Chương 132 : TAM TINH THÁNH LIÊN TỔN HẠI
Tam Tinh Thánh Liên: thánh cấp dược tài, bị người dùng [Thải Dược Thuật] trung cấp hái, bởi vì thủ pháp và kỹ thuật không thuần thục, khiến cho Tam Tinh Thánh Liên bị hao tổn, nếu phục dụng, có 50% dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, Lv về 0, cho dù thành công phục dụng, phải đến sau Lv 80 mới có thể xuất hiện hiệu quả của Tam Tinh Thánh Liên.
Muốn cho Tam Tinh Thánh Liên khôi phục hiệu quả, chỉ có cách để cho dược sư tông sư cấp dùng [Lam Tinh Ngọc Băng Hoa] ngàn năm hòa cùng trấp dịch để chữa trị cho [Tam Tinh Thánh Liên], đó là cách duy nhất.
Ta ngất, ta khóc mất, thật là buồn bực!
[Lam Tinh Ngọc Băng Hoa], nghe tên là biết không thể mua được trong dược điếm rồi, ta thật sự là không biết nói thêm gì, mắt thấy trong tay có bảo bối, không ngờ lại bị chính tay mình hủy mất, mắt thấy cực phẩm [Tam Tinh Thánh Liên] trong tay mà không thể nào dùng được, thật là buồn bực.
Ta đến bây giờ cũng không biết, kỳ thật là ta nên cảm thấy may mắn, [Thải Dược Thuật] trung cấp của ta chỉ có được 8% là có thể thành công hái được [Tam Tinh Thánh Liên], muốn hái mà không làm thương tổn [Tam Tinh Thánh Liên] thì lại chỉ có 3% mà thôi, ta bây giờ có thể "hái hoa" thành công cũng đã là phúc phận lớn rồi.
Ta bất đắc dĩ cất [Tam Tinh Thánh Liên] vào trong hành trang, ta lại phát hiện ra quang mang màu bích lam của đài hoa cùng với những cái là màu bích ngọc của [Tam Tinh Thánh Liên] vừa rồi đang dần dần tan ra như băng mùa xuân vậy.
Tam Tinh Thánh Liên là thánh cấp dược tài, mặc dù ta quả thật hái được nó, nhưng mà lá của nó cũng như đài hoa màu bích lam kia chắc chắn cũng là đồ tốt, vì thế ta nhanh chóng dùng [Thải Tập Thuật] cao cấp để hái.
"Đinh đông, chúc mừng người chơi Thạch Đầu Thành hái được liên diệp của Tam Tinh Thánh Liên, độ thuần thục đề cao."
"Đinh đông, chúc mừng ngừơi chơi Thạch Đầu Thành hái được đài hoa của Tam Tinh Thánh Liên, độ thuần thục đề cao."
Ta liên tục dùng [Thải Tập Thuật], hệ thống cũng liên tục phát ra thông báo, ngay trước khi quang mang màu bích lục kia hoàn toàn tan rã, ta đã kiếm được không ít bảo bối, sáu phiến liên diệp của [Tam Tinh Thánh Liên], bốn cái liên ngẫu, bốn cái liên hành, ba đài hoa và còn có cả ba hạt sen nữa.
Mặc dù không nhận ra tác dụng của chúng, nhưng mà nhìn lại [Thải Tập Thuật] của ta, bởi vì sau khi thải được những đồ vật này kinh nghiệm cũng đã lên đến 50% của cao cấp, qua đó cũng có thể thấy được những thứ này rất bất phàm.
Sau khi hái được [Tam Tinh Thánh Liên], ta vòng vòng chạy quanh Tinh Mã Hồ một lần, linh khí của Tinh Mã Hồ dư thừa quá nhiều, cảnh sắc thì như nhân gian tiên cảnh, chắc chắn là sẽ có rất nhiều dược tài sinh trưởng, ta đi tìm biết đâu có thêm thu hoạch.
