Chương 37: Đối sách đảo môi thôi…
Lô Vượng Đạt chà xát mồ hôi trên thái dương “Kỳ thật tình huống cũng không nghiêm trọng như vậy, chỉ là bạn bè trong trò chơi muốn hẹn tôi ra gặp mặt ngoài đời mà thôi.”
“Nga, còn tưởng rằng rốt cuộc cũng có cơ hội biểu diễn thân thủ một phen chứ.” Liệp Vương thực tiếc hận thở dài “Loại sự tình này thì cứ trực tiếp đi tới chỗ hẹn là được rồi, không cần trở về báo cáo, đương nhiên nếu đối phương quá gợi cảm thì lúc ấy sẽ có thứ khác cần bàn nha.”
Lô Vượng Đạt ngượng ngùng “Nhưng vấn đề là…… Tôi không cẩn thận đem chính mình chơi thành nữ, hơn nữa có vẻ đối phương cũng vẫn coi tôi là nữ, cho nên……”
“Chờ chờ ……” Liệp Vương càng nghe đôi mắt trừng đến càng lớn “…… Không cẩn thận…… Đem chính mình chơi thành nữ?!!!!!”
‘Chơi’ kiểu gì mà có thể đem chính mình chơi thành nữ.
Từ xa xưa có hình thức tránh thai vĩnh viễn, đến bây giờ có phẫu thuật chỉnh hình hiện đại, lại có từ thân thể biến thái đến tâm lý biến thái, nhưng dù sao phương pháp có thể đem chính mình “Chơi” thành nữ nhân, Liệp Vương cũng cần não bổ một lần.
Lô Vượng Đạt nhìn Liệp Vương không biết đang suy nghĩ cái gì mà mặt vặn vẹo biến hình, hắn quyết định nói thẳng ra.
Chờ Lô Vượng Đạt nói xong, Liệp Vương sớm đã vẻ mặt dại ra “Cửu Vĩ…… Đệ nhất mỹ nữ Nhàn Ngữ Lạc Hoa…… Huyết Hồ vương là GM…… Đại thần Ngắt Hạnh Đầu Tường cùng Hướng Thiên Nhất Tiếu…… Siêu cấp nhiệm vụ……” Đó là kỳ ngộ như thế nào!!!
“Cho nên vì không để Huyết Đồng đánh thành yêu nhân, anh…… Anh có thể cho tôi mượn một cô gái không?” Lô Vượng Đạt không quá dám xác định mà thỉnh cầu.
Liệp Vương đột nhiên từ trạng thái dại ra khôi phục, lại lắc đầu, ôm tay Lô Vượng Đạt, nhìn lòng bàn tay hắn, nói nhỏ “Tôi lần trước rõ ràng nhìn thấy cậu là Ngũ Hành khiếm ngược ……”
Lô Vượng Đạt:“……”
“Như thế nào đột nhiên liền chuyển biến?” Liệp Vương trăm tư không giải được.
“Anh biết xem tướng tay à?” Lô Vượng Đạt hỏi.
Liệp Vương nhất phái biểu tình cao nhân siêu thoát phàm trần thế tục “Sẽ không, hiểu được chút ý vị mà thôi.”
Lô Vượng Đạt:“……”
– phân cách tuyến đã lâu vô dụng quá –
Liệp Vương vịn bả vai Lô Vượng Đạt, vừa đi vừa nói chuyện: “Con gái thì đích xác chúng tôi có một, nhưng không biết có thích hợp cho cậu dùng không nữa.”
Liệp Vương mang theo Lô Vượng Đạt đi vào một gian phòng tập thể thao ở đường khẩu, chỉ vào người trên máy chạy bộ “Là người kia.”
“Người kia?” Lô Vượng Đạt chỉ vào nằm ngửa ra đằng sau “Là người kia sao?”
“Cậu sao không phân biệt được đâu là nam đâu là nữ thế, đó là nam.” Liệp Vương đem ngón tay Lô Vượng Đạt hơi chút đổi phương hướng “Người trên máy chạy bộ kia mới là nữ.”
