Chương 126 : MỘNG YỂM CHI VƯƠNG
Chuyện gì vậy nhỉ?
Ta ngạc nhiên nhìn về phía phát ra những tiếng ngựa hí này, hai tiếng hí có khí thế rất mạnh mẽ, không ngờ lại có thể khí cho tiên kỵ [Tử Diễm Lôi Dực Mã] của ta cảm thấy bất an, không dám đi tiếp.
Chẳng lẻ phía dưới có thần thú, ta trong lòng âm thầm hô to "May mắn".
May mắn là ta vừa thả con dã mã cùi bắp trong không gian thú cưỡi đi, rồi thay tiên kỵ [Tử Diễm Lôi Dực Mã] vào đó, nếu không nó nghe thấy hai tiếng hí này, bây giờ chắc là đã chạy trốn ra xa rồi.
Thật vất vả ta mới chấn an được [Tử Diễm Lôi Dực Mã], sau đó đề nó từ từ bay xuống Tinh Mã Hồ, ta thật sự là muốn xem quái vật gì mà lại lợi hại như vậy.
Đáng tiếc ta không có [Mã An], nên không thể khống chế tốt [Tử Diễm Lôi Dực Mã], nếu không thì ta đã càng thêm linh động rồi.
[Mã An] có tác dụng là làm cho người chơi có thể dễ dàng khống chế và điều khiển ngựa, khiến cho chiến mã nghe theo mệnh lệnh của người chơi, nếu không trên chiến trường nếu chiến mã tự nhiên nổi điên hoặc bất an thì làm sao mà chiến đấu, đây cũng là nguyên nhân mà Thiên Long Vương Triều trọng thị Long Mã Cầm như vậy.
Trở lại thành thị, nhất định phải mua [Mã An] loại tốt nhất mới được.
Tới cùng là quái vật gì phát ra hai tiếng hí kia mà lại có thể làm [Tử Diễm Lôi Dực Mã] cảm thấy bất an, chẳng lẻ là siêu thần thú Thái Dương Thiên Thần Câu đã tạo ra cái hồ này, nhưng mà không giống, vừa rồi là hai tiếng hí bất đồng, chẳng lẻ cũng có thần thú đối địch được với Thái Dương Thiên Thần Câu sao. Ta trong lòng âm thầm đoán.
Ta dần tiếp cận Tinh Mã Hồ, muốn nhìn cho rõ đó là quái vật gì, mặc dù [Phục Hoạt Giới Chỉ] của ta đã sử dụng 1 lần duy nhất của hôm nay rồi, nhưng là ta không lo lắng chút nào, chỉ cần gan lớn, đến lúc nguy hiểm dùng [Tát Thối Tựu Bào] là sẽ an toàn thôi.
Kỳ ngộ sẽ đến với những ai biết phấn đấu, nếu ngươi chỉ biết chờ đợi thì dù ngươi có may mắn ra sao, nếu không phấn đấu tranh thủ, vậy thì đừng mong có thành công.
Nếu không phải ta lưu ý đến [Tử Diễm Lôi Dực Mã] lúc đó đang điên cuồng, thì bây giờ ta đã ở Thiên Mã Thành rồi, nếu không phải ta gan lớn, cho dù ta trông thấy [Tử Diễm Lôi Dực Mã] đang điên cuồng, cũng không dám ra tay, vậy thì làm sao ta có được tiên kỵ [Tử Diễm Lôi Dực Mã] này.
Nhân sinh, không có chuyện gì là dễ dàng mà có được, nhưng là chỉ cần ngươi biết phấn đấu, nhất định là có thể vượt qua, chờ ngươi thành công rồi, ngươi sẽ phát hiện, nguyên những chuyện mà trước cho là khó khăn, bây giờ thực sự rất đơn giản.
