Chương 27: Ăn cơm đảo môi thôi …
Món quà này dành tặng cho các hủ thi ĐH ngày hum nay nha. Cố lên nào:-*
Đại lục nằm chính giữa năm khối đại lục trên biển của Di Vong – nơi mà tứ đại chủng tộc chọn làm nơi thối lui – chính là Liên Minh đại lục, là Liên Hợp Quân chủ thành, tương đương với tổng bộ Liên Hợp Quốc trong thực tế.
Thành viên trong tứ đại chủng tộc đều có thể tiến vào, nhưng ở trong thành tuyệt đối không cho phép bất cứ hình thức PK nào, tất cả kỹ năng thương tổn đều không thể phát động, càng cấm mang theo vũ khí vào thành.
Lô Vượng Đạt một hàng bảy người xuống thuyền từ cảng Michael xuất phát, dọc đường cũng ngừng lại một lúc ở Liên Hợp Quân chủ thành, người chơi lần đầu tới đây đều phải tới chủ thành lĩnh một chiếc nhẫn Xuyên Giới, có thể coi như hộ chiếu trong thực tế.
Lãnh địa của tứ đại chủng tộc đều có kết giới bảo hộ, không có pháp thuật Xuyên Giới thì vô pháp ra vào.
Pháp thuật Xuyên Giới là một loại pháp thuật bị động, gặp được kết giới mới có thể tự động khởi động, mà cách duy nhất học được loại pháp thuật này chính là cày danh vọng, đủ danh vọng rồi thì tới Quân Nhu quan để học tập.
Nhưng kết giới của tứ đại chủng tộc đều không giống nhau, cho dù học xong pháp thuật Xuyên Giới của chủng tộc mình thì cũng vô pháp xuyên qua kết giới của ba tộc khác, cho nên phải đến Liên Hợp Quân chủ thành để lĩnh nhẫn Xuyên Giới, như vậy mới có thể tự do xuất nhập lãnh địa của tứ đại chủng tộc.
Lô Vượng Đạt đi vào nhận [ Nhẫn Xuyên Giới ] hơn nửa ngày, mắt thấy thuyền lại sắp rời bến, Huyết Đồng – Tình Hỏa bất đắc dĩ đành phải vào thành đi tìm hắn.
Còn chưa vào thành, tại chỗ bảo quản vũ khí ở cửa thành liền thấy một con tiểu hồ ly lông xù màu xích hoàng, ngồi xổm ở trên quầy của NPC phụ trách bảo quản vũ khí, một trảo giữ chặt quần chip, vẻ mặt bi thiết đang cùng NPC nói cái gì đó, thu hút một đống nữ hài tử kêu ‘manh manh’ vây quanh.
Đến gần, mới nghe rõ Lô Vượng Đạt nói:“Quần chip này thật sự là vũ khí của ta.”
NPC trên mặt tràn ngập không tin “Còn quậy, ta gọi vệ binh bảo vệ thành tới đây đấy. Mau đưa ám khí giao ra đây.” Dùng góc mắt liếc một chỗ trên người Lô Vượng Đạt.
Lô Vượng Đạt lấy hai trảo che đi “Đó là ‘Đậu thái nha, không phải vũ khí.” ( đậu thái nha = xx đó =)))
“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa đẩy đám người ra, tiến lên nhấc bổng Lô Vượng Đạt, sau đó nhấc chân sút Lô Vượng Đạt lăn vào thành, sau đó không biết cầm cái gì đó cho NPC xem, dù sao cũng không ai thấy rõ ràng, NPC liền cấm thanh.
Mà cả quần chip vốn cùng Lô Vượng Đạt bị sút bay vào thành cũng lắc lư rung rinh bay xuống trên đầu NPC.
Lô Vượng Đạt lộc cộc lộc cộc lăn vào trong thành, đứng lên dùng trảo nhu nhu đầu đầy cục u, rất không yên tâm quay đầu lại dặn NPC “Không được mặc trộm.”
