Quyển 1 - Chương 31: Quá độ (cái gì đó tiến bộ một cách vượt bậc)
N Bá» Má»T CÃCH VƯỢT BẬC)
Bên nà y Diá»p Triá»u Thiên chÆ¡i Äùa Äến cao hứng bên kia há»p thư Thá»§y TÃch Äã muá»n ná» tung, Thá»§y TÃch có thói quen khóa há»p thư, vì hà nh vi Äá»t tiá»n cá»§a Diá»p Triá»u Thiên má»i ngưá»i nhanh bá» dá»a rá»i, muá»n gá»i thư nhằm mục ÄÃch tá» vẻ mình rất ghen tá» cùng oán háºn.
Diá»p Triá»u Thiên vừa nhìn vừa mừng thầm, bá»n há» không biết hắn là ngưá»i Äứng sau má»i chuyá»n, cÄn cứ tôn chá» nhất quán cá»§a Thá»§y TÃch khi ngoạn trò chÆ¡i Äến nay, má»t sá» nghÄ© Thá»§y TÃch trúng sá» sá», má»t sá» khác lại nghÄ© vì muá»n báo thù nên Thá»§y TÃch nâng cấp má»t lần hoà nh tráng Äến như thế, chá» có má»t ngưá»i cưá»i há» há» như kẻ trá»m biết rõ là m cho Diá»p Triá»u Thiên trong lòng tháºt khó chá»u.
[Thư tÃn] Thanh Liá»
u Thu Hà n: sư nương?
[Thư tÃn] Thá»§y TÃch Nhất Kiến Như Cá»:â¦
[Thư tÃn] Thanh Liá» u Thu Hà n: O(â©_â©)O sư phụ là cái loại buá»n tao là m sao Äá»t nhiên vì má»t cái trò chÆ¡i mà Äá»t tiá»n a.
[Thư tÃn] Thá»§y TÃch Nhất Kiến Như Cá»: vạn nhất hắn Äá»t nhiên Äá»i tÃnh?
[Thư tÃn] Thanh Liá»
u Thu Hà n: Äừng nhiá»u lá»i, ta còn không biết Hà n Diá»p thế nà o sao.
[Thư tÃn] Thá»§y TÃch Nhất Kiến Như Cá»:â¦
[Thư tÃn] Thanh Liá»
u Thu Hà n: Äừng thẹn, ha hả.
Thẹn thùng cái Äầu mi, không cần là m ra cái bá» dáng như ta Äây hiá»u rõ Thá»§y TÃch lắm không bằng.
[Thư tÃn] Thanh Liá» u Thu Hà n: ta ÄÆ°a Äá»a chá» cho sư nương, quả tháºt sư nương không là m ta thất vá»ng (^o^)/
[Thư tÃn] Thá»§y TÃch Nhất Kiến Như Cá»: hắc hắc ~~~ Äá» Äá» là m tá»t lắm
[Thư tÃn] Thanh Liá»
u Thu Hà n: hắc hắc ~~~ chúng ta gặp mặt Äi.
[Thư tÃn] Thá»§y TÃch Nhất Kiến Như Cá»: Cút.
Lúc nà y ngoà i cá»a có Äá»ng tÄ©nh, Hà n Diá»p xách bao lá»n bao nhá» Äá» Än trá» vá», Diá»p Triá»u Thiên chạy qua há» trợ và o phòng bếp, cá a, cua a, thá»t bò thá»t dê trải má»t Äá»ng lá»n Äá» trên bà n.
Diá»p Triá»u Thiên chảy nưá»c miếng há»i: âEm có thá» Än những thứ nà y sao?â
Hà n Diá»p má»t bên sắp xếp má»t bên Äáp: âTất nhiên, cáºu là khách mà .â
âAnh lại khách khÃ, em sao có thá» lại là khách nhân ÄÆ°á»£c, Äá» Äó em giúp vá»i.â
Diá»p Triá»u Thiên chạy nhanh lại tay không ngừng hoạt Äá»ng thu thu kiá»m kiá»m, mặc dù cà ng giúp cà ng loạn.
Hà n Diá»p Äặt tay dưá»i vòi nưá»c rá»a sạch, sau Äó nghiá»n ngẫm xem Äá»ng Äá» Än kia phải chế biến ra sao, Diá»p Triá»u Thiên cÅ©ng hưng trà chuẩn bá» giúp lại bá» Hà n Diá»p Äẩy ra ngoà i. âChá» Än là tá»t rá»i.â
âLần sau em nhất Äá»nh má»i anh Än cÆ¡m.â Diá»p Triá»u Thiên ngoan cá» bám trụ khung cá»a nói.
âHa hả, chÃnh là chá» cáºu má»i, nhưng hiá»n tại tôi má»i cáºu ra ngoà i.â Hà n Diá»p nói xong cÅ©ng vừa Äem tay hắn gỡ khá»i khung cá»a, má» chá»t Äóng cá»a phòng bếp lại.
