Chương 81: Then chốt đảo môi thôi
Vua người lùn bị bán thực khó hiểu nhìn mấy người bọn hắn “Có phi thuyền không cần, lại tốn tiền đi truyền tống trận sao?”
“Phi thuyền tới tay?” Bọn Liệp Vương hưng phấn kêu lớn lên.
“Thật sự là trong họa có phúc, vốn đang lo lắng hải – lục – không( Biển – đất liền – trên không) đều bị phong tỏa, phải đi như thế nào mới có thể tới Thánh Quang đại lục, bây giờ có phi thuyền sẽ không còn là vấn đề nữa.” Hướng Thiên Nhất Tiếu thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Huyết Đồng – Tình Hỏa ôm chầm Lô Vượng Đạt “Cho dù không có phi thuyền cũng không sao, ta đã cho người ẩn náu ở Thánh Quang đại lục chuẩn bị tùy thời tiếp ứng chúng ta, đương nhiên có phi thuyền liền càng bớt việc.” Người hắn nói đương nhiên là NPC.
Lô Vượng Đạt không đếm xỉa tới bọn họ đang nói cái gì, đang lục tung đồ đạc tìm phi thuyền của mình.
“Phi thuyền, phi thuyền, ngươi ở nơi nào?” Lô Vượng Đạt thực cẩn thận tìm kiếm, tìm đi tìm lại thì thấy “Đây là biên lai mượn đồ của Tử Đòi Tiền.”
Muốn ch.ết Không Dám Nói nhìn một đống giấy thiệt dày bị Lô Vượng Đạt quăng trên mặt đất, liếc sang hỏi Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ngươi mượn cái chi mà nhiều như vậy?”
“Hồng dược.”
“Nhiều như vậy?”
“Này có thể trách ta sao? Ai bảo mục sư của đội chúng ta nguyền rủa còn giỏi hơn thêm huyết.”
Lô Vượng Đạt tiếp tục “Đây là bít tất mà Tử Đòi Tiền mượn nợ”
Muốn ch.ết Không Dám Nói khinh bỉ nhìn Xin Theo Ta Đàm Tiền “Ngươi cũng thật lòng dạ đen tối quá đi, mông Tiểu Đạt dù đẹp, nhưng ngươi đừng quên Huyết Đồng cũng không dễ chọc.”
Xin Theo Ta Đàm Tiền nhất thời nhảy dựng lên “Ngươi thì biết cái gì, đó cũng không phải là bít tất bình thường, đó chính là bít tất có tính thông khí vô cùng tốt.”
Muốn ch.ết Không Dám Nói nhìn cái bít tất bị ném trên mặt đất “……” Quả nhiên đủ thông khí, rách tơi tả còn hơn cái lưới đánh cá.
Lô Vượng Đạt không biết đụng đến cái gì, liền nói thầm “ƈúƈ ɦσα của Tử Đòi Tiền thế chấp sao còn ở chỗ ta thế này, không phải đã trả lại rồi sao?”
“Phốc”, trừ bỏ Xin Theo Ta Đàm Tiền, những người khác đều phun nước miếng.
Xin Theo Ta Đàm Tiền thì bị nước miếng của mình làm sặc.
Liệp Vương lau lau khóe miệng phun ra nước miếng “ƈúƈ ɦσα không phải loại đồ vật tùy thân mang theo hay sao? Khi nào thì có công năng tách rời ra thế?”
Xin Theo Ta Đàm Tiền:“……”
Muốn ch.ết Không Dám Nói vươn ngón trỏ cùng ngón giữa “Ta dựng thẳng lên hai ngón tay, về phía sau bốn mươi lăm độ hướng lên trên…… Cắm, cắm lép cái tên bại hoại ngay cả ƈúƈ ɦσα cũng đem ra thế chấp.”
Đoàn người:“……”
Xin Theo Ta Đàm Tiền vừa nghe thế thì rất thống khổ “Vậy có thể…… Phiền toái ngươi…… Điều chỉnh cao lên 10 độ không? Ngươi cắm đến…… Lỗ mũi.”
Muốn ch.ết Không Dám Nói: “……”
Xin Theo Ta Đàm Tiền thật vất vả suy nghĩ xem làm cách nào để cứu vớt cái lỗ mũi của mình từ trong tay Muốn ch.ết Không Dám Nói “Tiểu Đạt, cái gì mà ƈúƈ ɦσα của ta, ngươi đừng nói lung tung được không.”