NPC:“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa xoa bóp lông mày đang nhíu chặt “Nhanh lên, phải lên thuyền rồi.”
Lô Vượng Đạt lúc này mới xòe ra bốn tiểu đoản trảo chạy vào trong thành.
Chờ bọn hắn lên thuyền, bọn Nhàn Ngữ Lạc Hoa liền thấy tiểu hồ ly trên đầu Huyết Đồng – Tình Hỏa đầy những cục u trập trùng, trên thí thí còn có một cái ấn chân to tướng.
“Tiểu Đạt, khó trách ngươi đi lâu như vậy, nguyên lai còn thuận tiện đi làm kiểu tóc như phật tổ Như Lai nha.” Xin Theo Ta Đàm Tiền vui sướng khi người gặp họa “Nhục kế à nha, phật tam thập nhị tương chi nhất, tôn quý chi tương”
Lô Vượng Đạt ôm đầu không để ý tới hắn.
Thuyền lại lần nữa rời bến.
Đừng nói là đại dương, cho dù là đại hồ, Lô Vượng Đạt cũng chưa từng chính mắt thấy qua.
Thứ đường thủy lớn nhất mà hắn thấy là hồ bơi, cho nên phương tiện giao thông đường thủy mà hắn từng ngồi qua, trừ bỏ chậu rửa mặt được coi như cái thuyền thả vào trong bể tắm lớn hồi còn nhỏ thì trên cơ bản vốn không có.
Tuy rằng cũng không phải đại dương thực sự, nhưng độ thật trong trò chơi này thật sự rất cao, thông qua thông tin số liệu để kích thích năm giác quan người chơi, khiến đại dương mênh mang phi thường hoàn mĩ chân thật hiện ra.
“Oa, nguyên lai đây là đại dương nha, thật muốn nhảy xuống để thỏa thê nghịch nước.” Lô Vượng Đạt từ khi leo lên thuyền liền hưng phấn không thôi, líu ríu không ngừng.
Huyết Đồng – Tình Hỏa bị hắn làm phiền đến ch.ết được “Nhảy đi, ta cũng rất muốn nhìn ngươi ở dưới biển kêu gào cứu mạng, sau đó chìm vào đáy biển.”
Lô Vượng Đạt vươn trảo đem mí mắt đang nhíu của Huyết Đồng – Tình Hỏa búng mở “Ta sẽ bơi.”
Bởi vì say tàu mà ghé vào boong tàu cuồng ói như điên, Đinh Linh Linh hư thoát nói cho Lô Vượng Đạt “Tiểu…… Tiểu Đạt, quên cái chuyện hải du đi…… Không thể được, trừ bỏ…… Ở dạng đặc biệt như thế này …… Thuyền, cái gì…… Cũng chìm xuống.”
Lô Vượng Đạt nhìn nước biển đen ngòm kia, thực cảm khái mà nói:“…… Một nơi tốt để ngâm chuồng heo nha.”
“……”
Mặt biển mênh mang khiến phạm vi tầm mắt được mở rộng tối đa, khi trên mặt biển rộng xuất hiện một thành lâu màu than trì, vậy là tới địa bàn của nhân tộc rồi.
Thuyền chậm rãi cập bến, xếp hàng đi khỏi cảng, chủ thành là một tòa lâu đài giống như kiểu của thời trung cổ Châu Âu hiện ra ngay trước mắt.
Nhìn lên là hai hùng sư cẩm thạch thủ hộ ở hai bên cửa thành to lớn, cúi đầu thấy dưới chân là sông hộ thành nước chảy xiết.
NPC vệ binh thân mang trọng giáp tận tụy với việc tuần tra, người chơi lui tới vội vàng, một bộ cảnh tượng phồn hoa hưng thịnh. Đây là đô thành cũng là chủ thành Thánh Quang của nhân tộc.