Nhân sinh có rất nhiều chuyện không hợp ý mình, cho dù ngươi có dã tâm và khí phách, nhưng mà bởi vì điều kiện hạn chế, cũng không nhất định là có thể thực hiện được. Nhưng trong [Vương Giả] thì khác, chỉ cần ngươi có năng lực và tận tình phát huy nó, [Vương Giả] có thể thực hiện được giấc mộng của ngươi. Ta trong lòng cảm khái, Tinh Mã Hồ hình lục giác đang càng ngày càng gần, cảnh sắc của hồ ngày càng rõ ràng, ta đang tìm kiếm xem hai tiếng hí vừa rồi phát ra từ đâu, bỗng nhiên những tiếng "oanh long long" từ đâu xuất hiện, ngay sau đó một bạch một hắc hai thớt tuấn mã phi nhanh từ trong đó ra, vừa rồi bởi vì rừng cây rậm rạp ta không thấy được chúng. Giờ phút này, chúng đang hướng tới phía Tinh Mã Hồ mà phi nhanh.
Nguyên lại là hai con tuấn mã này đang tranh đấu, hai tiếng hí vừa rồi chính là do chúng nó phát ra, trên thân con tuấn mã màu trắng có quang mang màu hoàng kim bao phủ, phảng phất như một mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt. Còn con màu đen trên thân được bao phủ bởi quang mang hắc ám, trông như một đám mây đen bao phủ hoàn toàn cơ thể nó.
Hai con tuấn mã này đang tranh đấu, trong lúc chạy không ngừng va chạm với nhau không thì cũng phát ra ma pháp đánh tới đối phương, năng lượng mãnh liệt va chạm vào nhau tạo ra những âm thanh "oanh long long" vang rền. Cũng có lúc chúng không dùng đến ma pháp hay kỹ năng gì cả mà chỉ trực tiếp dùng móng mà đánh nhau.
Trong lúc nhất thời, hai con tuấn mã một bạch một hắc tranh đấu làm cho những nơi chúng đi qua không còn nguyên vẹn nữa, khiến cho bất cứ là mặt đất hay cây cỏ đều vô cùng tàn tạ. Va chạm năng lượng cực mạnh làm cho bờ của Tinh Mã Hồ biến hóa kịch liệt, hoàn toàn phá hủy quang cảnh tươi đẹp của Tinh Mã Hồ.
"Thật là lợi hại!"
Ta thì thào tự nói, hai con tuấn mã này dễ dàng phát ra ma pháp cao cấp, lực phá hoại cũng như phạm vi đều khiến người ta vô cùng khiếp sợ, nếu ta bị đánh trúng khẳng định là bị miểu sát, năng lực của hai con tuấn mã này chắc còn kinh khủng còn hơn cả Hắc Ám Ma Đạo Sư Song Đầu Ô Nha Vương nữa.
Chúng nó có thực lực của thần thú, khó trách khi chúng hí lên thì toàn bộ những sinh vật ở Tinh Mã Hồ đều sợ hãi mà trốn chạy, mà Tinh Mã Hồ đúng là không hổ danh thiên đường của loài ngựa, chỉ có một chút mà cũng gặp được 2 con thần mã, đúng là ngoài dự liệu của ta.
Ta cẩn thận tiến lại gần, thu hồi [Tử Diễm Lôi Dực Mã] vào không gian thú cưỡi, còn ta thì nhẹ nhàng đi tới phía hai con thần mã kia.
Trong hai con thần mã này thì hắc mã có vẻ rất bắt mắt, trên người bộ lông là thuần màu đen, giống hệt như màu hắc ám của Ma Giới, trên trán có sừng luôn có ám lôi bao quanh, không ngừng phát ra âm thanh "tư tư", hai mắt như phát ra hỏa diễm, khiến người ta sinh ra sợ hãi không dám nhìn thẳng, bốn chân như giẫm trên địa ngục chi hỏa, cảm tưởng như nó có thể thiêu cháy tất cả những gì nó đi qua.
