Chương 4
“Tiểu Uyên?”
Tiếng Ly Đồ lần đầu tiên trực tiếp theo sợi dây mạng của đối phương truyền tới, giống như cảm giác hồn hậu từ tính mạnh mẽ tồn tại trong ấn tượng, rồi lại so với cảm giác trong trí nhớ hơi trầm thấp khàn khàn hơn.
Từ nhỏ tới lớn đã nghe qua vô số lần hai chữ quen thuộc không gì sánh được này, từ đây đồng dạng lặp đi lặp lại vô số lần nghe qua trong tiếng nói, nhưng mà lại có một loại cảm giác thật xa lạ. Bí Uyên hốt hoảng lên tiếng: “Xin chào anh.”
Tiếng cười sang sảng truyền tới, Bí Uyên ý thức được mình có chút câu nệ quá mức.
Ly Đồ chỉnh lại tiếng rồi nói: “Bộ kịch lần này, không có vai cần nói lắp.”
“Không sao, tôi đây là nhìn thấy tiền bối, khẩn trương thôi.” Bí Uyên không phải đang nịnh bợ, vết mồ hôi trên chuột có thể chứng minh.
“Nghe nói cậu là đại học Bắc Kinh?” Người bên kia tỉnh rụi khơi mào trọng tâm câu chuyện.
“Đúng vậy, khoa chính quy khối 5, năm nay vừa vào nghiên cứu năm nhất.” Bí Uyên thành thành thật thật đáp.
“Khối 5 à…” Ly Đồ trầm ngâm một chút, “Cậu so với tôi nhỏ hơn 5 khóa, tiếng sư huynh này cậu kêu cũng không coi là thiệt thòi.” Dừng lại một chút, Ly Đồ nói: “Tôi là trực bác( ) năm thứ 8 khối 00.”
Thì ra là bạn cùng học?! Bí Uyên lại ngạc nhiên lần nữa, trực bác năm 8 khối 00, bây giờ… “Sư huynh anh công tác cũng mới hơn một năm à?”
Trước sau đàn anh đàn chị đàn em đàn cậu, vẫn là truyền thống của đại học Bắc Kinh. Thật là giống như trên đường lớn hỏi đường thì thịnh hành gọi chú ơi bác ơi, trong trường học theo thói quen cá nhân thì gọi bạn học thầy giáo vậy, cứ thế mà thôi. Vì vậy lúc này tiếng sư huynh này Bí Uyên gọi một chút gánh nặng tâm lý cũng không có.
“Ừm, chưa đầy 2 năm. Ôi… Ấn tượng mới nhất của tôi đối với các bộ phận cơ bản của trường đại khái là vào điển lễ tốt nghiệp bác sĩ năm 8, lúc ấy trường thứ 2 cũng gần hoàn thành.”
“Nói tới trường thứ 2, mới dùng chưa được 2 năm, bàn của phòng học đã lõm tới nơi rồi, đúng là bã đậu!” Bí Uyên cả giận nói, có thể thấy được cậu đã chịu thiệt hại sâu sắc, “Nghe nói bây giờ ngay cả thang máy đều thường thường trình diễn vài loạt cảnh kinh khủng, thực sự là quá cặn bã!”
Gía trị tức giận quả nhiên là đã dời đi tâm tình khẩn trương, Ly Đồ cười khẽ: “Tiểu Uyên, lại nói tiếp cậu không hiếu kỳ làm sao tôi tìm tới cậu sao?”
Bí Uyên lại lần nữa được xưng hô quen thuộc như thế ngạc nhiên một chút, nói thầm: “Sao lại không hiếu kỳ.”
“Cậu đã từng ***g tiếng một nhân vật hí trong vở kịch của tôi.”
“Ừ, đã qua lâu lắm rồi.” Nếu đoạn thời gian trước không có vở kịch kia, Bí Uyên thật sự không nói đúng ra mình có thể nhớ lại hay không nữa. Lẽ nào nói vai kia đã bị Ly Đồ để mắt tới? Bí Uyên có chút xấu hổ bổ sung, “Hơn nữa lần ấy là Tiểu V đưa lời kịch cho, cũng không chú ý thì đã vội vàng thu âm luôn rồi.”
“Tình cảm của lời kịch ấy rất thích hợp mà, cho nên lúc đó cũng rất có ấn tượng. Sau đó Tiểu V cho tôi nghe vở chủ dịch kịch của cậu, ” Ly Đồ nhấp ngụm nước, “Hành động không tồi.”
Bí Uyên xấu hổ cười: “Sư huynh anh nêu ra ý kiến rồi sau đó tôi lại suy xét qua, đích thật là có vấn đề này. Có thể tôi đã phối nhiều vai hí, theo thói quen chỉ quan tâm tới ưu tư của lời kịch, trái lại quên đi tính cách bản thân nhân vật.”
