Chương 6: Hiện trường (2)

Chủ dịch công – Từ Lương: …
Chuẩn bị – Mã Lệ Tô Tô: Tui sẽ cap màn hình lời của Nhiên thụ mới nói ra cho nhóm xem nha
Đạo biên – Kiệt Khắc Tô Tô: Sinh bé con vân vân các thứ bọn tui đều hiểu 


Chủ dịch thụ – Dưa hấu không phải dưa leo: Tiểu Nhiên Nhiên, sao cậu lại đơn thuần đáng yêu thế chứ QAQ Tiết tháo quân chạy đi đâu rồi… (Tiết tháo quân: Tui, tui bay bay ~)
Tuyên truyền – ƈúƈ ɦσα bung nở: Tui có cảm tưởng như thấy được bản chất nhiệt tình của Nhiên thụ dâng trào 


Vai phụ quân – Đại đội mã giáp: Lầu trên chân tướng, vừa nghĩ tới nhiệt tình dâng trào của Nhiên thụ, tui có cảm giác (1) máu tươi ba thước luôn 


Trang trí – Nữ vương đại nhân: QAQ Vừa rồi em gái hậu kỳ luôn luôn lặn không ngóc đầu trồi lên đàn gửi tin nhắn cho tui nói trong nhà có việc ba tháng không thể login, thế nên bây giờ không có hậu kỳ thì phải làm sao đây


Chuẩn bị – Mã Lệ Tô Tô: Thì ra em gái kia còn sống, tui thấy thím ấy lâu giờ không nói gì còn tưởng đã nằm ngoẻo luôn rồi chứ 
Tần Nhiên nhìn chủ đề đàn đang thảo luận, nghĩ tới mình cũng từng chọt qua một ít về hậu kỳ, vì thế trả lời lại.


Phiên xướng – Nhiên Hậu: Tui từng tiếp xúc qua một ít, nếu không chê tui hậu kỳ tệ hại thì có thể để tui thử xem 
Trang trí – Nữ vương đại nhân: Quá tốt, cảm ơn Nhiên thụ


available on google playdownload on app store


Tần Nhiên lại nhìn khung chat một lúc, hồi sau phát hiện Từ Lương quả thực không ở đó nữa, đánh câu tạm biệt liền tắt máy tính.
Lúc nằm ở trên giường cậu cảm giác có chút mệt mỏi, sau đấy cứ như thế mơ mơ màng màng ngủ mất.


Đến khi tỉnh lại đã là bốn giờ hơn rồi, Tần Nhiên rời giường ăn một ít đồ này nọ rồi quyết định đi thư viện ngốc một thời gian ngắn, sau khi trở về cũng vừa khớp đi nghe hiện trường của Lương đại.


Trong thư viện của trường người không nhiều lắm, chỉ có lác đác vài người, toát ra sự im ắng cùng cực.
Lấy một quyển kinh tế học từ trên giá sách, Tần Nhiên tìm một vị trí không có ai ngồi xuống.
“Anh có thể ngồi ở đây không” Thanh âm quen thuộc trầm thấp ghé vào tai cậu vang lên.


Tần Nhiên buông quyển sách trên tay, đưa tầm mắt dời về người con trai phía trên, ngại ngùng cười nói: “Đương nhiên có thể, học trưởng cũng tới thư viện sao”
Cố Từ sau khi ngồi xuống bên cạnh cậu, mới trả lời: “Mỗi ngày đều đến đây, chỉ là em không thấy được thôi.”


“A.” Tần Nhiên nghe thanh âm của anh nửa cảm khái nửa tiếc hận, công âm tốt như vậy mà không đi làm CV quả thật là rất đáng tiếc.
Tần Nhiên cũng suy ngẫm lại, tại sao trong đầu cậu lần thứ hai lại lẫn lộn người như học trưởng được cơ chứ.


Chẳng qua nói mấy câu rồi hai người không tán gẫu với nhau tiếp nữa, Tần Nhiên chỉ là bởi vì không quá quen thuộc với học trưởng nên không có đề tài nói chuyện, mà Cố Từ lại là bởi vì quá vui vẻ không biết nên mở miệng như thế nào, sợ rằng sẽ phá hủy đi ấn tượng của cậu trai đối với anh.


