Chương 77: Truyền dạy công pháp
Lục Thanh Y muốn tránh né ma trảo của hắn, nhưng trên người nàng bị gieo khế ước nô lệ, nàng còn phản kháng được hay là sao? A Khờ kéo ngã Tố Tố nằm xuống, đem bàn tay thô ráp của mình sờ nắn lên trên ngực nàng. Cảm nhận được sự mềm mại đàn hồi của thiếu nữ, hắn ɖâʍ tà cười:
- Bây giờ ta sẽ truyền cho nàng một bộ song tu công pháp, nàng chỉ cần làm theo bên trong công pháp là được.
Tố Tố lúc này ánh mắt nhìn hắn kỳ lạ hỏi thêm một câu:
- Phu quân vì sao lại sờ lên ngực của ta? Ta cảm thấy nó hơi nhột! Mà song tu là công pháp tu luyện sao? Ta cũng có thể tu luyện giống như phu quân à?
Nghe nàng hỏi đến sắc mặt hắn thật đắc ý vô cùng.
- Tiểu mỹ nhân này cái gì thật cũng không biết, đúng là có thể dạy dỗ được a!
Hắn kéo nàng vô ngực, đặt một ngón trỏ lên trán nàng, rồi dặn dò:
- Nàng không biết đó thôi, cái môn công pháp này cần phải có một nam một nữ, một âm một dương mới có thể tu tập được. Bây giờ nàng phải thả lỏng người ra, rồi để ta truyền bộ công pháp này cho nàng!
Nàng nghe hắn nói ngoan ngoãn gật đầu rồi khẽ um một tiếng. Hắn thật muốn đem cái miệng nhỏ của nàng mà cắn. Nào ngờ nàng tinh thần linh thông, hiểu được ý hắn mà đem miệng của mình đưa cho hắn cắn. Cũng may quá trình truyền pháp này diễn ra nhanh, nếu không thì hắn cũng sợ là bị tẩu hỏa nhập ma với nàng mất thôi. Đem miệng nhỏ của nàng cắn lấy, bàn tay của hắn thành thục xoa lên trên ngực nàng, một tay còn lại thì ôm chặt lấy eo mà bắt đầu sờ soạng. Lục Thanh Y ngồi ở một bên, cảm giác vô cùng lúng túng. Nàng chưa có lệnh của hắn nên không dám tự ý rời đi, mà nhìn hai người làʍ ȶìиɦ thì tâm nàng như muốn hỏng. Mặt nàng đỏ bừng vừa là xấu hổ vừa là xuân tâm rạo rực. Nàng thật muốn đém thân thể của mình mà giao cho hắn làm cho thảo mãn. Dù sao nàng cũng là nữ nô của hắn, cả đời này nàng ngoại trừ hắn ra thì ai cũng không được đúng vào. Vì đó là nguyên tắc của xà yêu, cả đời chỉ cung phụng duy nhất một người nam nhân. Nếu bị phản bội nàng sẽ cắn ch.ết hắn, rồi tự sát. Chỉ là nàng bây giờ là nô lệ, hắn có thể chiếm hữu nàng, nàng cũng không thể phản kháng. Như nếu hắn nàng dám bán nàng cho kẻ khác, nàng sẽ tự sát.
Lục Thanh Y không thể cảm nhận được suy nghĩ của A Khờ như Bạch Tố Tố, nhưng mọi suy nghĩ của nàng hắn đều có thể thông qua khế ước mà điều tr.a được. Lúc này tâm tình của nàng dao động nên vô tình để hắn bắt được suy nghĩ. Hắn hứng khởi mà kêu lên:
- Thanh Y, ngươi cũng lại đây đi! Hôm nay ta muốn ngươi hoàn toàn thuộc về ta! Sau này ngươi chính là nữ nhân của ta, của riêng một mình ta!
Hắn đang bị dục hỏa thiêu đốt, nên càng điên cuồng muốn đem hai nàng chiếm hữu. Một tay của hắn đem Lục Thanh Y sờ đến nhộn nhào, còn cái miệng hắn thì tham lam hôn lấy tất da thịt trên người của Bạch Tố Tố.
- Tố Tố, ta với nàng bắt đầu song tu!
Bạch Tố Tố lúc này bị hắn làm cho dục tính bộc phát, cả thân người không kiềm chế được mà uống lượn kêu khẽ. Một tay của nàng báu lấy eo hắn, một tay thì sờ loạng trên ngực. Nhìn nàng tình mê ý loạn mà sắp không thể chịu đựng được nữa. A Khờ mới thoát y phục của nàng ra ngoài, nhìn toàn bộ thân thể ngọc ngà trước mặt, hắn nhịn không được lại nuốt nước bọt. Tố Tố đang lúc mê tình, nghe được âm thanh của hắn có chút sợ hãi kêu lên:
- Sao chàng lại muốn ăn ta!
Hắn lúc này không nhìn được mà cắn nhẹ lên tai nàng, thì thầm:
- Ta không chỉ là ăn nàng, còn muốn ăn nàng đến sạch sẽ!