Lô Vượng Đạt sửng sốt “Không phải của ngươi sao? Này nè?” Lấy ra một cái đồ vật gì đó.
Xin Theo Ta Đàm Tiền có loại cảm giác án oan được giải “Phiền toái ngươi đem chữ trà thêm vào được không, hiểu lầm ch.ết người.” Vội vàng hướng Muốn ch.ết Không Dám Nói giải thích “Ngươi xem, chỉ là hiểu lầm một hồi mà thôi, ta sao có thể là loại người này được chứ.”
Muốn ch.ết Không Dám Nói thật sâu nhìn hắn “Ta vẫn muốn cắm ngươi, làm sao bây giờ?”
Xin Theo Ta Đàm Tiền theo bản năng nhảy cách Muốn ch.ết Không Dám Nói một khoảng nhất định “ Vậy là cắm làm sao?”
“ƈúƈ ɦσα.” Muốn ch.ết Không Dám Nói nghiêm trang.
Xin Theo Ta Đàm Tiền ngượng ngùng “Nếu…… Ngươi thật sự là nhẫn không được, cũng không phải không được.”
“Vậy nếu ta muốn cắm vào con mắt thì sao?”
Xin Theo Ta Đàm Tiền run rẩy khóe miệng “…… Vậy ch.ết cũng phải nhịn xuống.”
“……”
Thấy Xin Theo Ta Đàm Tiền cùng Muốn ch.ết Không Dám Nói công nhiên thảo luận vấn đề công thụ, kẻ vẫn chưa từ bỏ ý định nghĩ muốn phản công – Liệp Vương u oán nhìn Đừng Đối Ta Đạn Cầm “Đồng dạng là huynh đệ, nhưng sao mà chênh lệch lớn như vậy chứ?”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm thản nhiên liếc hắn một cái “Được rồi, đừng nói ta chưa cho ngươi cơ hội.”
Liệp Vương nhất thời nhãn tình sáng lên “Thật sự?”
“Ừ.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm thực nghiêm túc “Chơi oản tù tì, một ván định thắng bại, ai thắng làm công.”
“Được.” Liệp Vương xoa tay “Đến đây đi.”
“Đừng nóng vội, nghe ta nói hết.” Đừng Đối Ta Đạn Cầm cười nói “Lấy chiến tích từ lớn đến bé toàn thua của ngươi, ta sẽ nhường một bước, ta không thể duỗi đầu ngón tay.”
Không thể duỗi đầu ngón tay vậy chứng tỏ ngoại trừ ra búa thì không thể ra cái gì khác nữa, nói thẳng chính là muốn cho Liệp Vương thắng.
Liệp Vương nhất thời cảm động lên tới tột đỉnh “Nguyên lai ngươi yêu ta như vậy.”
Đừng Đối Ta Đạn Cầm sủng nịch sờ sờ đầu Liệp Vương “Nếu ta chỉ có thể nắm tay, vì để công bình thì ngươi cũng phải có sự ràng buộc.”
Liệp Vương vừa nghe đánh cái giật mình, thanh âm lên tới quãng tám “Sẽ không là không cho ta ra bao đấy chứ.”
“Sao có thể vô sỉ như vậy, nhiều nhất là chỉ cho ngươi duỗi 2 ngón tay ra thôi.”
“……”
Liệp Vương chỉ có thể duỗi hai ngón tay, nói cách khác chỉ có thể ra kéo, Đừng Đối Ta Đạn Cầm không thể duỗi ngón tay chỉ có thể ra búa, thắng bại sáng tỏ.
Nhưng Liệp Vương vẫn không phục, ở lúc chơi oản tù tì hắn duỗi ngón cái cùng một ngón trỏ.
“Đây là cái gì?”
“Súng.”
“……”
“Được rồi chơi thiệt nè, đến đến.”
Lần này Liệp Vương vươn một ngón trỏ cùng một ngón út.
“Đây lại là cái gì?”
“Lục mạch thần kiếm.”
“…… Không phải lục mạch thần kinh chứ?”
“……”
Bị Liệp Vương quấy rối như thế, thắng bại không phân nổi, Lô Vượng Đạt đột nhiên kêu lớn lên “Gạt người, không có.”
Đoàn người thấy Lô Vượng Đạt sinh khí, vội vàng hỏi:“Cái gì không có?” “Phi thuyền, bên trong căn bản là không có phi thuyền, vua người lùn gạt người.” Lô Vượng Đạt lòng đầy căm phẫn.
