Chương 29: Món ăn mặn thứ bảy – Trêu đùa [ngũ]

Editor: Sakura Trang


Hắn nói như vậy, cũng không biết trong lúc đó làm động tác như thế nào, mà khi Chung Nghị tỉnh hồn lại, lại phát hiện mình đã ngửa mặt nằm ở trên tháp. Lúc này bên dưới y đang mở toang ra, lại bị Từ Trinh bắc hai chân lên, hai bắp đùi bền chắc tách rộng ra hai bên, lôi kéo vải vóc rách nát, rõ ràng hiển lộ ra cúc huyệt bí mật đang hơi khép mở dưới mông.


“Đừng sợ.” Cúi đầu hôn một cái đầu gối nam nhân, Từ Trinh chậm rãi xoa nắn bắp thịt gần như kéo căng đến mức tận cùng kia, giọng nói hết sức nhu hòa. Hắn đem thần sắc bất an của Chung Nghị nhìn ở trong mắt, sau khi giúp y bày xong tư thế đem tay phải dò dưới người nam nhân.


Đáy quần rách vừa vặn kéo đến trên đáy chậu, lộ ra nơi yếu ớt bóng loáng. Từ Trinh búng một cái vị trí nhạy cảm kia, vừa thấy nam nhân không khỏi rụt bắp đùi lại, liền không nhanh không chậm tách nó ra, “Chẳng qua là xác nhận một chút, tự giữ lấy, được không?”


Giọng của hắn cực kỳ nhu hòa, cũng không ép Chung Nghị vội vàng hành động lập tức, nhưng mà người nam nhân trầm mặc đó chẳng qua ở lúc hắn nói chuyện đầu ngón tay run một cái, dừng một chút hô hấp liền ôm tốt bắp đùi cường tráng của mình, y nguyên không thay đổi bày ra tư thái lúc ban đầu Từ Trinh hướng dẫn.


Có lẽ là bất ngờ với tốc độ của Chung Nghị, Từ Trinh trừng mắt nhìn, đợi nhìn thấy cổ nam nhân thụt vào, bộ dáng hai mắt nhắm chặc cổ đỏ bừng kia, không khỏi lắc đầu một cái. Ngón tay ấn ở huyệt khẩu duy trì tốc độ vốn có, không nhanh không chậm đè xoa bên ngoài, rất nhiều là bởi vì trên tay hắn dính nước miếng, lẽ ra huyệt khẩu khô ráp có chút ướt, chỗ đó nhô ra hướng ra phía ngoài, bởi vì nếp nhăn mà không hề bằng phẳng trơn bóng, thế nhưng chỗ đó lại càng nóng bỏng như đang khẩn cầu xâm phạm, không tự chủ ngọa nguậy co rúc lại, ʍút̼ vào bụng ngón tay duy nhất vừa tiếp xúc.


available on google playdownload on app store


Huyệt khẩu cùng đáy chậu đồng thời gặp phải năm ngón tay quấy rầy, đã làm cho Chung Nghị động tình hô hấp nóng nảy, nhưng mà Từ Trinh nhưng tựa như chưa đủ vậy, lực độ đè xoa càng ngày càng lớn, thậm chí thỉnh thoảng ấn vào, đè xuống nang túi mềm mại che ở cái cửa ra vào kia, dùng móng tay ở phía trên từ từ gãi cào. Chung Nghị ngày thường quen cấm dục, nơi nào trải qua trêu đùa như vậy, y kéo căng cắn chặc hàm răng không để cho mình phát ra rên rỉ, hai chân cũng đã run không còn hình dáng, bắp thịt trong đùi buông lỏng một chút lại kéo căng, ý đồ thu lại đồng thời lập tức ép bản thân duy trì tư thế dang ra.


Vị trí đã sớm cứng rắn càng phấn chấn tinh thần, chọc vào tiết khố lộ ra gần nửa tinh hoàn phía dưới, lều vải màu trắng đã nhiễm ướt, vải mềm dán chặc da thịt, bọc nơi ngạo nghễ đứng thẳng, bọc lấy chóp đỉnh tạo nên bề ngoài ɖâʍ mỹ. Trêu chọc đơn giản đã là như vậy, thân thể nhạy cảm như vậy làm sao có thể không để cho Từ Trinh cảm thấy thích, nhưng Chung Nghị lại cực kỳ ảo não, y một bên hổ thẹn vì mình không biết chịu đựng, một bên cố gắng khống chế hô hấp, nghĩ phải đi nhìn biểu tình của cốc chủ, nhưng lại sợ thấy trong cặp mắt kia tràn đầy chán ghét và khinh bỉ, giống như đêm đầu tiên đó vậy.


Thở dài dằng dặc truyền tới bên tai, Từ Trinh nghiêng người xuống, trấn an tới vào môi Chung Nghị, thật giống như đang khích lệ y nhìn vào, êm ái dùng đầu lưỡi chậm rãi ɭϊếʍƈ chơi đùa. Lông mi Chung Nghị run lên, cuối cùng cũng từ từ xoay đầu lại, một khắc tiếp xúc tới ánh mắt ấm áp như nước xuân kia, giống như chạm điện nhắm mắt lại, hoang mang rối loạn quay đầu về.