Không đợi cho nàng kịp sợ hắn đã đem cây dương căn của mình cắm thẳng vào trong mật động của nàng mà xâm nhập. Nàng khẽ kêu lên một tiếng, hắn lại thẳng tuột mà vào. Cảm giác có chút gì đó không đúng, hắn mới nghi ngờ hỏi nàng:
- Không phải là nàng chưa từng tiếp xúc qua với nam nhân khác sao? Làm sao chỗ đó của nàng lại không còn có vách ngăn?
Tố Tố hai mắt mê ly nhìn hắn, nàng cũng không hiểu ý hắn muốn hỏi là gì. Lục Thanh Y ở một bên, lại sợ hắn hiểu nhầm chuyện gì, mới kịp lên tiếng giải thích:
- Chủ nhân, xà yêu của nô tì vốn dĩ không có cái gọi là "vách ngăn" như của thiếu nữ nhân loại. Nếu muốn phân biệt một nữ xà yêu có từng quan hệ với một người khác hay không, thì xin chủ nhân kiểm tr.a nơi nốt ruồi son ở dưới rốn của nàng. Nếu nó phát ra ánh sáng màu trắng, thì chính là một lần đầu. Còn những lần sau sẽ không phát sáng nữa.
Hắn lấy làm lạ đưa mắt nhìn nốt ruồi son ngay dưới rốn nàng, quả nhiên nó còn đang phát sáng trắng. Hắn lúc này có chút hối hận, vội cúi xuống hôn lên miệng của Bạch Tố Tố:
- Xin lỗi, là ta đã hiểu lầm nàng!
Nàng nhìn hắn mỉm cười, cũng không một chút oán trách nào, lại nói:
- Cả đời Tố Tố chỉ có một mình phu quân, dù sau này ohu quân có vứt bỏ thiếp thiếp cũng sẽ theo bên canhn chàng.
Nàng rất hạnh phúc khi cảm nhận được một tia huyết mạch giao hòa cùng với huyết mạch của hắn thành một thể thống nhất. Đến lúc này thì ohu thê khế ước mới hoàn toàn được ký kết. Cả đời này, chỉ trừ khi một trong hai người hình thần câu diệt, vĩnh viễn không thể vào trong luân hồi. Nếu không dù cho có ch.ết đi mà sống lại, khế ước này vẫn sẽ trói buộc hai người vào thành một chỗ, không cách nào tách rời được.
Triền miên liên tục không biết qua mấy chục lần, đến khi Tố Tố không chịu nổi nữa mà hai hàng lông mày nhíu lại, A Khờ mới ngưng lại nhìn nàng:
- Nàng làm sao vậy?
Nàng cảm giác như mình rất có lỗi với hắn, vì không thể nào thỏa mãn được hắn, nên mới ấp úng nói ra:
- Thiếp, thiếp thật vô dụng! Thiếp sắp không hầu hạ được chàng nữa rồi!
A Khờ biết là do mình ăn quá nhiều long quả, hành hạ cho hắn dục vọng mãi không thiêu đốt hết được. Mà Tố Tố lần đầu cũng bị hắn hành đến ch.ết dở sống dở. Hắn vội đem dương căn của mình lấy ra, nhẹ nhàng hôn lên trán của nàng một cái:
- Không sao, là do ta ăn bậy nên đã làm khổ nàng rồi! Nàng tạm thời nằm nghỉ đi, ta qua chỗ của Thanh Y một chút!
Hắn nói lời này ra khỏi miệng cũng thấy rất không đúng, nhưng hết cách rồi. Ai bảo hắn ăn một lần hơn trăm long quả, nếu không thể song tu nữa, toàn thân của hắn sẽ bị dục hỏa hành hạ cho đến ch.ết. Làm một nữ nhân, dù cho có thiện lương đến bao nhiêu khi nhìn thấy nam nhân của mình sắp ngủ với nữ nhân khác, nếu nói tâm nàng không nhói lên thì đó quả thật là lời giả dối. Nàng mệt mỏi nhìn hắn, lại thâm tinh dặn dò:
- Sau này chàng cũng phải có trách nhiệm với tỷ ấy! Xà yêu bọn thiếp, cả đời chỉ có duy nhất một vợ một chồng. Chàng chính là cái người đầu tiên phá vỡ quy tắc đó. Nhưng biết làm sao bây giờ, ta không thể không chia sẽ chàng với người khác được!
Thấy nàng nước mắt long lanh, hắn cũng đau lòng không chịu nổi:
- Ta xin lỗi!
Hắn cúi người đem nàng ôm vào trong ngực, nàng cũng giữ chặt lấy hắn:
- Phu quân, ta rất yêu chàng!
