Chương 48: Vui thôi đừng vui quá!
“Ở đây đang mở tiệc sao, sao không ai bảo em hết, ăn mảnh là không ngoan nha!!”
Tối đó Ansa giản dị trong áo sơ mi trắng sơ vin với short jean năng động khoe dáng người nhỏ nhắn cùng mái tóc ngắn thắt con sam ngang trán đáng yêu. Nó đi vào đúng lúc mọi người mong chờ nhất. Là mong chờ được ăn…==”
“Úi, hai đứa đi chung tới đây à?” - Jimin hỏi.
“Nae!” - Jungkook tủm tỉm, tuy vậy nụ cười ấy chỉ xuất hiện được mỗi một tẹo rồi thật nhanh biến đâu mất khi con bé nào đó quả thật không biết tốt xấu mà hí hửng chạy lại chỗ nướng thịt.
“Em...không cần tắm lại nước ấm à, sẽ cảm đó!” - kéo nó lại nói nhỏ, bộ dạng lén lút đó của cậu...muốn không bị để ý mà cứ thích làm chuyện kì bí không hà. Thiệt cái tình!
“Không cần đâu! A hay là...” - nó cũng kẹp cổ cậu nói nhỏ vào tai - “Có phải anh sợ chiếc áo yêu quý của anh bị ám mùi thịt không?” - Ansa cười cười, đưa tay chỉ vào cái thứ đang mặc trên người, vẻ mặt chẳng chút ngượng ngùng, chỉ có ai kia là bị dọa cho một trận, lỗ tai đỏ ửng như màu tôm luộc.
Chuyện gì đã xảy ra thế nhỉ? ^^
-
“Ngon không Ansa?” - gắp cho nó con tôm bụng béo rưới sốt BBQ ngon lành, Jin hài lòng nhìn vẻ hưởng thụ của con bé, còn bảo, “Ra viện rồi phải ăn ngon thế này ăn mừng đúng không?”
“Nae!” - ngồi giữa một bàn tiệc với đủ sơn hào hải vị đặc sắc, xung quanh còn có khung cảnh lãng mạn của khu resort cạnh biển lung linh ánh đèn vàng xinh đẹp lúc về đêm. Gió biển thổi lành lạnh thì ta cứ thế nhâm nhi thêm li vang trắng đăng đắng ngòn ngọt, tứ phía là nam nhân xinh trai, còn gì trên đời sung sướng hơn nữa.
Thế là Ansa vô cùng tận hưởng, buông xuống mọi định kiến về giảm cân, nhiệt liệt cầm đũa lên tung hoành. Này thì tôm này thì mực, này thì lại tôm, tôm...tôm…
Ăn mãi chỉ một món nó mới sực nhớ ra, sao ấy nhỉ, lúc nó loay gắp này gắp kia, lại cùng nói chuyện với mọi người thì bên này, trong chiếc dĩa xinh xắn luôn trống rỗng rất nhanh sẽ lại được lấp đầy bởi một hai con tôm khác, nhưng điều đáng nói là chúng đều được lột sẵn, lại còn rất chỉnh chu lành lặn.
“Kookie ăn dữ quá nha, một mình ‘diệt’ hẳn một đống tôm!” - buồn mồm, Taehyung lại đá đểu cậu em út. Giờ thì hay, ai cũng nhìn thấy cái tô ‘đại bác’ đựng đầy vỏ tôm bên cạnh cậu rồi, vẻ mặt đều cùng một lúc tỏ ra hết sức ‘ngưỡng mộ’.
“...” - có người nhìn tới ngơ ngác bàn tay thoăn thoắt kia, hết nhìn tay lại nhìn cậu, mà vẻ mặt cậu vẫn tỉnh bơ hết sức, ngồi bên cạnh cậu cứ thế tròn trĩnh lột xong con cuối đặt gọn ghẽ vào bát nó mà nói: “Lo ăn đi, để ý người lớn nói nhiều làm gì?”
Ơ?