Mà đá lớn treo ở trong lòng như chợt rơi xuống, thậm chí có cái gì ấm áp, nhu hòa xua tan đi sâu vào bóng tối và băng hàn đi sâu vào cốt tủy.


Một nụ cười hiện lên khóe miệng nam nhân, rõ ràng chẳng qua là nhẹ vô cùng chỉ khẽ nhếch một chút, không cẩn thận tuyệt đối không có cách nào nhìn ra, nhưng bởi vì xuất hiện ở trên khuôn mặt ít có biểu tình, bỗng nhiên trở nên chói mắt vô cùng. Từ Trinh bị nụ cười mỉm thoáng quá này, tim đập chợt nhanh mấy cái, hắn hít một hơi thật sâu, sau đó phun một hơi thật dài thật chậm ra ngoài, lúc này mới coi như là ổn thỏa chút, nhưng nóng bỏng dưới quần càng làm cho người ta thêm khó nhịn.


Có lẽ bởi vì trong lòng dẹp yên, thân thể Chung Nghị cũng buông lỏng rất nhiều, Từ Trinh nhịn xuống dục vọng nóng nảy, lần lượt giảm thấp tần số xoa đè nang túi, nhẹ nhàng dọc theo chỗ nhạy cảm kia, dán chặc tiết khố từ từ đi lên trên. Móng tay mượt mà trượt thẳng, chỗ đi qua vải vóc cắt xẻ nhiễm ướt, từng điểm bong ra lộ dương v*t run rẩy. Mà cử chỉ này không tính là an toàn, nếu như lực đạo hơi mạnh, liền có thể ngay cả y phục, cũng có làm nơi nóng bỏng nhạy cảm đó bị thương.


“Cốc, cốc chủ...?!” Khi nửa người lộ ra bên ngoài, cuối cùng Chung Nghị cũng kinh sợ, y cũng không dám lập tức thay đổi tư thế, chỉ là có chút hốt hoảng nâng lên thân trên, trong hai mắt xưa nay bình tĩnh lại có bất an không rõ.


Từ Trinh vỗ một cái bắp đùi đột nhiên cứng ngắc kia, hắn mở miệng lên tiếng an ủi. Đầu ngón tay linh hoạt cực nhanh khều một cái, trụ thể bị bao bọc lập tức nhảy ra. Cùng lúc đó, dịch thể ướt át chợt phun ra, tiết khố vốn ướt át bị như vậy, càng dán chặt lên dương v*t, cho dù bị móng tay cắt rời cũng tuột xuống lập tức, ngược lại quấn lấy nơi đó chặt hơn, phác họa thành hình dáng hoàn chỉnh.


Cảnh sắc ɖâʍ mỹ như vậy ngay cả người như Từ Trinh cũng bắt đầu thấy nuốt nước miếng, hô hấp tại chỗ nóng mấy phần. Mà Chung Nghị ở lúc hạ thể lấy được giải phóng từ trong tiết khố, kêu rên té xuống.


Lần này, hít thở sâu cũng không tác dụng, Từ Trinh nóng bỏng nhìn chằm chằm nơi đó hơi run sợ sưng lên, theo trong đó một cái quanh co dần dần trượt đến huyệt khẩu bị nhiễm ướt hoàn toàn, nhìn nó mở ra khép vào hút lấy chất dịch, sau đó càng chảy nhiều hơn. Vào giờ phút này, Từ Trinh cũng không cách nào lưu ý tỷ lệ nước miếng ra vào có hợp lý hay không, chẳng qua là đè lại vải vóc rũ ở hai bên nang túi, vừa cẩn thận vừa chậm chạp kéo đi xuống.


Nguyên liệu vải hơi sần sùi ma sát trụ thể nhạy cảm, lúc sượt qua huyệt khẩu chợt giật mình, một cái hít khí. Nam nhân Bị trêu đùa làm cho cả người như nhũn ra lại cũng không được ôm hai chân cường tráng của nam nhân, cả người nghiêng ngã sang bên, nhiệt lưu không ngừng được phun ra không ít, tích tích đáp đáp đọng trên tháp mềm. Khoái cảm Kỳ diệu thông qua chóp đỉnh nhanh chóng bò hướng tứ chi bách hài, mà nơi nào đó trong cơ thể dấy lên đau ngứa khó hiểu, giống như khát cầu cái gì xao động ở chỗ sâu lan ra kéo dài, kích thích từng đợt sóng run run làm người ta xấu hổ.


Từ Trinh khẽ cười xoa xoa gò má nam nhân, hô hấp của hắn đã nóng bỏng, hạ thân căng đau để cho động tác của hắn cũng gấp gáp mấy phần. Dù vậy, ở trong đầu hắn như cũ nhắc nhở mình, tuyệt không thể dẫm lên vết xe đổ, để cho nam nhân chịu hết đắng đau và khuất nhục này lần nữa rơi vào bóng tối vực sâu trong trí nhớ.






Truyện liên quan