Vua người lùn bị bán ấp úng “Ngươi không phát hiện…… Một cái gì đó rất giống pháo sao?”
“Thấy.” Lô Vượng Đạt gật đầu “Cái đó và phi thuyền có quan hệ gì chứ?”
Vua người lùn bị bán chậm rãi chạy tới sau lưng Nhân Khẩu Phiến Tử “Đem người nhét vào trong ống pháo, phóng ra ngoài liền bay, lúc bay phải nhớ ưỡn thẳng thân thể, phải thực thẳng vào.”
Toàn thể:“……”
Huyết Đồng – Tình Hỏa để Lô Vượng Đạt đem pháo ra, sau khi nghiên cứu “Người bay rồi thì đáp xuống thế nào?”
“Cơ bản dựa vào rơi tự do.”
“……”
“Vậy phiền ngươi làm mẫu cho ta đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa nói xong liền đem vua người lùn bị bán nhét vào trong ống pháo “Tiểu Đạt, phóng ra.”
“Oanh” một tiếng, vua người lùn bị bắn bay đi ra ngoài.
Đoàn người lấy tay che ở trên trán nhằm tránh nắng, nhìn vua người lùn bị bắn lóe lên như ngôi sao giữa không trung “Tiểu Đạt, ngươi đem hắn phóng đi nơi nào thế?”
“Vừa mới bắt đầu ta muốn thử tới thành Sachson, nhưng hệ thống nói quá xa, cho nên ta đặt địa điểm tới sơn động của vua khổng lồ.”
“……”
“Linh Linh, ngươi hẳn là cao đồ của Vu Không – Tình Hỏa đi.” Huyết Đồng – Tình Hỏa hỏi Đinh Linh Linh “Ngươi biết làm dù bay không?”
Đinh Linh Linh giơ tay “Biết.”
“Trừ bỏ ta cùng Tiểu Đạt, ngươi chuẩn bị vài cái dù bay cho bọn họ đi.”
“Ngươi cùng Tiểu Đạt không cần sao?”
“Ta có thể mang theo hắn nhảy không gian.”
Một bên Nhân Khẩu Phiến Tử nghe được Huyết Đồng – Tình Hỏa nói như vậy, trong mắt hơi hơi hiện lên cái gì đó, sau lại bất động thanh sắc.
Dù bay là loại vật phẩm xài một lần rồi hỏng, cho nên nguyên vật liệu cần để chế tác cũng rất bình thường, thợ may nào cũng có.
Đinh Linh Linh cũng mang theo, chính là không nhiều lắm, không đủ nguyên liệu làm cho mỗi người một cái dù bay, nhưng nếu chỉ cần dùng đá hồi thành quay về thành là đủ nguyên liệu, cho nên cả bọn quay về thành rồi chậm rãi chuẩn bị.
Cuối cùng bọn họ thỏa thuận, tạm tới thành Garse của Garan Caddo đại lục.
Bị bắn bay như vậy có vẻ rất nguy hiểm, nhưng sau khi cả bọn thử qua đều thấy nghiện, nếu không phải không còn dù bay, bọn họ còn muốn chơi thêm một lần.
Mà trước mắt, Lô Vượng Đạt đã sáu mươi cấp, nhưng mà bọn Xin Theo Ta Đàm Tiền còn phải ở Liên Minh Quân chủ thành cày danh vọng lên hai ngàn, cho nên bọn họ lại bắt đầu phân công nhau hành động.
Lô Vượng Đạt cùng Huyết Đồng – Tình Hỏa tới Băng Phong Vương đình lấy vũ khí danh vọng cấp sáu mươi, còn học thêm kỹ năng, những người khác ở lại Liên Minh Quân đại lục cày danh vọng.
Bọn Huyết Đồng – Tình Hỏa trực tiếp truyền tống quay về hoàng cung.
Ngân Diện – Tuyết Nhiễm thật xa đã nghe thấy thanh âm Huyết Đồng – Tình Hỏa rống Lô Vượng Đạt “Ta cảnh cáo ngươi, điểm còn lại không được thêm loạn vào may mắn nữa, bởi vì hệ thống không thể để mức chống cự lên tới 100%, cao nhất chỉ có 90%, cho nên ngươi có thêm nữa cũng lãng phí.”
“Tiểu Đạt” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm phi về phía Lô Vượng Đạt, chà đạp mặt búp bê của hắn “Có tình yêu làm dịu có khác, thật sự là càng ngày càng dễ thương xinh xắn mà.”
