Chương 78: Thân pháp, lĩnh ngộ? (1)
La Dật nghĩ đến cũng nhẹ thở ra một hơi. Ánh mắt nhu hòa nhìn thoáng qua gian phòng phía sau... Trong lòng La Dật, ở thế giới này chỉ có hai người duy nhất đáng để hắn quan tâm, chính là Xuân di cùng La Băng Vân. Nếu là lần này hắn không kịp cứu viện dẫn tới việc La Băng Vân ngã xuống mà nói, La Dật thực sự không biết chính mình phải làm sao cho phải, chuyện đó cũng chính là điều hắn không nguyện ý thấy nhất...
- Được rồi, suy nghĩ nhiều vô ích, sự tình đã qua đi liền để nos qua đi. Mọi người trở lại nghỉ ngơi một phen cho tốt, ngày sau lên đảo sẽ không có nhiều thời gian cho mọi người nhàn nhã như vậy đâu.
La Vũ phất tay, mở miệng nói.
Biểu tình mọi người đều ngẩn ra, chợt nét mặt cũng lộ ra vài phần kiên định và ngưng trọng.
La Dật cũng thoáng chau mày. Nghe La Băng Vân nói qua, yêu thú trên Vân Khê Đảo kia đại thể đều là yêu thú bậc sáu với thực lực nhóm người tiểu tổ số ba tuy rằng không thể mạnh hơn được bọn chúng thế nhưng có La Vũ và La Hành hai đại cao thủ tọa trấn, cũng không thể có loại biểu tình ngưng trọng như vậy được. Lẽ nào trong đó còn có nguyên do gì chính mình không biết?
Đôi mắt La Dật thoáng chớp động, dường như đang nghĩ tới điều gì nên có phần nghiền ngẫm.
Mọi người nói với nhau vài câu rồi đều ly khai, La Dật cũng trở về gian phòng được phân phối cho hắn.
Gian phòng này so với gian phòng trước đó ở thuyền số một cũng không khác biệt là bao, vừa trở lại phòng, La Dật liền ngồi xếp bằng trên giường.
- Hôm nay tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng trong nguy hiểm ngược lại cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch... Lưu quang thân pháp của ta lúc này đây đã có sở ngộ, thực ra lại chiếm được đề thăng rất lớn.
La Dật ngồi trên giường trầm tư.
Vũ kỹ đều muốn trong một lần lại một lần giao tranh với yêu thú mới có thể liên tục tinh tiến và đề thăng. Chính như thân pháp kia, một người mặc kệ thế nào tu luyện cũng có thể đề thăng, nhưng cũng chỉ là tốc độ mà thôi. Còn trong quá trình chiến đấu với yêu thú sẽ có rất nhiều biến hóa liên tục phát sinh, nếu chỉ đơn giản dựa vào tốc độ thì tuyệt không thể được, điều quan trong nhất phải có chính là tính linh hoạt.
Loại linh hoạt này cũng không chỉ riengs việc đột nhiên chuyển hướng, có lẽ còn có cả đột nhiên thay đổi tốc độ từ cực chậm tới cực nhanh hay từ cực nhanh trở thành cực chậm, còn cả việc thấy rõ được chuyển động của đối thủ từ đó nắm chắc thời cơ trong tay.
Băng không tốc độ có nhanh đến mấy thì có lợi ích gì? Đối phương công kích tới, ngươi cấp tốc di động đi lại vừa đánh đúng vào đường công kích của đối phương... Đây không phải là công kích trả đòn mà là tự sát.
Bởi vậy thân pháp linh hoạt so với loại thân pháp tốc độ càng trọng yếu và thực dụng hơn.
Tất cả những điều này cần chính là kinh nghiệm.
Hôm nay La Dật ôm La Băng Vân thoát đi khỏi sóng xung kích do yêu thú tấn công đội thuyền hình thành cùng với những vết rạn màu đen liền hoàn thành trọn vẹn bài khảo nghiệm tính linh hoạt của La Dật.
Sóng xung kích và vết rạn mày đen căn bản không có bất luận quy tắc nào rõ rệt, dưới tình huống như vậy, La Dật ngoại trừ việc phải chú ý từng chút biến hóa rất nhỏ trong mỗi tấc không gian xung quanh mình, mỗi khi bắt được dấu hiệu gần như ngay lập tức phải đưa ra phản ứng... Ngoài cách đó ra hắn không còn con đường nào khác.
Cũng bởi vì vậy mà tính linh hoạt xưa nay rất khó tu luyện thì chính trong ngày hôm nay La Dật lại thu hoạc được điều sở ngộ. Lưu quang thân pháp của hắn cũng bở vậy mà chiếm được một bước đề thăng lớn.