Đáng tiếc vòng vo rất lâu cũng không thu thập thêm được cái gì, Tinh Mã Hồ ngoại trừ có một loại dược thảo đặc sắc là "[Tinh Thảo]": cao cấp dược tài, có thể luyện chế dược vật, cũng không có thêm thiên tài địa bảo gì nữa, có vẻ là linh khí ở Tinh Mã Hồ này chỉ dùng để nuôi dưỡng Tam Tinh Thánh Liên mà thôi.
Vốn ta còn muốn "cày" Lv tại Tinh Mã Hồ, nhưng mà sau khi sử dụng [Động Sát Thuật] với đám quái xung quanh, ta mới biết tất cả quái đều hơn ta ít nhất là 10 Lv, vì thế không thể thấy được thuộc tính của chúng.
Ta lần trước sử dụng "[Động Sát Thuật]" cũng có thể thấy được thuộc tính của Á Phong Câu Lv 45, qua đó ta cũng biết thêm rằng [Động Sát Thuật] cũng có tỉ lệ dò xét được quái vật cao hơn ta 10Lv, nếu nhìn thấy được thì kinh nghiệm thu được rất nhiều, nhưng mà khi ta dùng thử đến cả mấy trăm lần với đám quái ở Tinh Mã Hồ, [Động Sát Thuật] cũng không thành công thêm lần nào nữa cả, điều này cho thấy [Động Sát Thuật] có tỉ lệ vượt cấp xem xét là vô cùng nhỏ. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Thôi quên đi, nếu đã thu phục xong chiến mã, vậy thì bây giờ đi "cày" Lv, nhiệm vụ Thiên Long Huân Chương Lv 30 đang chờ ta.
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, siêu thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu] của ngươi đã lên Lv 10, HP + 200, MP + 200, công kích + 100, phòng ngự + 100."
"Đinh đông, chúc mừng Thạch Đầu Thành, siêu thần kỵ [Ma Yểm Phi Long Câu] của ngươi đã Lv 10, có thể cùng cưỡi." Ta tùy tiện tìm một đám quái Lv 30 để "cày", mặc dù kinh nghiệm của ta lên rất chậm, nhưng mà kinh nghiệm của [Ma Yểm Phi Long Câu] thì lại giống như tên lửa vậy, rất nhanh đã lên Lv 10, có thể cùng cưỡi được rồi.
Thật sảng khoái!
Bây giờ có thể cùng cưỡi với Lý Đồng rồi, đáng tiếc Lý Đồng và tiểu muội luyện Lv "quá nhanh", mặc dù hai người bọn họ bởi vì ảnh hưởng của việc học, nhưng mà không ngờ lại lãng phí nhiều thời gian ở Tân Thủ Thôn như vậy, các nàng quả thật là rất nhẫn nại.
Tân Thủ Thôn rốt cục thì có cái vật gì tốt mà khiến cho hai người bọn họ không chịu đến Thiên Long Thành gặp ta, buổi tối hôm nay ta nhất định phải kháng nghị với Lý Đồng mới được, ta trong lòng "hắc hắc" cười gian.
"Đinh linh... Lão ca... Điện thoại...."
Ta đang chuẩn bị "cày" Lv, kinh nghiệm của ta bây giờ đã là hơn 80% của Lv 29 rồi, sắp đột phá bình cảnh Lv 29 tiến tới Lv 30, những đúng lúc này điện thoại lại kêu.
Ha ha, là Lăng Ngọc Nhã gọi tới, thật cao hứng, ta lập tức nghe ngay.
"Lâm Phong, ngươi có thời gian không? Ta muốn ra ngoài một chuyến, từ khi về trường học ta còn chưa đi đâu chơi, ngươi đi cùng ta được không?"
"Uh, Được."
Lăng Ngọc Nhã vẻ mặt nhàm chán, hình dáng thì ủy khuất, nhẹ nhàng làm nũng với ta, khiến ta vô cùng yêu thương, "đành" phải đi chơi với nàng.
Nhìn lại khung cảnh bên ngoài cửa sổ, ánh nắng rực rỡ, gió nhẹ nhàng, đúng là hoàn cảnh thích hợp để hẹn hò, nhìn ngọc diện nhu mỹ của Lăng Ngọc Nhã, thật sự là khiến ta mê muội, có thể cùng nàng hẹn hò thật sự là rất hạnh phúc.