Lô Vượng Đạt thực rất chăm chú cùng chăm chú nhìn vào hình thể cùng cơ ngực của người được chỉ là nữ kia “Liệp Vương, anh thấy thế nào mà kêu cô ấy là nữ?”
Liệp Vương ở trước ngực mình khoa tay múa chân “Xem cơ ngực phát triển của cô ấy chứ sao.”
“…… Vậy anh như thế nào xác định người nằm ngửa kia là nam?”
“Xem cơ ngực phát triển của hắn.”
Lô Vượng Đạt 囧 “…… Nhưng cảm giác đều giống nhau.” Hắn thật sự nhìn không ra có cái gì khác nhau.
Liệp Vương chậm rãi quay đầu nhìn hắn, nghiêm trang “Đích xác giống nhau.”
Lô Vượng Đạt đại 囧 “……”
“Cho nên tôi lúc trước là trực tiếp đến hỏi mới biết được cô ấy là nữ.”
“……” Lô Vượng Đạt mặt xám như tro tàn “Vẫn là để Huyết Đồng đem tôi đánh thành yêu nhân đi.”
Liệp Vương:“……”
“Đừng nóng vội” Liệp Vương thực nghĩa khí ôm chầm cổ Lô Vượng Đạt “Chúng ta trước đi xuống ăn cơm, ăn no bụng mới nghĩ được biện pháp. Đi mau, bằng không sẽ không còn đồ ăn, cậu không biết đâu, ông chú làm cơm đặc biệt không thích gặp tôi, người khác hai muôi cơm có thể đầy một bồn cơm, tới tôi thì hai muôi cũng chưa kín được đáy bồn. Tuy nói bồn của tôi có lớn một tí, nhưng cũng không có thể như vậy nha.”
Lô Vượng Đạt sửng sốt nhìn hắn “Bồn gì thế?”
Liệp Vương vừa nói vừa hướng dưới lầu đi tới “ Kiểm bồn” [ Chậu rửa mặt.]
“……”
Ngay tại khi hai người lấy xong cơm đang chuẩn bị ăn, chợt nghe tiếng ngoài đường khẩu “Anh trai à, ba ba nói chuẩn bị đóng chi phiếu của anh lại đấy.” Lời tuy không lắm ôn nhu, nhưng thanh âm lại như tiếng chuông thanh thúy dễ nghe.
Tối trọng yếu là, thanh âm này làm cho Lô Vượng Đạt cảm thấy rất quen thuộc.
“A đừng……” Kêu thảm thiết qua đi, Liệp Vương chân trước chân sau chạy vội đi ra ngoài.
Lô Vượng Đạt càng nghĩ càng cảm thấy thanh âm kia quen thuộc, liền đi ra ngoài theo.
Khuôn mặt tròn tròn mặc dù đang tức giận lại khó giấu đi được hai má lúm đồng tiền đáng yêu, đôi mắt hạnh viên sáng ngời mà trong sáng, miệng phấn hồng đô cao cao.
“Cô là Đinh Linh Linh.” Lô Vượng Đạt có loại kinh hỉ vì nhân sinh hà xử bất tương phùng( ).
Cô bé này đúng là Đinh Linh Linh.
Đinh Linh Linh nghe thấy có người gọi tên trong trò chơi của cô, ánh mắt lướt qua Liệp Vương nhìn lại, chỉ thấy ở cạnh cửa có một tên nhìn qua quê mùa mà lại thực ngốc làm cho người ta có cảm giác buồn bực sầu não vì thất bại, đang vui sướng nhìn cô.
Đinh Linh Linh nhìn qua cũng khẳng định mình không quen người này “Cậu là ai nha?”
“Cậu quen em gái tôi à?” Liệp Vương cũng thực kinh ngạc.
Lô Vượng Đạt đi qua, ngại ngùng cười cười, lúng ta lúng túng nói:“Tôi…… Tôi là…… Lô Vượng Đạt.”
“A”, Đinh Linh Linh hét to một tiếng nhảy xa khỏi Lô Vượng Đạt ba trượng “Gạt người, không có khả năng, Tiểu Đạt là con gái mà.”
