Chương 104: Vây săn

Mà tinh thần của mọi người cùng với tiếng cạch vang vọng này, hoàn toàn tập trung...


...


- Bọn họ đã tiến vào thời gian dài như vậy rồi, thậm nhị thúc vẫn còn chưa trở lại?


Chỗ ẩn thân của tiểu tổ số một, La Hào rốt cuộc không nhịn được nữa rồi.


- Phụ thân bảo chúng ta đợi ở đây, vậy thì cứ yên tâm đợi là được, vì sao phải vội vàng xao động như vậy?


La Đỉnh phía sau hắn nhắm mắt dưỡng thần, ngữ khí thản nhiên nói. Nhìn vẻ mặt của hắn thực sự không thấy một chút vội vã nóng lòng nào.


available on google playdownload on app store


La hào nhướng mày, lập tức bất mãn nói:


- Lấy thực lực của thập nhị thúc, trong đêm trực tiếp tới giết ch.ết La Dật, sau đó đưa thi thể hắn đến một chỗ hoang dã nào đó nuôi yêu thú, ai biết được chúng ta làm? Cần gì phải phiền phức như vậy?


La Đỉnh mở mắt ra, trong ánh mắt nhìn về phía La Hào hiện rõ một tia kinh miệt ngu ngốc, cười nhạt.


- Ngươi cho là La Dật dễ chọc như vậy? Phía sau hắn rất có thể chính là một cường giả cấp bậc tiên thiên. Tại thời điểm trên biển gặp phải xà vân lân thú, La Băng Vân gặp nạn, La Dật đã bạo phát tốc độ khiến người ta phải sợ hãi!


Nghĩ đến đây, trong ánh mắt La Đỉnh không khỏi lộ ra một tia kiêng kỵ.


Lúc đầu La Dật tránh né sóng xung kích và vết rạn đã toàn lực bạo phát tốc độ, hắn đã hoàn toàn nhìn trong mắt. Lúc đó hắn cực kỳ khiếp sợ. Bất quá tâm cơ lòng dạ của hắn rất sâu, tuy rằng khiếp sợ, nhưng bên ngoài vẫn chưa biểu hiện ra mà thôi.


- Loại tốc độ như thế này, cho dù là ta cũng không nhất định có thể truy đuổi được. Tiểu tử La Dật nếu không phải có thực lực bản thân chỉ là tầng thứ năm trung kỳ, như vậy chính là do tên cường giả Tiên Thiên phía sau hắn truyền thụ cho hắn một bộ thân pháp lợi hại nào đó...


Nhãn thần La Đỉnh chớp động, bất quá suy đoán của hắn có khuynh hướng nghiêng về phía sau. Dù sao đối mới tại thời điểm năm vừa rồi thôi vẫn còn là một phế sài, tới năm nay làm sao có thể trực tiếp đề thăng tới tầng thứ bảy, hoặc thậm chí là tầng càng cao hơn?


Loại tốc độ như thế này, lấy tầng thứ bảy đỉnh viên mãn, chỉ kém một chút là có thể tiến vào tầng thứ tám như La Đỉnh cũng phải kiêng kỵ không ngớt, nếu như đúng là suy đoán đằng trước, vậy thì hắn chí ít cũng phải là cường giả tầng thứ tám.


Bất quá... Một tăm, tám tầng? Điều này có khả năng sao? Cho dù là đan dược nghịch thiên hơn nữa cũng không có khả năng đạt tới loại tốc độ khủng khiếp như thế này.


Nhãn thần La Đỉnh lóe lên, liền nhận định trong tay đối phương tất nhiên là một bộ thân pháp siêu cường nào đó.


“Nếu như ta có được loại thân pháp này, thực lực nhất định sẽ đề cao hơn một mảnh lớn, đáng tiếc...”


Nghĩ tới đây, trong mắt La Đỉnh cũng hiện lên một tia tiếc hận.


Những thứ như công pháp cần phải nhận được từ trong miệng của người khác, thế nhưng lại không hề dễ dàng, trừ phi là đối phương tự mình nguyện ý, bằng không mà nói, cho dù là ai đi nữa cũng không thể nào lấy được công pháp của người khác.


Dù sao, công pháp vũ kỹ khác so với những thứ khác, không phải chỉ cần xem động tác mô phỏng một chút liền có thể học xong được. Trong đó cần có phương pháp vận hành chân khí, thậm chí là vận hành tốc độ, mức mạnh yếu đều cần phải ghi chép nghiên cứu rất tỉ mỉ. Một ít bí kỹ càng cần phải có “mật chú” mới có thể hiển hiện uy lực cực mạnh.


La Đỉnh tuy rằng thèm thuồng đối với thân pháp lợi hại của La Dật, thế nhưng cũng tự biết không thể nào lấy được.


- A! Có yêu thú loại phi cầm tới đây! Đỉnh ca!


