Chương 59: Come out
Mẹ Kim ở trong phòng khóc đến hai mắt sưng lên, giọng cũng muốn câm, ba Kim ở bên cạnh hút một ngày thuốc, cả phòng khách chướng khí mù mịt, nghe thấy chuông cửa, mẹ Kim lôi kéo ba Kim không cho mở, tiếng của Kim Hạ truyền vào ba Kim mới đi mở cửa.
Kim Hạ cùng Thiên Nguyên Sát Na vào nhà, Lương Cảnh Phong do dự rốt cuộc không vào. Kim Hạ mở cửa: “Anh rể, vào đi.”
Ba Kim gầm lên: “Thằng nhóc kia, mày gọi ai là anh rể!”
Kim Hạ nhìn ông: “Ai đối với chị con tốt thì con gọi người đó là anh rể.”
Mẹ Kim chú ý tới Thiên Nguyên Sát Na, liếc mắt một cái nàng liền phán định đối phương là cao phú soái, này nếu là lúc trước nàng sẽ cao hứng phấn chấn giới thiệu cho Kim Lăng quen biết, nhưng hôm nay chứng kiến cao phú soái này nàng khóc càng thương tâm, nước mắt chảy càng hung mãnh.
Thiên Nguyên Sát Na tiến lên an ủi mẹ Kim, y giọng nói từ tính hơn nữa ngữ khí còn ôn nhu chữa khỏi tâm linh bị thương của bà, Kim Hạ thì nhân cơ hội chạy tới mở cửa cho Kim Lăng, ba Kim đuổi theo: “Thằng nhóc mày làm gì! Mày muốn làm gì!”
“Ba, chìa khóa đâu? Cho con?”
“Mày lại dám che chở chị mày! Nó đầu óc động kinh mày cũng choáng váng theo phải không? Mày không nhìn xem nó tìm cái nam nhân gì kia?”
“Anh rể rất kém cỏi sao? Có xe có phòng có nhi đồng…” Ba chữ sau vừa phun ra ba Kim mặt đen đến ba tầng, Kim Hạ lỡ lời vội vàng bổ cứu, dùng các biện pháp để uốn nắn, sửa chữa, xoay chuyển tình hình bất lợi, nghĩ, “Lớn tuổi biết cách không làm tổn thương người khác có gì không tốt. Ba, mở cửa, kêu chị xuống, con có chuyện quan trọng cần tuyên bố.”
“Chuyện gì? Hiện tại nói.”
“Chuyện gấp, để chị đi ra, lão nhân gia ngài đỡ phải phát bệnh tim không ai đỡ.”
Ba Kim cho Kim Hạ một cái tát, cơn tức này lực đạo hơn mười phần, Kim Hạ bị đánh đến đầu phát mộng, bất quá cũng quen bị đánh với lực đạo này từ nhỏ, từ nhỏ đến lớn mỗi lần ba Kim phát cáu là lần đó bị tai ương không ai khác ngoài hắn. Con gái không được đánh, con trai liền tấu không nương tay.
“Thằng nhóc kia, tiếp tục nguyền rủa ba mày ông liền đánh ch.ết mày!”
Kim Hạ mắt lạnh nhìn ông: “Lát nữa cho ba đánh, hiện tại mở cửa, nếu không con đạp cửa.”
Con trai nuôi lớn như vậy cường thế như vậy ông cũng không đàn áp được nữa, ba Kim phẫn nộ mở cửa, không thể không nhớ tới trước đây bộ dáng Kim Hạ nhu mềm đáng yêu, sau khi lớn lên làm sao lại muốn ăn đòn như vậy.
Kim Lăng điềm đạm đáng yêu bổ nhào vào trong lòng Kim Hạ anh anh khóc, Kim Hạ đem nàng túm xuống dưới lầu, Kim Lăng nâng lên hai mắt đẫm lệ: “Em, em đừng xúc động, đừng thật sự chọc tức ch.ết mẹ.”
“Chị, em phải cho y một cái danh phận.” Kim Hạ nói.
“ Y?”
“Thiên Nguyên.”
“!!!!”
Kim Lăng trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa không qua nổi cơn sốc. Thế giới này là như thế nào hả trời, em trai yêu đương, đối tượng là đại thần. Nàng sớm biết Kim Hạ đối Thiên Nguyên Sát Na ái mộ, vốn dĩ Thiên Nguyên Sát Na là thẳng nam, đoạn tình yêu này nhất định không có kết quả, kết quả… Nó nở hoa rồi.