Cùng Băng Phong Vương đình của yêu hồ tộc phồn phục hoa sức cùng nguy nga lộng lẫy so sánh, thì đô thành Thánh Quang rất hùng vĩ, nguy nga mà trang nghiêm.
Lô Vượng Đạt biến trở về hình người đi theo dòng người vào thành, đột nhiên truyền đến thanh âm đứt quãng của Ly Sa – Cửu Vĩ, cảm giác kia giống như là nói chuyện bằng điện thoại di động có chất lượng không tốt vậy “Có…… Đang…… Nhiễu…… Đừng…… Đi……”
Mà đi theo phía sau Lô Vượng Đạt, Huyết Đồng – Tình Hỏa lại rõ ràng nhìn thấy thân ảnh Lô Vượng Đạt một trận không rõ, như là màn hình TV bị nhiễu sóng.
Lô Vượng Đạt không nghe thấy Ly Sa – Cửu Vĩ nói cái gì, theo bản năng tiếp tục đi theo dòng người phía trước, đi một đoạn mới thấy tốt hơn chút, thanh âm Ly Sa – Cửu Vĩ lại rõ ràng “Trong thành này thật cổ quái, vừa rồi có cái gì đó đang nhiễu ta, còn truy tung xuất xử phụ thân thuật của ta.”
“Vậy…… Làm sao bây giờ?” Lô Vượng Đạt dừng cước bộ.
Ly Sa – Cửu Vĩ suy nghĩ “Trước đừng động, lấy tĩnh xem kỳ biến đi.”
“Huyết Đồng, Tiểu Đạt làm sao vậy?” Nhàn Ngữ Lạc Hoa nâng Đinh Linh Linh vẫn còn say tàu không ngừng được, mới vừa quay đầu lại muốn tìm Huyết Đồng – Tình Hỏa, lại thấy hắn đang cùng Lô Vượng Đạt đứng ngốc ở cửa thành cách đó không xa.
“Đến đây.” Lô Vượng Đạt vội hô, liền chạy tới.
Huyết Đồng – Tình Hỏa mặt có chút đăm chiêu tiếp tục đi theo phía sau Lô Vượng Đạt.
Vừa rồi hắn tuyệt đối không có hoa mắt, ở khoảnh khắc thân ảnh bạch sắc của Lô Vượng Đạt mơ hồ tiêu tán, hắn tuy rằng chỉ thấy sau lưng, nhưng Huyết Đồng – Tình Hỏa có thể khẳng định, bóng lưng kia không phải là bóng lưng mà nữ hài tử nên có.
Vài nữ hài tử trong hội của Nhàn Ngữ Lạc Hoa tới đón tiếp bọn họ.
Sau khi cùng bọn tỷ muội ân cần thăm hỏi vài câu, Nhàn Ngữ Lạc Hoa đi tới nói với Huyết Đồng – Tình Hỏa:“Cũng đều đã mệt mỏi, tới khách sạn của Xin Theo Ta Đàm Tiền ăn vài thứ rồi nghỉ ngơi, sau lại tính tiếp.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền nhất thời xù lông nhảy dựng lên “Thân huynh đệ cũng phải tính rõ ràng, cho nên ta báo trước nhá, các ngươi đi tới khách sạn của ta thì ta đại đại hoan nghênh, nhưng tất cả phí dụng là không thể miễn giảm.”
Mới vừa nói xong, đã bị nữ hài tử trong hội của Nhàn Ngữ Lạc Hoa véo một cái “Quỷ hẹp hòi.”
Cuối cùng dưới cấu véo cửu âm bạch cốt của nhóm nữ hài tử, Xin Theo Ta Đàm Tiền khuất phục, đáp ứng mời ăn một bữa cơm.
Khách sạn của Xin Theo Ta Đàm Tiền ở khu thương mậu của đô thành Thánh Quang, nhìn ngoài cửa đông như trẩy hội thì có thể thấy rằng nó rất có danh tiếng trong đám người chơi.