“Không sai. Nghe âm vai hí của cậu, chỉ là cảm thấy thanh âm rất tốt, có sức bật về mặt tình tự, cho dù là một vai hí, cậu tựa hồ cũng rất chăm chú rất thích thú. Thế nhưng tôi quyết định phải tìm cậu, là bởi vì cậu đã tiến bộ trong kỳ thứ 2 của vở kịch chủ dịch, cậu hoàn toàn ý thức được chỗ xảy ra vấn đề, đồng thời thành công sửa đổi. Điều này rất không dễ dàng, chính là có chút thiên phú, thế nhưng tự mình có thể điều chỉnh được thì đối với nhân sĩ không chuyên nghiệp như chúng ta mà nói thì phi thường hiếm có.”
Đương nhiên cũng là rất lâu sau đó, Bí Uyên mới biết được rằng Ly Đồ tự xưng mình là nhân sĩ không chuyên nghiệp là cỡ nào khiêm tốn.
Bí Uyên nhịn không được cũng thầm tự đắc, Ly Đồ không phải là người có thể tùy tiện khen ai đó, xem ra năng lực lĩnh ngộ của mình thật là tốt. “Vậy, không biết sư huynh lần này tìm là muốn phối vai gì?” Không biết có phải là loại hình mình am hiểu không nữa. Bí Uyên bình thường cũng không thấy nơm nớp lo sợ như thế, không thể không nói lần này nghiêm túc hơn những lần bình thường, có loại tâm tính muốn bộc lộ sự hoàn mỹ của bản thân.
“Một vở kịch lịch sử không tưởng, ” Ly Đồ cười nhẹ nói, “Tôi đang nghĩ, mời phối vai thụ của tôi.”
Bí Uyên bị lời nói anh dũng mà bình tĩnh của đối phương đánh cho một vố, ngay cả mạng trường học dường như cũng yếu đuối như thế,lấp lóe lập lòe, rồi trực tiếp dẫn tới… Bí Uyên rớt mạng.
Giống như cách dùng từ của cô nàng thường buzz với mình, thường thường là: xin mời phối công/thụ quân trong vở kịch của chúng ta đi. Nào có giống như ai kia vừa mở miệng đã nói, thụ của ta. Thật là kỳ cục. Bí Uyên mặt đỏ hồng lại lần thứ hai lên mạng.
Chủ động mời qua chat voice, bên kia tiếp nhân.
“Mạng vườn trường đại học Bắc Kinh luôn luôn không chịu nổi trêu đùa như thế, tôi thông cảm với cậu mà.” Giọng nói bên kia nghiêm trang vọng tới.
Bí Uyên phúc đáp lại vẻ ngẩn tò te mới quen ngày đó trên Q: ai tới nói cho cậu, này, người này, thật sự là Ly Đồ đại nhân ngoại giới đồn đãi rất nghiêm túc rất chính trực sao? Bí Uyên khụ hai tiếng, rốt cục thanh giọng xong, thuận tiện làm sạch đầu óc, không xác định lắm trả lời: “Sư huynh anh vừa nói nhân vật kia, đại khái là tính cách bối cảnh gì? Tôi không xác định tôi có thể đảm nhận được.
Loại không xác định này chủ yếu đến từ hình dung từ, định ngữ và tân ngữ đối phương vừa mới dùng tới. Tuy rằng hình dung từ này cũng chỉ là ba chữ.
“Một tiểu hoàng tử xuất thân hiển hách, tài hoa đầy người mà không phải người thừa kế chính thống, có một huynh trưởng là thái tử hoa mắt ù tai vô năng và nhị ca ẩn chứa mưu đồ bí mật soán vị, trong lòng thương hại thương sinh linh mà một đời lao lực tâm lực, chạy quyền thế dùng hết cơ mưu, cuối cùng tiều tụy mà ch.ết.” Ly Đồ giải thích rất lưu loát thông thuận cũng rất tập trung khái quát nội dung, có thể thấy được sự quen thuộc vô cùng đối với văn bản, “Đây là một văn bản hint mờ ám về việc âm mưu chính trị quyền thế làm chính.”
Hint mờ ám? Bí Uyên đứa trẻ ngoan như thế cũng nhịn không được muốn hô “thao”, hint cái công thụ mà anh nói à! Bí Uyên cảm thấy tâm tình mình cứ phập phà phập phồng, quả thực so với mạng trường đại học Bắc Kinh không chịu nổi đùa giỡn còn hơn, nhất thời yên lặng mà tự mình kiểm điểm.