Lô Vượng Đạt mặt đỏ hồng “Ngân Diện đại tỷ cũng càng ngày càng xinh đẹp nha.”
“Tất nhiên.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm tự nhiên hào phóng thừa nhận.
“Sao thế? Rốt cục câu dẫn được nam nhân kia rồi à?” Huyết Đồng – Tình Hỏa từ bên người bọn họ đi qua, ngồi ở trên vương tọa trong điện.
“Không nói với ngươi nữa.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm kéo Lô Vượng Đạt “Tiểu Đạt, chúng ta đi, trao đổi kinh nghiệm.”
Lô Vượng Đạt da mặt mỏng, nhất thời ngay cả sợi tóc cũng như đỏ rực lên, nhìn về phía Huyết Đồng – Tình Hỏa cầu cứu.
Huyết Đồng – Tình Hỏa lại tà khí cười cười “Đi thôi, thuận tiện hỏi nàng vũ khí cấp sáu mươi của ngươi.”
“Nhanh như vậy đã sáu mươi?” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm giật mình, quay đầu lại nhìn Huyết Đồng – Tình Hỏa “Ngươi làm bậy giúp hắn cày quái à?”
“Sao có thể.”
“Tốt nhất là không có, bằng không đầu ngưu ở Thiên Không thành kia lại cho ngươi cái báo cáo lên cấp trên.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nói xong, mang theo Lô Vượng Đạt hướng tẩm cung của nàng đi tới.
Trang bị danh vọng cấp sáu mươi là [ Hư Không pháp trượng ], thể chất thêm 120 điểm, trí lực thêm 80 điểm, thương tổn pháp thuật thêm 70, trị liệu lượng thêm 90. Đối với người chơi sáu mươi cấp mà nói xem như tiểu cực phẩm.
Lại nhìn thuộc tính cơ bản của nhân vật Lô Vượng Đạt bây giờ.
Nhân vật:
Cấp bậc:60
Chức nghiệp: Quang minh mục sư
Thể chất:0 điểm [ trang bị thêm thành 723 điểm ]—
Giá trị sinh mệnh tổng cộng 8230.
So với người chơi cùng cấp mà nói là ít máu trầm trọng, nhưng Lô Vượng Đạt có thể đẩy 50% thương tổn cho Huyết Đồng – Tình Hỏa, cho nên giá trị sinh mệnh hiện tại của hắn cơ hồ cùng Đừng Đối Ta Đạn Cầm tám mươi mốt cấp giống nhau.
Trí lực:40 điểm [ trang bị thêm thành 457 điểm ]—
Giá trị pháp lực tổng cộng 5470. Ở dưới sự cảnh cáo của Huyết Đồng – Tình Hỏa, trí lực của Lô Vượng Đạt rốt cuộc đột phá 0 điểm.
Sức mạnh:0 điểm
Nhanh nhẹn:0 điểm [ trang bị thêm thành 42 điểm ]
Pháp thuật thương tổn:331 điểm [ trang bị thêm thành cùng trí lực điểm gia tăng pháp thương ]
Trị liệu lượng: 449 điểm [ giống như trên ]
Đặc thù thuộc tính
Danh vọng:10075
Vinh dự:1
Mị lực:0
Chờ Lô Vượng Đạt nghiên cứu xong thuộc tính của mình, Ngân Diện – Tuyết Nhiễm lôi kéo hắn trao đổi chuyện đó đó.
Nhưng chính là Ngân Diện – Tuyết Nhiễm nói nhiều vô cùng, Lô Vượng Đạt bụm mặt ngồi nghe.
“Cho nên nói, đừng tưởng rằng cùng nam nhân có quan hệ liền cảm thấy nên vô tư, vậy sai lầm rồi. Càng là loại thời điểm này càng không thể sơ suất, bởi vì nam nhân chính là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm ý chí chiến đấu sục sôi “Cho nên muốn hoàn toàn bắt lấy tâm nam nhân, phải chặt chẽ nắm lấy tính phúc của bọn họ.”
Lô Vượng Đạt lúng ta lúng túng “…… Không phải dạ dày sao?”
“Ngu ngốc.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm dùng đầu ngón tay đỏ sẫm của nàng trạc nhẹ đầu Lô Vượng Đạt “Chưa nghe thánh nhân nói sao, thực sắc tính dã, mấu chốt ở trên ‘tính’.”