“Người chơi có thể tự mình mở quán sao?” Lô Vượng Đạt ngẩng đầu hỏi Huyết Đồng – Tình Hỏa.
“Có thể, chỉ cần có đủ kim tệ mua đất mua mặt tiền cửa hàng, sau đó thỉnh NPC trông quán là được.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền đưa bọn họ tới một chỗ ghế lô( ) mang phong cách Baroque ( ba-rốc), sau đó cùng NPC *** trưởng nói thầm vài câu.
Mấy nữ hài tử trong hội của Nhàn Ngữ Lạc Hoa tuy rằng không có dung mạo khiến mắt người ta lóa mắt như Nhàn Ngữ Lạc Hoa, nhưng là mỗi người mỗi vẻ.
Mấy nữ hài tử tự nhiên hào phóng hướng Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa tự giới thiệu.
Huyết Đồng – Tình Hỏa khí thế có điểm bức nhân, hơn nữa lại đeo mặt nạ khiến người ta có điểm khó có thể thân cận, cho nên nhóm nữ hài tử cùng Lô Vượng Đạt thân cận nhiều hơn.
Thấy Huyết Đồng – Tình Hỏa bị xa lánh, Nhàn Ngữ Lạc Hoa tận dụng triệt để mà ngồi vào bên người Huyết Đồng – Tình Hỏa, hỏi han ân cần.
Nhóm NPC làm việc rất nhanh, sau một lát, nhóm bồi bàn đã nhanh nhẹn đem đồ ăn bê lên.
Nhìn bàn đầy bóng loáng xanh lè, trừ bỏ Xin Theo Ta Đàm Tiền, ai cũng đều trợn tròn mắt.
“Đừng khách khí với ta nha, ta chính là kẻ rất khó mời người ta được bữa cơm đấy.” Xin Theo Ta Đàm Tiền rất có tư thế kẻ làm chủ.
Lô Vượng Đạt duỗi thẳng cổ nhìn một cái đĩa trước mặt “Đây là?”
Xin Theo Ta Đàm Tiền liếc mắt “Lá rau chân vịt xào cuống rau chân vịt.”
“……”
“Vậy đây?” Đinh Linh Linh chỉ vào đĩa đồ ăn trước mặt nàng.
“Lá rau chân vịt xào lá rau chân vịt.”
“……”
“Đây thì sao?” Lô Vượng Đạt lại chỉ vào cái đĩa trước mặt Huyết Đồng – Tình Hỏa.
“Lá rau chân vịt trộn cuống rau chân vịt.”
“……”
“Đô thành Thánh Quang thiếu thủy thủ khỏe mạnh lắm à?” Lô Vượng Đạt sửng sốt hỏi.
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
Lô Vượng Đạt chỉa chỉa cái tai hồ ly của mình “Ta là hồ ly, ta muốn ăn gà.”
“Tiểu Đạt, ngươi không biết, khoa học chứng minh hồ ly không thích ăn gà.” Xin Theo Ta Đàm Tiền ân cần thiện dụ “Không tin ngươi đem một con gà cùng ngươi để cùng nhau đi.”
Lô Vượng Đạt 囧.
“Hôm sau quay lại xem tuyệt đối là……”
“Gà mang thai.” Đinh Linh Linh vẻ mặt khinh bỉ đáp.
Lô Vượng Đạt đại 囧.
“Không đúng.” Xin Theo Ta Đàm Tiền nghiêm trang “Là Tiểu Đạt mang thai.”
Lô Vượng Đạt bạo 囧 nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “Vì danh dự yêu hồ vương tộc, ta sẽ để con gà kia phụ trách.”