Thời gian tựa như đã qua đi rất lâu, Tần Nhiên khép lại quyển sách trên tay, duỗi người, lại nhìn thời gian đã sắp 7 giờ rồi, đứng dậy trả sách lại trên giá, nói một tiếng tạm biệt với Cố Từ rồi đi ra khỏi thư viện, quay về kí túc xá.


Đến khi Tần Nhiên trở lại kí túc xá bật máy tính login YY, sau đó đến kênh, chỉ thấy từ trong tai nghe truyền đến một tiếng đinh, cậu đã bị kéo vào một cái phòng nhỏ có khóa mật khẩu, áo (2) màu trắng (3) cũng biến thành màu đỏ ưa thích.


“Nhiên thụ cũng tới rồi, chỉ còn Lương đại thôi.” Đèn xanh (4) ở phía trước áo của Mã Lệ Tô Tô bật lên, bên tai truyền đến một loại ngự tỷ âm.


“Chờ một chút, chắn chắn trên tr.a công đó lại đi thư viện ngắm đàn em của cậu ta cho thỏa nỗi khổ tương tư ấy mà.” Lần này là đèn xanh của Dưa hấu không phải dưa leo sáng lên, thanh âm của hắn là loại trong trẻo của thiếu niên.


Nghe được “thư viện” mà Dưa hấu không phải dưa leo nói đến, trong đầu Tần Nhiên bỗng nhiên nghĩ đến Cố Từ.
“Ôi Người này là ai vậy Là Quân Như Mặc sao…” Nữ vương đại nhân đột nhiên mở mạch phát ra tiếng, thanh âm của cô là loại em gái mềm mại đáng yêu.


Nữ vương đại nhân vừa phát ra âm thanh, một người khác liền nói tiếp: “Cậu ấy là em trai của tôi, tôi kéo vào đến xem hiện trường.”


Nghe câu trả lời như vậy, Tần Nhiên hơi hơi nhíu màu, ngữ khí người này giống như là chuyện đương nhiên vậy, khiến cho người khác với cô không có chút hảo cảm nào.


“Mọi người… Xin chào, tôi là Quân Như Mặc, là fan của Từ Lương sama, cho nên đã xin xỏ chị tôi vào đây xem hiện trường.” Thanh âm cao trong mang theo một chút giọng mũi êm dịu, tựa như đang làm nũng.
Tần Nhiên nghe thanh âm kia nói ra rồi liền ngẩn người, quả nhiên là cậu ta!
CHÚ THÍCH:
5_1


Theo mức độ quyền lực trong 1 kênh lớn thì áo tím => cam => vàng => đỏ => hồng => xanh dương => xanh lá đậm => xanh lá nhạt => trắng.
Tím: Chủ kênh, người lập kênh, có chức quản trị cao nhất trong kênh, không thể kick được người này ra khỏi kênh, 1 KÊNH CHỈ CÓ 1 ÁO, có thể set áo cho các nick khác.


Cam: Phó kênh, áo này chỉ có áo tím mới có thể set được, có quyền hành gần bằng áo tím, có thể thiết lập kênh nhưng chỉ trong 1 giới hạn nào đó, 1 KÊNH CHỈ CÓ 3 ÁO, vậy nên thường thì áo cam sẽ là người thân cận với chủ kênh và được chủ kênh tin tưởng, có thể set áo từ vàng trở xuống.


Vàng: Admin toàn kênh, thua quyền so với áo cam nhưng có thể quản lí toàn bộ kênh, ung dung tự tại, thường thì số lượng rất nhiều, có thể set áo từ đỏ trở xuống.


Đỏ: Admin 1 kênh con. Các bạn cứ tưởng tượng kênh to chính là cái kênh mà mình vào, trong đó có các phòng con, được gọi là kênh con. Áo đỏ chỉ có quyền hạn ở trong 1 trong những kênh con đó, đi ra ngoài cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm, hình như có thể set áo xanh


Hồng: Admin 1 kênh con con, tức là kênh con mà áo đỏ làm admin có thể sản sinh ra 1 kênh con nữa, kênh con này có admin áo hồng, quyền lực chỉ giới hạn trong kênh con con đó, thua áo đỏ
Xanh dương: Hay còn gọi là áo member, không có quyền hạn gì lắm
Xanh lá đậm, xanh lá nhạt: Cũng không có gì đáng nói


Trắng: Người qua đường, không hề có bất cứ một quyền lợi gì trong kênh
QQ => Cái chỗ gọi là kênh con, , là kênh con con
QQ






Truyện liên quan