Diá»p Triá»u Thiên cưá»i Äến mặt mà y hạnh phúc, tháºt ấm áp. Thanh Liá» u Thu Hà n bá» bá» quên ÄÆ°a ra má»t chuá»i uy hiếp, yêu cầu Diá»p Triá»u Thiên giảng giải chi tiết, Diá»p Triá»u Thiên Äá»i vá»i Äá»i tượng xem mắt cá»§a Hà n Diá»p trong lòng vẫn là khó chá»u, vì thế mang tâm tình muá»n thá» uy nói hắn Äang á» nhà Thá»§y TÃch. Kết quả Thanh Liá» u Thu Hà n như già u to rá»i phóng má»t chuá»i biá»u tình cưá»i gian Äã không thấy ngưá»i Äâu, bên kia nÄm ngưá»i há»§ nữ há»p lại là m rõ gian tình.
Phòng bếp truyá»n Äến tiếng leng keng thùng thùng, Diá»p Triá»u Thiên và i lần muá»n nhìn nhưng vì tin tưá»ng anh mà nhá»n lại ÄÆ°á»£c, nÆ¡m ná»p lo sợ tiếp tục ngoạn trò chÆ¡i, Hà n Diá»p chuẩn bá» xong má»i thứ xấu há» Äến gõ cá»a phòng Äá»i Diá»p Triá»u Thiên nói: âChúng ra ngoà i tiá»m Än cÆ¡m.â
Quả nhiên Äánh giá cao bản thân là má»t sai lầm, chuyá»n nấu cÆ¡m rất phức tạp chứ không ÄÆ¡n giản như mình nghÄ©. Bình thưá»ng chá» biết tùy tiá»n Än và i cái rau xanh cùng cÆ¡m, là m cá ná»a ngà y lại chẳng xong, vì thế anh å§, trÆ¡ mắt nhìn con cua nÆ¡i nÆ¡i chạy loạn, má»t ná»a con cá chép còn giãy dụa. Cả hai kéo nhau ra tiá»m cÆ¡m là má»t hà nh Äá»ng sáng suá»t.
Diá»p Triá»u Thiên chả ÄỠý chá» cần cùng anh má»t chá» Äá»u cao hứng, phi thưá»ng thoải mái mà tá» vẻ sao cÅ©ng ÄÆ°á»£c.
Cách nhà Hà n Diá»p không xa chÃnh là khu phá» Än vặt ná»i tiếng, mặc ká» là lẩu Än ngon miá»ng Äến Äâu, vẫn là nhìn má»t bà n bia rượu Äi cùng vá»i má»t dÄ©a thá»t á»c ngon miá»ng hÆ¡n, cái gì cần Äá»u có cả.
NghÄ© sẽ bá»i thưá»ng Diá»p Triá»u Thiên má»t bữa tiá»c lá»n, Hà n Diá»p rá»ng rãi mang hắn Äến phá» Än vặt, tìm Äến cá»a hà ng nà o Äó uá»ng bia Äến Äêm. Sau hai chén, Diá»p Triá»u Thiên nhìn nhìn cái miá»ng Hà n Diá»p Äã Äá» lên liá»n tâm viên ý mãn. Cái môi há»ng há»ng trÆ¡n bóng kia không biết khi chạm và o có cái vá» gì.
Thá»i Äiá»m trả tiá»n hắn anh dÅ©ng già nh trả, lại bá» Hà n Diá»p nói chưa Äi là m lấy tiá»n Äâu mà trả Äánh trá» vá», trên ÄÆ°á»ng vá» lại nhá» trong túi Äã hết sạch tiá»n liá»n ngượng ngùng.
âTiên sinh xem thá» Äi, tiá»m lẩu chúng tôi Äại hạ giá, nếu 100 chá» cần ÄÆ°a 50.â Má»t tiá»u tá» chạy bà n ân cần ÄÆ°a thá»±c ÄÆ¡n.
Diá»p Triá»u Thiên tiếp nháºn há»i: âNhóc phát cái nà y ÄÆ°á»£c trả công ra sao?â
âTrả a, má»i khách hà ng và o quán có thá» ÄÆ°á»£c chia phần trÄm hoa há»ng.â
âNhư váºy, áchâ¦â
âLà m sao váºy?â Hà n Diá»p Äi trưá»c quay Äầu lại há»i.
âKhông viá»c gì, Äi thôi.â
Vá» Äến nhà Hà n Diá»p ngắm máy tÃnh cá»§a mình kinh ngạc kêu lên má»t tiếng: âA!â
âCó gì không?â Diá»p Triá»u Thiên khẩn trương há»i.
âTôi chếtâ¦â Hà n Diá»p chán nản nói.
âAizz ~ hắn quên cho Thá»§y TÃch trá» vá» thà nh.â Thá»§y TÃch Äáng thương trên mà n hình không biết nằm trên mặt Äất Äã bao lâu.
Sau khi vá» thà nh, mục tin nhắn nhấp nháy vừa má» ra liá»n thấy ângươi bá» Ngà y Hữu Cuá»ng Ãt giết chếtâ.
Hai ngưá»i ngẩn ra: âKhông phải bá» quái giết tá»i chết sao?!â