La Đỉnh đang lúc tiếc hận, bên cạnh đột nhiên có người kinh hô, La Đỉnh sửng sốt, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên một ngọn núi cách đó không xa, một thân ảnh to lớn màu đen đang từ trên bầu trời bay vút xuống. Xem phương hướng của nó chính là tiếp cận địa phương bọn họ ẩn thân.


- Là tử vũ bằng điêu!


Có người nhận ra được yêu thú phi cầm này.


La Đỉnh nhướng mày, lập tức nói:


- Xuống núi ẩn nấp, không xác định chính xác mục tiêu của nó là chúng ta, không nên tùy ý trêu chọc.


Yêu thú loại phi cầm rất khó ứng phó, tử vũ bằng điêu tuy chỉ là tầng thứ bảy hậu kỳ, nhưng lấy thực lực tầng thứ bảy hậu đỉnh viên mãn của La Đỉnh, hơn nữa trong tiểu tổ có hai người tầng thứ bảy sơ kỳ cũng không dám tùy ý trêu chọc!


Điều này chính là sự uy hϊế͙p͙ của yêu thú phi cầm!


- Rõ!


Mọi người xác nhận, lập tức chạy xuống dưới nói.


- Chờ một chút!


Nhưng vào lúc này, một thanh âm đạm mạc đột nhiên vang lên bên tai bọn họ, khiến cho thân thể mọi người đang trong tư thế chạy xuống dưới núi phải chấn động, lộ ra vẻ kinh ngạc.


- Phụ thân?


La Đỉnh cũng ngây người một chút, kinh ngạc không ngớt.


Cuồng phong đột nhiên thổi gấp, bóng đen thật lớn kia trong nháy mắt đã hạ xuống gần mọi người.


Lông chim màu tím hoa lệ, thân thể cường tráng uy vũ, mà hiện tại, đang ngồi ngay ngắn trên lưng chim, chính là La Thiên Thần!


La Đỉnh đầu tiên là ngẩn ngơ, lập tức con mắt sáng ngời, kinh hỉ nói:


- Phụ thân, này, đây là tọa kỵ người thu phục?


Các thành viên khác của tiểu tổ số một, cả đám đều tỏa sáng hai mắt.


- Tọa kỵ phi hành... Cư nhiên là tọa kỵ phi hành a!


- Lão thiên... Không nghĩ tới thập nhị gia cư nhiên có tọa kỵ phi hành!


Trên mặt mọi người nhất thời hiện lên thần tình cực kỳ hâm mộ.


Phi hành, mộng tưởng lớn nhất đối với nhân loại. Tọa kỵ phi hành bình thường đều là yêu thú nhập phẩm giai, dù sao có một đầu tọa kỵ phi hành cực kỳ không dễ dàng, hơn nữa chỉ có cao thủ mới có thể thu phục được, không vào phẩm giai, căn bản không dám ngao du thời gian dài trên bầu trời. Phải hiểu rằng, trên không trung cũng có không ít yêu thú bay qua bay lại.


- Bọn họ đâu?


Nhưng La Thiên Thần biết rõ tọa kỵ này chỉ trong thời gian nhất định, Ngụy Ngự Linh Đan có hạn ch.ết, qua thời gian hạn ch.ết, tử vũ bằng điêu sẽ khôi phục lại linh trí, lập tức không nghe theo lệnh của hắn.


La Đỉnh sửng sốt, bất quá trả lời.


- Bọn họ đã tiến vào trong sơn cốc rồi!


La Thiên Thần gật đầu, nhìn về phía chân núi.


- Đã tiến vào bao lâu rồi?


- Không đến nửa canh giờ... Con vẫn lưu tâm động tĩnh bên trong, không biết vì sao, thời gian dài như vậy rồi mà bên trong vẫn chưa truyền tới động tĩnh giao chiến...


La Thiên Thần thoáng nhíu mày suy tư, sau đó gật đầu nói:


- La Vũ có thế mạnh trong việc bố cục chiến đấu, mà tốc độ của ám dạ miêu thú cực nhanh, lấy thực lực của tiểu tổ bọn họ, muốn ngạng kháng chỉ sợ có chút khó khăn. Vì vậy tốn thời gian dài hẳn là trong bố trí bố cục...


- Bố cục?


Con mắt La Đỉnh chợt lóe, lập tức nhẹ nhàng gật đầu, cũng không nói thêm lời nào.


Hắn so sánh với La Vũ không cách biệt nhiều lắm, thậm chí hắn còn lớn hơn hai tuổi. Thiên tư hai người không sai biệt nhiều, bài danh trong gia tộc cũng không cách nhau bao nhiêu, tại rất nhiều thời điểm tự nhiên bị trưởng bối gia tộc lấy ra để so sánh. Tuy rằng trên miệng La Đỉnh chưa nói cái gì, thế nhưng trên thực tế vẫn ngầm so sánh với đối phương. Hôm nay nghe được phụ thân khen ngợi đối phương, trong lòng nhiều ít có điểm không phục. Bất quá tâm cơ của hắn rất sâu, không chút biểu hiện ra bên ngoài.






Truyện liên quan