Chương 13

Dũng mãnh thiện chiến bắt đầu cuốn lấy Lộ Viễn, nếu Lộ Viễn là một nữ sinh nũng nịu, có thể sẽ thật cao hứng theo sát ở phía sau Dũng mãnh thiện chiến mà hô “Thiên Sách ca ca hảo suất, thật mạnh nha ta thật rất thích a “, nhưng là trên thực tế cậu không phải. Đổi với việc bị mang đi như vậy không chỉ không có chút cao hứng nào mà ngượi lại cảm thấy mỗi ngày như vậy đều thực nhàm chán…


Hơn nữa… Kể từ sau ngày đó, Dũng mãnh thiện chiến liền cùng Lộ Viễn làm nhiệm vụ hằng ngày.
Lộ Viễn không rõ, toàn thế giới gọi người đến tank quái, Dũng mãnh thiện chiến không nên cho để cho cả hai người vào cùng một tổ mới đúng chứ.
Thật là lãng phí tài nguyên.


Mỗi ngày sẽ có ba người chơi bởi vì trong đội của họ có đến hai cái tank mà thất nghiệp.
Mỗi lần ɖú em tiến tổ, thấy một cái Thiên Sách một cái Thiếu Lâm, sẽ hỏi ai tank? Mỗi lần hai người đều trăm miệng một lời mà trả lời: “Ta!”


Trải qua hai người hài hòa thảo luận, ngày lẽ thì Dũng mãnh thiện chiến tank, ngày chẵn Lộ Viễn tank.
Sau có thêm Oa oa không khóc cùng Loan câu cũng gia nhập vào nhóm song tank cố định của bọn họ , ngày lẽ do Oa oa không khóc buff, ngày chẵn thì chuyển qua cho Loan câu …


Vì thế bọn họ mỗi ngày đều ở trên kênh thế giới gọi: “Phó bản ngày song tank song buff tổ đội bạo lực cần một người dame ~ chỉ cần một cái thôi nga ~“
Tới thứ sáu, trên thế giới toàn kêu gọi mọi người chụp đoàn đi đánh phó bản.


Cái gọi là chụp đoàn, chính là đánh ra trang bị gì, nếu như muốn có được trang bị thì lấy tiền ra mua, ai trả giá cao sẽ được, tiền sẽ giao cho đội trưởng, đến cuối cùng, đội trưởng sẽ đem tiền đó chia đều cho mỗi người trong đoàn.


available on google playdownload on app store


Cho nên có người đánh chụp đoàn là vì muốn mua trang bị, có người là vì muốn làm công kiếm chút tiền.
Cậu rốt cục nhìn thấy tên một vị đội trưởng có điểm giao tình với mình, nhân phẩm cũng tốt đang gọi người tiến đoàn, quyết đoán xin vào.


Sau khi tiến tổ, đội trưởng liền kinh hỉ hỏi: “Đại sư, ngươi là tank sao?”
Cậu ở kênh đoàn đội trả lời: “Phải “


Tổ đoàn trừ phi đội trưởng chính mình mang theo một cái chủ tank, nếu không tank thật sự rất khó kiếm, bình thường hai mươi bốn người đều đã đầy đủ, nhưng không có tank vẫn là đau khổ mà chờ đợi đến khi nào có tank mới có thể vào.


Lộ Viễn ở chủ thành mua một ít dược, tranh thủ đem máu của mình tăng lên… cậu nhìn nhìn trong túi đồ cái vũ khí màu cam kia, vẫn là quyết định không lấy ra dùng.
Đội trưởng còn trên kênh thế giới gọi người, kết quả Lộ Viễn thấy Dũng mãnh thiện chiến cũng tiến nhập đoàn đội.


mật Dũng mãnh thiện chiến: “Đây là cái gì đội?”
mật Tám ngàn dặm đường: “đội đánh phó bản.”
mật Dũng mãnh thiện chiến: “…”
Lộ Viễn vốn cho là Dũng mãnh thiện chiến sẽ rời đội, kết quả hắn không chỉ không rời đi, ngược lại nói: “Tôi cũng đi.”


Lộ Viễn lại , hắn một người chơi pvp đi đánh phó bản đoàn đội làm gì. Hơn nữa… chính mình đi thì thôi đi hắn liền đi theo để làm chi a…
Lộ Viễn đối Thiên sách cứ bám chặt mình thực không biết nói gì, nhưng Lộ Viễn từ trước đến nay lười quản người khác, nên cũng sẽ không lo nữa.


Kết quả một lát sau, Dũng mãnh thiện chiến lại mật tán gẫu cậu.
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Tám ngàn… cửa vào phó bản ở chỗ nào…”
mật Tám ngàn dặm đường: “…”
mật Lộ Viễn vô lực đánh mấy chữ: “Theo tôi đi.”