Huyết Đồng – Tình Hỏa: “……”
Đinh Linh Linh đứng lên vận động cho nóng người “Tử đòi tiền, bổn cô nương trong kỳ sinh lý có giết người cũng không mang hồng danh đâu.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm ngẩng đầu “Ngươi nửa tháng trước đã có kỳ sinh lý rồi, hiện tại nên là kì an toàn chứ.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền trốn phía sau ca ca mình “Kì an toàn? Ta sao lại cảm thấy nàng đã tới thời mãn kinh rồi.”
“Tử đòi tiền, đừng chạy.” Đinh Linh Linh phát hỏa, ở trong ghế lô truy chém Xin Theo Ta Đàm Tiền.
“Ha ha ha……” tiếng cười sang sảng của Vô Gian bật lên “Bữa này ta mời, xem như đón tiếp Tiểu Đạt cùng Huyết Đồng.”
“Vô Gian hội trưởng đã giúp đỡ sinh ý của ta như thế ” Xin Theo Ta Đàm Tiền chân chó rốt cục cũng khẳng khái một hồi “Ta cũng không thể keo kiệt nha, cho các ngươi dùng tăm miền phí trong quán của ta.”
Lô Vượng Đạt 囧 “…… Cho dù có đem cả hàm răng xỉa thành lược cũng chả tốn bao nhiêu tăm đi.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền lại bị cấu véo cửu âm bạch cốt của nhóm nữ hài tử hầu hạ một hồi.
Chờ đồ bưng lên bàn, Xin Theo Ta Đàm Tiền thể hiện trọn vẹn nguyên tắc tối cao nhất cùng cơ bản nhất là không ăn thì không cần trả tiền, ăn cũng không cần trả tiền, ăn không cần trả tiền ai lại không ăn, lang thôn hổ yết quét ngang bàn ăn.
Lô Vượng Đạt mới vừa vươn dĩa ăn tới đĩa thịt bò, toàn bộ thịt bò liền tiến vào trong bát Xin Theo Ta Đàm Tiền.
Dĩa ăn đành phải sửa hướng món cá nướng, nhưng ngay cả chạm vào thành đĩa cũng chưa tới, cá nướng lại toàn bộ tiến vào trong bát Xin Theo Ta Đàm Tiền.
Tình trạng của những người khác cũng giống Lô Vượng Đạt.
Nhìn đồ ăn trong bát Xin Theo Ta Đàm Tiền cao như đỉnh Everest, mấy nữ hài tử cùng Đinh Linh Linh đều giận, cũng không cố kỵ cái gì lễ nghi mà bắt đầu tranh đoạt.
Lô Vượng Đạt cũng muốn tranh, nhưng dù luận nhanh nhẹn hay là tốc độ cũng hoàn toàn không theo kịp, cuối cùng hắn cũng phát hỏa, biến thành tiểu hồ ly xem còn có ai so được nhanh nhẹn và tốc độ với hắn không.
Bọn Vô Gian tức thì nhìn thấy một con tiểu hồ ly nhảy lên nhảy xuống trên bàn ăn, nơi đi qua bát không đĩa sạch, trong nháy mắt chỉ còn lại có gà nướng trước mặt Huyết Đồng – Tình Hỏa là chưa bị nhúng chàm, nhưng đó cũng là chuyện sớm hay muộn.
Đoàn người đã muốn bắt lấy con hồ ly kia để bảo vệ con gà, nhưng đều thất bại.
Ngay tại khi cái miệng hồ ly sắp há ra cạp một miếng lên thí thí con gà, một bàn tay to lớn đúng lúc cầm lên cái đuôi hồ ly.
Huyết Đồng – Tình Hỏa lạnh lùng cảnh cáo Lô Vượng Đạt “Ngươi dám làm gì con gà này, ta sẽ làm điều đó với ngươi.”
Lô Vượng Đạt quay đầu lại nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa, lại nhìn thí thí gà trước mắt, run rẩy vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng ɭϊếʍƈ thí thí gà.
Huyết Đồng – Tình Hỏa:“……”