Bí Uyên nghĩ, có điều nhân vật như vậy hình dung ra thì, tựa hồ rất phù hợp với giá trị và thẩm mỹ của mình, trong lòng đã âm thầm đối với vai này có hảo cảm: “Vậy vai của sư huynh là?”
“Người nắm quyền nước láng giềng, chí khí tâm ngoan, không từ thủ đoạn, “Ly Đồ nhấn giọng vào bốn chữ không từ thủ đoạn, nghe lên cảm thấy âm ngoan vô cùng, “Nhược điểm duy nhất của người này, đại khái là có chút quá khát người hiền.”
Bí Uyên đã hiểu ra: “Cho nên hắn rất thưởng thức tiểu hoàng tử nước láng giềng kia?”
Ly Đồ rất thỏa mãn: “Không sai, bất luận tài hoa trí mưu, hay là chấp nhất cúc cung tận tụy, đều rất thưởng thức. Kỳ thực điều y lưu luyến nhất, có thể là nhân tâm nhân đức ở người đối phương mà từ trước tới giờ y chưa bao giờ có, và dân tâm thành lập trên cơ sở đạo đức thái bình.”
“Ừm, tôi sẽ nỗ lực giải nghĩa nhân vật này, có thể trước đem văn bản cho tôi xem chút không?” Bí Uyên không hề lo lắng nhận vai ấy, so với bình thường cảm thấy thêm một loại áp lực.
Văn bản cấp tốc truyền qua, khung chat QQ thêm vài đoạn, giọng Ly Đồ tiếp tục vang ở bên tai: “Đây là hai đoạn lời kịch nhân vật kia của cậu, tôi tin cậu thích hợp, có điều nếu như bây giờ cậu đang tiện, chúng ta thử đi.”
Kết quả qua một lần thử, Bí Uyên đã bị kéo vào diễn đàn Q nào đó, diễn đàn tổ kịch của đại thần chuẩn bị quả nhiên không giống nhau, hậu kỳ trang trí các loại đều là những ID hay ẩn huyết vũ tinh phong bán thần trong truyền thuyết, ngay cả biên kịch cũng là cô nàng âm hiểu đại khí phong nổi danh trong kịch cổ phong.
Bí Uyên coi như là người mới, gò bó mà gõ ra biểu cảm vui cười tiến vào diễn đàn bắt chuyện một tiếng.
Cô nàng A: gào khóc, đại thần anh đem thụ nhà anh vào rồi à!
Cô nàng B: tốc độ của đại thần không phải cấp tốc bình thường a, tôi rốt cục có thể ôm hi vọng với vở hãm hại này rồi = =
Cô nàng C: xui rồi xui rồi, làm vở kịch bị nguyền rủa cp chủ dịch thành hãm hại quả thực quá ngược rồi a TAT.
Lam xoa xoa: vở kịch này… Không phải hint mờ ám sao… Sau này thỉnh chỉ giáo thêm o(∩_∩)o .
Cô nàng A: mờ ám không phải là môi trường của JQ sao, manh chút thì có cp ở đó a, tiểu sư đệ cậu đơn thuần khỉ gì
Cô nàng C: chúng tôi sẽ không chỉ giáo đâu, một đống đàn ông trong kịch này đều do đại thần quản ~.
Cô nàng D: ừm, đối với người khác là giáo dục, đối với tiểu thụ nhà mình chính là đùa a, đùa trong đùa ngoài manh a che mặt.
Lam xoa xoa: … .
Cô nàng A: tiểu sư đệ xấu hổ rồi kìa.
Ly Đồ: các cô rất nhàn hả? A cô còn nợ kịch bản của 《XXXX》đó, C cô còn kéo dài áp phích dự cáo của kịch XX hử? B và D võng du chi hồn lãnh khước của các cô đâu?
A&B&C&D:… .
Lam xoa xoa: … .
A: đại thần đại sát toàn trường = = như vua mong muốn lẩn.
B: cùng lẩn… .
C&D: cùng lẩn + 1.
Trong diễn đàn rốt cục yên tĩnh rồi, Bí Uyên bị hoảng hốt một trận, cậu làm phối kịch đã hơn năm vẫn chưa được dạy cách làm sao đối phó với YY ào ào thế này cả, nói tương đối thì, ai kia rất ung dung, thậm chí còn có hiệu quả phản kích.
Ly Đồ: mấy cô nàng nói không giữ miệng, đừng để tâm.
Lam xoa xoa: à, không sao cả.
Trong khung Q đơn Ly Đồ giống như vô ý trấn an một câu, Bí Uyên sững sờ nghĩ, có phải câu “Thụ của tôi” mà lúc trước Ly Đồ đại nhân nói chỉ là dự phòng thích ứng sớm cho mình không nhỉ?
=================
.: :.