Đội trưởng gọi mọi người tập hợp, sau khi tất cả tiến vào phó bản, có người thấy thanh máu của Lộ Viễn, liền nói: “Tiểu hòa thượng a.”
Đội trưởng lúc này mới phục hồi tinh thần lại xem Lộ Viễn, ngạc nhiên hỏi: “Đại sư, máu ngươi như thế nào lại ít như vậy?”


Lộ Viễn sợ phiền toái, đã nói câu: “Đạo hào, trang bị bị mất, một lần nữa tìm lại.”
Đội trưởng hảo tâm nói: “Đạo hào tìm GM buộc định trang bị còn có thể tìm về.”
(GM: game master )
Lộ Viễn lười giải thích nguyên do trong đó: “GM nói không được.”


“Tại sao có thể như vậy.”
Lộ Viễn ở trong lòng nói, thực xin lỗi GM.


Lộ Viễn trang bị thật sự không được tốt lắm, trừ bỏ hai kiện trang bị Dũng mãnh thiện chiến cho cậu, mặt khác đều là năm người cùng đánh mấy phó bản nhỏ nhặt được cùng với một ít mua được bằng điểm cống hiến bang. Nhưng cậu đều đã đem tất cả cường hóa lên cấp cao, cho nên dùng nó để đi phó bản đoàn đội hai mươi lăm người là không thành vấn đề.


Mọi người tập hợp ở trước mặt boss đầu tiên, đội trưởng phân công tốt nhiệm vụ cho mọi người xong, boss đầu không để Thiên Sách vào mắt, vì thế Dũng mãnh thiện chiến hoa hoa lệ lệ mà bị xem nhẹ.


Lộ Viễn đối kỹ năng của boss am hiểu còn sâu sắc hơn so với kỹ năng của chính mình, cậu vừa hướng boss sử dụng kỹ năng, giữ chặt cừu hận, một bên nhìn thanh máu của mình.
Cũng không quên xoay qua nhìn thanh máu của Dũng mãnh thiện chiến…


Dũng mãnh thiện chiến từ đầu tới đuôi không có lên tiếng, Lộ Viễn biết hắn chưa từng đánh qua phó bản này, cũng không có ai dạy hắn, hắn chỉ có đi theo mọi người, lần đầu tiên boss ra chiêu phải lập tức tránh ra, tất cả mọi người chạy ra ngoài, hắn chậm hơn nửa nhịp liền bị dính đòn.


Lộ Viễn nhìn thanh máu của hắn cứ phập phồng lên xuống, không biết vì cái gì có điểm muốn cười.
Hắn tuy rằng đánh nhau lợi hại, nhưng là nói đến đánh phó bản, vẫn là chính mình hiểu biết hơn nhiều lắm.
Dễ dàng đánh xong boss một, đội trưởng thống kê từng chiêu gây thương.


“Dũng mãnh thiện chiến sao chiêu của ngươi sát thương thấp như vậy?”
Dũng mãnh thiện chiến bị điểm danh, đội trưởng vừa nhìn thấy trang bị của hắn, mặt đều co rút.
“Ngươi như thế nào dùng trang bị mua bằng uy danh mà đánh boss? Trang bị đánh phó bản của ngươi đâu?”


Dũng mãnh thiện chiến là ai, là người dù ở nơi nào cũng đều có thể làm cho người ta tức ch.ết. Tuy rằng hắn đánh thấp, nhiều lần thiếu chút nữa đã ch.ết, nhưng hắn vẫn không *** xỉa hò hét trả lời một câu: “Không có.”


“… Kia ngươi liền làm lão bản đi, ra tiền mua trang bị, nếu không ta đá ngươi.”
Đánh phó bản kiểu này, chính là không có hảo tâm mà mang theo acc nhỏ, đánh không ra thương tổn thì không thể tham gia, thuần túy là tới tìm trang bị. Như vậy đội trưởng bình thường cũng sẽ không thiên vị cho ai.


Mọi người không có nghĩa vụ phải mang theo acc nhỏ, làm đại gia tiêu phí ít tiền, chia cho mọi người mới vui vẻ cả làng.
Dũng mãnh thiện chiến một hơi liền đáp ứng.
Kết quả tên này chính là coi tiền như rác, ra cái trang bị gì của Thiên Sách hắn đều mua, vài kiện trang bị rác rưởi hắn cũng thu nốt.


Lộ Viễn lại bị hắn làm tức ch.ết.
mật Tám ngàn dặm đường: “Đừng cái gì cũng đều mua a.”
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Không có việc gì, tôi có tiền.”
mật Tám ngàn dặm đường: “…”
Quên đi, lười quản hắn.