Lưu quang thân pháp này dù là người tu hành bất luận công pháp nào cũng có thể luyện tập, thân pháp bản thân lúc này cũng không tính là cao là vì công pháp tu hành vẫn còn chưa tiến thêm được.
Lưu quang thân pháp là bản vũ kỹ hoàn chỉnh duy nhất La Dật có được qua một lần được đến thánh võ đường, tới nay hắn vẫn còn chưa có công pháp tiếp theo.
Bất quá kết hợp tia luật động trong thanh vũ chi kiếm với lưu quang thân pháp thực sự cũng không tính là vũ kỹ cao thâm gì. Lúc đầu sử dụng luật động trong thanh vũ chi kiếm ta từng dựa vào luật động chiêm nghiệm ra một loại thân pháp... Thân pháp này so với lưu quang thân pháp càng thêm phiêu nhiên bất định... Từ tình huống hôm nay mà xét, lúc trước từ một tia luật động đúc kết ra thân pháp dùng trong thực chiến càng thêm thực dụng không thể nghi ngờ, tính linh hoạt so với lưu quang thân pháp cũng không biết cao minh hơn bao nhiêu lần...
Ngày trước vẫn chưa cẩn thận nghiên cứu, nhưng qua việc ngày hôm nay phải chạy trối ch.ết, La Dật cũng cảm thụ được phần nào. Thân pháp không chỉ cần chú trọng một mặt tốc độ mà cũng rất cần yếu tố linh hoạt. Lưu quang thân pháp tuy rằng có tốc độ không tầm thường nhưng tính linh hoạt lại kém một ít. Điều này làm cho hắn không khỏi nhớ lại lúc trước ở trên sườn núi cảm ngộ đến một tia luật động còn ẩn chứa một loại thân pháp, tuy rằng vẫn còn mông lung không rõ nhưng thực tế lại là thiên biến vạn hóa... Tốc độ tuy không thể so sánh cùng lưu quang thân pháp nhưng tính linh hoạt lại không chỉ cao hơn hai phần.
Hơn nữa một tia luật động kia rất có thể là yếu tố quan trọng để tấn cấp tiên thiên. Nói như vậy...
Trong lòng La Dật đột nhiên thoáng khẩn trương lại có phần rạo rực, đơn giản là vì hắn vừa nghĩ tới một loại khả năng...
- Còn có hai ngày nữa liền có thể đến Vân Khê Đảo, ở trên thuyền không gian nhỏ, lại có ánh mắt nhiều người cũng không phải là nơi nghiên cứu tốt nhất. Đợi tới khi lên Vân Khê Đảo liền nghiên cứu một phen cho tốt... Nếu là có thể nghiên cứu chuyện này rõ ràng thì...
La Dật hít sâu một hơi, cố gắng áp chế sự phấn khích trong lòng. Chợt nhắm hai mắt, điều tiết lại hô hấp chính mình.
Lâu sau, một tia lam sắc quang mang mờ nhạt từ trên khuôn mặt hắn lưu chuyển ra. Theo thời gian trôi qua, tia lam sắc quang mang này càng lúc càng thêm rõ ràng...
...
Ngày tiếp theo là một ngày đầy ánh nắng. Mặt trời dương cao trên không trung, xa xa biển rộng một màu, ngẫu nhiên có một vài yêu thú phi hành cấp thấp lượn qua... Phong cảnh tráng lệ khiến tâm trạng con người thoải mái hơn nhiều.
Đội thuyền của La gia rõ ràng đã di chuyển nhanh hơn. Lúc này dẫn đầu cả đội đã biến thành chiến thuyền số hai.
- ch.ết này!
“Oanh!”
“Ào ào!...”
La Hành ra sức một kiếm, xuất ra một đạo quang mang hỏa hồng, hung hăng đánh xuống trên người một con yêu thú loại cá đang nhảy ra ngoài khơi. Những tiếng ầm ầm nổ mạnh vang lên, Liệt viêm quyết tầng thứ sáu nhất thời đốt cháy con yêu thú bất quá mới chỉ tới cấp bốn thành than đen, trở mình rơi vào trong nước biển.
La Vũ nhìn thoáng qua biểu tình tức giận trên sắc mặt âm trầm của La Hành, trên mặt lộ ra vài phần cười khổ, sau cũng chỉ có thể lắc đầu.
Hôm nay đã gần tiếp cận tới Vân Khê Đảo, cũng là càng tiến sâu vào ngoại hải vực. Yêu thú xuất hiện cũng càng nhiều hơn. Như con yêu thú loài cá không biết tên vừa rồi cũng là trên ba chục lần có yêu thú đầu óc ngu muội xông tới tập kích đội thuyền rồi.