Kim Lăng nước mắt lại tràn ra, lần này không phải vì mình mà chảy, mà là vì em trai cô. Không biết tại làm sao, trong lòng nàng đặc biệt cao hứng, cao hứng muốn khóc, em trai có thể cùng người nó yêu mến ở cùng một chỗ so với nàng gả cho người mình yêu còn thấy hạnh phúc hơn.
Mẹ Kim đối với Thiên Nguyên Sát Na ấn tượng tốt lắm, đã bắt đầu hỏi tuổi công việc thu nhập, biết ba y mở tập đoàn còn y ở chức vị trí cao thì nàng đã đem Thiên Nguyên Sát Na tính vào nhóm tuyển con rể tốt nhất. Vừa lúc Kim Lăng Kim Hạ xuống lầu, Thiên Nguyên Sát Na ôn nhu hỏi Kim Lăng: “Cô không sao chứ?”
Mẹ Kim vừa nghe thanh âm này đã cảm thấy hai người có hi vọng, Thiên Nguyên Sát Na đối Kim Lăng có hảo cảm. Có trời mới biết Thiên Nguyên Sát Na vì để mẹ Kim có một cái ấn tượng tốt mới cố ý ôn nhu, mà y cùng Kim Lăng cũng là người quen biết cũ, lúc này cũng không khách sáo, y thậm chí còn trêu nàng: “Ôi, hình tượng đại mỹ nữ cũng bị phá hỏng “
Kim Lăng nín khóc mỉm cười: “Thôi đi, chị đây khóc lên bộ dạng lê hoa đái vũ, luyện qua.” Nàng như chim nhỏ nép vào bên người Lương Cảnh Phong, ba Kim mẹ Kim thấy vậy mặt liền chảy dài xuống, Kim Lăng liền chạy ra phía sau Lương Cảnh Phong trốn.
“Ba, mẹ, con giới thiệu với hai người.” Kim Hạ đi qua bên cạnh Thiên Nguyên Sát Na, “Y gọi Triển Nguyên, là bạn trai của con.”
Thiên Nguyên Sát Na: “…”
Mẹ Kim: “…”
Ba Kim: “…”
Kim Hạ cầm tay Thiên Nguyên Sát Na: “Là quan hệ Trần Hàn Đông cùng Lam Vũ.”
Mẹ Kim hai mắt trợn trắng, cứ như vậy bị kích thích đến bất tỉnh. Ba Kim tức giận đến phát run, thấy vợ ngã xuống trái lại bình tĩnh, cứu vợ quan trọng hơn. Kim Lăng chứng kiến mẹ té xỉu thét chói tai chạy tới, nằm ở trên người mẹ lớn tiếng khóc thét, Kim Hạ nói: “Chị, mẹ còn chưa có ch.ết.”
Mẹ Kim lại bị Kim Hạ chọc tức đến tỉnh lại, nàng run rẩy chỉ vào Kim Hạ, tức giận đến một chữ cũng không phát ra, hồi lâu, nàng cuối cùng rống lên một chữ: “Cút!!!!!!”
Kim Hạ nhìn ba Kim: “Con thích nam nhân, sau tốt nghiệp tiểu học đã bắt đầu thích, đời này cũng không có cách sinh tôn Tử cho hai người, thật xin lỗi. Con đi.”
Ba Kim là một người có tính tình bạo phát, cảm xúc nguyên bản tỉnh táo lại bị Kim Hạ châm lửa, ông nhấc cái gạt tàn thuốc trên bàn trà ném vào Kim Hạ đã xoay người. Kim Lăng a một tiếng thét chói tai, cái gạt tàn thuốc kia ném lệch, nhưng cũng xẹt qua đầu, Kim Hạ không quay đầu liếc mắt một cái, Thiên Nguyên Sát Na xoa xoa đầu của hắn, lại quay đầu lại liếc nhìn ba Kim một cái, không biết nên nói cái gì.
Thời điểm Kim Hạ mở cửa nhà, phía sau truyền đến thanh âm mẹ Kim khóc thét, nàng rất ít khóc như vậy, lần trước nàng khóc như thế là lúc bà ngoại đã ch.ết, ngồi dưới đất gào khóc, ngay cả đường cũng đi không nỗi, chỉ có thể nhờ người ta dìu dắt.