Lại nói tiếp cũng kỳ quái… Một đường đều ra trang bị của Thiên Sách, liền như vậy chỉ cho một mình Dũng mãnh thiện chiến hưởng, đoàn đội người người đều oán giận.
Lộ Viễn cũng buồn bực, như thế nào không ra một kiện trang bị Thiếu Lâm a?


Boss sau một cái so với trước càng khó đánh, Dũng mãnh thiện chiến theo đường cận chiến, luôn cùng chủ tank đứng chung một chỗ. Đoàn luôn luôn có đủ loại rối rắm, mọi người bị boss đuổi đến ngao ngao kêu, nhiều lần bởi vì giảm quân số mà toàn đoàn bị diệt.


Lộ Viễn yên lặng nhìn  thanh máu của Dũng mãnh thiện chiến, nhìn hắn sử dụng các chiêu giảm thương, đôi lúc boss sẽ di chuyển sang chỗ khác mà hắn lại đánh cận chiến, bởi vì chưa quen thuộc kỹ năng của boss, nên chỉ có thể ngây ngốc đứng tại chỗ.


Lộ Viễn tay vừa nhấc… liền cấp cho hắn bộ cái Xả Thân Quyết…
Tự hổ uy ưng, xá sinh xả thân, vì đội hữu chỉ định thừa nhận thương tổn trong 10 giây.
Dọc theo đường đi, Lộ Viễn lén lút giúp Dũng mãnh thiện chiến thừa nhận rất nhiều lần thương tổn, kết quả vẫn bị đội trưởng phát hiện.


Đội trưởng ở yy kêu: “Đại sư, ngươi cấp Thiên Sách xả thân làm gì? Ngươi muốn xả thân cũng phải xả thân thay cho ɖú em a.”
Vì thế đoàn đội mọi người bắt đầu thảo luận .
“Oa, bọn họ là cùng một bang hội a.”
“Có phải hay không chính là cơ hữu trong truyền thuyết?”


“~~ cơ hữu thật tuyệt, cơ hữu vạn tuế ~ “
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Cảm ơn.”
mật Tám ngàn dặm đường: “kỳ thật tôi ấn sai đó”.
mật Dũng mãnh thiện chiến: “…”
Lộ Viễn mới không thừa nhận cậu cấp một cái Thiên Sách xả thân đâu.


Đánh xong vài boss, đều không có rớt ra trang bị của Thiếu Lâm, hôm nay thật sự là đen mà. Lại thêm một boss ngã xuống, Lộ Viễn đã muốn không ôm hy vọng gì.
Dũng mãnh thiện chiến đến gần thi thể của boss, xoay người sờ soạng một chút.
Kết quả sờ ra được một cây côn nội phòng của Thiếu Lâm.


Lộ Viễn trầm mặc nhìn cây côn kia.
Tuy rằng trong đoàn có ít người chơi Thiếu Lâm, Lộ Viễn vốn cho là sẽ không tốn nhiều tiền để mua, chính là có một cái hòa thượng xa lạ tựa hồ cũng muốn cái vũ khí này, trong tình thế bắt buộc càng không ngừng cùng Lộ Viễn nâng giá.


Giá đã lên tới tám ngàn vàng.
Lộ Viễn thở dài, vừa định đánh cái giá chín ngàn vàng ở trên kênh đoàn đội , kết quả cậu liền thấy Dũng mãnh thiện chiến ở kênh đoàn đội đánh chữ: “chín ngàn.”
mật Tám ngàn dặm đường: “Anh làm gì?”


mật Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi so với cậu có nhiều tiền hơn.”
mật Tám ngàn dặm đường: “…”
Mọi người đối nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim thực kinh ngạc.
“Thiên Sách ngươi mua côn của Thiếu lâm làm gì?”
“Thiên Sách là mua cho đại sư đi?”


“Oa, quả nhiên là cơ hữu.”
“Ứoc gì có cơ hữu cũng thay ta mua trang bị a %>_% “
Lộ Viễn có một chút khiếp sợ, ngoài ra còn có một chút ,thật sự cũng chỉ có một chút, ân, chính là một chút cảm động nga…


Kết quả Dũng mãnh thiện chiến này lên mặt, nhất thời đắc ý vênh váo, nói một câu: “Mặc kệ ngươi ra nhiều ít, ta đều so ngươi cao hơn một ngàn vàng, nhất định phải mua cho Tám ngàn dặm đường .”
Vì thế tên hòa thượng kia nói một câu: “Ta đây ra hai mươi ngàn vàng?”


Tất cả mọi người an tĩnh lại.
Thiếu Lâm bởi vì ít người chơi, trang bị phân phối phần lớn rất hài hòa, một cái trang bị phó bản bình thường giá lên đến hai mươi ngàn vàng tình huống này thật  không nhiều lắm.
【đoàn đội Dũng mãnh thiện chiến: “Ta ra hai mươi mốt ngàn.”