Đáng tiếc Lăng Ngọc Nhã cũng là điều mà ta tiếc nuối nhất, nàng quả thật khiến ta rất thương tâm.
"Kỳ Tiểu Giai thì sao? Nàng thật sự không đi sao?"
Ta quay đầu nhìn lại Lăng Ngọc Nhã ở phía sau, cũng không thấy thân ảnh của Kỳ Tiểu Giai vì thế vội hỏi.
Thật không thể phủ nhận, Kỳ Tiểu Giai hỏa bạo khiến ta có cảm giác rất bất đồng, đáng tiếc bởi vì thái độ của nàng đối với ta rất xấu, quả thật khiến ta không dám tiếp cận, bị nàng chán ghét chính là điều tiếc nuối lớn của ta, ta rõ ràng là lương dân mà.
Đối với Kỳ Tiểu Giai, ta vừa sợ thấy nàng, lại vừa khát vọng thấy được nàng.
"Là sao, Kỳ Tiểu Giai ở đây, ngươi sẽ không tới sao?"
Nhìn thấy ta đang cẩn thận xem có thấy Kỳ Tiểu Giai không, Lăng Ngọc Nhã trong lòng rất cao hứng, xú Lâm Phong không ngờ cũng sợ Kỳ Tiểu Giai, Tiểu Giai rốt cục cũng giúp nàng hết giận rồi.
Xú Lâm Phong, khiến nàng thương tâm, khiến nàng ủy khuất, thật sự là nàng vĩnh viễn cũng không muốn nhìn thấy hắn nữa, nhưng mà nàng lại không cách nào quên đại bại hoại này, hắn là đại sắc lang, là Hoa Hoa công tử, nàng cũng không cách nào mà "dứt lòng" được.
Lăng Ngọc Nhã chỉ có thể dấu tất cả ủy khuất trong lòng mà thôi, nàng có thể có biện pháp gì đây, chỉ cần nghĩ tới đại bại hoại, nàng liền thấy rất ngọt ngào, chỉ cần thấy được Lâm Phong, nàng rất hạnh phúc, chỉ cần Lâm Phong nói chuyện với nàng, nàng lại rất cao hứng, khiến nàng quên đi hết thảy ủy khuất, khiến cho ủy khuất cảu nàng biến thành tình yêu, đầy cảm giác ngọt ngào. Bây giờ nàng đã biết có người có thể khiến xú Lâm Phong này sợ hãi, sau này nàng nhất định phải để cho Tiểu Giai giáo huấn hắn mới được, khiến cho nàng hả giận, những mà liệu nàng có nhẫn tâm không?
Nếu không thì nàng cũng không có quay trở lại Hoa Hạ đại học này làm gì, vốn nàng muốn dùng thời gian sau tốt nghiệp để quên hắn, nhưng mà sau một năm, nàng lại càng cảm thấy nhớ hắn hơn, nàng càng muốn được trông thấy, được nói chuyện với hắn hơn nữa.
"Đương nhiên muốn đi, thêm cả Tiểu Giai mới tốt."
Sau khi nghe ra ý tứ của Lăng Ngọc Nhã, ta liền biết Kỳ Tiểu Giai đang ở cạnh đó, nhanh chóng thay đổi lời nói, tránh cho lần hẹn hò này biến thành chiến trường khốc liệt.
"Có Tiểu Giai thì tốt, vậy không có Tiểu Giai thì không tốt sao?"
Lăng Ngọc Nhã ủy khuất nói, hai mắt ưu thương nhìn ta, thật giống như ta đang phá hỏng tự tôn của nàng vậy. Ta ngất mất, thật buồn bực, cứ như là ta nói sai điều gì vậy.
"Gặp nhau ở đâu, ta đi tới liền."
Quả thật là trời đất chứng giám, ta nằm mơ cũng nghĩ đến việc có thể đi chơi cùng Lăng Ngọc Nhã, hơn nữa ở trong thế giới riêng của hai người, đó mới là điều tuyệt vời nhất.