-
“Ăn no quá đi!!”
Tiệc tàn cũng là lúc các bằng hữu ôm bụng thỏa mãn đứng dậy. Jung Jhope thương mọi người nên đề xuất hướng dẫn mọi người điệu nhảy anh mới nghĩ ra giúp tiêu thức ăn, sinh động thú vị biết mấy từ hình ảnh tới âm thanh thế mà Jin hyung lại một phát ‘lùa’ anh ra sân sau rửa bát, cả cái người sinh năm chín ba đang lười nhác nằm dài ra ghế xếp kia cũng bị ‘lùa’ đi theo cho có tụ.
“Ra đó chơi với vịt đi cho bớt ồn ào!” - Jin dứt khoát chống hông nói sau đó quay lại định gọt táo cho cả nhà. Thế mà chưa kịp đã thấy ngài leader của nhóm trên tay cầm quả dao thái cán vàng múa may, miệng thì bắt đầu ca thán mấy bài hát ‘hot trend’ hiện nay bằng thứ âm thanh...hết sức…*shu~, tiếng thở dài...*
“Muốn ra đó ngắm vịt chung với tụi nó không nhỏ?” - Jin nhếch môi.
“Dạ hoy em vẫn nên ở đây hyung ạ!” - nở nụ cười má lún ngọt muốn rụng răng, Kim Namjoon sau đó ngoan ngoãn nhích sang một bên mà ôm lấy rổ quýt, lột lấy lột để.
Bên này, cạnh hồ bơi là ‘hội nghị’ dành cho những người trẻ tuổi cùng chí hướng, gọi tắt là maknae hội. Có điều hôm nay sẽ khác đôi chút vì hội vừa ‘tuyển’ thêm một em hội viên chẻ chow sinh năm 98, còn nhỏ hơn ‘lão làng’ JeiKei một tuổi thế mà đanh đá chẳng kém cạnh, hứa hẹn sẽ là ‘mầm non’ tài năng của hội - Min Ansa. Téng teng!!
“Mình chơi ‘Muk-Jji-Ppa’ đi, mấy đứa thấy sao?” - V hỏi.
“Được đó oppa!” - Ansa.
“Đứa này thấy cũng được, còn đứa kia?” - Jimin lườm đểu cậu bạn kém mìnhchín tháng tuổi, cũng là đứa vừa gọi Jimin là đứa:)) rồi sau đó mới hỏi đến cái người đang mải mê đá chân vọc nước dưới hồ bơi.
“Cũng được, hyung!” - Kook gật đại.
Sau đó...hội bắt đầu có ‘tí xích mích lục đục nội bộ’...
Tập 1-> Jimin x V
“Mi chơi kiểu gì thế hả, đã bảo không được ra sau rồi mà?” - Jimin giễu chiếc môi ‘chúm chím’ của mình hét như gào vào mặt bạn hiền Kim V.
“Hồi nào cơ?” - V thì nhẹ nhàng hỏi lại, trên môi khẽ mỉm lên tạo hình nụ cười chuẩn sách bà viết, thế mà tên đó vẫn hầm hập nhìn anh.
Tập 2-> Jimin x Ansa
“Ansa, em chơi bằng cái tay đó rồi muốn anh sống sao?” - trong mọi cuộc chiến bọn con gái luôn được nương tay, Ansa cũng thế, chỉ có điều dù hiền lành hơn bụt như Jimin mà đối thủ chơi là cái đứa có bàn tay phải băng bó, kéo búa bao chả khác gì nhau thì chơi làm chi cho tình huynh muội ấy sớm tàn phai?
“...” - muội muội biết ‘cãi huynh núi đè’ nên đành im lặng.
Tập 3-> Jimin x ‘trùm cuối’ Jeikei
“Kookie, rốt cuộc mi có chơi nghiêm túc không vậy hả? Ván nào cũng thua hớt!”