Kim Hạ nghe được trong lòng khó chịu, đóng cửa lại còn có thể nghe thấy tiếng khóc kia, khóe mắt hắn cũng ướt át.
“Thiểm Thiểm…”
“Về khách sạn đi.”
Một đêm kia, Kim Hạ cùng Thiên Nguyên Sát Na ôm nhau ngủ không làm gì cả. Kim Hạ không có tâm tình. Kỳ thật hắn ở nhà tồn tại luôn luôn như không khí, sau đại học cũng rất ít về nhà, đi làm việc lại càng một năm mới về nhà một lần. Bị đuổi ra khỏi nhà cùng với rời nhà đi ra ngoài làm việc cuộc sống cũng không có gì khác nhau, chỉ là trước kia không liên hệ nhưng tốt xấu còn biết trên đời này có hai thân nhân ngẫu nhiên sẽ nhớ đến mình để hắn về thăm nhà một chút. Mà thôi sau này cũng sẽ có hai thân nhân oán hận con của mình là gay, không có cách nào kết hôn bị láng giềng thuyết tam đạo tứ, hắn thành nhược điểm khiến bọn họ bị nhạo báng.
trách móc, phê bình
Mẹ rất xem trọng mặt mũi, mới trước đây Kim Hạ Kim Lăng rất xinh đẹp, lão nhân gia nàng mỗi lần đi ra ngoài liền đặc biệt nở mặt nở mày. Kim Hạ thông minh Kim Lăng xinh đẹp, lão nhân gia hãnh diện, ở trước mặt bạn bè thường khoe ra. Sau khi đi làm, mẹ Kim Hạ thường xuyên khoe với vài đối tượng, người khác khen con nàng có tiền đồ, nàng có thể đẹp mặt thêm mấy ngày.
Từ nay về sau, nàng nào có đứa con có tiền đồ để lấy ra khoe.
Kim Hạ thở dài: “Thiên Nguyên, em muốn ở S thị mua nhà.”
“Nha.”
“Nhưng em không có tiền, còn phải chờ vài năm. Em biết anh muốn nói cái gì, không cần cho em mượn tiền, em sẽ cố gắng kiếm tiền, em không biết tình yêu tới nhanh như vậy, nghĩ đến có thể kéo dài đến vài năm.”
“Thiểm Thiểm muốn định cư ở S thị?”
“Ừm, chỗ ấy đặc hữu có hảo cảm.” Bởi vì Thiên Nguyên Sát Na là người S thị, Kim Hạ đã nghĩ phát triển ở đó. Từng não bổ chính mình đi ở trên đường S thị gặp được bổn mạng… Một khi bắt đầu não bổ, hắn liền càng muốn định cư ở S thị.
“Vậy tới nhà của anh ở a.”
“Ba của anh sẽ đuổi anh khỏi nhà không?”
“Sẽ, nhưng anh có một căn nhà riêng, mua khi lên đại học.”
“Cùng Ngụy Ngữ Mộng ở chung nhà?”
“Không, anh không chạm qua nàng, không phải anh không muốn, là nàng không muốn, muốn đem lần đầu tiên sau hôn nhân.”
“…”
“Nàng người này đặc biệt không được tự nhiên, đây cũng là nguyên nhân anh thích, cảm thấy được thực thuần khiết đáng yêu, cũng nguyện ý cùng nàng.”
“Vậy anh về sau từng có cùng nữ nhân khác không?”
“Khụ khụ.”
“… Nói như vậy, anh là xử nam?”
“…”
Thiên Nguyên Sát Na trở mình, Kim Hạ xem như y ngầm thừa nhận: “Anh thật sự là trạch đến cảnh giới nhất định.”
Kim Hạ biết bên cạnh Thiên Nguyên Sát Na không thiếu nữ nhân, các loại oanh oanh yến yến ong mật hồ điệp quay xung quanh, mà y có thể bảo trì thân xử nam nguyên nhân căn bản chỉ sợ có một thứ —— thế giới thứ hai hấp dẫn y hơn, còn y không rảnh tán gái.
thế giới thứ 2. Nếu Đậu nhớ không lầm thì hình như TG thứ 1 là nam, thứ 2 là nữ ( giới này yêu người khác phái). Nếu Đậu có nhớ sai mn sửa dùm nhé, thank u ^^
Ý nghĩ của hắn đúng, Thiên Nguyên Sát Na si mê thế giới thứ hai, thời đại học nữ sinh theo đuổi y đếm không xuể, nhưng cuối cùng đem y đuổi tới tay chỉ có thế giới thứ 2 Ngụy Ngữ Mộng. Sau khi tiếp xúc với phái nữ nhiều hơn, đối với thế giới thứ 2 cảm thấy ít hứng thú đi, Thiên Nguyên Sát Na cùng các nàng không có tiếng nói chung dĩ nhiên là không có tính toán lâu dài. Y đuổi theo các tiết học, tan tầm liền về nhà dưỡng sức, hoàn toàn không nghĩ tới cùng mỹ nữ hẹn hò cái gì.