Thấy Đinh Linh Linh phản ứng, Lô Vượng Đạt có chút không biết làm sao vội vàng xua tay “Tôi lúc trước không phải đã nói sao, tôi là bởi vì một nhiệm vụ mà tạm thời ở bộ dáng kia, hiện tại mới là bộ dáng chân thật nhất của tôi.”
Đinh Linh Linh tinh tế hồi tưởng, lúc trước Lô Vượng Đạt đích xác nói như vậy, hơn nữa Lô Vượng Đạt cho tới bây giờ chưa nói qua bản thân là nữ.
Vòng qua vòng lại, đem Lô Vượng Đạt nhìn vài vòng sau, rốt cục từ cặp kính đen to đùng kia nhìn thấy cặp mắt quen thuộc “Cậu thật là Tiểu Đạt?”
Lô Vượng Đạt ngây ngô cười gật đầu.
Liệp Vương nhìn Lô Vượng Đạt, lại nhìn em gái nhà mình, đột nhiên vỗ tay một cái “Tôi có chủ ý.”
Bị hắn bay tới một câu như vậy, Lô Vượng Đạt cùng Đinh Linh Linh đều sờ không được ý nghĩ.
Chờ Liệp Vương nói rõ tiền căn hậu quả sau, hai mắt Đinh Linh Linh tỏa sáng làm cho Lô Vượng Đạt kinh hồn táng đảm, “Tiểu Đạt”, một phen cầm tay Lô Vượng Đạt “Ái tình là vô tội mà.”
Lô Vượng Đạt cùng Liệp Vương sửng sốt, bọn họ cũng chưa nói yêu là có tội đi.
“Cho dù là nam nam chi ái, vẫn nên dũng cảm gan dạ mà bày tỏ với Huyết Đồng.” Đinh Linh Linh cổ vũ hắn.
“Cô xác định phản ứng đầu tiên của Huyết Đồng sẽ không là đem tôi đánh thành yêu nhân chứ?” Lô Vượng Đạt bi ai.
Đinh Linh Linh lại lần nữa nắm chặt tay Lô Vượng Đạt “Chỉ cần tình yêu của cậu là chân thật, hắn tuyệt đối sẽ không làm thế với cậu đâu.”
Liệp Vương nhìn em gái mình khẳng định mà không có lý do “Sao em biết rõ thế?”
Đinh Linh Linh hướng Liệp Vương vô tội chớp chớp mắt “Em chỉ là an ủi hắn mà thôi nha.”
Lô Vượng Đạt càng vô tội “…… Sao tôi lại không cảm thấy được cô an ủi cơ chứ?”
Đinh Linh Linh nghiêm túc “Vậy cảm giác là được rồi.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Liệp Vương mau mải đem đề tài chính kéo về “Chủ ý của tôi là để em gái tôi thay cậu đi gặp Huyết Đồng.”
Đinh Linh Linh khoát tay “Không được, Huyết Đồng quen em mà.”
Lô Vượng Đạt gật đầu.
“Cải trang giả dạng là được mà.” Liệp Vương ý chí chiến đấu sục sôi nắm chặt quyền.
Trải qua hai giờ kịch liệt thảo luận cùng cải trang sau, tạo hình mới của Đinh Linh Linh đã được đi ra.
Liệp Vương kích động đối Đinh Linh Linh nói “Hoàn mỹ, thật sự là rất hoàn mỹ.”
Đối mặt với thành quả lao động của mình, Lô Vượng Đạt cũng không nén được cảm khái “Phải nha, rất hoàn mỹ, chính là hoàn toàn nhìn không ra……” Rốt cuộc là thành cái thứ gì rồi a.
Câu nói cuối cùng kia, Lô Vượng Đạt đánh ch.ết cũng không dám nói ra.
Đinh Linh Linh sờ sờ băng vải trên mặt “Các anh có thể hay không đừng ở sau ót của em nói chuyện, chúng ta nói chuyện ngay mặt đi nè.”
