Stob it (remember Jin?), ngưng ngay cái suy nghĩ "trong sáng" đến bốc mùi ấy đi:))))", bà AN lâu ngày mới nói một câu. Nữ chính này thật lắm điều mà, còn giỏi nghĩ ra mấy thứ... đó nữa:))) Không biết ai mà lại tài giỏi, đào tạo nên một cô gái thú vị được như này nữa (bà chứ ai!?).
"Chấn chỉnh lại cái nào Ansa, cô đã trở thành nhân viên chính thức rồi, Bang PD là vì tin tưởng vào năng lực của cô, tài năng của cô nên mới cho cô những thứ tuyệt vời đó, cô nhất định phải cố gắng cống hiến hết toàn bộ sức lực và tuổi trẻ cho cty, vì cty...
Thính không ăn cũng được, trai đẹp có thể kiếm sau, mục tiêu bây giờ chỉ có một: mua nhà mặt tiền quận Gangnam. MIN ANSA, cố lênnnnn!"