Ba mẹ của y cũng biết tính cách y cho nên mới sắp xếp mai mối cho y, nếu lấy điều kiện của y muốn cô gái dạng gì sợ gì không có? Không sợ không cưới được vợ, chỉ sợ y không rảnh cưới vợ, chỉ sợ nguyên nhân không phải là công việc bận rộn, mà là bận rộn theo đuổi các fan hâm mộ.
Kim Hạ từ sau lưng ôm y: “Anh ở trong phòng tập thể thao không có người quyến rũ anh sao?”
“Có a, nhưng không có cảm giác sao có thể lên giường, anh không phải người tùy tiện như vậy.”
“Nghe thanh âm anh không giống a, cảm giác phong lưu hoa hoa công tử ca.”
Play Boy
Thiên Nguyên Sát Na hắc tuyến xoay người lại: “Em xem anh thành loại người nào?”
” Người kinh nghiệm phong phú?”
“Thiểm Thiểm, anh hiện tại là lão kinh nghiệm phong phú rồi, đều là từ trên người em kiếm được. Thân ái, anh muốn làm.”
Kim Hạ đẩy y rồi ngã xuống giường theo, chính mình ngồi lên. Thiên Nguyên Sát Na thụ sủng nhược kinh: “Thiểm Thiểm muốn cưỡi?”
“Không, muốn thượng anh.”
“…”
“Em thật tình, để cho em công một lần đi, đem chỗ trước sau của anh đều phá.”
Thiên Nguyên Sát Na im lặng: ” Nguyện ch.ết không chịu!”
“Anh không thương em.”
“…” Thiên Nguyên Sát Na đỡ hông của hắn, “Anh yêu em, cho nên muốn em thoải mái. Thiểm Thiểm, làm công mệt ch.ết đi, cần thể lực cùng tinh lực… Anh không muốn anh còn chưa có thoải mái em đã tắt thở.”
Đó là một vấn đề rất nghiêm trọng, Kim Hạ vật lộn một phen sau: “Vậy cưỡi đi.”
“Thiểm Thiểm vạn tuế “
Tết âm lịch bảy ngày sau, hai người đều ở trong khách sạn vượt qua, Kim Hạ tắt di động, trò chơi thì lên máy, QQ cũng không lên.
Kim Lăng mất sức của chín trâu hai hổ liên lạc với hắn —— download trò chơi, đăng ký, tạo nhân vật, hòm thư, liền để lại hai chữ: Mở điện thoại.
Kim Hạ khởi động máy, bấm số điện thoại Kim Lăng: “Chị, anh rể thế nào.”
“Mẹ thương tâm quá độ không rảnh quản bọn chị, chị với anh rể em trở về S thị, mẹ nói chỉ cần chị hạnh phúc, đối phương là nam nhân, cái gì cũng tốt.”
“…”
“Đệ a, em còn ở đó thì trở về nhìn mẹ một chút đi, cho nàng tấu một chút lão nhân gia hết giận thì tốt rồi.”
“Chờ vài năm thì tốt hơn.”
“Vậy mấy năm nay em sẽ không về nhà?”
“Ân.”
“… Phục em, trong mắt trong lòng em hiện tại trừ bỏ đại thần cái gì cũng không thấy phải không! Đệ, em cùng đại thần lại lâu dài không được, đáng giá vì y cùng người trong nhà đoạn tuyệt quan hệ sao!”
“Chị, cho dù Thiên Nguyên thẳng lại, em cũng sẽ luôn luôn cong, ba mẹ hoặc là chấp nhận em hoặc không chấp nhận từng sinh qua đứa con này, chị cảm thấy em sẽ giấu diếm bọn họ cả đời được sao? Bọn họ sẽ không thúc giục lấy vợ sao? Sớm hay muộn cũng come out, lần này come out, tốt xấu thành toàn cho chị cùng anh rể, buôn bán lời.”