Lô Vượng Đạt:“……”
Liệp Vương gãi đầu chạy lại đây “…… Này có thể trách bọn anh sao? Bình thường còn có cái mặt để người ta biết đâu là mặt trước mặt sau, hiện tại cải trang thì trước sau đều giống nhau, em không kêu một tiếng thì ai biết đâu mới là mặt của em.”
“Em như vậy là do ai chứ?” Đinh Linh Linh đối Liệp Vương chính là hành hung một hồi.
Lô Vượng Đạt cũng hiểu được đây đích thật là vấn đề “Đích xác, thực dễ dàng không cẩn thận sẽ là nói chuyện cùng cái ót, dù sao cũng phải có một dấu hiệu nào đó để xác định mặt trước mặt sau.”
“Cái gì vậy?” Hai anh em cùng hỏi.
“Tỷ như……” Lô Vượng Đạt chần chờ “Cơ ngực phát triển?”
“……”
Ngày hôm sau, bọn họ ba người đi sớm tới nhà hàng mà Huyết Đồng – Tình Hỏa đã hẹn, dùng lời Liệp Vương nói thì chính là đến quan sát địa hình.
Ở vị trí mà Huyết Đồng – Tình Hỏa đã hẹn trước không xa, bọn họ tìm một bàn trống ngồi xuống, như vậy nếu có tình huống gì đột phá bọn họ có thể ở gần để giúp đỡ Đinh Linh Linh.
Thời gian ước định tới gần, Lô Vượng Đạt càng ngày càng đứng ngồi không yên, liên tiếp vào toilet.
Khi Lô Vượng Đạt đi toilet lần thứ mười tám, hắn gặp một người.
Tuy rằng chỉ là sườn mặt, tuy rằng không có một thân y bào hỏa hồng chói mắt, tuy rằng không có nhãn đồng yêu hồng nhiếp hồn, nhưng mi nhãn dài mang chút khẽ vểnh lên, mũi anh đĩnh, khóe môi tựa tiếu phi tiếu, khuôn mặt lược hiển âm nhu, không chỗ nào không nói cho Lô Vượng Đạt, người này tuyệt đối chính là Huyết Đồng – Tình Hỏa.
Lô Vượng Đạt vừa định lén lút rời khỏi, liền cùng người đang rửa tay vừa xoay người lại – Doãn Thịnh Sâm – đối diện thẳng mặt.
Muốn lảng tránh đã không còn kịp rồi, Lô Vượng Đạt chỉ có thể kiên trì nói “Không…… Không tốt…… Ý là, đi nhầm…… Đi nhầm toilet.” Nói xong liền chạy ra.
Doãn Thịnh Sâm sửng sốt, nghĩ rằng bản thân cũng đi nhầm toilet, cũng liền chạy ra ngoài theo, va vào Lô Vượng Đạt đang muốn bỏ chạy.
Chỉ thấy Doãn Thịnh Sâm hẩy hẩy tóc, thực dường như không có việc gì mà lại vào toilet đối diện, Lô Vượng Đạt nghĩ muốn ngăn cản đều không còn kịp rồi.
Ở khoảnh khắc mở ra cánh cửa toilet đối diện, Doãn Thịnh Sâm nhìn thấy một người béo ơi là béo đeo chật ních trên eo một cái phao bơi ba vòng đang đối mặt với cái kính quay lưng về phía hắn, ở trong kính cùng hắn có 5 giây đối diện.
Tuy rằng người này bị phao bơi ba vòng che đi rất nhiều, nhưng cũng không giấu được giới tính của cô ta.
Doãn Thịnh Sâm thực trấn định thối lui ra ngoài toilet, sau đó đối Lô Vượng Đạt nói:“Nếu tôi không nhìn lầm, vừa rồi người kia hẳn là phụ nữ.”
Lô Vượng Đạt mồ hôi róc rách “…… Nếu nhìn lầm rồi thì sao?”
Doãn Thịnh Sâm mặt không đổi sắc “Thì phải là ai đó đã để cái phao bơi ba vòng bên trong, quên cầm.”
Lô Vượng Đạt:“……”
-Chú thích