Mộng Yểm Chi Vương, con hắc mã có sừng màu đen này chính là Mộng Yểm Chi Vương, chỉ có ở sâu trong chỗ của Ma Tộc mới xuất hiện, tên gọi trước kia chính là Độc Giác Vương.
Trong truyền thuyết có một bộ phận Độc Giác Thú đã tự cắt sừng và từ bỏ năng lực của quang minh, đầu nhập vào Ma Tộc hắc ám và sinh sống trong Mộng Yểm hắc ám vô tận, trở thành chiến mã cường đại nhất của Ma Tộc.
Nếu trên đỉnh đầu của chúng mà xuất hiện sừng, vậy thì chính là đã trở thành Mộng Yểm Chi Vương, nó chính là bá chủ cường đại nhất trong Mộng Yểm, có được năng lực của thần thú.
Mộng Yểm(ác mộng) Chi Vương từ khi phát triển thì có hai loại truyền thuyết liên quan.
Một truyền thuyết là trong khi Độc Giác Thú từ bỏ quang minh, một con Độc Giác Thú cường đại đã dồn hết sinh mệnh của nó vào sừng, vì vậy con Độc Giác Thú này được năng lượng hắc ám trong [Ma Vực] tẩy lễ suốt 49 ngày, hấp thu được đại lượng ma khí, năng lượng quang minh bị chuyển đổi hết thành năng lượng hắc ám, đem sừng của nó biến thành nơi chứa năng lượng hắc ám nồng đậm, cũng bởi vì một sừng của nó chuyển đổi nên nó có được khả năng miễn dịch với năng lượng quang minh, vì thế Mộng Yểm Chi Vương cũng có thể coi là Đọa Lạc Độc Giác Vương.
Một truyền thuyết khác chính là sau khi Độc Giác Thú đọa lạc thành Mộng Yểm, nhưng chúng không cam lòng bị Ma Tộc bắt làm thú cưỡi, vì vậy chúng đi vào nơi tận cùng của Ma Tộc để rèn luyện, sau đó hấp thụ quá nhiều ma khí, một lần nữa lại sinh ra sừng có thuộc tính hắc ám, hơn nữa chúng còn có khả năng miễn dịch với năng lượng quang minh, cũng vì chúng là loài mạnh nhất trong Mộng Yểm nên được gọi là Mộng Yểm Chi Vương, và cũng chỉ có mã tộc ở tận cùng hắc ám mới có thể thấy được hình bóng của chúng.
Mặc kệ là truyền thuyết nào mới là đúng, con Mộng Yểm có sừng này chắc chắn là Mộng Yểm Chi Vương, trên mặt đất thì uy lực của Mộng Yểm Chi Vương này không kém nhiều lắm so với Địa Ngục Cửu Đầu Khuyển và Hắc Ám Ma Lang Vương là mấy.
Ta không ngờ lại gặp được Mộng Yểm Chi Vương ở Tinh Mã Hồ, thật sự là không uổng công chuyến này. Mộng Yểm Chi Vương vốn sống ở chỗ sâu nhất của Ma Tộc, rất ít người có thể nhìn thấy chúng, hơn nữa Mộng Yểm Chi Vương tính cách vốn thích cô tịch, tàn nhẫn và hiếu chiến, ngoại trừ Thiên Ma đã từng có thú cưỡi là Mộng Yểm Chi Vương, trong lịch sử của Thiên Mộng Đại Lục cũng chưa từng có ai thu phục được Mộng Yểm Chi Vương cả.
Mộng Yểm Chi Vương lợi hại là điều không thể cãi được, nhưng mà con tuấn mã màu trắng có quang mang bao quanh kia, có hơi thở quang minh mãnh liệt, trông cũng không khác nhiều lắm với các loại ngựa thường vậy mà lại có thể đối kháng được với Mộng Yểm Chi Vương, khiến ta cũng không dám coi thường nó.
Vậy thì rốt cục con ngựa màu trắng này có địa vị gì đây?