Hắn tâm bị nàng đánh động, nhịn không được mà muốn đem nàng tiếp tục triền miền một hồi. Nàng cũng cuốn lấy hắn làm thêm hai, ba lần nữa. Rốt cuộc dục hỏa của hắn cũng không tiêu tan hết, mà nàng thì uể oải nằm thiếp đi từ lúc nào không hay. Hắn bất đắc dĩ thở dài, quay sang nhìn thân thể của Lục Thân Y đang khó chịu mà co quắp lại. Nàng từ đầu đến đuôi đều không nói lời nào, như bị hai người kích thích, thân dưới đã ướt không chịu nổi. Thấy ánh mắt hắn nhìn đến, nàng hơi ngẩng đầu lại nhìn:
- Chủ nhân, xin người hãy yêu ta đi!
Hắn mỉm cười nhìn nàng, rồi kéo nàng qua bên cạnh, nhỏ nhẹ nói:
- Thanh Y, sau này ngươi không còn là nô lệ của ta nữa! Tuy khế ước ta không thể xóa bỏ được, nhưng thân phận của nàng từ hôm nay chính là nữ nhân của A Khờ này!
Ánh mắt của nàng thâm tình vạn chủng mà nhìn hắn. Hắn liếc mắt nhìn xuống hai ngọn núi nhỏ phía trứic ngực nàng. Tuy nó không quá đồ sộ như của Tố Tố, nhưng cũng mê hoạt làm hắn điên đảo. Hắn cúi đầu đem miệng cắn lên hai đầu núm vú, làm nàng như có điện xẹt trong người, khẽ run lên mà ôm chặt lấy đầu hắn. Hắn cười xấu xa nhìn nàng:
- Hè hè, tiểu mỹ nhân! Để ta kiểm tr.a xem thử phía dưới rốn nàng có thật là còn một nốt ruồi son có phải phát quang hay không?
Hắn muốn cúi xuống kiểm tra, nàng nhìn không được mà đưa tay ra che lại:
- Không muốn, xấu hổ lắm!
Nhìn vẻ e thẹn của nàng hoàn toàn khăc với dáng vẻ lãnh khóc từng thấy qua. Hắn không khỏi tà ác đem núm ɖú của nàng cắn mạnh, làm nàng giật thót buông tay ra ngoài. Quả nhiên hắn đã nhìn thấy khu vườn mật ngọt của nàng phía dưới, còn cả cái nốt ruồi son phát ra ánh sáng vô cùng thích mắt. Hắn cười ta, rút ra dương căn mà nhìn nàng:
- Tiểu nương tử, giờ chúng ta bắt đầu song tu thôi!
Nàng bị hắn đem thứ nóng hổi đó cắm vào trong người, miệng khẽ kêu lên một tiếng, rồi mới mím chặt lại. Tay hắn đem ngực của nàng xoa nắn liên hồi. Lại kê miệng sát tai nàng thì thầm:
- Tiểu nương tử, nàng thấy thoải mái hay không? Vừa rồi ta với Tố Tố cùng nhau làm đến ba mươi lần, ta không biết là nàng có thể chịu được mấy lần đây?
Nàng dù sao cũng là nữ nhân, nghe hắn so sánh như vậy có chút không vui. Hắn nhanh chóng bắt nhịp cảm xúc của nàng, đẩy mạnh người một cái, làm nàng không cách nào phản kháng được. Hắn lại cười ta mà kêu lên:
- Thanh Y, hiênn nay chỉ còn lại có một mình nàng! Dục hỏa trong người ta còn chưa có tiêu hao hết, chi nên nàng phải cùng ta song tu cho đến khi nào dục hỏa tan hết mới thôi!
Nàng tuy có chút bất mãn, nhưng cũng không có nói ra lời gì, mà trực tiếp gật đầu với hắn. Qua không biết bao nhiêu lần, đổi qua mấy lần tư thế. Đủ các kiểu cách, cuối cùng dược lưcn của một trăm lẻ tám trái long quả hóa thành tinh nguyên từ trong kinh mạch lan tràn khắp toàn bộ huyết quản. Mà thông qua một lần song tu này, tuy rằng thực lực không có đại biến tăng đến một mức khủng khiếp nhưng A Khờ cũng nhờ đỏ mà bỏ đi rất nhiều quá trinh tu luyện. Trước đây hắn chỉ là cao cấp học đồ sáu sao, bây giờ đã đột phá đến đại sư bảy sao, còn cách tông sư cấp không có quá xa. Mà thân thể hắn càng tăng nhanh, đã đạt đến cấp tông sư một sao. Bây giờ ít nhất hắn cũng có chút vốn liếng mà phòng thân.
Lại nhìn hai thân thể trần truồng của hai nữ xà, A Khờ đắc ý đem hai nàng ôm vào hai bên mà sờ soạng một lúc mới chịu đi ngủ. Hai nữ bị hắn hành hạ có chút mệt, cũng chỉ khẽ kêu lên những tiếng âm thanh rất nhỏ. Cũng may lúc này hắn còn biết chừng mực, không đem hai nàng ra làm thêm một lúc nữa, nếu không hôm sau e rằng hạ nàng cũng muốn thức dậy không nổi.