Lộ Viễn đầu óc nóng lên.
【đoàn đội Tám ngàn dặm đường: “Anh ngốc a, đội trưởng ta từ bỏ.”
【đoàn đội Dũng mãnh thiện chiến: “Đây không phải là chụp đoàn sao? Tiền ta ra, phải nghe theo lời ta, đội trưởng ta ra hai mươi mốt ngàn, đem trang bị phân cho Tám ngàn dặm đường đi.”


Lộ Viễn cơ hồ muốn xuyên theo dây mạng bay qua bên kia nắm lấy cổ áo của Dũng mãnh thiện chiến, đem hắn mắng to một chút.
Sao có người ngốc đến như vậy a!
Vũ khí lần này lấy không được thì chờ lần sau, lãng phí tiền làm gì .


Hơn nữa cậu nhớ tới cái vũ khí màu cam nằm trong túi trang bị của mình, trong lòng giống như bị cái gì đó quấn lấy vậy.
Đoàn đội mọi người ồn ào, nếu như dùng hai mươi mốt ngàn vàng mua một cái vũ khí, vậy tiền phân chia cho mọi người cũng nhiều lắm.


May mắn đội trưởng trước kia có quen Lộ Viễn, nhân phẩm cũng tốt, nghĩ tới nghĩ lui, cắn răng buông tha cho hai mươi mốt ngàn vàng đã muốn tới tay, đối Lộ Viễn nói: “Đừng nâng gía như vậy, vẫn là theo chín ngàn bắt đầu tăng từ từ đi.”


Tên hòa thượng kia rốt cuộc lui từng bước: “Tính rồi, ta bỏ qua, kỳ thật ta cũng không cần lắm cái vũ khí này, chỉ là một cái vũ khí bình thường thôi, không có cũng được.”


Cuối cùng, giá chín ngàn vàng đem vũ khí phân cho Lộ Viễn, thời điểm trả tiền hai người lại cãi nhau , Dũng mãnh thiện chiến muốn trả tiền, nhưng Lộ Viễn nói cái gì đều không chịu. Đội trưởng do dự một chút, vẫn là thu tiền của Lộ Viễn.


Đánh xong đi ra, Lộ Viễn rời đội, dũng mãnh thiện chiến vừa muốn cùng cậu tổ đội mới.
Lộ Viễn nheo lại ánh mắt, nhấp cự tuyệt.
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Làm sao vậy? Đi làm nhiệm vụ tiếp a.”
Lộ Viễn đánh cái xem thường.


mật Tám ngàn dặm đường: “Anh vì cái gì phải làm như vậy?”
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Làm cái gì?”
mật Tám ngàn dặm đường: “Giúp tôi mua trang bị.”
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi có tiền.”
Lộ Viễn thiếu chút nữa hộc máu.


mật Tám ngàn dặm đường: “Tôi đánh chụp đoàn, liên quan gì đến anh?”
mật Dũng mãnh thiện chiến: “Tôi có tiền a.”
mật Tám ngàn dặm đường: “Tôi biết anh có tiền, nhưng anh có tiền cũng đừng dùng trên người của tôi.”


mật Dũng mãnh thiện chiến: “Bởi vì tôi có tiền, tại sao lại không thể dùng trên người cậu?”
mật Tám ngàn dặm đường: “…”
Lộ Viễn nháy mắt có loại ảo giác, cảm thấy chính mình bị bao dưỡng.
Oo…oO


Lộ Viễn nhìn trên màn ảnh Thiên sách uy phong lẫm lẫm, cư nhiên theo trên mặt của hắn nhìn ra một tia ngốc ngốc, lại thuộc loại kẻ có tiền, tiêu tiền không đau lòng đến thiên chân vô tà (=..=#)


mật Dũng mãnh thiện chiến: “Lần sau đừng tham gia loại này đoàn đội nữa, còn muốn cùng người khác tranh đồ, bang chúng ta tự mình tổ đoàn đi.”
mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Rất ngu cũng thực khờ dại.


Lộ Viễn lười cùng hắn giải thích, hắn còn tưởng rằng đánh một cái phó bản thực dễ dàng sao. Chỉ bằng người trong bang ngay cả cửa vào phó bản ở đâu còn không biết, toàn bộ diệt đoàn không hơn mười lần cậu liền không theo họ Lộ nữa.


mật Dũng mãnh thiện chiến: “Vì thế đi làm nhiệm vụ ngày không?”
Lộ Viễn rốt cục nhận định, nói thêm gì đi nữa cũng là vô ích… Liền ngoan ngoãn bị tha đi làm nhiệm vụ hằng ngày.
__________________________
Chương 14
Chương trước đã post hình Ngũ Độc nên giờ tới Đường Môn a


Ta theo Đường Độc…..
__________@#_______#@__________






Truyện liên quan