“Ừm?” Lô Vượng Đạt mơ hồ, thực sắc tính dã này không phải nói đến nhân chi bản tính hay sao?
“Mà then chốt cũng ở cái ‘tính’ đó.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm rất có khí thế dứt khoát khẳng định.
“?” Tuy rằng Lô Vượng Đạt vẫn không hiểu cho lắm, nhưng hắn cũng muốn lưu lại tâm Huyết Đồng – Tình Hỏa, chỉ cần là biện pháp hữu dụng hắn đều muốn học, đều muốn thử.
“Tâm hư vinh của nam nhân rất khó dò, đặc biệt ở trên giường.” Ngân Diện – Tuyết Nhiễm chậm rãi mà nói “Ngươi kêu đến càng là không khống chế được, lại càng có thể thỏa mãn hắn, so với mập hợp càng thêm có thể thỏa mãn hắn.”
“À.” Lô Vượng Đạt nghiêm túc nghe giảng, còn kém không lấy giấy bút ra ghi chép.
“Nhưng mà, cái này cũng không thể kêu bậy, tiếng lớn tiếng nhỏ, thanh cao thanh thấp, còn có tiết tấu cùng tần suất đều là phi thường mấu chốt ……”
Thẳng đến Huyết Đồng – Tình Hỏa thúc giục Lô Vượng Đạt logout, hai người này còn chưa nói xong.
Lô Vượng Đạt một bộ học thành nghề tự tin mười phần, làm cho Huyết Đồng – Tình Hỏa ù ù cạc cạc.
Sau khi hai người rời khỏi trò chơi, thời gian bên ngoài đã là trời sắp sáng.
Lô Vượng Đạt không biết muốn làm gì mà khiến Doãn Thịnh Sâm vốn muốn tắm uyên ương dục phải tắm một mình.
Doãn Thịnh Sâm đem khăn mặt nóng phủ ở trên mặt, thư hoãn mệt nhọc, cũng không biết có phải ảo giác hay không, hắn cảm thấy hình như đèn bị tắt.
Kéo xuống khăn mặt, chỉ thấy cả phòng tối om, vừa muốn gọi Lô Vượng Đạt hỏi xem có phải hắn tắt công tắc đi không, chỉ thấy cánh cửa phòng tắm chậm rãi mở ra, ánh sáng nhu hòa tràn ngập phòng tắm, làm trên khuôn mặt đầy hơi nước kia mềm nhẹ ửng đỏ.
Doãn Thịnh Sâm vừa định gọi Lô Vượng Đạt, chỉ thấy quang ảnh ở dưới ánh nến lay động, một đôi chân được xà văn màu xanh ( xà văn = hoa văn hình rắn) quấn quanh, đang chậm rãi từng bước một tiêu sái tiến vào.
Đầu tiên là mũi chân chỉa xuống đất, mới là gót chân chậm rãi chấm đất, theo động tác chân, xà văn màu xanh kia ở dưới ánh nến lóe ra màu vàng nhạt.
Doãn Thịnh Sâm căn bản không thể khống chế hai mắt của mình, ánh mắt theo xà văn xoay quanh, cuối cùng chăm chú ở thứ giữa hai chân vừa biến mất dưới xà văn.
Lúc này hai chân khẽ di chuyển, xà văn ở giữa cặp mông vểnh lại ẩn hiện, dọc theo eo mà kéo dài lên trên……
“Tiểu……” Doãn Thịnh Sâm muốn gọi Lô Vượng Đạt, nhưng thanh âm lại đột nhiên trở nên khàn khàn.
Cấp bách tụ xuống, hướng thẳng xuống một bộ phận nào đó ở dưới thân thể.
Lô Vượng Đạt đêm nay mặc chính là quần áo xà văn trong suốt bó lấy người, làm cho khi hắn thoát y hệt như là yêu tinh phá kén, yêu mị tận xương.
Doãn Thịnh Sâm không dám động, lẳng lặng nhìn Lô Vượng Đạt đi vào trong bồn tắm lớn, giống như xà mà vươn hai chân lên, cuối cùng chủ động dâng lên cái hôn thật sâu.
Doãn Thịnh Sâm không vươn tay đi ôm Lô Vượng Đạt, bởi vì hắn muốn xem Lô Vượng Đạt còn có thể làm ra được điều gì, tuy rằng đêm nay Lô Vượng Đạt đã muốn cho hắn kinh hỉ không nhỏ, nhưng hắn còn muốn càng nhiều.