“Em chơi nghiêm túc mà, rất nghiêm túc...và tập trung!” - có đứa nhíu mày mím môi tỏ ra vô cùng quyết tâm, tuy rằng kết quả có hơi...í ẹ.
“Vậy chơi một mình đi, ai rảnh đâu mà chơi hí hí!” - V cười nhăn nhở hại Ansa cũng cười muốn bung gạc theo.
Thế là tan đàn xẻ nghé cả lũ…
“Jin hyung!!”
“Lại vụ gì?” - ngẩn lên đã bắt gặp cái ‘bánh bao chiều héo quắt’ Park Jimin, Jin thở phèo ra một hơi đầy chán nản.
“Đám ngốc đó...chơi mỗi Muk-Jji-Ppa cũng không biết, em...nhớ anh quá huhuuu…” - phịu mặt, Jimin giận dỗi dậm chân xuống nền ba phát tỏ thái độ:)
“Được rồi, cứ tin tưởng anh mày!” - xắn tay, Jin rời khỏi sofa đi tới chỗ hội maknae thiếu một, cũng là đứa nhỏ lủi thủi đằng sau, Park Jimin - “Anh với Jimin chấp ba đứa, nhào dô!” - vẻ mặt khiêu chiến chỉ khi gặp đối tượng đủ kích thích ấy lại trỗi dậy.
“Còn em nữa!” - Namjoon cũng chui vào chỗ cả đám, bên hông tiện thể kẹp rổ quýt chưa lột xong mấy
“Chú qua phe đám chẻ chow đó luôn đi!” - Jin phán ngay khỏi nghĩ - “Chuẩn bị chưa bắt đầu nè!”
“...” - bằng vẻ mặt hết sức ‘ngây ngô và đáng thương’, đám chẻ chow ấy đành câm nín hầu hai thánh Muk-Jji-Ppa ấy chơi đã một bữa ==’’
Cảnh tượng ồn ào náo loạn này mà là hiện thực của ‘nhóm nhạc toàn cầu’ ư?
Ca sỉ với chả ca lẻ, rốt cuộc cũng chỉ là đám trẻ ranh cả thôi...
Kết quả sau đó không khó đoán lắm: ‘chẻ chow’ thua thảm hại, Namjoon thấy tội sấp nhỏ quá đành chia đôi chỗ quýt và táo của Jin ra, coi như đội nào cũng có quà. Tuy vậy một lát bạn Jimin vẫn bị gọi ra sau hè ‘tính chuyện trăm năm’ với hội maknae bạn nhé, cho chừa cái tội ‘tạo phản’.
Lúc này, ở sau vườn.
“Một con vịt xòe ra hai cái cánh! Nó kêu rằng quác quác quác thèm thịt vịt!~”
Nằm trên con võng mà điểm tựa là hai gốc đào to bự, Yoongi vừa đung đưa vừa ca hát, trong miệng còn ngậm nhánh cỏ mây ngoe nguẩy rảnh rỗi.
“Hyung! Ra giúp em một tay đi chứ, nằm đó mà hát tào lao không!” - dưới ánh đèn hiu hắt không xa là cậu bé ‘đáng thương’ Jung Hoseok đang khổ sở cùng một thau chén đĩa đũa muỗng. Trời đêm vừa tối vừa lạnh làm anh nhỏ kèm nhèm mắt, thế là cầm nhầm chai dầu ăn thay vì chai nước rửa, càng hăng say rửa càng thấy sai sai.
“Tào lao đâu ra, anh mày đói bụng thiệt!” - Yoongi thở dài một hơi, lại đung đưa võng.
“Anh mà cứ như vậy đi, lát đám vịt bơi một vòng xong, tụi nó...vào quật anh tơi tả đó...cái tội...nghiệp! Hứ!”
Soạt!
Một tiếng tạt nước anh dũng vang lên kết thúc mọi thứ. Jung Hoseok ngúng nguẩy đi vào bỏ mặt Yoongi cùng bầy vịt...đang rỉa lông cho nhau...
Đêm nay ắt hẳn...còn dài lắm…