Cái hôn chấm dứt, Lô Vượng Đạt trúc trắc theo khóe miệng Doãn Thịnh Sâm mà duyện hôn xuống.
Giống như con mèo nhỏ mà ɭϊếʍƈ hầu kết Doãn Thịnh Sâm, làm cho Doãn Thịnh Sâm không ngừng nuốt xuống hầu kết, phát ra tiếng rống trầm trầm như đang ẩn nhận.
Tay Doãn Thịnh Sâm vẫn nhịn không được, đặt ở phía sau lưng Lô Vượng Đạt, nhẹ nhàng vuốt lưng Lô Vượng Đạt, từng chút từng chút xuống phía dưới, dẫn tới Lô Vượng Đạt run rẩy không ngừng.
Nhưng Lô Vượng Đạt vẫn như cũ, không dừng lại động tác ngoài miệng, khi đi vào trước ngực, học động tác mà Doãn Thịnh Sâm từng làm cho hắn, nhẹ nhàng cắn ʍút̼, làm cho Doãn Thịnh Sâm càng rống thêm trầm.
Cuối cùng môi dọc theo trung tuyến xuống phía dưới, không quản việc nước đã chạm tới gần đầu, Lô Vượng Đạt vẫn tiếp tục, thẳng đến khi đem bộ phận của Doãn Thịnh Sâm ngậm vào trong miệng.
“A……” Doãn Thịnh Sâm hà hơi thật dài, không khống chế được mà kéo Lô Vượng Đạt từ trong nước ra, để hắn ghé vào một đầu khác của bồn tắm lớn, tùy tay rửa đi bộ phận sắp sửa nở hoa.
Khẩn cấp nhất thẳng lưng, đem chính mình hoàn toàn không có vào.
“A……” Lô Vượng Đạt kêu lên, bởi vì không có khuếch trương đã phải tiếp nhận xâm lấn, đau là điều khó tránh khỏi.
“Thực xin lỗi, Tiểu Đạt ” Doãn Thịnh Sâm thực hối lỗi “Ta thật sự là nhịn không được, đêm nay ngươi thật sự là rất mê người.”
Nói xong thân thể áp lên phía sau lưng Lô Vượng Đạt, khẽ hôn lên cái lỗ tai hắn, sau gáy, lưng, tay lại ngựa quen đường cũ mà lấy lòng phía trước Lô Vượng Đạt, chậm rãi di động thân thể, làm cho Lô Vượng Đạt chậm rãi thích ứng xâm chiếm của mình.
Bị làm đau không hề khó nhịn, khi Lô Vượng Đạt cảm giác được khoái cảm mà kìm lòng không đậu nhắm mắt lại, Doãn Thịnh Sâm lúc này mới bắt đầu cuồng dã.
“A…… A…… A…… Ưm……” Lô Vượng Đạt tận tình hò hét, cơ hồ bị lạc ở trong ***, đột nhiên nghe thấy Doãn Thịnh Sâm hô lên “Kêu lớn một chút đi.”
Lô Vượng Đạt giật mình tỉnh lại, nguy rồi, như thế nào đã quên Ngân Diện đại tỷ dạy, mấu chốt ở đâu, mình vừa rồi đã kêu cái gì vậy, hiện tại mất bò mới lo làm chuồng nhưng may mà chưa muộn.
Lô Vượng Đạt tìm lấy tiết tấu “Một hai ba bốn, hai hai ba bốn, ba hai ba bốn, bốn hai ba bốn, lại một lần nữa nào.”
“……” Động tác Doãn Thịnh Sâm chậm lại.
“A ngao ác oa, oa oa ác oa, ác ngao ác oa……”
Doãn Thịnh Sâm dừng hẳn động tác “Em…… Muốn dẫn lang tới sao?”
Lô Vượng Đạt:“……”
Lô Vượng Đạt không nổi giận, không ngừng cố gắng “Meo meo…… Ô……” Vừa kêu vừa vặn vẹo thắt lưng.
“Này còn kém không nhiều lắm.” Doãn Thịnh Sâm thực hưởng thụ Lô Vượng Đạt xoay thắt lưng, nhiệt tình lại nổi lên.
Lô Vượng Đạt thấy hiệu quả, kêu đến càng hăng say “Meo meo…… Ô…… Chít.”
Doãn Thịnh Sâm thiếu chút nữa đâm đầu xuống nước “Chít là sao?”
“Con chuột bị mèo quơ được, phát ra tiếng kêu thảm thiết.”
“……”